• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết vì sao dạo gần đây, người của phủ thừa tướng liên tục tới Mộc hoa viên, hôm trước thì là đại công tử, hôm sau là nhị công tử, hôm sau nữa là tam công tử, đến ngày miễn lên triều thì Cố thừa tướng lại đến, còn Hoài khanh quân thì mời cậu tới phủ làm khách

Một ngày ba bữa đều có mặt bọn họ, Cố Hi không phiền nhưng Lý Ái Hoa thì có nha! Ba vị công tử kia không đau ốm gì cũng cứ tới tìm Cố Hi khám đều đặn hàng ngày, nhìn vào là thấy bọn họ đang cố tình tiếp cận tiểu Hi

Vậy mà tiểu Hi còn nói không sao, bọn họ không có ý xấu…, còn tên nhóc Cố Minh Hiên thì khỏi nói, đã sớm bị đồ ăn thu phục triệt để, hỏi cái gì cũng trả lời

“tiểu Hi, ngươi không thấy mấy người bên phủ Thừa tướng cư xử rất lạ sao?”, Lý Ái Hoa nhàm chán nhìn đống sách về dược lý trước mắt, ngồi đối diện là Cố Hi

“đương nhiên là ta thấy”

“vậy sao ngươi không ngăn cản việc này tiếp diễn?”

“ta thấy bọn họ không có ý xấu”

“bọn họ đang cố gắng tiếp cận ngươi đó! Có người nào lại đối xử như vậy với người không thân hay không? Ngươi vẫn chưa rút ra bài học sau chuyện của tên tiểu thất kia sao?!”

Nói xong Lý Ái Hoa mới biết mình lỡ lời, không dám hó hé gì nữa mà im lặng quan sát phản ứng của Cố Hi

Cố Hi sao lại không biết Lý Ái Hoa đang nghĩ gì, cậu gấp gọn quyển sách đặt lại chỗ ban đầu rồi nói: “không nhắc chuyện này nữa, lát nữa ta đưa Hiên nhi ra tiệm bánh mua một chút điểm tâm”

“tiểu Hi, lúc nãy là ta lỡ lời, ngươi đừng giận”, Lý Ái Hoa ỉu xìu nhìn Cố Hi

Cố Hi mỉm cười, xoa đầu hắn: “ta không có giận, từ trước đến nay ta đã coi ngươi như đệ đệ ruột của mình thì làm sao giận ngươi được chứ? Với lại những lời đó cũng không sai, ngươi cũng chỉ vì lo lắng cho ta nên mới như vậy thôi”

“được rồi, đừng ủ rũ nữa, lát nữa khách đến thấy ngươi như vậy lại không tốt”

Lý Ái Hoa gật đầu: “vậy ngươi đi nhanh về nhanh”

“được”

– —————

Cố Minh Hiên được ra ngoài đi dạo thì rất thích thú, trên tay cầm nào là điểm tâm, nào là đồ chơi, trông như gian hàng di động, ai đi qua cũng phải nhìn thêm một lần

Cố Hi đeo đấu lạp đi theo phía sau bé, trên tay cũng cầm không ít đồ, lâu lắm rồi mới có dịp dạo chơi như này, gần như Cố Minh Hiên muốn mua thứ gì Cố Hi đều chiều bé

Lại đi thêm một đoạn nữa, hai cha con chuẩn bị quay về thì bị một trận ẩu đả gần đó quấn vào, nói đúng hơn chính là hai đứa trẻ ăn mặc rách rưới đang bị một nhóm gia đinh cao to đánh đập giữa đường cái

Một nam nhân đứng bên cạnh nhìn cảnh này thì cười hả hê, nói: “cho ngươi đụng vào bản thiếu gia, đánh thật mạnh vào cho ta!”

Mọi người thấy hai đứa trẻ bị đánh cũng không dám lên tiếng can ngăn, ai bảo người kêu đánh là nhi tử của Hộ bộ thị lang chứ? Bọn họ ngoài đứng xem còn có thể làm gì?

Cố Hi cũng không đứng ra ngăn cản, cậu ở Kinh thành chỉ là một người thường không có quyền thế, nếu lên tiếng thì sẽ liên lụy đến những người bên cạnh

Chỉ cầu mong bọn chúng không ra tay nặng tới nỗi chết người, có như vậy thì cậu mới có thể cứu hai đứa bé này

Cố Minh Hiên lần đầu nhìn thấy cảnh này thì kéo tay áo Cố Hi, nói: “cha ơi, những người kia thật quá đáng, sao họ lại làm thế với hai ca ca kia vậy cha?”

Cố Hi nghe được giọng nói của bé thì sửng sốt, vội che mắt bé lại, không cho bé nhìn tiếp những cảnh tượng đáng sợ như thế này

“Hiên nhi ngoan, con không được nhìn, cũng không được bắt chước những hành động này nghe chưa?”

“nhưng mà cha…”

Cố Minh Hiên còn chưa kịp nói hết câu, một tên gia đinh bị đứa bé lớn hơn dùng hết sức đẩy về phía trước, trùng hợp là nơi hai cha con Cố Hi đang đứng

Thân thể bị va đập, Cố Hi ngã nhào về một bên nhanh chóng dùng tay chống mặt đất, may mắn là không ảnh hưởng tới Cố Minh Hiên

Đấu lạp bị dao động mạnh làm bung dây buộc, rơi trên nền đất, gương mặt mĩ lệ của Cố Hi khiến mọi người ở đây đều sửng sốt, đặc biệt là nốt chu sa giữa ấn đường, trông phá lệ nổi bật

Ca nhi ở Huyền Vũ quốc không ít, nhưng ca nhi vừa xinh đẹp lại có nốt chu sa đậm màu giữa ấn đường như vậy lại rất hiếm

Cố Minh Hiên thấy cha bị đẩy ngã thì hết sức đau lòng, mắt đỏ lên, bỏ cả đống điểm tâm yêu thích nhất để chạy lại đỡ Cố Hi

“cha ơi, cha không sao chứ?”, giọng bé nghẹn ngào nên lúc phát ra nhỏ như tiếng muỗi kêu, không có ai nghe thấy

Bên cạnh ca nhi xuất hiện thêm một bé trai phấn điêu ngọc mài, ánh mắt mọi người đều dán chặt lên hai cha con, tên nhi tử Hộ bộ thị lang cũng không ngoại lệ.

– –bthg ra ngoài Cố Hi hay đội đấu lạp che mặt nên không gây sự chú ý, bh mới lộ mặt bên ngoài nha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK