Mục lục
Thiếu chủ quỷ cốc - Lăng Việt (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người trợn mắt tròn xoe, phía ngoài điện, một bóng người mặc quần áo màu trắng, hai tay đặt sau lưng, chậm rãi bước vào.

Bóng người này chính là "Quỷ Cốc thiếu chủ, Lăng Việt!"

Lăng Việt vừa liếc một cái ánh mắt của mọi người liền hiện lên sợ hãi.

Ở thế gian lại còn có kẻ có một loại khí chất thần tiên như thế này sao?

Sự kinh ngạc chỉ trong nháy mắt, rất nhanh sau đó, lửa giận của mọi người liền lần nữa xông lên đầu.

Trong đó có một vị trưởng lão Hổ Môn giận dữ mắng mỏ một tiếng, hắn liền vỗ cái ghế hung hăng mắng:

"To gan, tuy ngươi là thiếu chủ của Quỷ Cốc nhưng ngươi cũng không đem Hổ Môn chúng ta để vào trong mắt sao!

Dám đánh người ở địa bàn của Hổ Môn chúng ta giết đệ tử của chúng ta, ngươi xem Hổ Môn chúng ta là cái gì hã?"

Lăng Việt nhàn nhạt quét mắt nhìn ông ta một cái, ánh mắt cũng không nhìn hắn quá lâu.

Sau đó, ánh mắt của hắn quét một vòng di chuyển đến trên người của môn chủ Hổ Môn, cuối cùng thì dừng hẵn ngay tại Đại trưởng lão Hỗ Môn.

Tất cả mọi người Hổ Môn lúc này, cũng chỉ có người này là khí thế mạnh nhất, thực lực cũng là mạnh nhất!

Xưa nay Lăng Việt chỉ nói chuyện với người lớn nhất hoặc với người có quyền phát biểu mà thôi.

"Ngươi, là người phương nào?"

Tên trưởng lão vừa mới mở miệng mắng Lăng Việt lại lần nữa vỗ bàn đứng dậy, hắn tức giận chỉ Lăng Việt quát:

"Nhóc con, ngươi chớ có càn rỡ, đừng có bất kính đối với Đại trưởng lão Hổ Môn chúng ta!"

"Lải nhải cả ngày, chẳng lẽ ngươi tưởng mình là ông này bà nọ rồi hay sao?"

Lăng Việt vừa dứt lời, lập tức đánh ra một quyền.

"Phanh — —!"

Chỉ một quyền, tên trưởng lão kia bay rớt ra ngoài, va vào vách tường lớn, rơi xuống đất, không biết còn sống hay là đã chết.

Bầu không khí lúc này giống như nước bị đông cứng lại, yên tĩnh đến kì lạ. Lúc này tất cả đều hiểu ra, lúc trước bọn phẫn nộ vì Lăng Việt quá ngạo mạng còn bây giờ lại khiếp sợ trước thực lực của Lăng Việt!

Ngay cả tên Đại trưởng lão lúc trước phách lối nói rằng không coi Lăng Việt ra gì thì giờ phút này, ánh mắt của ông ta cũng híp lại, trong long cảnh giác nhìn Lăng Việt.



Lăng Việt mở miệng lần nữa.

"Là ông bắt người của tôi sao? Giao người ra đây!"

Ngắn ngủi chỉ một câu có mười một chữ, nhưng câu nói này của Lăng Việt thể hiện rõ sự bá đạo của hắn, thái độ này của Lăng Việt làm cho ánh mắt của Đại trưởng lão nheo lại.

Ông ta nhẹ nhàng vuốt bộ râu trắng, âm thanh có hơi lạnh lùng nói:

"Ta thân là Đại trưởng lão của Hổ Môn, chỉ là một tên đệ tử Quỷ Cốc lại dám trêu chọc ta, ta dạy dỗ hắn một chút không được hay sao? Ngược lại là các hạ, đã đi vào Hổ Môn chúng ta mà còn bá đạo như vậy, không phân biệt được tốt xấu liền giết người, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy mình quá đáng hay sao?"

Sắc mặt của Lăng Việt trở nên lạnh lẽo.

"Nói nhảm quá nhiều. Một là giao người, hai là Hổ Môn, diệt!"

Đại trưởng lão vỗ bàn đứng dậy.

"Lăng Việt, ngươi chớ có quá phận! Dù sao ngươi cũng chỉ là Quỷ Cốc thiếu chủ mà thôi, mặc dù sau lưng ngươi có Quỷ Cốc tọa trấn, nhưng Hổ Môn chúng ta cũng không phải ăn chay! Huống chi, ở sau lưng Hổ Môn chúng ta còn có Thiết Quyền Môn đây này! Nếu như lão phu đem việc này bẩm báo cho Thiết Quyền Môn, còn không biết quỷ cốc các ngươi có chịu nỗi hay không"

Nghe được những lời chỉ trích của Đại trưởng lão Hổ Môn, Lăng Việt cũng không cần nhiều lời với ông ta nữa, sắc mặt của Lăng Việt lạnh như băng nói:

"Nói nhảm quá nhiều, chết!"

Dứt lời, Lăng Việt trực tiếp đánh ra một quyền.

Quyền phong như Mãnh Hổ hạ sơn, trong đại điện gào thét một tiếng, một cơn gió lớn tùy ý tàn phá bừa bãi làm cho mọi người không khỏi biến sắc!

Ở trên khuôn mặt của Đại trưởng lão cũng xuất hiện sợ hãi, sau đó ông ta liền cắn răng quát lớn:

"Nếu ngươi đã ngông cuồng như thế, vậy để ta nhìn xem ngươi, đến cùng là ngươi mạnh đến cỡ nào!"

Dứt lời, ông ta cũng đánh ra một quyền.

Quyền phong của hai người ở trong không khí chạm vào nhau, lực lượng của hai bên không ngừng thôn phệ lẫn nhau.

Mọi người nhịn không được hoảng sợ nói:

"Thiếu niên này thật mạnh, không hổ là Quỷ Cốc thiếu chủ, lại có thể đọ sức Đại trưởng lão!"

"Nếu như cho kẻ này một thời gian, cho hắn tầm mười năm hay tám năm gì đó, chắc chắn sẽ trở thành một nhân vật khủng bố!"



"Nhưng hiện tại, hắn còn không phải là đối thủ của Đại trưởng lão! Người có thể đánh bại Đại trưởng lão tại Giang Châu cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Dù sao thực lực của Đại trưởng lão tại Giang Châu cũng xếp vào hàng đầu!"

"Đó cũng không phải là điểm chính! Đại trưởng lão nổi danh Giang Châu đã là chuyện của mấy chục năm trước. Mấy chục năm sau, công lực của Đại trưởng lão đã đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi rồi!"

Một đám trưởng lão vẫn đang tươi cười nhìn trận quyết đâu, nhưng lại không có người nào chú ý tới sắc mặt của Lăng Việt, một mực vẫn không thay đổi, mà sắc mặt của Hổ Môn Đại trưởng lão, đã có một chút đỏ lên.

"Ngươi cũng chỉ có một chút thực lực như vậy thôi sao? Nếu chỉ có một chút thực lực như vậy mà cũng dám đụng người của Lăng Việt ta? Ngu xuẩn!"

Dứt lời, Lăng Việt bước về phía trước một bước, khí thế lại lần nữa kéo lên, quyền lực đột nhiên gia tăng gấp đôi.

"Không xong rồi!"

Đại trưởng lão kinh hô một tiếng, ánh mắt trợn thật lớn, đang chuẩn bị rút lui để tránh né, thì khí thế của Lăng Việt đã đem trước sau trái phải của hắn, tất cả đều phong kín!

Lúc này Đại trưởng lão cũng không có quá nhiều thời gian cân nhắc, hắn tự động dẫn bạo cánh tay của mình, lấy Huyết Bạo chi lực để gia tăng lực công kích để đối kháng với một quyền này của Lăng Việt!

Nhưng, thần lực của Lăng Việt đã mạnh mẽ đế trình độ không thể dùng bất cứ cái gì để so sánh được, thì làm sao có thể để một loại Huyết Bạo chi lực liền có thể ngăn cản?

Quyền uy đến, giống như rồng vượt qua đại dương mênh mông, từng đợt ùn ùn kéo đến đè ép về phía Đại trưởng lão. Bị một loại sức mạnh đè ép như vậy, sắc mặt của Đại trưởng lão trắng bệch, thân thể của ông ta bị đánh bay ra ngoài, đâm mạnh vào mặt tường, phun ra một ngụm máu tươi.

"Cái gì?"

"Chuyện này sao có thể?"

"Thực lực của Đại trưởng lão nhìn chung ở Giang Châu, cũng không có mấy người có thể so sánh được, hắn làm sao có thể dễ dàng đánh bại Đại trưởng lão được chứ?"

"Ta nhất định là đang nằm mơ!"

"Tên nhóc con này dù saocũng chỉ có hai mươi tuổi đi, vậy mà... Mạnh như thế! Nếu là lại cho hắn mười năm tám năm nữa, hắn... Lại mạnh đến mức nào?"

Lăng Việt chậm rãi thu hồi quyền đấu.

"Hiện tại, có thể thả người được chưa?"

"Ừng ực!"

Mọi người tại đây cùng nhau nuốt nước miếng một cái, trái tim của bọn họ đều muốn nhảy ra ngoài.

Hổ Môn môn chủ vội vàng la lớn:

"Nhanh! Mau đư người tới!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK