tích này của mình. Ông xông thẳng vào chiến trường với tốc độ lốc xoáy, ngay lúc người đàn
ông tóc húi cua một lần nữa công kích Ngô Bách Tuế thì ông đột nhiên sáp tới, tung một
quyền mạnh mẽ về phía người đàn ông tóc húi cua.
Quyền này mang sức mạnh ghê gớm nhất của Ngô Thanh Đế, có khí thế ngút trời, quyền
tung ra như đạn pháo bắn ra khỏi nòng, đơn giản thô bạo nhưng chứa uy lực vô tận, lực sát
thương cực lớn.
Người đàn ông tóc húi cua thấy vậy thì ánh mắt chợt long lên, chân nguyên toàn thân phóng
ra như vũ bão, ông ta ngừng công kích Ngô Bách Tuế mà lập tức huơ quyền đón đỡ nắm
đấm mạnh bạo của Ngô Thanh Đế.
Hai nắm đấm va vào nhau làm bùng lên làn sóng tàn dư kịch liệt, từng luồng chân nguyên
mạnh mẽ túa ra xung quanh.
Ngô Thanh Đế và người đàn ông tóc húi cua mỗi người lùi hai bước rồi lại quấn vào nhau
giao chiến.
Cuối cùng Ngô Bách Tuế cũng có cơ hội nghỉ ngơi, sau khi nghỉ vài giây thì anh lại gia nhập
vào cuộc chiến, cùng Ngô Thanh Đế chiến đấu với người đàn ông tóc húi cua.
Hai bố con cứ vậy triển khai chém giết người đàn ông tóc húi cua kịch liệt, không ngơi nghỉ.
Bên khác, một nhà ba người Đường Chấn Phong thì lại xông vào trung tâm Khốn Long Trận
kề vai tác chiến với Quy Hư Đạo Nhân.
Khốn Long Trận thiếu sự góp mặt của thành viên mấu chốt là người đàn ông tóc húi cua thì
hệt như nhà mà thiếu móng, cả trận địa lớn trở nên cực kì không ổn định, uy thế tấn công
giảm mạnh, nhưng dù sao đây cũng là chân nguyên hợp lực từ hai mươi Vũ Thánh, cho dù
uy lực có giảm thì cũng vô cùng đáng sợ, sức mạnh phát ra từ trận pháp cũng vẫn mạnh
đến vô song, khó lòng công phá.
Ba người nhà Đường Chấn Phong cố tình qua đây chính là muốn giúp Quy Hư Đạo Nhân
nhanh chóng công phá thế tấn công mạnh mẽ từ chân nguyên lưới kiếm này. Bọn họ vừa
đứng vững thì lập tức kích động chân nguyên mạnh nhất của mình cùng với Quy Hư Đạo
Nhân chống đỡ lưới kiếm chân nguyên cực rộng đang ép tới.
Vù vù vù!
Những người khác trong Khốn Long Trận vẫn không ngừng phát ra chân nguyên mưa kiếm,
vô số mưa kiếm hình thành lưới kiếm, uy lực cực mạnh, nhưng so với uy lực của lưới kiếm
ban đầu thì kém khá xa. Chính vì như vậy nên ba người Đường Chấn Phong mới có cơ hội
xông vào trong trận pháp được. Nếu như người đàn ông tóc húi cua vẫn còn thì với uy lực
của lưới kiếm lúc trước, ba người nhà Đường Chấn Phong xông vào chỉ có đường chết.
Ầm ầm ầm!
Ba người Đường Chấn Phong, Tống Nghi Nhiên và Đường Dĩnh đều dốc hết sức kích phát
chân nguyên tự thân, tung ra từng quả cầu chân nguyên đánh lên trên lưới kiếm chân
nguyên đang áp xuống của Khốn Long Trận. Mỗi lần va chạm đều vang lên tiếng nổ cực to,
sau khi tông vào nhau thì quả cầu chân nguyên và lưỡi kiếm chân nguyên đều tan biến. Chỉ
là lưỡi kiếm chân nguyên thì ào ạt không dứt, ba người bọn họ chỉ có thể không ngừng
chưởng ra nhiều quả cầu chân nguyên hơn mà thôi.
So với Quy Hư Đạo Nhân nghịch thiên thì thực lực của cả nhà Đường Chấn Phong chẳng là
gì. Nhưng dù sao hai vợ chồng Đường Chấn Phong cũng là cao thủ có thể đánh bại Lục
trưởng lão, thế nên bọn họ có thể ứng phó được với lưỡi kiếm chân nguyên do cao thủ nhà
họ Đường phát ra.
Có sự giúp đỡ của ba người nhà Đường Chấn Phong, áp lực của Quy Hư Đạo Nhân cũng
được giảm thêm một chút, uy lực của chân nguyên ánh sáng mà ông phát ra lại càng được
nâng thêm một bậc.
Ngược lại, Khốn Long Trận mất đi trọng tâm, thế công kích càng ngày càng hỗn loạn, uy lực
của cả thế trận vẫn còn nhưng bắt đầu có xu hướng sụp đổ.
Khốn Long Trận sắp bị phá rồi!
Người nhà họ Ngô đứng xem thấy Khốn Long Trận có xu hướng sụp đổ thì máu huyết trong
người họ chảy cuồn cuộn, nếu có thể họ cũng muốn tham gia vào trận chiến, cùng nhau
chống lại đám cao thủ nhà họ Đường. Chỉ là điều này hoàn toàn không thể được, cho dù là
Đại Tông sư trong số bọn họ cũng không thể nào sánh được với Vũ Thánh, chứ đừng nói
đến Tông sư hoặc người dưới cấp Tông sư. Bọn họ không thể nào tham gia vào trận chiến
giữa những Vũ Thánh được! Những điều họ có thể làm được chỉ là âm thầm cổ vũ cho mấy
người Quy Hư Đạo Nhân và Ngô Thanh Đế.
Bấy giờ, trong mắt tất cả người nhà họ Ngô đều lấp lánh ánh kì vọng.
Nhưng, trong số người đó có một người có sắc mặt phức tạp và nặng nề.
Người này chính là Hạ Mạt Hàn.
Ngay từ đầu lúc trực thăng rơi xuống đất phát ra tiếng động cực lớn thì Hạ Mạt Hàn đã không
kiềm được mà chạy tới đây cùng hàng ngũ của người nhà họ Ngô. Tuy Ngô Bách Tuế đã
cưới người con gái khác, mình và anh đã không còn bất cứ khả năng nào nữa, nhưng Hạ
Mạt Hàn vẫn không thể nào đá Ngô Bách Tuế ra khỏi con tim mình, cô vẫn nhớ thương và lo
lắng cho sự an nguy của Ngô Bách Tuế.
Lúc này, thấy Ngô Bách Tuế tìm ra được điểm đột phá của Khốn Long Trận, hóa giả nguy cơ
cực lớn cho Quy Hư Đạo Nhân, Hạ Mạt Hàn cảm thấy may mắn nhưng tim lại thấy đau đớn.
Cuối cùng người đàn ông ưu tú thế này vẫn thuộc về người khác, lúc đầu bỏ lỡ Ngô Bách
Tuế lại trở thành điều tiếc nuối lớn nhất đời cô.
Điều càng khiến Hạ Mạt Hàn thấy nặng nề hơn là, thì ra cô vợ của Ngô Bách Tuế có thực lực
của Vũ Thánh, cô ấy là một cô gái phi phàm, cô ấy có thể giúp Ngô Bách Tuế chống lại kẻ
địch, cô ấy mạnh mẽ oai hùng hiên ngang như thế, nhìn cô ấy thi triển thân thủ trong Khốn
Long Trận tỏa sáng biết bao, Hạ Mạt Hàn chợt cảm thấy mình thật nhỏ bé yếu ớt, lu mờ ảm
đạm.
Đây là lần đầu tiên Hạ Mạt Hàn cảm thấy tự ti đến vậy. Bây giờ cô mới nhận ra rằng mình
hoàn toàn không xứng với Ngô Bách Tuế. Còn Đường Dĩnh thì lại vô cùng xứng đôi với Ngô
Bách Tuế, cô ấy có thể kề vai tung hoành thiên hạ với anh, có thể giúp anh lúc anh cần, có
thể chia sẻ muộn phiền với anh. Nhìn lại chính mình mãi mãi chỉ là gánh nặng của Ngô Bách
Tuế, chỉ mang đến tai họa và phiền phức cho anh mà thôi.
Mắt Hạ Mạt Hàn mờ hơi nước, bây giờ cô không cần gì hết, chỉ cần Ngô Bách Tuế có thể
bình an!
Ngô Bách Tuế và Ngô Thanh Đế vẫn đang đấu với người đàn ông tóc húi cua.
Quy Hư Đạo Nhân và cả nhà Đường Chấn Phong vẫn đang chống đỡ lưới kiếm chân
nguyên của Khốn Long Trận.
Thời gian dần trôi đi, thế tấn công của Khốn Long Trận càng lúc càng yếu, càng lúc càng
loạn, dường như sắp tan biến rồi.
Quy Hư Đạo Nhân phát hiện Khốn Long Trận hoàn toàn mất đi uy thế trước đó, sắc mặt ông
chợt thay đổi, ông nghiến răng rồi hô lớn: "Phá!"
Vừa dứt lời, khí thế toát ra vô tận quanh người Quy Hư Đạo Nhân trong chớp mắt, hai
chưởng ông dùng lực chống lên đỉnh đầu.
Bất chợt, luồng chân nguyên ánh sáng cực dày từ hai chưởng của ông nổ lớn lên như bom
phát nổ vậy.
Uy lực bùng nổ này vô cùng phi thường, người ta chỉ thấy một sức mạnh cực đại ngập trời
đánh ầm về phía lưới kiếm rộng lớn của Khốn Long Trận.
Ầm!
Chân nguyên lưới kiếm bị đánh trúng bất ngờ, phân tán tán loạn.
Quy Hư Đạo Nhân không hề chần chừ một giây nào, ông mang theo khí thế vô tận, cả người
hệt như mũi tên rời dây cung, đâm thẳng ra ngoài.
Giây phút xông ra ngoài, chân nguyên của Quy Hư Đạo Nhân hệt như thủy triều cuộn trào
dâng lên, toàn thân ông vẫn phát ra ánh sáng vàng, lúc ông cắm đầu chạy nhanh giống hệt
như một tia sáng vàng lướt qua, cả hư không như bị thân thể phát sáng của ông cắt thành
hai nửa.
Ầm!
Xông đến trước người Lục trưởng lão, Quy Hư Đạo Nhân mạnh mẽ tung quyền, ông không
màng tất cả, đấm thẳng một quyền vào ngực Lục trưởng lão.
Quyền này nhanh, tàn nhẫn và chính xác, khí thế sát phạt cực kì ác liệt toát ra, không chừa
sót lại chút nào.
Quy Hư Đạo Nhân biết, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để ông xuất kích, nhân lúc thế tấn
công của Khốn Long Trận vừa bị đánh tan, ông phải đánh gục từng người một trong trận,
như vậy mới có cơ hội hoàn toàn phá được Khốn Long Trận. Nếu không, đợi trận pháp của
bọn họ ổn định hoàn chỉnh lại một lần nữa thì ông sẽ không còn cơ hội nữa. Thế nên, ông
dốc toàn lực để ra tay, không hề giữ lại chút gì.
Lục trưởng lão thấy Quy Hư Đạo Nhân cố tình tung nắm đấm về mình thì không dám chậm
trễ, lão ta lập tức kích phát chân nguyên tự thân, rồi chợt tung một quyền ra nghênh đòn của
Quy Hư Đạo Nhân.
Ầm!
Hai nắm đấm va vào nhau, chân nguyên chọi với nhau làm bùng phát ra làn sóng tàn dư kịch
liệt và tiếng động vang dội.
Lục trưởng lão rất mạnh nhưng lão ta lại chẳng chịu nổi một đòn trước Quy Hư Đạo Nhân.
Đối mặt với đòn công kích chân nguyên có tính bùng phát này của Quy Hư Đạo Nhân thì
chân nguyên của lão ta bị đánh tan trong tích tắc, cơ thể của lão ta bị trúng đòn nặng nề.
Ngay sau đó, lão ta phun ra một búng máu tươi rồi cả người bật ngửa bay ra sau.
Cả quá trình dường như chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Hai mươi mốt người còn lại trong trận thấy Quy Hư Đạo Nhân đột phá Khốn Long Trận đánh
bay Lục trưởng lão thì lập tức phát ra sát khí ngút trời, tấn công về phía Quy Hư Đạo Nhân.
Vèo! Vèo! Vèo!
Quy Hư Đạo Nhân không ngơi nghỉ một giây nào, vừa đánh bay Lục trưởng lão thì ông liền
quét ngang chân phải thi triển ba chiêu thức. Cước thứ nhất là quét ngang đá bay một cao
thủ nhà họ Đường đứng sau Lục trưởng lão. Cước thứ hai là đỡ cước của một cao thủ nhà
họ Đường đứng phía bên sườn đột nhiên tung cước tập kích ông, sau khi cước của hai
người va vào nhau thì cao thủ nhà họ Đường kia đau đớn đến nỗi kêu rên không dứt, cả
người chao đảo đứng không vững. Còn cước thứ ba thì ông đá phủ đầu nắm đấm của một
cao thủ nhà họ Đường đứng phía trước bên phải xông về phía mình, cước chân này hệt như
một chiếc rìu chiến, bổ vào ngay ngực của cao thủ nhà họ Đường kia.
Rắc!
Một tiếng xương vỡ vụn vang lên, sau đó cao thủ nhà họ Đường này kêu lên thảm thiết rồi
ngã ầm xuống đất, không bò dậy được nữa.
Quy Hư Đạo Nhân tấn công mạnh như lũ quét, càng đấu càng mạnh, chỉ trong chốc lát mà
đã có mấy người trong Khốn Long Trận bị đánh nằm mọp dưới đất. Cả Khốn Long Trận vì sự
quấy nhiễu của Quy Hư Đạo Nhân mà trở nên hỗn loạn vô cùng.
Có thể xem như Khốn Long Trận hoàn toàn bị phá rồi, đám cao thủ nhà họ Đường cũng tán
loạn cả lên. Bây giờ bọn họ chẳng có chút quy luật trình tự nào, tấn công tập thể Quy Hư
Đạo Nhân.
Ba người nhà Đường Chấn Phong thấy tình hình đó thì khí thế toàn thân dâng lên ào ạt, bọn
họ triển khai hết sức mạnh cực hạn của mình để đánh nhau điên cuồng với cao thủ nhà họ
Đường.
Một bên khác, cuộc đầu giữa Ngô Bách Tuế và Ngô Thanh Đế với người đàn ông tóc húi cua
cũng đã đi vào hồi gay cấn.
Cả hiện trường khí thế bùng nổ, trời đất đổi màu, mây cuộn gió gào.
Chiến đấu bước vào giai đoạn cao trào nhất, khó có thể lột tả được độ quyết liệt của nó.
Cao thủ nhà họ Đường chiếm ưu thế về nhân số nhưng bọn họ mất đi cơ hội tốt, Khốn Long
Trận bị phá thì Quy Hư Đạo Nhân đã nắm được ưu thế chủ công. Thực lực của ông cao hơn
hẳn đám cao thủ này, thế nên ông cứ thẳng tiến, thế như chẻ tre, liên tiếp đánh bại đám cao
thủ rời rạc của nhà họ Đường này.
Sự mạnh mẽ của Quy Hư Đạo Nhân khích lệ mấy người Đường Chấn Phong và Ngô Thanh
Đế khiến bọn họ lòng ngập tràn sĩ khí, tiềm lực tăng bạo, bọn họ đều toát ra khí thế mạnh
nhất, toàn lực tấn công khiến thế vỡ trận của cao thủ nhà họ Đường càng hiện rõ hơn.
Chẳng bao lâu sau, tất cả cao thủ nhà họ Đường bao gồm cả Tam trưởng lão đều ngã gục
xuống đất.
Cuối cùng trận chiến kinh động quỷ thần này cũng chấm dứt với kết quả là người nhà họ
Đường thất bại.