• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Hành Dương sau khi nghe lời nói của con trai, trong nhất thời tức giận đỏ mắt, giơ tay liền cho một bạt tai.

“Mày cái thứ vô liêm sỉ này! Lời mày nói còn là lời con người nói sao!” Cánh tay chỉ con trai của Vương Hành Dương run lẩy bẩy: “Cậu nhóc người ta thực sự làm chuyện gì thương thiên hại lý thì cũng thôi đi, nhưng cậu nhóc đó là người tốt! Làm việc tốt mà bây giờ bị mày nói như vậy, mày có còn là người không!”

Vương Soái ngơ ngác đứng bên giường, hiển nhiên cũng bị cái tát đó đánh cho mông lung.

“Nếu như không có cậu trai đó, bây giờ mày không còn người cha này nữa đâu!”

Vương Hành Dương tức đến nỗi lồng ngực phập phồng, hơi thở gấp gáp.

“Lương tâm của mày đúng là bị chó ăn rồi! Nếu tao thật sự đâm phải hai mẹ con đó, đừng nói tao chết rồi, chúng ta khinh gia bại sản đều là chuyện nhỏ, cha của mày tao đây có thể sống tiếp, nhà chúng ta hiện giờ còn hoàn chỉnh chính là vì cậu trai đó đã đâm vào tao! Cái đâm đó là để cứu người! Không chỉ là hai mẹ con đó, còn có tao, còn có cả cái ngôi nhà này nữa!”

Vương Hành Dương trước đây khi bị hỏi, cũng đã biết cậu trai đó tên là Lộ Viễn Bạch, là một minh tinh, trước đây ông cũng đã nhìn thấy trên phim.

“Cuộc sống của cậu trai đó tốt như vậy, sự nghiệp có thành tựu, gia đình cũng hạnh phúc, cậu ấy chẳng lẽ lại tình nguyện chịu chết, cậu ấy chẳng nhẽ không biết xông lên cứu người có nguy hiểm! Cậu ấy xông ra cứu người là vì cậu ấy thiện lương, là vì cậu ấy dũng cảm! Không phải là vì để người khác đặt điều trách mắng là tội phạm!”

“Có ai không muốn sống! Cậu trai đó vì cứu người ngày cả mạng mình cũng không màng, cậu ấy chẳng lẽ lại không muốn sống sao? Cậu ấy chẳng lẽ lại không sợ chết! Cuộc sống tốt như vậy, ai sẽ bằng lòng chết đi! Cậu ấy hành hiệp trượng nghĩa đến chỗ mày lại biến thành tội nhân! Mày nghe lời mày nói xem, nếu như ai cũng giống mày, sau này có ai còn dám xông lên phía trước làm người tốt như vậy nữa!”

“Mày tự nghĩa mà xem, nếu mày là cậu ấy thì mày có dám xông lên cứu người không? Nếu như sau khi cứu người nghe thấy lời này thì có lạnh lòng không!” Lồng ngực Vương Hành Dương một trận đau nhói: “Vương Hành Dương tôi đây sao lại dạy ra một đứa con như vậy chứ!”

Vương Soái thấy thấy cha khó chịu liền tiến lên trước đỡ: “Cha.”

Vương Hành Dương đẩy con trai ra: “Mày cút ra cho tao! Nếu trong lòng mày còn có những ý nghĩ không sạch sẽ như vậy, sau này mày cũng không cần nhận người cha này nữa!”

Vương Soái bị cha đuổi ra khỏi phòng bệnh, bỗng chốc trong lòng cảm vô cùng giác phức tạp.

Cuộc thảo phạt đối với Lộ Viễn Bạch lần này, người tham dự không chỉ có một mình cậu ta, cậu chỉ có thể nói là một nhân tố thứ yếu, ban đầu cậu ta còn chưa cho ra tin tức gì, thông cáo bôi đen Lộ Viễn Bạch trên mạng và đoạn video từ camera bị biên tập cắt bỏ đã bị người phát tán lên mạng.

Âm thanh phẫn nộ của cha vẫn vang dội bên tai.

Tại sao cậu không muốn thừa nhận Lộ Viễn Bạch là vô tội, chỉ là bởi vì không muốn thừa nhận trong chuyện này cậu ta đã sai, cậu ta là người sử dụng bạo lực.

Đây chính là thiên tính con người.

Nhân tính vừa ghê tởm vừa phổ biến trong xã hội này.

Giờ đây chỉ có riêng mình cậu một người không muốn thừa nhận, là dị loại.

Nhưng cư dân trên mạng có hàng trăm nghìn người, lần trước người vây khốn Lộ Viễn Bạch ở trung tâm Thành phố đó cũng không phải là số ít.

Đi đâu lấy nhiều người sẽ cúi đầu thẳng thắn vô tư thừa nhận sai lầm của mình như vậy.

Cậu ta chẳng qua chỉ là một trong số hàng trăm hàng nghìn người như vậy.

Cho dù cậu ta nghe lời cha bỏ qua cho Lộ Viễn Bạch, nhưng dư luận trên mạng, những phương tiện truyền thông ăn thịt người không nhả xương đó, những người qua đường phẫn nộ không hiểu rõ sự tình bị nắm mũi dắt đi đó đều sẽ không bỏ qua cho Lộ Viễn Bạch.

Tức khắc cảm giác tội lỗi xông lên trong lòng, đổi vị trí mà nghĩ, nếu như cậu ta là Lộ Viễn Bạch.

Cậu ta sẽ không đi cứu người, thậm chí phần lớn người đều sẽ không.

Cậu ta muốn sống,

Cậu ta sợ hãi.

Ai có thể đảm bảo kẻ cứu người có thể dựa vào sự thiện lương đó may mắn sống sót.

Cho nên cậu ta có thể thấy chết không cứu, nhưng làm như vậy không hề sai, bởi vì dù là mạng sống của ai thì cũng chỉ có một, vì cứu người khác mà bồi cả mạng sống mình vào, cậu ta làm không được.

Nhưng bọn họ càng không thể trách mắng người đã lựa chọn cứu người là Lộ Viễn Bạch được.

Nói đến cũng buồn cười.

Lộ Viễn Bạch cũng thật là lương thiện, nhưng hiện giờ vì sao lại suy bại đến nỗi như vậy.

Sự sai lầm lớn nhất của bọn họ là không phân rõ trắng đen trách mắng Lộ Viễn Bạch, gắn cho cậu ấy tội danh không phải có, tự cho rằng bản thân đứng ở bên đạo đức tối cao chỉ trách Lộ Viễn Bạch.

Nhưng mà bọ họ mới chính là kẻ ti tiện bỉ ổi.

Vừa nghĩ đến đây Vương Soái vậy mà cảm thấy một cảm giác tội lỗi xông lên trong lòng, giống như cha nói vậy, lương tâm của cậu ta đúng là bị cho ăn rồi.

Lộ Viễn Bạch không nên bị mọi người đối đãi như vậy.

Cậu ấy nên có được khen ngợi và tán tụng.

Mà không phải là sự chửi bới sỉ nhục, tội phạm giết người trong miệng mọi người nói!

Nhưng giờ đây dù nói gì cũng đã muộn, sự bạo lực vô hình đó đã gây ảnh hưởng đến Lộ Viễn Bạch, cho dù là dư luận hay là danh dự, bây giờ đã đủ để hủy hoại Lộ Viễn Bạch.

========

Một bên khác cảnh sát đang tiến hành thẩm vấn Lộ Viễn Bạch, khi đi có một vị cảnh sát tiến lên vỗ vỗ vai Lộ Viễn Bạch.

Bờ vai bởi vì nguyên nhân bị thương lúc này trở nên vô cùng gầy yếu.

Tiếp đó Cảnh sát nhìn Lộ Viễn Bạch, trong ánh mắt mang theo kính phục: “Lộ tiên sinh, cậu rất dũng cảm.”

Lộ Viễn Bạch trong phút chốc không hiểu đối phương vì sao lại nói như vậy.

Nhưng vẫn lễ phép cười đáo lại với cảnh sát.

Mấy ngày sau đó, cảnh sát thêm một bước xác minh lời chứng của tài xế xe van có đúng sự thật không.

Đồng thời cũng đã tìm được hai mẹ con được cứu tại hiện trường xảy ra vụ án.

Tiến hành điều tra vụ án chặt chẽ kết hợp với bản ghi âm được lưu lại từ thiết bị trên xe của Lộ Viễn Bạch, điều này đã chứng minh, Lộ Viễn Bạch ban đầu vượt đèn đỏ là vì cứu người.

Tất cả điều tra hoàn tất, vốn cần mời Lộ Viễn Bạch đến sở cảnh sát một chuyến nữa đích thân xem lại video giám sát.

Nhưng vì vụ án này kéo dài quá lâu, kết án sắp xếp tư liệu xong đã là hừng đông, bộ phận quan hệ công chúng đã đem kết quả vụ án phát lên mạng trước.

Còn về việc mời Lộ Viễn Bạch đến xem camera giám sát được sắp xếp vào ngày thứ hai.

Vốn tưởng rằng kết quả phá án phát lên mạng liền có thể đem những dư luận và tin nhảm không có thật đó áp xuống, nhưng ai ngờ rằng hướng gió dư luận lại hoàn toàn ngược lại với những gì họ nghĩ.

“Lộ Viễn Bạch chỉ tạm giữ giấy phép lái xe, là mắt của tôi mù rồi sao? Cậu ta vượt đèn đỏ dẫn đến tai nạn, chỉ tm tạm giữ giấy phép lái xe?!”

“Đây là tin tức âm ty gì vậy, nhìn làm tôi nửa đêm muốn nôn, chúng ta không phải là xã hội pháp trị sao?”

“Lộ Viễn Bạch cấu kết quan chức, mọi người đừng quên rằng Đoàn thị có người làm nhà nước!”

“Cho dù có là chuyện gì, trong công cáo không phải đã nói Lộ Viễn Bạch là vì cứu người nên mới vượt đèn đỏ sao? Các người đang ở đây mắng cái gì?”

“Mau nhìn người thật thà lầu trên này!”

“Lý do này còn thật sự có người tin, Lộ Viễn Bạch tên cặn bã này nếu thật sự là vì cứu người vượt đèn đỏ, vậy thì tại sao lại xóa hết video camera trên mạng đi! Tại sao lâu như vậy không đứng ra làm sáng tỏ! Bây giờ bịa được lý do đứng ra tẩy trắng, coi cư dân mạng là kẻ ngốc à?!”

“Cho vệ sĩ đánh người, đẩy người nhà người bị nạn, các người thay Lộ Viễn Bạch nói chuyện đúng mà mắt mù!”

“Thất vọng, thật sự vô cùng thất vọng, loại người ác độc như Lộ Viễn Bạch không phải chịu bất cứ sự chừng nào, bây giờ tài xế xe van vẫn còn nằm trong bệnh viện, thật là nực cười.”

“Thật sự là buồn nôn ghê tởm, có tiền thật là muốn làm gì cũng được, vì để tẩy trắng Lộ Viễn Bạch lại gắn cho tài xế xe van một tội danh, thế giới này làm sao vậy?”

“Lộ Viễn Bạch sao còn chưa đi chết đi!”

“Lộ Viễn Bạch cấu kết quan lại, rửa sạch tội danh!”

“Huyết thư một người, đề nghị điều tra lại từ đầu, hy vọng không để nhân dân thất vọng!”

“Mọi người đều hy vọng điều tra lại từ đầu, cho mọi người một công đạo!”

“Đề nghị nghị điều tra lại từ đầu, kết quả này chúng tôi không chấp nhận, đừng có coi dân mạng là kẻ ngốc!”

“Mỗi ngày hỏi một lần, Lộ Viễn Bạch đã chết chưa?”

#Lộ Viễn Bạch cấu kết quan lại, #Phong sát Lộ Viễn Bạch, #Đoàn thị nắm quyền lực, #Bối cảnh Đoàn thị, #Lộ Viễn Bạch có chỗ dựa, #Đoàn Dự… … hàng loạt tiêu đề xuất hiện trên bảng hot search weibo.

Thời gian cách mấy ngày, tiêu đề Lộ Viễn Bạch vốn vẫn quanh quẩn trong mười top đầu trong một đêm lại lần nữa leo lên top đầu bảng nhiệt độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK