• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 24: Sư tôn, tiền bối, hắn rất tốt
Trong và ngoài Mạch Ngọc trấn chìm trong sự im lặng quỷ dị.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nam tử mặc y phục màu xanh vừa xuất hiện trong không trung.
Người tinh mắt đã phát hiện ra rằng sau khi nam tử y phục xanh này xuất hiện, gió lớn đã ngừng thổi, sấm chớp trên bầu trời đã dừng lại, mây đen dần tan ra.
Ánh trăng hoàn mỹ chiếu xuống, ánh sáng bạc bao phủ toàn bộ mặt đất.
“Tiên sinh!”
“Tiên nhân!”
Trên tường trấn, Trần Đại Đao, quốc vương Ly Thủy và nhóm quan viên đều tỏ ra vui mừng, trong lòng lại nhen nhóm lên hy vọng một lần nữa.
“Tiền bối…” Đồng Tâm đột nhiên lơ lửng trên không trung, đứng trên trường kiếm, ngơ ngác lấm bấm.
Lúc này mọi người mới giật mình nhớ đến vẫn còn Uyên Ma trường thương đáng sợ kia, lập tức nhìn lại!
Sau đó bọn họ kinh ngạc phát hiện ra rằng, Uyên Ma trường thương khí thế hung hãn kia vậy mà lại đang đứng im phía sau nam tử y phục xanh
kia… run rẩy kịch liệt, không thể tiến thêm một tấc nào!
Hoặc nói cách khác chính là trỏng có vẻ như đang sợ hãi đến mức không dám đến gần!
Cùng lúc đó, trên bầu trời cao.
Cố Hạc Lâm cũng kinh ngạc nhìn về phía Uyên Ma trường thương đang dừng lại phía sau lưng nam tử y phục xanh, sau đó cứng nhắc đưa mắt nhìn sang nam tử đó, miệng lưỡi khô khốc gọi: “Tiền, tiền bối…”
Lục Trường Sinh không đợi cố Hạc Lâm nói xong đã xoay người nhìn đám người tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu đang giật mình kinh hãi ở phía xa, ánh mắt không lộ ra chút cảm xúc nào, giống như đang nhìn một con kiến…
Ánh mắt coi thường mạng sống này…
Khiến cho tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu vốn đã đang sợ hãi chợt cảm thấy rùng mình!
Thời điếm nhìn thấy Uyên Ma trường thương bị chặn lại, bọn chúng đã mất hết tinh thần chiến đấu, quả thật bọn chúng có thể không được thông minh lắm, nhưng cũng không phải là kẻ ngốc!
Nam tử y phục xanh trước mắt quá mức bí ấn!
Có thế ngăn chặn được Uyên Ma trường
thương do bọn chúng thi triến, ít nhất phải là lão tố Nguyên Anh trong Tu Tiên Giới!
“Các, các hạ là ai?”
Tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu cố trấn an hỏi, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đó.
Một lúc sau, thấy hắn vẫn im lặng không nói lời nào, mồ hôi lạnh của tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu đã chảy ra như suối, áp lực quá lớn.
“Tộc, tộc trưởng, chúng ta chạy trốn trước đi, nếu tiếp tục như vậy…”
Tên cao tầng của Hắc Thiệt Yêu ở bên cạnh dùng truyền âm nói, giọng điệu hoảng sợ gấp gáp không yên.
Ánh mắt tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu mờ mịt nhìn về phía quả cầu ánh sáng, bên trong đó còn có mấy chục tộc nhân của Hắc Thiệt Yêu tộc của gã.
Sau đó gã nghiến răng nghiến lợi nói: “Rút lui!”
Ngay sau đó, sương mù đen cuồn cuộn kéo tới, năm bóng dáng ma quái của bọn chúng nhanh chóng lui về phía sau, ý đồ chạy trốn!
Trong lúc gấp gáp rút lui, tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu vung tay gọi Uyên Ma trường thương đang ở trước mặt Lục Trường Sinh, muốn triệu hồi lại nó!
Đây chính là ma bảo của Thâm Uyên Ma vương đại nhân, lần này chỉ cho gã mượn sử dụng thôi, nhất định phải thu hồi!
Nhưng không lâu sau, gã sợ hãi phát hiện ra, cho dù gã triệu hồi thế nào đi nữa, Uyên Ma trường thương đều không hề phản ứng!
“Đáng chết! Đây là bảo vật của Ma vương đại nhân, ngươi không sợ chết thì cứ giữ đi! Đi thôi!”
Giờ phút này tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu không còn thời gian đế nghĩ đến chuyện gì khác nữa, bỏ lại những lời cay nghiệt rồi nhanh chóng muốn trốn khỏi không gian này!
Nhìn thấy thế, mọi người đều mừng rỡ!
Đám yêu ma này chắn chắc là đang sợ hãi muốn bỏ trốn.
“Tiền bối, bọn họ muốn chạy trốn…!”
Không đợi cố Hạc Lâm gấp gáp nói xong.
Lục Trường Sinh đã nhẹ nhàng vung tay áo bào, giống như đang phủi bụi đất.
Ầm!
Đám người tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu nổ tung giống như pháo hoa màu đen dưới ánh trăng, thậm chí còn không thể hét lên một tiếng nào…
Chỉ có tiếng nố nặng nề vang vọng trong
đêm tối.
Cố Hạc Lâm hoàn toàn choáng váng…
Đây là thủ đoạn quỷ thần gì vậy? Tại sao ngay cả linh lực cũng không dao động, năm tên Hắc Thiệt Yêu kia đã…
Đồng Tâm đang ở giữa không trung cũng lập tức cảm thấy không thở nổi.
Chỉ có người tu tiên như bọn họ mới biết cảnh tượng vừa rồi khủng bổ đến mức nào.
Những người phía dưới đã hoàn toàn chết lặng, quốc vương Ly Thủy và đám quan viên trừng lớn hai mắt, hồi lâu vẫn không thể phục hồi tinh thần, rốt cuộc bọn họ cũng đã hiểu được chuyện Trần Đại Đao nói vị tiên nhân này tiêu diệt hết tất cả yêu ma là như thế nào!
Thật sự vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn!
Mà lúc này, bản thân của Trần Đại Đao cũng bị dọa đến choáng váng!
Trước đây hắn ta chưa từng nhìn thấy tiên sinh diệt yêu, là tự tiên sinh nói với hắn ta, hắn ta cũng không biết cái gọi là diệt yêu của tiên sinh là đồ pháp gì.
Chỉ một chiêu, không, thậm chí còn chưa nhìn thấy bất kỳ thuật pháp tiên gia hoa mỹ nào, đám yêu ma này đã phát nố một cách kỳ quài…
Lúc này, Lục Trường Sinh nhẹ nhàng đá vào
đêm tối.
Cố Hạc Lâm hoàn toàn choáng váng…
Đây là thủ đoạn quỷ thần gì vậy? Tại sao ngay cả linh lực cũng không dao động, năm tên Hắc Thiệt Yêu kia đã…
Đồng Tâm đang ở giữa không trung cũng lập tức cảm thấy không thở nổi.
Chỉ có người tu tiên như bọn họ mới biết cảnh tượng vừa rồi khủng bổ đến mức nào.
Những người phía dưới đã hoàn toàn chết lặng, quốc vương Ly Thủy và đám quan viên trừng lớn hai mắt, hồi lâu vẫn không thể phục hồi tinh thần, rốt cuộc bọn họ cũng đã hiểu được chuyện Trần Đại Đao nói vị tiên nhân này tiêu diệt hết tất cả yêu ma là như thế nào!
Thật sự vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn!
Mà lúc này, bản thân của Trần Đại Đao cũng bị dọa đến choáng váng!
Trước đây hắn ta chưa từng nhìn thấy tiên sinh diệt yêu, là tự tiên sinh nói với hắn ta, hắn ta cũng không biết cái gọi là diệt yêu của tiên sinh là đồ pháp gì.
Chỉ một chiêu, không, thậm chí còn chưa nhìn thấy bất kỳ thuật pháp tiên gia hoa mỹ nào, đám yêu ma này đã phát nố một cách kỳ quài…
Lúc này, Lục Trường Sinh nhẹ nhàng đá vào
Uyên Ma trường thương một cước.
“Vút” một tiếng, Uyên Ma trường thương hóa thành ánh sáng màu đen trốn vào hậu viện của phủ trấn chủ, không gây ra tiếng động nào nữa.
Lục Trường Sinh liếc nhìn về phía quả cầu ánh sáng, sau đó liếc nhìn cố Hạc Lâm đang choáng váng, thản nhiên nói: “Còn lại một ít yêu…”
“Tiền bối yên tâm, Hạc Lâm có thể xử lý được!” Cổ Hạc Lâm phục hồi tinh thần, nhanh chóng vỗ ngực.
Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó bóng y phục xanh của hắn dần dần tan biến.
Nhìn thấy Lục Trường Sinh lại biến mất một cách thần không biết quỷ không hay, quốc vương Ly Thủy lấy lại phản ứng, vội vàng quỳ xuống hô to:
“Bọn ta, khấu tạ ơn tiên nhân đã cứu mạng!”
Mọi người có mặt đều cảm động, vội vàng cúi đầu, kính cẩn hô lên: “Khấu tạ tiên nhân đã cứu mạng!”
Những âm thanh to rõ vang lên trong đêm tối này, liên tục không ngừng!
Cố Hạc Lâm và Đồng Tâm nhìn cảnh tượng này, trong lòng có vô vàn cảm xúc.
Nhưng vào lúc này, giọng nói bình thản của Lục Trường Sinh lại vang lên khắp trong Mạch
Ngọc trấn:
“Có thấy ồn không?”
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên im lặng, mọi âm thanh cả trong và ngoài trấn đề lập tức im bặt!
Sắc mặt Cổ Hạc Lâm, Đồng Tâm, Trần Đại Đao, quốc vương Ly Thủy và những người khác đều thay đổi, nụ cười ngại ngùng xuất hiện trên mặt…
Sau khi sợ hãi qua đi, dán chúng lại trở nên vô cùng phấn khích!
Vậy mà tiên nhân lại thật sự đang ở trong Mạch Ngọc trấn!
“Cảm tạ ta làm gì, ta chỉ cảm thấy quá ồn ào, các ngươi nên cảm tạ một người khác, dù sao trên đời này cũng không có nhiều người liều cả tính mạng đế cứu các ngươi đâu.”
Lúc này, giọng nói của Lục Trường Sinh lại một lần nữa vang lên trong trấn…
Sắc mặt Cổ Hạc Lâm đang ở trên không trở nên cứng đờ.
Quốc vương Ly Thủy, đám quan viên và dân chúng giật mình sửng sốt, nhưng chỉ trong chốc lát bọn họ đã biết Lục Trường Sinh đang nói đến ai.
Bọn họ không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía
cổ Hạc Lâm giữa không trung, trong lòng có chút co giật khi nhớ lại cảnh tượng ông ta dũng cảm không sợ chết.
Giây tiếp theo, mọi người trong và ngoài trấn đều đồng loạt quỳ xuống ngay ngắn, im lặng hành lễ trước Cố Hạc Lâm vẫn còn đang ngơ ngác.
“Cổ mổ, Cổ mổ…”
Hai mắt Cố Hạc Lâm đỏ lên, nhất thời không biết lên nói gì, nhưng sau đó trên mặt ông ta lại xuất hiện mộ nụ cười, chỉ cảm thấy hết thảy đều đáng giá.
Cuối cùng, ông ta không khỏi nhìn về phía phủ trấn chủ của Mạch Ngọc trấn, cung kính cúi lạy, thầm nói trong lòng:
“Tạ ơn tiền bổi.”
Đồng Tâm nhìn cổ Hạc Lâm ở trên cao cũng vui vẻ mỉm cười, sau đó lại cung kính nhìn về phía phủ trấn chủ, lần này đến thế tục một chuyến, hắn ta đã thu hoạch được rất nhiều.
Giờ Tý.
Dưới sự chỉ huy của nhiều quan viên, người dân nhanh chóng thu dọn đồ đạc và vào Têu nghỉ ngơi.
Nghĩ đến nam tử y phục xanh kia là tiên giáng trần, bọn họ biết, thứ chờ đợi bọn họ chính
là giấc ngủ ngon nhất trong khoảng thời gian gần đây, có hắn, bọn họ sẽ cảm thấy an toàn.
Quốc vương Ly Thủy và nhóm quan viên cũng nhẹ chân nhẹ tay trở về phủ trấn chủ nghỉ ngơi…
Về phần những ma quái cấp hai còn lại, đã được Cổ Hạc Lâm và Đồng Tâm xử lý.
Màn đêm cuối cùng cũng trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
Có rất nhiều tiếng ngáy vang vọng trong vô sổ Têu trại…
Trên tường trấn.
Cổ Hạc Lâm và Đồng Tâm ngồi xếp bằng, nhưng cả hai đều không tu luyện mà vẫn mở to mắt.
Đồng Tâm nhìn lướt qua vô sổ lều trại, cười nói: “Sư tôn, e là sau này toàn bộ dân chúng đế quốc Ly Thủy đều biết đến sự tồn tại của tu sĩ chúng ta.”
Cổ Hạc Lâm khẽ cười: “Vậy thì có gì phải ngại? Tương lai sớm hay muộn gì cũng sẽ biết.”
Trải qua những chuyện trước đó, ông ta biết nhất định Ma giới còn muốn gây rắc rối.
Dù sao đến cả ma bảo như Uyên Ma trường thương mà Thâm Uyên Ma vương kia cũng cho tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu mượn…
Lúc này, Đồng Tâm cũng mơ hồ hiếu được ý của Cố Hạc Lâm, hắn ta lập tức nhỏ giọng nói: “Sư phụ, chúng ta có nên trở về tông môn bấm báo chuyện này với tông chủ để thương lượng không?”
Cố Hạc Lâm nhẹ nhàng thở ra một tiếng, nhìn về phía Mộ tiên, ánh mắt lóe lên: “ừm, đêm nay đợi thương thế trong cơ thể vi sư khá lên một chút, chúng ta trở lại tông môn, một thời gian nữa rồi trở về nơi này.”
“Vâng.” Đồng Tâm đáp lại, sau đó nở nụ cười ngưỡng mộ: “Nơi này có một Hóa Thần Thực Quân như tiền bổi bảo vệ, nhất định sẽ rất an toàn.”
“Ha ha.” Đôi mắt già nua của cổ Hạc Lâm hiện lên vẻ kính sợ.
Đồng Tâm đột nhiên nói: “Sư phụ, tiền bổi, hắn rất tốt.”
Cổ Hạc Lâm sửng sốt, sau đó mỉm cười: “Đúnq vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK