Chương 15: Mạch Ngọc trấn?
“Nhưng vô số năm qua không phải là không có ai có thể khám phá ra bí mật của nơi đó sao?”
Nhìn thấy người đàn ông cường tráng hỏi lời này, các Ma Vương khác cũng gật đầu.
“Kình Thương, Ma tôn đã tới nơi đó rất nhiều lần, đều tay không mà về. Tuy nhiên, nhiều năm như vậy, Ma tôn đã nghĩ ra một biện pháp, nàng ấy nói muốn thử một lần… Đây chính là nguyên nhân khơi mào chiến tranh…”
Triệu Thâm Uyên cười thần bí, đôi mắt đen láy lóe lên sự phấn khích chưa từng có!
Trái lại điều này lại làm cho tứ đại Ma vương rất lo lắng. Có ý gì đây? Ngươi đang nói cái quái gì vậy? Bọn họ cảm giác như có vô sổ con kiến đang bò lên người mình!
Sở Kình Thương vò đầu bứt tai nói: “Triệu Thâm Uyên, ngươi biết nói chuyện thật đấy!”
Triệu Thâm Uyên cong môi, phụt một tiếng đã biến thành sương mù đen tiêu tan, để lại một tràng tiếng cười kiêu hãnh vang vọng.
“Ha ha ha! Các ngươi cứ từ từ đoán đi, bản vương sẽ không tiếp nữa!”
Bùm!
Sở Kình Thương tức giận đấm một quyền khiến cây nho già khô ở đằng xa thành từng
mảnh, nhiều con quạ đen trên đó chết thảm.
“Tên chó Triệu Thâm Uyên ngươi, nói mà chỉ nói một nửa! Tức chết bản vương rồi! Không được, bản vương phải tự mình đi hỏi Ma tôn đại nhân một chút!”
Điều này khiến tam đại Ma vương còn lại sợ hãi, vội vàng tóm lấy hắn ta!
“Kình Thương, ngươi không muốn sống à, còn dám đi hỏi Ma tôn? Nếu Ma tôn muốn nói cho chúng ta biết thì đã nói từ sớm, còn cần Triệu Thâm Uyên nói cho chúng ta biết sao?”
Thần sắc Sở Kình Thương trở nên uể oải, sau đó cáu kỉnh xua tay nói: “Không nghĩ nữa! Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ biết! Đi thôi! Các ngươi uống rượu với bản vương!”
“Được rồi, được rồi, chúng ta đi cùng ngươi là được, haiz.”
Tam đại Ma vương thấy vậy cũng đồng ý, lúc này bọn họ thật sự cần uống rượu đế đè nén sự tức giận trong lòng.
Đế quốc Ly Thủy.
Đại điện.
“Quốc vương, có tin tức truyền đến, mấy ngày nay những thành trấn ở vùng phía Đông đế quốc hầu như đã bộc phát yêu ma rồi. Ngay cả
thành Gia Nguyên cũng xuất hiện yêu ma. Lần trước rõ ràng tiên nhân nói đã diệt trừ yêu ma ở đó mà. Bây giờ phải làm sao đây?”
“Đúng vậy, từ lúc tiên nhân rời đi đến giờ đã sáu ngày rồi, tiên nhân vẫn chưa trở lại… Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng đến lượt kinh đô, đế quốc Ly Thủy sẽ gặp nguy hiếm!”
“Haiz, lần này yêu ma thực sự quá mạnh mẽ, trong khoảng thời gian này có một số đạo trưởng tình nguyện đến đó đã không còn tin tức gì nữa, chỉ sợ đã gặp nạn…”
II II
Rầm!
Lúc này, quốc vương Ly Thủy đang ngồi trên ghế đột nhiên đập bàn đứng dậy!
Đại điện lập tức im lặng, tất cả quan viên đều cúi đầu không dám nói gì thêm.
“Bản vương thực sự đã nuôi một đám vô dụng mà!”
Quốc vương Ly Thủy giận dữ gầm lên, tức giận đến độ trên cố nối gân xanh!
“Quốc vương bớt giận!”
Trong lòng các quan viên run lên, vội vàng quỳ xuống.
“Hừ! Đừng nói mấy thứ vô dụng đó nữa,
hoặc tìm biện pháp hoặc câm miệng! Cứ ong ong ong làm bản vương đau hết cả đầu! Một đám phế vật!” Quốc vương Ly Thủy chưa bao giờ tức giận như vậy.
Các quan viên cúi đầu, có chút không cam lòng, ánh mắt lóe lên, trong lòng thầm nghĩ: “Ai cũng vậy cả thôi, quốc vương như ngươi cũng là phế vật.”
“Được rồi! Bản vương không phải đã ra lệnh mỗi ngày báo cáo số lượng thương vong của bách tính sao? Hôm nay thì sao?”
Quốc vương Ly Thủy vung tay áo, vẻ mặt âm trầm.
Vị quan trung niên lần trước đứng ra, nghiêm túc báo cáo: “Quốc vương, số người chết ở thành Gia Nguyên đã tăng lên một nghìn, số người chết ở thành Bình Dương đã tăng lên tám trăm, sổ người chết ở thành Thái Đình đã tăng lên bảy trăm… Đồng thời các thành trấn sắp không ngăn cản được những bách tính mất lý trí rồi.”
Theo báo cáo của vị quan trung niên, đại điện càng trở nên yên tĩnh hơn.
Quá nhiều, người chết quá nhiều, số thương vong ở mỗi thành trấn phía đông đế quốc không chỗ nào thấp hơn ba trăm…
Cộng tất cả các thành trấn lại là một con số đáng sợ.
“Đúng là trời muốn diệt đế quốc Ly Thủy ta
mà…”
Quốc vương Ly Thủy loạng choạng ngã xuống ngai vàng, lấm bấm nói.
Gần đây ông ta cũng thường xuyên tiếp xúc với những đế quốc xung quanh khác, những đế quốc khác đều rất hòa bình, cơ bản không có yêu ma gây chuyện gì, cho dù có cũng không nghiêm trọng.
Tại sao hết lần này tới lần khác đế quốc Ly Thủy của ông ta lại xuất hiện nhiều yêu ma đáng sợ như vậy?
Trong dãy núi ở biên giới phía đông của đế quốc Ly Thủy của ông ta không phải có tồn tại lăng mộ tiên nhân trong truyền thuyết sao?
Vị trí địa lý tốt lành như vậy, đế quốc Ly Thủy của ông ta phải thịnh vượng mới đúng, tại sao lại như thế này?
Vị quan trung niên phía dưới dường như nghĩ tới điều gì đó, cân nhắc một lúc rồi cung kính nói: “Phải rồi, quốc vương, thần còn có chuyện lạ muốn bấm báo…”
Quốc vương Ly Thủy lấy lại tinh thần, đứng thẳng người, xoa xoa thái dương đau nhức nói: “Nói đi.”
Vị quan trung niên do dự nói: “Quốc vương,
có một trấn khá đặc biệt trong sổ các thành trấn ở phía đông đế quốc, số người chết rất nhỏ, chỉ có 67 người, vả lại số người chết ở đó không tiếp tục tăng lên như những thành trấn khác… Bởi vì nó tương đối xa nên hôm qua thần mới nhận được tin tức từ bên kia.”
Quốc vương Ly Thủy và đám quan viên nhất thời nâng tinh thần, hết sức ngạc nhiên mà nhìn quan viên trung niên.
Còn có chuyện như vậy?
“Ngươi đang nói đến trấn nào?” Quốc vương Ly Thủy nhìn chằm chằm vào vị quan trung niên.
“Mạch Ngọc trấn.”
Vị quan trung niên trịnh trọng nói.
Mạch Ngọc trấn…
“Trấn chủ bên đó nói gì?”
Giống như nắm lấy cọng rơm cứu mạng khi sắp chết đuối, quốc vương Ly Thủy vội vàng hỏi.
Vị quan trung niên thở dài: “Quốc vương, trấn chủ của Mạch Ngọc trấn nói hình như thực sự đã có yêu ma xuất hiện ở Mạch Ngọc trấn rồi, chỉ là sau khi sát hại 67 người thì nó dường như đã biến mất… Mạch Ngọc trấn không còn yêu ma hoành hành… Hắn cũng không nói rõ ràng được.”
Cả đại điện bị sự yên lặng bao trùm, mọi người đều cau chặt mày.
“Ta hiểu rồi!”
Đột nhiên, một vị quan già hưng phấn kêu lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của mọi người.
“ô? Đổng ái khanh, ngươi có ý kiến gì, không ngại thì nói thử xem?” Quốc vương Ly Thủy nhìn quan viên già hỏi.
Ngoại trừ lần này gặp phải chuyện yêu ma gây rối, vị quan già này trước đây quả thật biết rất nhiều. Ông ta có thế nhanh chóng hiểu rõ mọi chuyện, có thế nghĩ ra những góc độ mà người bình thường không nghĩtới.
Chúng quan viên cũng ngạc nhiên nhìn Đổng Ca.
“Ha ha quốc vương, có lẽ thần đã hiếu vì sao ở Mạch Ngọc trấn lại xảy ra chuyện thần kỳ như vậy!
Đống Ca đứng lên, tự tin nói.
“Ái khanh, sự tình khấn cấp, ngươi nói nhanh đi!” Quốc vương Ly Thủy lạnh lùng nói.
“Ha ha quốc vương, chư vị đồng liêu, các ngươi có biết một trong những đặc điểm lớn của Mạch Ngọc trấn không?” Đổng Ca mỉm cười hỏi.
Chúng quan viên đều mơ hồ, nhưng sắc mặt quốc vương Ly Thủy lại âm trầm, ông già chết bầm này, bảo ông ta nói thẳng đừng lãng phí thời gian, ông ta lại bắt đầu làm màu rồi!
Đổng Ca nhìn thấy vẻ mặt của quốc vương Ly Thủy liền hoảng sợ, vội vàng nói:
“Quốc vương, là vậy! Trong tất cả các thành trấn ở phía đông của đế quốc, nơi gần mộ tiên nhất là Mạch Ngọc trấn, cách biên giới không xa! Thần nghĩ có lẽ Mạch Ngọc trấn tình cờ nằm trong sự bảo vệ của mộ tiên cũng nên! Thế thì chuyện mới dễ hiếu!”
Bốp!
Mọi người không hẹn mà cùng vỗ tay một cái, chợt vỡ lẽ.
Đúng vậy! Rất có thể! Chuyện đơn giản như vậy sao họ không nghĩ ra nhỉ! Ngoài giả thuyết này thì những thứ khác đều không hợp lý.
Quả nhiên, vào thời khắc mấu chốt vẫn phải nhờ Đổng Ca Thị lang.
Đúng lúc này, trong mắt quốc vương Ly Thủy lóe lên ánh sáng trước nay chưa từng có. ông ta đứng phắt dậy, vung tay hô:
“Truyền lệnh xuống! Tất cả bách tính ở các thành trấn bị ảnh hưởng ở phía đông hãy mang đủ nước, lương thực và di chuyển đến khu vực xung quanh Mạch Ngọc trấn đóng quân! Lều trại do quân đội cung cấp! Ngoài ra, các quan viên các ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng những công việc liên quan khác!”
“Đúng rồi, chúng ái khanh cũng theo bản vương đến đóng quân ở bên kia! Chúng ta không thế xảy ra chuyện gì được. Nếu chúng ta gặp chuyện không may, đế quốc Ly Thủy sẽ thực sự xong đời!”
Chúng quan viên sửng sốt, còn có thao tác như vậy sao? Nhưng còn phía nam, phía tây và phía bắc thì sao? Mặc dù chưa có yêu ma gây chuyện nhưng cũng không thể nói chắc chắn được.
“Bản vương đương nhiên biết các ngươi đang lo lắng điều gì. Trước tiên chúng ta đến khu vực Mạch Ngọc trấn xem thử. Nếu nơi này thực sự an toàn và yêu ma cũng bắt đầu xuất hiện ở phía nam, tây, bắc thì cũng để cho bọn họ di chuyến đến đây.”
Quốc vương Ly Thủy khô khốc nói, đây cũng là chuyện không còn cách nào khác…
Về phần tiên nhân của Thanh Vân Tông, thời gian không cho phép ông ta chờ đợi nữa…
Cùng lúc đó, Lục Trường Sinh đang ngồi khoanh chân ở hậu viện Mạch Ngọc trấn đột nhiên mở mắt ra, khẽ thở dài.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK