• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 22: Vô cùng căng thẳng
Nghe thấy âm thanh kia vang vọng trong bầu trời đêm.
Quốc vương Ly Thủy mím đôi môi khô khốc, lấm bấm nói:
“Yêu ma, thật sự là yêu ma…”
Sắc mặt đám quan viên cũng trở nên trắng bệch, lo lắng nói:
“Quốc vương, phải làm sao bây giờ?”
“Dân chúng tụ tập lại đông như vậy, chẳng phải như ý yêu ma muốn sao…”
“Nhìn sương mù cuồn cuộn thế này, nhất định có rất nhiều yêu ma. Đừng nói đến dân chúng, chỉ e là cả tính mạng của chúng ta đều không thể giữ nổi…”
ít 99
Quốc vương Ly Thủy đột nhiên xoay người tóm lấy Trần Đại Đạo, căng thẳng nói: “Đại Đao! Nhanh chóng cầu xin tiên nhân ra tay đi! Không phải ngươi nói tất cả các yêu ma trước đó đều bị tiên nhân tiêu diệt sao? Nhanh lên!”
Bàn tay đang nắm lấy áo Trần Đại Đao của quốc vương Ly Thủy đều đã trắng bệch, có thể thấy lúc này ông ta đang căng thẳng đến mức nào!
vẻ mặt Trần Đại Đao đầy khó xử: “Quốc vương, những yêu ma trước đó thật sự là do tiên sinh tiêu diệt, nhưng mà, nhưng mà… hạ quan không có quyền can thiệp vào chuyện tiên sinh có ra tay lúc này hay không!”
Trong khoảng thời gian này, hắn ta cũng hiểu được tính tình của Lục Trường Sinh ít nhiều.
Đó hoàn toàn là kiếu người muốn làm gì thì làm!
Tuyệt đối không phải là kiếu tiên hiệp lấy chuyện diệt trừ yêu ma trong trời đất làm nhiệm vụ của mình như trong ấn tượng…
Huống chi trước đây hắn ta đã đi tìm hắn một lần, nếu hắn ta lại đi…
Nghe vậy, sắc mặt quốc vương Ly Thủy trở nên bất an, nhưng ông ta nhìn thấy cảnh tượng hổn loạn bên ngoài trấn thì cuối cùng cũng không nhịn được nữa, phất tay áo rời đi, đồng thời, những lời nói tức giận vang lên.
“Được! Ngươi không tìm, vậy bổn vương đi tìm!”
Trần Đại Đạo nhìn thấy như vậy, trong lòng có chút khó chịu, vì vậy cắn răng đuối theo: “Quốc vương, hạ quan đi cùng ngài!”
Nhưng vào lúc này.
Một đạo kiếm quang phóng lên trời, thắp
sáng màn đêm!
“Ma giới các ngươi được lắm! Dám làm hại dân chúng của đế quốc thuộc quyền quản lý của Thanh Vân Tông ta, đã quên giao ước Tam giới rồi sao?”
Những lời nói vang vọng khắp khu vực xung quanh.
Mọi thứ trong và ngoài trấn đều trở nên yên tĩnh, mọi người ngơ ngác nhìn theo quang ảnh thanh kiếm đang treo lơ lửng trên bầu trời.
Tiên, tiên nhân? Thật sự là tiên nhân!
“Tiên nhân, đây nhất định là tiên nhân. Ta đã nói tố tiên ta từng nhìn thấy tiên nhân mà các ngươi không tin! Các ngươi đã từng nhìn thấy người phàm nào có thể bay trên trời chưa?”
Đám dân chúng không khỏi xôn xao, kính sợ nhìn theo quang ảnh của thanh kiếm đang bay trên bầu trời!
Lẽ nào hôm nay được cứu rồi sao?
Đây rõ ràng là một vị tiên nhân đang xuất hiện trước mặt bọn họ!
Trên tường trấn.
Quốc vương Ly Thủy và những người khác kinh ngạc nhìn lên bầu trời, vào thời khắc quan
trọng, rốt cuộc tiên nhân của Thanh Vân Tông cũng đã đến!
“Đây là sư tôn của ta, cố chân nhân của Thanh Vân Tông.”
Lúc này, Đồng Tâm đi tới bên cạnh đám người quốc vương Ly Thủy, ngấng đầu nhìn quang ảnh đang ngự kiếm, nhẹ giọng nói.
Không biết từ khi nào ông ta đã đi đến tường trấn.
“Bái kiến tiên nhân!”
Quốc vương Ly Thủy cùng tất cả quan viên đều sửng sốt, vội vàng hành lễ!
Trần Đại Đao cũng cúi đầu.
“Các ngươi yên tâm đi, chỉ cần có sư tôn ở đây, đám yêu ma này sẽ không thể gây ra được rắc rối gì đâu.”
Đồng Tâm khoanh tay, trịnh trọng nói.
Nghe vậy, quốc vương Ly Thủy thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu tạ ơn: “Vậy xin trông cậy vào ngài.”
Đồng Tâm không nói gì, nhìn chăm chú vào quang ảnh đang ngự kiếm trong không trung.
Đã lâu rồi hắn ta không nhìn thấy sư tôn ra tay.
Trên bầu trời, rất nhiều sương mù đen đột
nhiên hóa thành mấy chục con Hắc Thiệt Yêu, đối đầu với Cố Hạc Lâm ở phía xa.
Đứng đầu là năm con Hắc Thiệt Yêu có kích thước lớn hơn rất nhiều.
“Ha ha, bổn tộc trưởng đã tự hỏi là tu sĩ Kim Đan phương nào, hóa ra là cổ chân nhân của Thanh Vân Tông, ngưỡng mộ đã lâu…”
Tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu ở giữa chậm rãi bay ra ngoài, nhìn chằm chằm vào cố Hạc Lâm cười khẩy.
Chỉ là sâu trong đáy mắt của gã vẫn có chút nghiêm túc, mấy chục năm trước, cố Hạc Lâm đã là Kim Đan hậu kỳ, bây giờ không phải đã là Kim Đan đỉnh phong rồi sao?
“Ngươi có vẻ biết cố mỗ, nhưng cổ mỗ không biết ngươi, ha ha.”
Cổ Hạc Lâm không thay đối sắc mặt, tiếp tục nói: “Đừng nói nhiều lời vô nghĩa, cổ mổ muốn hỏi một chút, Ma Giới các ngươi đang muốn khai chiến với Linh Trần Tu Tiên Giới bọn ta sao?”
Tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu ngoài cười trong không cười: “Cố chân nhân suy nghĩ nhiều rồi, sao Ma Giới lại muốn khai chiến với Tu Tiên Giới chứ? Chỉ có mình tộc Hắc Thiệt Yêu ta tự ý đưa ra quyết định.”
Cố Hạc Lâm nhìn bốn bóng dáng bên cạnh
tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu, âm thầm đánh giá, sau đó cảm thấy chấn động!
Ma quái cấp năm! Bốn con ma quái tương đương với Kim Đan sơ kỳ!
Hơn nữa tên tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu này chính là ma quái cấp bảy có thể so sánh với Kim Đan hậu kỳ…
Trong lòng cố Hạc Lâm bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Cơ hội ông ta chiến thắng riêng năm tên này đã không thế chắc chắn được, huống chi còn có hàng chục con Hắc Thiệt Yêu cấp hai.
“Tự ý quyết định? Vậy thì quyết định của các ngươi cũng khá có chủ đích đó…”
Cổ Hạc Lâm bình tĩnh lại, nói một cách mỉa mai.
Sắc mặt tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu hơi thay đối, lập tức không nói thêm gì nữa, gã cuộn chiếc lưỡi đen dài lên liếm khóe miệng, cười nói:
“Tối nay bốn tộc trưởng muốn xem thử cố chân nhân nổi tiếng khắp nơi có ngăn cản được bọn ta hay không… Giết!”
Ngay lập tức, bọn Hắc Thiệt Yêu phía sau đều bắt đầu hành động, thè cái lưỡi dài ra lao xuống phía dưới, bọn chúng muốn uống máu!
Về phần Cổ Hạc Lâm, bọn chúng tự nhiên
biết sẽ do mấy người tộc trưởng đối phó.
Cố Hạc Lâm nhìn thấy như vậy, lông mày nhíu lại, ông ta vừa lật bàn tay, một trận bàn xuất hiện!
Giây tiếp theo, ông ta lập tức ném trận bàn về phía đám Hắc Thiệt Yêu trên không!
Trận bàn biến thành một luồng ánh sáng mờ nhạt, bay vút đi với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tiếp cận hàng chục con Hắc Thiệt Yêu.
Chỉ thấy trận bàn “rầm” một tiếng nố tung, hàng ngạn sợi huỳnh quang lập tức đan xen tạo thành một quả cầu thật lớn, dễ dàng nhốt mấy chục con Hắc Thiệt Yêu vào bên trong!
Mà lúc này, cảnh tưởng trước mắt đám Hắc Thiệt Yêu bị mắc kẹt bên trong trận pháp cũng thay đổi lớn, bọn chúng giống như đang bị giam bên trong một mê cung phức tạp.
Cho dù bọn chúng có làm thế nào thì cũng không thể thoát khỏi “mê cung”.
Trong lúc nhất thời, bọn chúng trở nên luống cuống.
Cùng lúc đó, mọi người bên dưới cũng kinh ngạc nhìn lên quả cầu ánh sáng đang treo lơ lửng trong không trung!
Bọn họ đã chứng kiến hàng chục con yêu ma dễ dàng bị quả cầu ánh sáng nhốt lại.
Thủ đoạn của tiên nhân này vô cùng huyền bí, tràn ngập bí ẩn.
“Không hố là cổ chân nhân, vừa vung tay đã tung ra vây trận cấp bốn mà ngay cả một Kim Đan sơ kỳ cũng khó thoát ra được đế đối phó với đám ma quái cấp hai, thật sự rất hào phóng…”
Tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu nhìn quả cầu ánh sáng khống lồ trên bầu trời, nheo mắt cười nói.
Cố Hạc Lâm liếc nhìn quả cầu, trong lòng lo lắng, thời hạn của vây trận cấp bổn này có hạn, nếu ông ta không thể giết chết năm con Hắc Thiệt Yêu trước mặt trong thời gian đó, chỉ sợ là…
“Đừng nói nhảm nữa, đêm nay cố mổ nhất định sẽ lấy mạng chó của đám các ngươi!”
Cố Hạc Lâm nói xong, vội vàng ấn pháp quyết trong tay, đầu ngón tay được bao quanh trong một luồng ánh sáng nhè nhẹ, có chút thần kỳ, cùng lúc đó, Kim Đan trong cơ thể ông ta chấn động, linh khí dày đặc dâng trào!
Phốc!
Uy áp của Kim Đan đỉnh phong lập tức từ trên trời trút xuống!
Sắc mặt mọi người trên mặt đất trở nên tái nhợt, nhưng bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy không khí trở nên loãng hơn,
khiến bọn họ cảm thấy khó thở.
Nhìn thấy cảnh này, Đồng Tâm lắc đầu cười khổ.
Nếu không phải đang ở trên cao, nếu không phải sư tôn đã cố ý áp chế uy áp Kim Đan, chỉ sợ là đám dân chúng này sẽ càng thêm khố sở.
Nhưng không lâu sau, hắn ta lại nghiêm nghị ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng.
Sư tôn quả thật rất mạnh, nhưng đám Hắc Thiệt Yêu này cũnq khônq phải danq vừa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK