- Chậc,sao có thể thơm thế này, cô bé đêm nay có muốn anh bồi em không nhỉ..?
Lời nói đi đôi với hành động không mấy đứng đắn của anh ta, cúi đầu mắt hiếp lại hít hít lấy hương thơm từ Bạch Tư Vũ..
Cô sợ hãi thụt lùi bước chân, hành động khiếm nhã của Đằng Long đủ sức chọc giận Bạch Thiển.
- Đằng Long đừng hù dọa còn bé..
Đằng Long nhìn ông ta,đôi mắt đanh thép, Trác Tư Sở quan sát tình hình kéo tay anh ta cười nhẹ..
- Đằng Long con bé còn nhỏ, thôi được rồi hôm nay ngày vui đừng làm lớn chuyện..
Đằng Long bất giác phá lên cười to..
- Anh Bạch nói thì Tôi phải nghe thôi..
Bước đến vỗ lại nếp gấp áo cho Bạch Thiển..
- Đừng nóng, có gì đâu, chỉ là con bé nhìn ngon quá lỡ tôi khó lòng kiềm chế thì anh Bạch cũng nhớ bỏ qua,haha..
Nói rồi không đợi Bạch Thiển kịp phản ứng đã quay lưng nghênh ngang rời đi..
Bạch Thiển nắm chặt tay căm phẫn nhìn bóng lưng của Đằng Long..
Lục Hạo cũng nhìn theo, nhưng anh rất nhanh chuyển ánh mắt sang Trác Tư Sở.
Lúc này cô ta cúi đầu,làn môi đỏ nhếch nhẹ, vừa quay người bắt gặp ánh mắt của Lục Hạo.Nhanh chóng thay đổi sắc mặt..
- Được rồi hôm nay sinh nhật của Ba, anh đừng nóng tính như thế có được không..
Đằng Phương cũng nói vào..
- Anh Cửu đừng chấp Đằng Long,tính tình nó cứ như thế Tôi cũng đau đầu lắm..
Trác Cửu xua tay, nhìn qua Bạch Thiển.
- Không có gì, Bạch Thiển! anh em trong nhà đừng vì chuyện không đáng làm mất vui.
Lúc này Trác Tư Sở ngoắt một nhân viên, cầm lấy ly rượu đỏ đưa cho Bạch Tư Vũ..
- Nào uống một chút, chúc mừng sinh nhật ông Ngoại..
Mọi người cùng nhau cụng ly, Bạch Tư Vũ suy nghĩ đắn đó, mà Trác Tư Sở vẫn nhìn cô chằm chằm không rời mắt, Bạch Tư Vũ đành chạm vào môi uống nhẹ một chút cho phải phép..
Có lẽ cô quá lo lắng và đề phòng, người đông thế này làm sao Trác Tư Sở có thể ra tay với cô được.
Nhưng trong lúc này mà Bạch Tư Vũ từ chối thì sẽ có chuyện lớn nữa.Nên cô không có lựa chọn.
Với lại nhìn thấy Lục Hạo, bất giác cô lại cảm thấy an tâm..
Bất ngờ lúc này Trác Cửu mắt sáng lên,phải đi vòng qua người Trác Tư Sở trực tiếp ra chào đón khách quý..
- Arthit cám ơn ngài đã đến dự,nào..nào mời ngài..
Người đàn ông tên Arthit tuổi ngoài tư tuần, bên cạnh ông ta còn có một cô gái, cô gái này cũng khá xinh đẹp.Chỉ là thần thái quá kiêu kì, ánh mắt vừa vào đã nhìn qua Lục Hạo..
Dường như hai người đã quen biết nhau từ trước..
Hai cha con Arthit bước đến, mọi người trong bàn đều chào qua ông ta..
Nghe qua mới biêt Arthit là cục trưởng cảnh sát tại thành phố này.
Là một người nắm trong tay quyền lực rất lớn..
Arthit nhìn qua Lục Hạo..
- Lâu rồi mới thấy cậu có mặt ở Thái Lan..
Lục Hạo cười..
- Nghe Bố tôi bảo thời gian qua,Ngài đã giúp cho Bố Tôi rất nhiều.Cám ơn Ngài..
Lục Hạo nâng rượu mời Arthit..
Trác Cửu rất tự hào về Lục Hạo chỉ cần nhìn sơ cũng rõ cô tiểu thư Somcha kia rất để ý Lục Hạo..
Arthit rất cho Lục Hạo mặt mũi,uống cạn ly rượu..
Lại nhìn qua con gái mình..
- Somcha cứ nhắc cậu hoài đấy..
Nghe nói thế Somcha mỉm cười ngại ngùng nhìn Lục Hạo..
Bạch Tư Vũ bất giác trong lòng cảm thấy khó chịu..
Cô lén đưa mắt nhìn anh,thấy anh vẫn giữ đúng chừng mực chỉ cười nhẹ..
Nhưng như thế cũng đủ làm các cô gái ưu mê không lối thoát..
Quả nhiên Somcha mạnh dạng đi qua, dùng tiếng anh nói..
- Anh có thể ra ngoài kia hóng gió một chút với em không..?
Chỉ muốn thế giới chỉ có hai người, Somcha du học ở Anh, cách sống ảnh hưởng phương tây vô cùng thoáng.