Buổi chiều Linh An đi học về sớm, đã thấy Hứa Ngụy Phàm sai người đem trang phục dạ hội sang nhà cô. Linh An cầm bộ váy màu trắng bồng bềnh, thướt tha trên tay, không khỏi trầm trồ khen ngợi. . Truyện Teen Hay
Cô mặc váy lên người, sau đó nhờ một cô giúp việc trong nhà làm cho kiểu tóc đơn giản. Trang điểm xong, nhìn Linh An không khác gì một nàng công chúa diễm lệ.
Hứa Ngụy Phàm đến đón cô, Sở Trạch làm tài xế đưa hai người đến địa điểm tổ chức sự kiện. Lúc ngồi trên xe, hắn mới nói cho Linh An biết đó là bữa tiệc của tập đoàn thời trang MW.
Nghe hắn nhắc đến Trình Yến Ly, sắc mặt của Linh An xám xịt lại. Cô cảm thấy rất khó chịu, không hiểu vì sao Hứa Ngụy Phàm lại đưa mình đến đó.
“Thư ký Sở phiền anh quay xe, em muốn về nhà.”
Sở Đoàn phanh xe gấp liền bị Hứa Ngụy Phàm lườm rách mắt. Anh len lén nhìn sắc mặt người đàn ông kia qua gương chiếu hậu, dè dặt hỏi hắn:
“Chủ tịch, bây giờ tôi phải làm sao?”
“Đi tiếp đến bữa tiệc cho tôi.”
Thư ký Sở gật đầu nghe theo lời hắn, ngay lập tức nhận được cái trừng mắt đáng sợ từ Linh An. Anh khóc ròng trong bụng, nhưng biết làm sao được? Người trả lương hằng tháng cho anh là người đàn ông ngồi bên cạnh cô cơ!
Xe băng băng trên con đường lớn, Linh An ngồi khoanh tay trước ngực, hướng tầm mắt ra ngoài đường lớn mà không thèm nếm xỉa đến Hứa Ngụy Phàm. Hắn biết cô đang giận, bèn nói khích một câu:
“Làm sao? Đến bữa tiệc, em sợ mình sẽ không nổi bật bằng Trình Yến Ly hửm?”
“Xùy, còn lâu! Chú đừng có mà nói móc em.”
Hứa Ngụy Phàm vừa mới chạm nhẹ vào vai Linh An đã bị cô đẩy ra. Hắn hạ thấp giọng, mềm mỏng trở lại:
“Đừng giận! Ngoan, có tôi ở đây, không ai dám bắt nạt em đâu.”
“Hứ, ai bảo chú em sợ bị người ta bắt nạt?” Cô bặm môi hung dữ, đưa tay dấm dứ định đánh hắn.
Hứa Ngụy Phàm chụp lấy tay Linh An, xoa nhẹ rồi hôn lên trên đó. Cô bị hành động này làm cho nổi da gà, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Khổ thân Sở Đoàn, anh lái xe mà chẳng thể nào tập trung được. Hai con người ngồi đằng sau tình tứ thế kia, thật sự không nghĩ đến cảm nhận của anh sao?
Sở Đoàn chỉ muốn mau mau về ôm bạn gái của mình cho bớt tủi thân thôi!
Xe dừng lại trước khách sạn năm sao W, nơi diễn ra bữa tiệc hoành tráng vào tối nay. Hứa Ngụy Phàm lịch lãm trong bộ vest màu trắng, đồng điệu với chiếc váy trên người Linh An. Hắn mở cửa xe, cúi người lịch thiệp, chìa tay về phía cô.
Bữa tiệc diễn ra ở sảnh ngoài trời của khách sạn, Hứa Ngụy Phàm ôm eo Linh An đi vào bên trong, trước ánh nhìn ngạc nhiên của mấy vị khách mời. Vài vị tổng giám đốc đến bắt chuyện, đa số mọi người đều bất ngờ trước sự xuất hiện của hắn cùng cô gái xinh đẹp kia.
Nơi này đối với Hứa Ngụy Phàm chính là chỗ làm ăn, mở rộng mối quan hệ, Linh An không biết nói gì nên giữ im lặng. Khi nào có người hỏi đến, cô mới phối hợp với hắn, chào hỏi đôi ba câu cho phải phép.
“Chủ tịch Hứa, vị tiểu thư xinh đẹp đi cùng với anh là…”
“Vị hôn thê của tôi, Linh An!” Hắn đáp.
Linh An suýt chút nữa hất thẳng ly rượu vang vào mặt Hứa Ngụy Phàm. Cái quái gì mà vị hôn thê chứ? Hắn còn chưa hỏi qua ý kiến của cô nữa đó.
Linh An thấy Trình Yến Ly và cha cô ta đang chúc rượu khác mời ở đằng xa, chỉ cười nhạt một tiếng. Nhà họ Trình có gia thế đồ sộ như vậy, bảo sao Trình Yến Ly lúc nào cũng hống hách, còn kéo theo một đám bạn chuyên bắt nạt người khác.
Cô quay lại đằng sau, vừa định lấy một chiếc bánh ngọt để ăn liền va phải một người đàn ông mặc bộ âu phục màu đen, chân mang giày da bóng loáng.
“Diệp Linh An, sao cô lại ở đây?”
Linh An ngước lên nhìn, đập ngay vào mắt là cái tên Tô Minh Trí đáng ghét thì không khỏi ngạc nhiên. Cô nhớ rất rõ gia đình cậu ta theo lĩnh vực nghệ thuật, liên quan gì đến giới kinh doanh mà xuất hiện ở nơi này?
Có lẽ Tô Minh Trí tham dự bữa tiệc với tư cách là bạn trai Trình Yến Ly đây mà!
“Làm sao? Anh có thể xuất hiện ở đây, còn tôi thì không được?” Linh An lên giọng thách thức.