"Tôi chỉ là đang nhìn một người đàn ông đang dẫn một cô gái vào phòng nghỉ với nhau thôi"
"Thật à?"
"Đương nhiên là thật"
Trình Khải không đáp lời ngay mà lại tạch lưỡi nhìn Lăng Mạt Ân
"Sao?"
Lăng Mạt Ân nhíu mày, nhìn điệu bộ này của anh ta khiến cô có chút buồn cười
"Theo như tôi thấy thì..."
Trình Khải đi đến bên cạnh cô, ánh mắt dò xét nhìn theo tầm mắt cô
"Điệu bộ này của cô lại có chút giống như là đi đánh ghen đi?"
Khóe môi của Lăng Mạt Ân hơi giật giật
"Anh bị thần kinh à?"
Cô liếc mắt nhìn anh ta một cái, nói một câu liền xoay người đi vào trong sảnh
Trình Khải cong môi cười, anh ta tò te đi theo phía sau cô
"Anh đi theo tôi làm gì?"
Ngồi vào vị trí cũ, nhìn thấy Trình Khải thoải mái ngồi xuống kế bên thì cô nhíu mày
"Đi theo để bảo vệ cô"
Anh ta vừa nhận được một cái ly mới từ người phục vụ, tự nhiên rót cho mình một ly rượu sau đó ghé sát nói bên tai cô
"Cô xinh đẹp như thế này lỡ gặp phải bọn lưu manh biến thái thì làm sao?"
Nghe Trình Khải nói vậy, cô nhíu mày nghiêng đầu nhìn chằm chằm anh ta
Thấy Lăng Mạt Ân nhìn mình như thế, khóe môi anh ta giật giật, cười khổ
"Không phải là cô đưa tôi vào danh sách của những tên lưu manh biến thái rồi đó chứ?"
"Tôi thấy anh cũng giống với những tên lưu manh biến thái đó lắm"
Cô nhếch môi cười, gật gù đáp trả. Đưa tay với lấy ly rượu đỏ nhẹ nâng tay nhấp lấy ngụm rượu
Đôi mắt sáng như sao chớp chớp một cái nhìn đến những vũ nữ đang nhảy hăng say ở trên sàn
Một lọn tóc tùy ý rớt ở bên vai, đôi mắt không chú tâm đầy mông lung kia đã thu hút Trình Khải không biết bao lần, trong lòng cũng không khỏi rung động bởi khoảnh khắc này
"Nào, cụng ly với nhau một cái đi"
Anh ta mỉm cười đưa ly rượu ra, nhướng mày nhìn cô
Lăng Mạt Ân chuyển tầm mắt nhìn anh ta, không nhanh không chậm cụng ly một cái
Hai ly rượu đỏ chạm vào nhau tạo ra một tiếng keng
Cũng từ đó mà vẽ nên một con đường khác...
Thời gian đối với Lăng Mạt Ân cũng không có quan trọng gì mấy
Trôi nhanh hay trôi chậm thì cũng chẳng khác gì nhau
Nhưng cô vẫn biết được, sau buổi gặp gỡ kia thì cô và Trình Khải lại càng hay đi chung với nhau hơn
Càng tiếp xúc, cô mới biết được anh ta là tổng giám đốc của tập đoàn Trình thị, công ty chuyên về đá quý ở Tây Châu
Tính tình anh ta cũng không xấu xa như cô nghĩ. Vui vẻ phóng thoáng, lâu lâu thì tụ tập với hội bạn để đua xe, rồi chơi các trò cảm giác mạnh
Những trò chơi như thế này, Trình Khải cũng hay rủ cô tham gia. Sự quan tâm yêu chiều của anh ta dành cho cô, người ngốc cũng nhìn ra được anh ta có ý
Nhưng với Lăng Mạt Ân thì xin thua
Cô chẳng muốn yêu, hơn nữa anh ta cũng không thuộc mẫu người cô thích. Cho nên chuyện đi tới đâu thì tính tới đó vậy
Vì Lăng Mạt Ân và Trình Khải hay đi chung với nhau nên đã khiến người nào đó lặng lẽ chú ý đến
Một hôm vào ngày nghỉ, cô có hẹn phải ra ngoài với Trình Khải
Vừa chuẩn bị đi xuống lầu thì cánh tay đã bị một lực mạnh kéo lại
"Anh trai?"
Cô đưa mắt nhìn Lăng Tĩnh Thiên lên tiếng
"Em và Trình Khải đang qua lại với nhau?"
Anh nhíu chặt chân mày lạnh giọng hỏi cô
Nghe vậy Lăng Mạt Ân liền cười nhạt đáp
"Đúng vậy, em và Trình Khải đang yêu nhau đấy"
"Thật à?"
"Đương nhiên là thật"
Trình Khải không đáp lời ngay mà lại tạch lưỡi nhìn Lăng Mạt Ân
"Sao?"
Lăng Mạt Ân nhíu mày, nhìn điệu bộ này của anh ta khiến cô có chút buồn cười
"Theo như tôi thấy thì..."
Trình Khải đi đến bên cạnh cô, ánh mắt dò xét nhìn theo tầm mắt cô
"Điệu bộ này của cô lại có chút giống như là đi đánh ghen đi?"
Khóe môi của Lăng Mạt Ân hơi giật giật
"Anh bị thần kinh à?"
Cô liếc mắt nhìn anh ta một cái, nói một câu liền xoay người đi vào trong sảnh
Trình Khải cong môi cười, anh ta tò te đi theo phía sau cô
"Anh đi theo tôi làm gì?"
Ngồi vào vị trí cũ, nhìn thấy Trình Khải thoải mái ngồi xuống kế bên thì cô nhíu mày
"Đi theo để bảo vệ cô"
Anh ta vừa nhận được một cái ly mới từ người phục vụ, tự nhiên rót cho mình một ly rượu sau đó ghé sát nói bên tai cô
"Cô xinh đẹp như thế này lỡ gặp phải bọn lưu manh biến thái thì làm sao?"
Nghe Trình Khải nói vậy, cô nhíu mày nghiêng đầu nhìn chằm chằm anh ta
Thấy Lăng Mạt Ân nhìn mình như thế, khóe môi anh ta giật giật, cười khổ
"Không phải là cô đưa tôi vào danh sách của những tên lưu manh biến thái rồi đó chứ?"
"Tôi thấy anh cũng giống với những tên lưu manh biến thái đó lắm"
Cô nhếch môi cười, gật gù đáp trả. Đưa tay với lấy ly rượu đỏ nhẹ nâng tay nhấp lấy ngụm rượu
Đôi mắt sáng như sao chớp chớp một cái nhìn đến những vũ nữ đang nhảy hăng say ở trên sàn
Một lọn tóc tùy ý rớt ở bên vai, đôi mắt không chú tâm đầy mông lung kia đã thu hút Trình Khải không biết bao lần, trong lòng cũng không khỏi rung động bởi khoảnh khắc này
"Nào, cụng ly với nhau một cái đi"
Anh ta mỉm cười đưa ly rượu ra, nhướng mày nhìn cô
Lăng Mạt Ân chuyển tầm mắt nhìn anh ta, không nhanh không chậm cụng ly một cái
Hai ly rượu đỏ chạm vào nhau tạo ra một tiếng keng
Cũng từ đó mà vẽ nên một con đường khác...
Thời gian đối với Lăng Mạt Ân cũng không có quan trọng gì mấy
Trôi nhanh hay trôi chậm thì cũng chẳng khác gì nhau
Nhưng cô vẫn biết được, sau buổi gặp gỡ kia thì cô và Trình Khải lại càng hay đi chung với nhau hơn
Càng tiếp xúc, cô mới biết được anh ta là tổng giám đốc của tập đoàn Trình thị, công ty chuyên về đá quý ở Tây Châu
Tính tình anh ta cũng không xấu xa như cô nghĩ. Vui vẻ phóng thoáng, lâu lâu thì tụ tập với hội bạn để đua xe, rồi chơi các trò cảm giác mạnh
Những trò chơi như thế này, Trình Khải cũng hay rủ cô tham gia. Sự quan tâm yêu chiều của anh ta dành cho cô, người ngốc cũng nhìn ra được anh ta có ý
Nhưng với Lăng Mạt Ân thì xin thua
Cô chẳng muốn yêu, hơn nữa anh ta cũng không thuộc mẫu người cô thích. Cho nên chuyện đi tới đâu thì tính tới đó vậy
Vì Lăng Mạt Ân và Trình Khải hay đi chung với nhau nên đã khiến người nào đó lặng lẽ chú ý đến
Một hôm vào ngày nghỉ, cô có hẹn phải ra ngoài với Trình Khải
Vừa chuẩn bị đi xuống lầu thì cánh tay đã bị một lực mạnh kéo lại
"Anh trai?"
Cô đưa mắt nhìn Lăng Tĩnh Thiên lên tiếng
"Em và Trình Khải đang qua lại với nhau?"
Anh nhíu chặt chân mày lạnh giọng hỏi cô
Nghe vậy Lăng Mạt Ân liền cười nhạt đáp
"Đúng vậy, em và Trình Khải đang yêu nhau đấy"