• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21: Đây là lần đầu tiên của em, anh có thể nhẹ nhàng được không?

Anh nhìn vào mắt của cô, có một chút bối rối, nhưng cô vẫn điềm tĩnh cười cười nói với anh: “Thiệu Đình, đây là lần đầu tiên của em, anh có thể nhẹ nhàng một chút được không?”

Mạnh Thiệu Đình còn chưa kịp suy xét đã buột miệng nói câu trả lời tràn đầy ham muốn: “Được, anh sẽ nhẹ nhàng một chút…”

Vừa dứt lời, ngón tay anh không nén nổi sốt ruột, thoáng cái đã chuyển động tìm kiếm về vùng cấm địa của cô. Tĩnh Tri nghe thấy hơi thở nóng bỏng bên tai, trong đầu chợt hiện lên một ý nghĩ khiến cho chính cô cũng phải kinh ngạc. Phản ứng của anh mạnh mẽ như vậy, có phải bởi vì cô cũng có một chút hấp dẫn mà anh không muốn thừa nhận hay không?

Trong khi cô còn đang mơ hồ không rõ, ngón tay của anh đã chạm vào nơi mềm mại của cô… Trái tim Tĩnh Tri chợt co rút lại, theo bản năng cô định khép hai chân lại, nhưng bàn tay anh đã tóm chặt vào bắp đùi mượt mà của cô, rồi bỗng nhiên mạnh mẽ tách chúng ra…

Tiếng thét của Tĩnh Tri đã đến miệng, lại bị cô cắn răng gắt gao nén lại. Toàn thân cô cứng ngắc, để mặc anh tới lui chơi đùa, trong lòng vang từng tiếng một cảnh cáo bản thân, những việc này đều là đương nhiên… Phó Tĩnh Tri, mày phải cảm thấy may mắn khi được chồng mình cưng chiều, thậm chí mày còn phải làm cho chồng được cao hứng nữa kia… Có như vậy, mày mới có thể có đứa con của anh ta, mới có thể giữ vững được vị trí hiện tại của mày chứ…”

Nếu làm cho anh ghê tởm, ghét bỏ, bị đuổi ra khỏi nhà, dù sao so với chịu đựng sự gian nan trong lúc này còn khổ sở hơn rất nhiều. Nói cho cùng, cô là một thiên kim tiểu thư cũng chỉ biết sống an nhàn sung sướng, không phân biệt được ngũ cốc, chân tay cũng chưa từng phải động vào công việc gì, lại có thể gả cho Mạnh Thiệu Đình, đúng là do đời trước cô đã có phúc tu luyện. Anh không đánh cô, không mắng cô, mặc dù thái độ của anh lạnh nhạt, nhưng ở mọi phương diện anh đối với cô đều đã rất hào phóng. Cô cũng có thể làm một phu nhân nhà giàu có vô lo vô nghĩ, mà những thứ này, đối với cô mà nói, đã là quá mức đầy đủ rồi. Hơn nữa, thật sự, cô không muốn ly hôn, thậm chí cô thấy mình thực may mắn, khi nghe theo lời của ba ba mà gả cho anh.

Nghĩ tới đây, cô nâng đôi tay mềm mại thoáng chút cứng ngắc chậm rãi vòng lên đôi vai với những bắp thịt rắn chắc của anh. Cảm giác tiếp xúc với làn da cực kỳ nhẵn mịn trong lúc này, không ngờ rằng lại là sự trêu chọc lớn nhất đối với anh…

Mạnh Thiệu Đình từ trước đến nay, đối với phương diện trên giường luôn thô bạo, nhưng vì lời cầu xin vừa rồi của cô mà đành phải đè nén dục vọng của mình… Anh cũng không ngờ Tĩnh Tri lại chủ động ôm lấy mình, trong nháy mắt cô đã thiêu đốt anh… Anh mở to mắt nhìn vào đôi mắt dịu dàng như nước của cô, chỉ cảm thấy cả người bị trêu chọc, làm nổi lên lòng dục vọng. Rốt cuộc anh không buồn bận tâm đến việc cô sẽ bị đau đớn, anh có phần thô lỗ kéo chiếc áo tắm của cô đang ngăn trở anh, cũng không thèm nhìn tới liền vứt nó sang một bên, nhẹ nhàng kéo đôi chân cô đang hơi run rẩy mạnh mẽ vòng chặt lên lưng anh. Anh muốn nhẹ nhàng nhưng lại không ngăn được dục vọng sắp phát tác mạnh mẽ, nên vẫn cứ thô bạo để cho cứng rắn của mình xuyên vào nơi mềm mại của cô…

Bên tai vang lên tiếng cô kêu lên khe khẽ dịu dàng, cô dường như nghẹn ngào nức nở từng tiếng bởi cơn đau… Thân thể của cô bị đau mà biến thành căng thẳng. Giữa động tác, Mạnh Thiệu Đình ngẩng đầu nhìn, thấy cặp mắt cô xao động, đúng là cô đã rơi lệ…

“Em chịu đựng một chút…” Giọng nói của anh hơi khàn khàn, nhịp thở dốc nặng nề, nghe qua dường như hết sức khó chịu.

=======

Chương 22: Một đêm đầy mê hoặc

Tĩnh Tri lắc đầu cố nén đau nhức, nhưng đột nhiên cô ôm chặt lấy anh, đưa thân thể mềm mại của mình đến trước mặt anh. Mạnh Thiệu Đình cảm thấy nơi khít khao kia đang chậm rãi thắt chặt lấy anh… Chút lý trí duy nhất của anh hoàn toàn bị sụp đổ, quả thực cô đã làm anh muốn phát điên lên được!

Tình cảnh như thế này làm sao bảo anh nhẹ nhàng một chút được chứ?

Trong đầu hoàn toàn trống rỗng… chỉ có điều sự sung sướng không ngừng lan nhanh khắp cơ thể… Anh không thể khống chế nổi động tác nữa, khiến cho tiếng nức nở của cô cũng trở thành đứt quãng, cánh tay vô lực tuột khỏi bờ vai anh, buông xuống trên giường thoáng lung lay…

Anh cứ mãnh liệt thô lỗ như vậy, không để ý đến cô đang nằm ở nơi đó, toàn thân ướt đẫm, đầy trống rỗng … lại càng không quan tâm đây là lần đầu tiên của cô, cũng như chuyện cô có chịu nổi những kiểu như thế này không, anh vẫn không chịu buông tha cô…

Mồ hôi trên trán anh rơi xuống dày đặc, thậm chí có vài giọt rơi vào mặt của Tĩnh Tri. Cô cũng không rảnh để bận tâm điều đó, thần trí cô đã có chút không rõ ràng lắm… Sự đau đớn lúc ban đầu của cô do những cú va chạm điên cuồng của anh vẫn không hề giảm đi, ngược lại, càng ngày càng trầm trọng hơn. Đến sau cùng, khi anh vẫn còn nằm ở trên người cô, thì trước mắt cô đã toàn một màu đen, cô chìm vào trong giấc mộng ngọt ngào và tối đen…

Lúc này Tĩnh Tri chìm vào giấc ngủ say thật nặng nề. Cho đến lúc cô tỉnh lại, bên ngoài ánh mặt trời đã lên cao, ánh nắng rực rỡ chiếu vào khung cửa sổ. Cô hơi di động thân thể một cái, ngay lập tức giữa đôi môi liền phát ra một tiếng rên. Không có một tấc da thịt nào là không bị đau đớn, đầy mỏi mệt đến khó chịu, dường như ngay cả duỗi cánh tay ra cũng không đủ sức, đôi con người đen tuyền thoáng chuyển động, nhìn phòng ngủ to như vậy đã không còn bóng dáng của anh, cô dường như có chút buồn bã, bọn họ đã làm chuyện thân mật như vậy. Vậy, tình cảm vợ chồng của họ vốn dĩ lạnh lẽo như băng, liệu mối quan hệ này có thể hòa bình một chút hay không đây?

Nhớ đến tối hôm qua anh điên cuồng như vậy, cứ một lần lại một lần muốn cô, trái tim Tĩnh Tri không khỏi nảy lên chút ngọt ngào nho nhỏ. Tuy cô biết, đối với đàn ông mà nói, chỉ cần người phụ nữ không quá kém, bọn họ gần như đều có thể đạt được khoái cảm, nhưng Tĩnh Tri lại cho rằng anh có phần thích mình.

Dạng cuồng nhiệt gần như mê muội gần như cướp đoạt ấy, cũng giống như chỉ khi đối mặt với người mình yêu thương mới có sự kích thích đến gấp gáp như thế, làm cho cô tuy lúc này khắp người đều đau đến khó chịu nổi, nhưng đáy lòng lại thấy ngọt ngào.

Cho tới hôm nay, bọn họ mới coi như trở thành vợ chồng đúng nghĩa. Tĩnh Tri giống như nhìn thấy trước mắt mình có một con đường rộng lớn, sáng sủa vậy. Những phiền muộn vốn chồng chất trong lòng cũng từng chút, từng chút tan biến, cả người đều cảm thấy thoải mái rất nhiều. Cô nên đối mặt với anh như thế nào đây, nên thẹn thùng hay là nên làm bộ tự nhiên thanh thản sẽ tốt hơn.

Gương mặt cô nóng bừng lên, nếu soi gương xem, nhất định lại là thần sắc đã đỏ rực lên rồi, ngay cả cổ chắc chắn cũng đỏ lên theo!

Tĩnh biết ảo não mắng chính mình, thật không có tiền đồ, có vợ chồng nhà nào như thế này không cơ chứ? Nếu thật sự ngày nào cũng đều thẹn thùng như thế thì chắc sẽ bị mọi người cười đến chết mất…Sau này, nói không chừng mỗi ngày bọn họ…

Tĩnh Tri cuống quít ngừng ngay suy nghĩ vớ vẩn của mình, mới vừa có một lần gần gũi da thịt với nhau, cô đã nghĩ ngay đến chuyện muốn cả đời chứ, thật là ngây thơ!

Ban đầu cô cũng suy nghĩ ngây thơ, nên đã bị cha mình nói bóng nói gió làm cho thức tỉnh, không phải cô được gả đi là đã “đại công cáo thành”, ngược lại, nếu như cô không thể nắm giữ được trái tim của chồng mình, sớm muộn gì cô cũng sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Bởi vì, nhà họ Phó đã sớm lâm vào tình cảnh suy yếu, càng ngày càng đi xuống không cách nào ngăn nổi xu hướng sẽ bị phá sản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK