- Con vợ đáng ghét! Cậu mà biết môi mày mềm thế này thì cậu đã cọ vào từ lâu rồi.
Tự dưng cậu lại thấy tiếc quãng thời gian hẹn hò suốt hai năm thế không biết. Một người nền ông chơi gái đẳng cấp như cậu mà ở bên con dở hơi này lại cứ bị cái bệnh dè dặt mới chán đời chứ. Chỉ tại cậu lưỡng lự nên mới bị kẻ khác nẫng tay trên trước. Cậu Hoan bực bội kéo con vợ cậu vào lòng, tay cậu vòng qua ôm eo nó, chân gác lên chân nó. Cũng chả yêu đương gì đâu, cơ mà phận làm thằng chồng không lẽ lại để con vợ mình nó thiếu thốn hơi ấm? Đấy! Cậu đã ôm chặt thế rồi mà con mất dạy nào có chịu ngủ nướng cùng cậu đâu, mười hai rưỡi trưa cậu tỉnh giấc đã thấy nó biến đi đằng nào mất tiêu luôn rồi. Thằng Lập đợi cậu mở cửa phòng mới dám đi lên nhà đưa cho cậu cái thắt lưng da hồi sáng nó nhặt được ngoài vườn, thấy mặt cậu hơi nhăn nó ngon ngọt mở lời:
- Cậu nằm nhiều bị mỏi người ạ? Để con kêu con Cúc lên tẩm quất cho cậu nha cậu.
Cậu Hoan khẽ chau mày, hồi xưa cậu coi trọng con Cúc lắm, tại mỗi lần được nó đấm vai bóp lưng cậu thấy giãn xương giãn cốt khoẻ hẳn ra. Cơ mà từ ngày được diện kiến tài nghệ của nấm lùn thì cậu bắt đầu có thái độ khinh khỉnh. Con nhỏ đó so với vợ cậu á… làm gì có cửa?
- Khỏi. Mợ mày đi đâu rồi? Gọi mợ về!
Cậu ra lệnh, Lập lễ phép báo cáo:
- Mợ đi khám bệnh cho người ta rồi cậu, mợ nhờ con nhắn cậu cứ ăn trưa trước, khỏi cần đợi mợ.
Gớm chửa? Ai thèm đợi nó mà nó phải dặn? Vào rừng mơ mà bắt con tưởng bở nhá! Cậu vênh váo xuống bếp tổng ăn trưa trước rồi bốc một nắm hạt kê cho con vẹt của nấm lùn ăn. Thằng Lập kiếm ở đâu cái lồng cho nó mà xấu kinh dị, cậu Hoan ngứa mắt mở cửa lồng rồi khẽ nhún vai. Con vẹt này khôn dữ, bị đau ở cánh mà vẫn nhảy lên vai cậu đứng, mắt tròn mắt dẹt coi cậu đưa nó ra vườn, hì hụi đóng nhà cho nó. Nhà cậu làm đẹp ghê lắm, nho nhỏ thôi nhưng có mái, có cửa ra vào, có ống khói. Cậu còn lắp cho nó một chiếc xích đu màu tím mộng mơ ở bên trong. Thấy cậu đặt nhà mình nằm trên chạc ba của cây đào nhiều năm tuổi nhất trong vườn, cách gian nhà của cậu mợ có vài bước chân, con vẹt vui ra mặt, cơ mà chưa kịp nhảy vào nhà thì đã bị cậu giữ lại. Cậu lừ mắt bắt nó phải nói được theo cậu. Vì quá nôn nóng nên con vẹt rất tập trung học, chưa đầy nửa tiếng nó đã nhại lại được lời cậu:
- Cậu Hoan đẹp trai! Cậu Hoan đẹp trai! Mợ Hân xấu gái! Mợ Hân xấu gái!
Cậu Hoan cười phớ lớ thả vẹt vào trong nhà nó, đoạn cậu lại tiếp tục vào nhà mình đóng cho con vợ một cái kệ đựng sách. Kệ sách cậu đóng thì tất nhiên không tầm thường rồi. Nó không phải một chiếc giá gỗ đơn điệu như chiếc giá sách của con vợ cậu ở dưới thành phố mà là một cái kệ lớn hình cây cổ thụ màu rêu bám vào tường, nom vô cùng hợp với căn phòng của cậu. Cậu khá có khiếu thẩm mỹ nên cậu sắp xếp đống sách của nó lên kệ cũng đầy nghệ thuật chứ không phải cái kiểu xếp ngay ngắn thẳng hàng như con vợ cậu vẫn hay xếp. Cậu tự tay làm hoa đào bằng đất sét để điểm xuyết lên cái kệ sách và làm đoạn dây leo màu xanh uống lượn thành hàng chữ “Hân Hoan Diệu Kỳ”. Thực ra là Diệu Hân và Kỳ Hoan, nhưng cậu cứ thích viết thế cho vui. Ngoài ra, cậu còn đóng thêm hẳn một chiếc khung mắc võng lớn bằng gỗ ngọc am, rồi mắc chiếc võng bằng vải dù màu kem vào đó để con vợ cậu có thể vừa ngồi võng đung đưa vừa đọc sách. Nấm lùn mà trông thấy sự thay đổi của gian phòng này chắc nó sướng điên mất. Không khéo nó lại xúc động thơm cậu ý chứ. Nghĩ tới đấy tự dưng cậu hồi hộp dễ sợ, cậu cứ mở cửa ra rồi lại đóng cửa vào mãi, đến lúc thấy bóng con vợ lùn tim cậu đập tưng tưng, cậu vội vã nhảy lên giường huýt sáo làm bộ cool ngầu. Vợ cậu thì vừa mới bước lên nhà đã chảy nước mắt rồi. Hân cứ đứng trân trân một chỗ nhìn ngắm mọi thứ, mãi lúc sau cô mới nghẹn ngào thốt lên:
- Đẹp tuyệt cậu ạ!
Cậu nghe nó sướng cái lỗ tai gì đâu, cơ mà cậu chảnh chẳng thèm nhìn qua chỗ Hân. Hân nhẹ nhàng đi tới bên cậu, cô cúi xuống ghé vào tai cậu thủ thỉ:
- Cậu Hoan đóng kệ sách cho em à? Còn cả chiếc võng màu kem nữa… đẹp khủng khiếp! Em thích lắm á.
- Vậy hả? Cậu tiện tay đóng chơi chơi thế thôi, ai biết mày thích đâu?
Cậu kiêu căng nói, vợ cậu xúc động hỏi:
- Cậu làm cái kệ này mất lâu thời gian không?
Thực ra làm mất ngót nghét cả buổi chiều, nhưng vì thích thể hiện ta đây với vợ nên cậu ăn bớt:
- Ôi dào! Một loáng là xong ấy mà.
- Có một loáng thôi ạ? Cậu tài năng quá chừng!
Khiếp, nom cái mắt nó long lanh mọng nước dễ ghét chưa kìa. Khen cậu tài năng mà chả thấy chủ động thưởng cho cậu cái gì cả? Một chiếc thơm thì có bõ bèn gì đâu mà phải tiết kiệm? Đợi mãi chẳng được cái mình muốn, cậu có chút thất vọng. Hân nhìn thấy vết xước nhỏ trên mu bàn tay cậu, đoán chỗ đó bị vụn gỗ cứa vào nên cô cầm tay cậu thổi phù phù. Cậu thấy vậy liền úp mặt vào gối rồi len lén dùng móng tay cào nhẹ một cái lên má. Sau đó cậu vênh mặt lên ăn vạ:
- Đau!
Biết thừa đó là vết cậu mới cào nhưng Hân chỉ cười thầm trong bụng thôi chứ không bắt bẻ gì cả. Cô hiền hiền thổi lên chỗ đau mới của cậu. Cậu cố ý đem má đập vào môi cô nhưng vẫn mặt dày nói:. Truyện Hot
- Con này láo nhá! Chưa tối mà dám thơm lén cậu!
- Em đâu có thơm lén cậu đâu. Chồng em, em thích thì em thơm công khai luôn chứ việc gì phải lén lút?
Hân lập luận, cậu đuối lý cãi cùn:
- Mày xạo! Mày có gan thì mày thử thơm công khai cậu luôn đi, mày dám thơm cậu công khai thì cậu tin mày không thơm lén. Nào! Cậu thách thức mày luôn đấy! Có dám không?