- Bà đã kể chuyện ở biệt phủ của cậu cho mọi người nghe chưa vậy?
- Kể rồi. Vừa kể tối qua. Mọi người quý cậu mợ lắm, lần nào kể chuyện của cậu mợ quán cũng đông khách à.
- Bà kể lại y như những gì cậu kể cho bà nghe à?
- Thì chả thế? Không lẽ tui lại bịa chuyện?
- Thôi, thế là chớt cậu rồi. Tối nay bà làm ơn làm phước đính chính lại câu chuyện bà kể được không? Cậu không muốn mọi người biết được cậu cho vợ nằm võng vài phút đâu.
- Kể rồi lại kể lại, mợt chớt. Thằng nền ông nào lần đầu làm cha chả thiếu kinh nghiệm, vợ cậu khi tỉnh táo trở lại không trách cậu thì thôi, cậu xoắn làm cái gì?
- Không, cậu cứ phải xoắn cơ. Bà kể chuyện thật quá làm bao nhiêu người chửi cậu ngu không xứng với vợ, giờ còn thêm cái tình tiết ấy rồi người ta chả quý cậu nữa ý. Rồi người ta lại nói lời chia rẽ vợ chồng cậu.
- Người ta chia rẽ kệ người ta, vợ cậu vẫn cứ thấy yêu cậu là được rồi.
- Nhưng mà cậu muốn vợ tự hào về cậu cơ.
- Thôi được rồi, khổ lắm, nói mãi. Tui sẽ đính chính câu chuyện cho cậu, được chưa? Nhưng tui chỉ đính chính được ở quán nước vối của tui thôi, còn những quán khác họ hóng trộm chuyện ở chỗ tui rồi họ kể ở quán họ thì tui chịu luôn đấy nhá.
- Dạ.
- Dạ dẫm gì? Ngoan thế? Tình hình vợ con thế nào rồi?
- Vợ hơi yếu, nhưng đi khám thì bác sĩ bảo con khoẻ bà ạ. Tình hình nhà bà thế nào rồi ạ?
- Cũng y hệt như nhà cậu thôi. Và thêm chút bận rộn nữa. Cậu kể chuyện cho tui nhanh nhanh để tui kể nốt câu chuyện này cho mọi người nghen. Rồi tui đóng cửa quán tui nghỉ vài bữa.
- Dạ, thưa bà. Chuyện nhà cậu sắp hết rồi, chắc chưa đến mười lần họp quán nữa là hết thui bà ạ.
- Cậu áng chừng có chuẩn không thế?
- Chuẩn mà.
- Thế cuối cùng vợ chửa trai hay gái?
- Bé Nghé bà ạ! Trai hay gái thì giờ chưa biết. Bà đoán thử coi?