Tôi lấy lại tinh thần, nói:” Khế ước ta là không thể nào trả lại cho ngươi, nhưng ta có thể nói cho ngươi, ngươi làm thế nào thì có thể biến trở về bộ dáng lúc trước.
Người phụ nữ vội vàng hỏi:” Làm thế nào?”
Tôi nói: “Vạn sự đều có nguyên nhân, ngươi là đổi khuôn mặt ban đầu của ngươi, mới thu được thuật đổi mặt, cho nên, ngươi chỉ cần tìm được khuôn mặt ban đầu của mình, thuật đổi mặt tự nhiên là sẽ mất hiệu lực.
“vậy người trả lại cho tôi khuôn mặt của tôi đi!”
…… Tôi đột nhiên ý thức được mình lộ ra sơ hở, thuật đổi mặt là Lâm Nhuận cùng đưa cho người phụ nữ kia, cô ta chắc chắn là bị Lâm Nhuận lấy đi gương mặt ban đầu của, làm thế nào mà tìm được gương mặt đâu?
May mắn là người phụ nữa đó có vẻ không được thông minh cho lắm, cô ta cũng không có phát giác cái sơ hở này, mà là lo lắng đứng dậy:” bác sĩ Lâm, ta biết quy củ của ngươi! Ngươi là muốn đồng thời ra điều kiện phải ngang nhau, mới có thể đồng ý cùng ta làm giao dịch! Hiện tại ngươi, ta đều ở đây, ta đồng ý lấy gương mặt cô con gái mới sinh của ta mà thành giao! Như vậy có được hay không?
“
Tôi khiếp sợ không gì sánh nổi.
Phụ nữ mười tháng mang thai mới nghênh đón được một sinh mệnh mới, theo lý mà nói, khắp thiên hạ người mẹ nào mà lại ác độc ra tay với cốt nhục của mình, người phụ nữ này tâm địa đến tột cùng là dùng cái gì làm ra vậy? Lại có thể hạ quyết tâm, lấy chính con gái của mình mà làm giao dịch?
Hơn nữa còn là đứa trẻ mới chào đời?!
“ Như vậy có được không, bác sĩ Lâm?” Người phụ nữa đó tha thiết hỏi.
Tôi cắn răng nói: “Không thể!”
Người phụ nữ đó lập tức tức giận kêu lên:” Vì cái gì mà không thể? Tôi và anh không phải mới là lần thứ nhất làm giao dịch, vì cái gì bọn hắn đều có thể cùng anh làm lần thứ hai, lần thứ ba giao dịch, mà tôi lại không thể? bác sĩ Lâm, anh nói cho tôi vì cái gì không thể? Ngươi…… Ngươi không phải bác sĩ Lâm? Ngươi là ai? Ngươi cuối cùng là ai?”
Cô ta hướng tôi tìm tới, mà lại phương hướng cực chuẩn.
Chuyện gì xảy ra?
Ta không phải đã cẩn thận từng li từng tí giấu hành tung của mình sao? cô ta làm sao còn có thể phát hiện được vi trí của tôi ở đâu?
Chẳng lẽ……??
Tôi cúi đầu xem xét, phát hiện ánh sáng của hồn khám nhạt dần, thì ra là linh lực của Tiểu Tinh chỉ có thể chèo chống giúp tôi ngụy trang tới giờ này, khó trách vị trí lại bị phát hiện như vậy!
Lúc này, màn cửa bị kéo tung ra.
Người phụ nữa không mặt gần trong gang tấc.
Tôi giật mình kêu lên!
Cô ta rõ ràng là người, nhưng lại so quỷ càng làm tim tôi đập nhanh hơn!
Cô ta rõ ràng không có gương mặt, nhưng ta lại phảng phất có thể nhìn ra được dưới lớp da kia là một khung xương và ngũ quan méo mó, vặn vẹo!
Cô ta giơ cao con dao găm lên:” Là phụ nữ? Vậy ngươi đem gương mặt của ngươi cho ta đi!”
Tôi bị dọa đến bắt lấy tay của cô ta: “ Này! Vừa rồi cô còn nói cô sẽ không còn đoạt mặt người khác, nhưng bây giờ cô làm là cùng với lời nói hoàn toàn khác nhau đó! Cô còn nghĩ tới chuyện mắc thêm lỗi lầm nữa xuống dưới ư? Thu tay lại đi, đại tỷ!”
Tôi không chịu nổi! Tôi càng ngày…… Càng không cảm giác được việc hít thở của cô ta…… người phụ nữ đó nói, cô ta không chỉ hô hấp rất khó khắn, mà đến nói chuyện,ngữ điệu cũng biến thành mười phần gian nan.
Thở đi??
Làm sao đột nhiên lại như vậy?
Chẳng lẽ, sau khi mất đi ngũ quan, cô ta sẽ từ từ mất đi thị (khi cô ấy đã là một người mù), hiện tại còn nói rằng cô ta không thể thở được —— Bây giờ nhìn lại, tại vị trí lỗ mũi kia không phải là lỗ mũi, vì vậy khả năng hô hấp cũng dần mất đi?
Cái này cũng có thể chính là cái nguyên nhân cho việc cô ta không ngừng tìm kiếm khuôn mặt tiếp theo!
Cô ta nhất định phải tìm tới cái khuôn mặt tiếp theo, bằng không cô ta sẽ không có ngũ quan, và sẽ còn đang sống mà chết ngạt!
Hiện tại, cô ta đã ngột ngạt buồn bực đến cực hạn!
Mà tôi, chính là chớp lấy thời cơ này.
Người phụ nữa không mặt đang giơ con dao hướng tôi đâm tới, tôi tranh thủ thời gian duỗi ra hai ngón tay, hướng tại vị trí lỗ mũi cuả cô ta mà cắm tới!
Á…! Trong chốc lát, máu chảy ồ ạt.
“ Lúc này tôi mới đẩy cô ta ra, nhảy qua một bên, tò mò dò xét hỏi: Này! Tôi vừa mới chọc cho cô hai cái lỗ, cô có thể hít thở được không?”
Cô ta phảng phất giống như nghe không được, vẫn cầm cây dao hướng tôi đâm tới, lúc này tôi mới phát hiện, cô ta cũng không có lỗ tai!
Hả?
Không phải đổi đi một khuôn mặt sao? Lỗ tai cũng coi là một bộ phận gương mặt à?
Nói như vậy, người phụ nữa này không chỉ có nhìn không thấy, còn nghe không được?
Vậy thì chính xác thì cô ấy đã sử dụng gì để tìm vị trí của tôi?
Đây quả thật là hết sức kỳ quái, tôi ỷ vào mình có thể thấy được, cho nên linh hoạt né tránh sự công kích của người phụ nữa không mặt, thế nhưng không biết chuyện gì xảy ra, cô ta một mực hướng tôi đánh đến, cô ta ta vẫn bám lấy tôi, như là có thể thấy được tôi vậy!
Cuối cùng, tôi bị dồn đến đường cùng.
Lúc này Tiểu Tinh cũng vô cùng lo lắng: “Hy Hy, bây giờ nên làm gì? cô ta có thể giết ngươi hay không?”
“ Sẽ không đâu”. Lúc này tôi mười phần tỉnh táo, có lẽ như Lâm Nhuận nói cũng có cái đúng, đem tôi chôn ở dưới đất một đoạn thời gian dài về sau, tôi thật trở nên còn càng thêm lý trí so trước kia.
Tôi nghĩ, đây là địa bàn của Lâm Nhuận, hắn ta khôngcó khả năng để cho người phụ nữ không có gương mặt kia xem mạng người như cỏ rác chứ?
Tôi lần nữa xuất ra hồn khám, la lớn: “Lâm Nhuận! Viên Phỉ Phỉ trong tay tôi, anh biết tôi là hạng người gì, ngươi nếu còn không ra, tôi liền ăn cô ta đó!”
Tiểu Tinh:!!
Lúc này, lưỡi dao cũng đâm đến trước mắt, tôi có loại dự cảm, Lâm Nhuận sẽ không thấy chết không cứu, thế là tôi liền không có tránh, mà là vận khí nhắm mắt lại đánh cược!
Ngay lại thời điểm khi tôi nhắm mắt, tựa hồ có một luồng sáng trắng lóe lên.Khi tôi không thể mở mắt để xem chuyện gì đang xảy ra, đã có một tiếng kêu kinh hoàng của người phụ nữ vô danh bên tai tôi. Càng xa, dường như đã trốn thoát rồi?
Tôi mở mắt ra, quả thật trông thấy người phụ nữ không mặt kia bưng mặt, lảo đảo chạy ra khỏi cửa lớn phòng khám bệnh.
Mà trước mặt tôi, thì là Lâm Nhuận.
Hắn nhìn sắc mặt trắng bệch, tóc dính thành từng mảng, toàn thân đổ ra không ít mồ hôi lạnh, bộ dáng dường như rất suy yếu, tiều tụy. Những người bướng bỉnh thường thích giả vờ mạnh mẽ khi họ yếu đuối nhất, vì vậy anh ta nhìn tôi với vẻ mặt lạnh lùng, lòng bàn tay vươn ra: “Đưa đây!”
“ Lấy cái gì?” Tôi cười hì hì hỏi.
Lâm Nhuận cắn răng nói: “La Hy, ngươi thật to gan, cũng dám trêu đùa ta? Chẳng lẽ ngươi không sợ chết à?
Tôi cười nói: “Tôi và anh giống nhau thôi, đều là kẻ liều mạng, âm dương hai giới đều không có chỗ cho ta dung thân, bây giờ con gái của tôi cũng không ở bên cạnh tôi nữa, tôi còn có thể sợ cái gì? Ngược lại là anh cũng vậy”. tôi giống như bắt được tay anh ta!
Nói xong, ta dùng tốc độ nhanh nhất, đem Tiểu Tinh bên trong hồn khám đổ vào trong tay anh ta, rồi cầm quả cầu trắng chứa linh hồn thuần khiết, và há miệng rộng ra.
“ Đợi đã! “Quả nhiên, Lâm Nhuận cùng sắc mặt đại biến, khẩn trương nhìn tôi, nhưng một giây sau, hắn lại ra vẻ mạnh mẽ mà nói với tôi: “La Hy, cô dám động tới cô ấy dù một chút, tôi nhất định cho cô hồn bay phách diệt.”
Tôi lập tức đem Tiểu Tinh ném vào bên trong miệng.
“ Đợi đã!” Lâm Nhuận quả nhiên bị dọa đến quá sợ hãi, nói với tôi một cách phức tạp lại giống như nhỏ nhẹ lại:” La Hy, tôi cho là cô cùng Viên Phỉ Phỉ là bạn tốt.”
Tôi phun ra hồn cầu, nắm ở trong tay chơi đùa, giảo hoạt nói: làm thế nào mà dạng người vô tình vô nghĩa như tôi lại có khả năng có bạn được chứ? Ồ, vâng, tôi nhớ ra rồi! Tôi trước đó còn có hai người bạn tốt, một gọi là Sầm Chín Nguyên, một gọi là Hạ Doanh Doanh, nhưng ngay trước đó không lâu, bọn họ cùng nhau phản bội tôi. Bác sĩ Lâm, điều này dường như không liên quan gì đến anh? “
Lâm Nhuận lại hỏi: “ cô là muốn tôi đem bọn hắn trả lại cho cô?”
“ Thông minh!”
“ Không có khả năng”. Lâm Nhuận tức giận đến phất tay áo, nhưng hắn đang mặc chính là áo sơ mi trắng, thực sự không phất ra cái gì, nhưng cái này cũng nói rõ hắn không phải là Lâm Nhuận, phất tay áo —— Đây là động tác quen thuộc nhất của cổ nhân lúc tức giận!
Hiện tại đứng trước mặt ta, rõ ràng chính là Mạnh Trần.
Mạnh Trần nói:” Bản tọa không bao giờ làm mua bán lỗ vốn, trong tay cô chỉ có một Viên Phỉ Phỉ, lại muốn theo bản tọa đồng thời lấy hai người…… Không, ba người? Chính con gái cô, Sầm Chín Nguyên, Hạ Doanh Doanh, cô chỉ có thể chọn một!”