Lại tiếng bước chân đạp trên lá khô, chậm rãi hướng tôi mà đi tới.
Một người,đứng trước mộ của tôi. Hắn mỉm cười tháo kính râm xuống.
– La Hy người đã sinh ra một đứa con rất thú vị. Sầm Chín Nguyên cười nói.
Tôi phẫn nộ: “ Người đừng hòng đụng đến con gái ta.”
– Người bây giờ có thể làm gì chứ, cái gì cũng chẳng thể cản được. Đôi mắt quỷ của con gái người, ta chắc chắn phải lấy được nó. Sâm Chín Nguyên nói.
Sau khi nói xong hắn sờ lên bia mộ của tôi: “ Cô xem, Nếu từ lần đầu chúng ta gặp nhau, Cô nói cho tôi rằng cô có đứa con gái có đôi mắt kỳ lạ như vậy, rồi chủ động đem đôi mắt đó hiến cho ta. Thì có lẽ chúng ta đã là thầy trò tốt, cô cũng không phải nằm ở đây. Nói không chừng, ta nhìn xem mặt mũi con gái cô đã lập tức đem họ Sầm trả lại cho cô…ha ha..”
– Khốn kiếp!
– Cô có biết tại sao ta phải có được đôi mắt đó không?.
Bởi vì đôi mắt đó là đôi mắt của kẻ thù ta. Nếu không có Âm Thập Nhị thì nó đã được giao cho ta rồi, suốt 1000 năm qua ta vẫn nằm mơ về đôi mắt ấy mỗi đêm.
La Hy, Cô có biết đôi mắt Âm Thập Nhị trông như thế nào không?.
– Ta không biết!.
– Nếu cô không biết làm sao cô có thể sinh ra một tiểu quỷ với Âm Thập Nhị như vậy. Ha ha ha..
– Ý anh là gì? Đôi mắt quỷ? Tại sao tôi không biết gì cả.
– Tất nhiên là cô không biết,Bởi vì khi âm Thập Nhị nhìn cô chỉ có sự dịu dàng vô hạn trong đôi mắt anh ta. Làm sao anh ta có thể để cô cảm thấy sợ hãi khi nhìn vào đôi mắt đó. Cô là người trong thế giới này, là người phụ nữ duy nhất có thể chịu được ánh mắt của anh ta.
Tôi cười lạnh, lẽ ra tôi không nên được sủng ái như thế.
– Ta sẽ nói cho người biết thêm một điều.
– Chuyện gì?
– Mắt quỷ bị nguyền rủa là thật, linh hồn sa ngã kia chính là tổ tông của ta. Người nhân thế gọi là thần Mạnh Bà. Bà ta mắc tội mưu phản, trước khi chết đêm tội ác thế gian tập trung thu thập lại, dùng chính nó mà nguyền rủa thế gian,để cho bạn vật sinh ra với bản tính hung tàn. Con người sẽ trở nên âm hiểm xảo trá, mãnh thú thì càng hung tàn nhang ngược,. Cho dù đến con thỏ con ngoan ngoãn nhất cũng sẽ thích cắn người.
Bây giờ ai cũng nghĩ rằng, Âm Thảo rất tàn nhẫn. Anh ta thậm chí còn nguyền rủa đôi mắt của một đứa bé.
Kể từ đó lời nguyền sẽ theo đứa bé mà tái sinh, mỗi thế hệ đều tạo nên những cuộc tranh đấu mà còn người kia cũng đời đời chết thảm. Cho đến 1.500 năm trước, Diêm đế truyền mấy đời,cuối cùng thì đến thế hệ Diêm Vương bây giờ.
Chậc chậc. Cái đời Diêm Vương này thật khó lường. Hắn ta hành động khác người. Hắn ta chỉ làm những điều không ai nghĩ tới, chẳng có gì là hắn không dám làm. Cho nên mắt quỷ kia, cứ như vậy bị hắn vung tay lên. Cho nhập vào cái thai trong bụng nhà Âm Gia. Đến khi Âm Thập Nhị ra đời, thì toàn âm phủ cũng chấn kinh. Nói gì Diêm Vương lần này điên rồi. Vậy mà lại đem đôi mắt quỷ giao cho Âm gia.
Âm phủ có ngũ đại gia tộc. Gia đình họ Diêm được sinh ra với trí thông minh cao vì vậy hắn ta điều hành quản sinh tử luân hồi.
Âm gia thì linh lực và võ thuật Cao Cường. Vì vậy họ kiểm soát sự yên ổn của hệ thống âm dương.
Hắc gia là gia tộc ác quỷ, trời sinh bản tính xấu xí, nên sinh hoạt trong địa ngục. Quản các hình phạt và 18 tầng địa ngục.
Bạch gia là tộc ngoại lai. Tổ tiên là kẻ ngốc của Địa Đàng Bồ Tát. 5000 năm trước kia ngu xuẩn, không biết đúng sai. Đột nhiên chạy đến địa ngục nói. Địa ngục trống rỗng sẽ không thành Phật. Cái đám ngu ngốc kia đều cũng như hắn.
Chúng ta là Mạnh gia. Người cũng biết chúng ta phụ trách gột rửa linh hồn. Quản sông Vong Xuyên. Chính là trông coi hai bên biên giới âm dương, khiến cho âm dương hai giới không xâm lấn lẫn nhau.
Bâý giờ người có biết Diêm Vương điên rồ đến mức nào khi để đôi mắt quỷ rơi vào gia đình Âm tộc không. Đôi mắt quỷ ám là sức mạnh linh lực cao nhất một trong âm giới. Hắn quả thật điên rồi. Nếu mắt quỷ kia mà mở phong ấn. Lời nguyền sẽ giáng xuống thế gian. Người có hiểu cảnh tượng gì sẽ xảy ra không? Ma nhãn sẽ trở thành chiến thần mạnh nhất trong âm phủ. Nếu âm Thập Nhị buông ra lời nguyền rủa thì trên đời này không ai có thể ngăn cản được hắn.
Tôi nghe mơ hồ không rõ ràng Chính nguyên đến cùng tình là nói cái ma nhãn nên giữ hay là là phong ấn ma nhãn. Anh đã nói ma nhãn bị nguyền rủa này là do tổ tiên của hắn làm ra. Thân là con cháu, Hắn phải tự hào mới đúng. Nhưng khúc sau hắn lại nghiến răng nghiến lợi mà nói, dường như hi vọng lời nguyền của con mắt quỷ được gỡ bỏ.
Cho nên,
Rốt cục vẫn hy vọng ma nhãn tốt hay là không tốt.
Trước kia, đương nhiên tôi cũng như những người khác, là mong lời nguyền của mắt quỷ sẽ không mở ra. Nhưng bây giờ tôi đã thành tội nhân âm giới. Vì cái gì mà tôi muốn Âm Thâp Nhị được toại nguyện.
Anh ta càng ít hy vọng vào điều gì tôi sẽ càng muốn biến nó thành hiện thực.
Ha ha ha.
Thật biến thái..
Đợi đã.
Làm sao anh ta biết tôi đang muốn gì.
Sầm Chín Nguyên mỗi một câu nói đều giống như nói lên ý nghĩ của tôi.
Sầm chin Nguyên dương dương đắc ý nói: “ người mặc dù nằm ở chỗ này, Nhưng suy nghĩ gì đều biến thành chấp niệm. Chấp nhiệm của người mãnh liệt như thế, khiến cho thần thức của người có thể rơi xuống trên thân con gái ngưoi. Nếu không làm sao ta phát hiện được con bé có mắt quỷ của âm thập nhị.”
Cái gì?
Vậy đó không phải là mơ.
Mọi chuyện phát sinh bên cạnh Tiểu La Bạch đều là thật.
Là do ta mơ nên Mạnh Trần phát hiện ra La Bạch.
Tất cả là lỗi tại ta.
Nếu tôi không nhớ nhung suy nghĩ tới Củ cải. Con bé đã có thể bình yên sống sót an toàn qua thảm họa này.Con bé cũng sẽ không bị con quỷ Mạnh Trần nhắm đến.
– Lời này người nói thật đáng yêu. Sầm Chín Nguyên chạm vào bia mộ của tôi nói. Thân là mẹ ai mà không nghĩ đến con mình chứ. Người không có sai La Hy à. Chờ mà xem những thứ bị ma nhãn hấp dẫn còn rất nhiều, rất nhiều chứ không chỉ mình ta.
Âm Thập Nhị đã trải qua trăm bể thống khổ, để bảo bối của mình trên thân con gái. Nếu người muốn hận thì cứ hận Âm Thập Nhị đi. Ai bảo anh đem ma nhãn tặng cho con gái chứ. Ha ha ha…