Người thầy bói mù lắc đầu: “Ta không có doạ ngươi, ta nói chính là thật. Như lúc trước ta cũng đã nói đứa trẻ này mẹ là người nhưng cha là là quỷ. Người và quỷ mà kết hợp sinh ra con vốn đã là làm trái với trời đất. Cho nên con bé từ lúc vừa ra đời vận mệnh chính là thê thảm, là bị nguyền rủa. Ban đầu con bé được mẹ bảo vệ và không ai biết rằng con bé có một đôi mắt quỷ. Nhưng vì cuộc phẫu thuật một tháng trước, làm cho con mắt quỷ của con bé mở ra, vậy là vận mệnh quay lại một lần nữa,bi kịch cũng sẽ sắp đến”.
– Nói như vậy chúng tôi là người đã hại con bé. La Võ trong lòng đau xót.
Ông thầy bói mù gật đầu: “ Mọi chuyện dù sao cũng đã xảy ra rồi, có hối hận cũng vô ích. Theo tính toán của ta đứa nhỏ này còn 3 ngày, con bé sẽ chết. Nếu như có thể vượt qua kiếp nạn này, đứa bé sẽ được bình an mà lớn lên còn nếu không….Haizzzza
– Làm thế nào để hóa giải nó. La Võ không kịp chờ đợi hỏi.
– Chuyện,chuyện này thì… gã thầy bói mù xoa đôi bàn tay.
Nói nhiều lời như vậy rốt cuộc vẫn là phải tiền. La Võ dở khóc dở cười lập tức nói: “ông muốn bao nhiêu tiền?”.
– 15 vạn.
La Võ cả kinh hỏi lại: “15 vạn ư.(150.000)?Tại sao lại là 15 vạn?gã thầy bói này thậm chí còn biết được chính xác số tiền mẹ của đứa bé để lại. Có phải ông ta quá giỏi không.
La Võ ban đầu không tin nhưng bây giờ đều thấy ông thầy bói tính toán chính xác mọi thứ như vậy anh ta cũng bắt đầu tin tưởng.
– Ngoài ra phải có thêm một bữa ăn lớn. Sau khi thầy bói kết thúc anh ta còn mỉm cười ngượng ngùng. Mà lúc này trong bếp mùi thức ăn càng dữ dội hơn,vợ anh Mỹ Linh đang nấu đồ ăn,mùi vị đều là những thức ăn ngon.
Là võ trong giây lát liền hiểu: “ đừng lo tôi lập tức ra chợ, tìm mua chút đồ ăn cho tiên sinh”.
– Anh không cần quá khách khí,chỉ cần lấp đầy đũa là được.
Lời nói tuy là như vậy,nhưng lúc bày đồ ăn lên bàn. Ông thầy bói lại không hề giống như mù lòa,kẹp gắp thức ăn và gắp một cách vô cùng hăng hái. Thậm chí gắp không ngừng.
La Võ và Mỹ Linh nhìn thấy mà ngớ người,thậm chí họ không thể ăn bữa ăn của mình.
– Tiên sinh ông có đói quá không?.
– Con bé thật đáng thương. Mỹ Linh nói rồi kẹp một cái đùi gà lớn bỏ vào chén ông thầy bói mù.” Tiên Sinh cứ từ từ ăn, người đến cùng đã đói mấy ngày vậy”.
– Một tháng…
– Cái gì? La Võ cả kinh hoài nghi lỗ tai của mình.
Một tháng,ông thầy bói mù và một bên nhét đầy miệng,một bên vẫn nói. Trong miệng ông ta bị chất đầy thức ăn,Thế nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến việc nói chuyện của hắn thậm chí cho dù hắn mang theo kính râm, La Võ và Mỹ Linh đều thấy ánh mắt bên trong ám ảnh bởi đồ ăn. Xem ra có lẽ đúng là ông ấy đã bị bỏ đói cả tháng.
Nhưng… La võ nói:
– Trên đời làm gì có ai nhịn ăn cả tháng mà không chết.
– Có thể chứ, chính là ta. chỉ cần người tu luyện qua Tích Cốc kỳ có thể liền cả năm không ăn uống. Ông thầy bói mù nói.
Hắn như cuồng phong quét lá rụng càn quét mọi thứ trên bàn ăn. Chén cơm cứ một lát lại thêm một bát,La Võ và Mỹ Linh quả thật chỉ là hai người ngồi xem, trợn mắt há mồm mà nhìn thấy hết thảy đồ ăn trên bàn bốc hơi.Lão già mù cũng nhanh quá sức đã ăn hết nguyên một mâm đồ ăn và một nồi cơm chỉ trong vòng 20 phút.
Nấc! Xem ra đã ăn quá no rồi.
La Võ và Mỹ Linh không hề đụng tới đồ ăn. Nhưng đó không phải là vấn đề.
Mỹ Linh hỏi:” Hắn không phải là bạn của anh à. Sao em nhìn hắn lại trong thấy quen mắt như vậy, giống như đã gặp qua ở đâu rồi”.
– Anh chắc chắn không quen hắn, vợ à đừng có nhìn thấy lão ta trông đẹp trai, Anh chỉ nói là quen thôi, chồng em vẫn ở đây này”. La Võ ghen tị mà nói.
Mỹ Linh đỏ mặt lúng túng: “Em thực sự không có ý này.Nhưng em nghĩ em đã nhìn thấy hắn ta ở đâu đó rồi,làm thế nào mà anh lại quen biết một thầy bói vậy”.
– Đó là một câu chuyện dài. La Võ thì thầm nói chuyện vào tai Mỹ Linh. Khi Mỹ Linh nghe tin mẹ của La Bạch đã chết cô ấy không thể không thì thầm: “em cảm thấy đau khổ cho La Bạch,đứa trẻ này mới bao nhiêu tuổi mà đã mãi mãi mất đi mẹ”.
La Võ lấy ra cái thẻ ngân hàng kẹp trong chiếc nôi em bé mà đưa cho người thầy bói mù nói:” đây là cái thẻ mà mẹ đứa trẻ đã để lại cho đứa trẻ. Vì chúng tôi đã đưa con bé đi phẫu thuật nên bây giờ có thể không đủ 15 vạn. Tôi nghĩ ông muốn chính là cái thẻ này chứ không phải tiền bên trong đúng không.
– Ha ha ha..người đàn ông mù cười ngượng ngùng và bỏ thẻ ngân hàng vào túi mà không phản đối.
Hắn nói cho La Võ cùng Mỹ Linh: “bây giờ mắt quỷ đã mở muốn giúp đứa trẻ hóa giải kiếp nạn này chỉ có hai biện pháp. Một là một lần nữa đem đứa bé phong ấn lại mắt quỷ. Chờ đến khi con bé lớn đủ 18 tuổi lại mở mắt ra. Nhưng cách này không còn tác dụng nữa”.
La Võ hỏi: “Vì sao.??”
Thầy bói nói: “ Bởi vì mắt quỷ đã mở, nhiều vật thể ác khác sẽ cảm nhận được mắt của con bé nên sớm đến mà tạo ra một trận chiến khốc liệt, chiến đấu giành lấy mắt quỷ.Đến lúc đó.ta chỉ sợ không chỉ con bé mà cả hai vợ chồng các ngươi còn có con mèo ngu xuẩn góc kia cũng sẽ gặp nguy hiểm”.
– Grruuuuu….con mèo đen trong góc lấp sau gốc cây ở đằng xa, nghe thấy tên mình nó lập tức thở dài bất mãn.
Ông ta lại nói tiếp: “ cách thứ hai dứt khoát hoặc là không làm, một khi đã làm thì làm cho xong. Đem hai mắt của con bé mở ra. Để con bé đi cùng với ta. Từ đó tất cả những kiêp nạn đều một mình ta gánh chịu sẽ không liên lụy người khác”.
La võ không một chút nghĩ ngợi liền nói: “vậy đem mắt quỷ mở ra đi.”
Mỹ Linh tranh thủ thời gian bắt lấy tay La Võ nhìn lão thầy bói mà nói:,” Tiên sinh người nói nhiều như vậy ta còn rất nhiều điểm không rõ. Nói vậy liền đem mở hai mắt con bé không phải quá qua loa sao”.
– Người còn điều gì chưa hiểu.?
– Xin hỏi người xưng hô thế nào.?
– Bân đạo Sơn Kim Hào.
– Sơn Kim Hào Đạo trưởng?.
– Cũng có thể nói là như vậy. Lão thầy bói gật đầu xác nhận.
– Sơn Kim Hà Đạo trưởng, chuyện mắt quỷ này rút cục là thế nào.
– Đúng vậy, đến cùng mọi chuyện là thế nào. Vì cái gì người nói là mắt quỷ này bị nguyền rủa. Trước đó đã có nghe ông nói như vậy một vài lần, nhưng tôi không suy nghĩ kỹ càng vẫn còn rất mù mờ, căn bản không biết chuyện gì xảy ra