"Không phải đã nói không cần thông báo tôi rồi sao? Ông cứ làm tốt chuyện của mình đi." Ngô Thần một tay lái xe đáp.
"Tôi, tôi biết anh Ngô, nhưng..." Mạnh Quân Hào lắp bắp, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng đành im lặng: "Ngô Thần, vậy tôi có cần báo cho cậu Lý không?"
Đây chính là điều Mạnh Quân Hào sợ nhất.
Ngô Thần xảy ra chuyện không may, Lý Nhược Thái lại không nhận được tin tức từ phía Mạnh Quân Hào, điều này sẽ khiến ông ta gặp rắc rối.
"Không cần." Ngô Thần đáp.
"Tôi sẽ lấy tính mạng mình ra chơi đùa với ông sao?"
"Vậy, vậy tôi..."
Ngô Thần không đợi Mạnh Quân Hào nói xong đã thẳng tay cúp máy.
Anh đạp ga, chiếc Lamborghini nhanh như tên bắn hướng về tòa B200.
Ngô Thần biết rõ hôm nay có khả năng cao mình sẽ gặp chuyện, không tìm thấy tung tích ngày hôm qua và điều kỳ lạ xảy ra trong nhà ngày hôm nay khiến anh hiểu ra, thậm chí cả việc sáng nay anh muốn tới Huyễn Thải Thời Thượng đều là do anh cố ý để lộ ra, cuộc điện thoại vừa rồi của Mạnh Quân Hào đã chứng minh thực sự người của Đinh Thụy Long đã đặt thiết bị nghe lén trong nhà anh!
Tất cả đã nắm chắc trong lòng bàn tay!
Hơn hai mươi phút sau.
Ngô Thần còn cách B không xa, khu đất này thuộc phần kiến trúc "khu vực mới", từ hồi trước đã trở nên cực kỳ có tiếng, cho nên những tòa nhà xung quanh đều rất mới, đường sá cũng mới, diện tích rộng rãi, thoáng mát.
Đường phía Đông khu thương mại.
Phía trước có đèn đỏ, Ngô Thần giảm tốc độ, chuẩn bị dừng xe, đường bên phải chiếc Lamborghini màu xanh da trời của anh là một chiếc Toyota việt dã màu đen đang lái đến, đột nhiên chiếc xe đó tăng tốc, cắt ngang làn đường xe của Ngô Thần.
Ngô Thần phản ứng rất nhanh, anh lập tức thắng xe lại, chiếc Lamborghini không hổ danh là siêu xe, nó từ từ chậm lại, thật may không tông vào đuôi chiếc xe Toyota kia.
Rõ ràng là đối phương cố ý làm thế.
Ngô Thần thoáng nhíu mày, hàng lông mày nhíu chặt lại của anh từ từ giãn ra, đồng thời gương mặt xuất hiện nét cười như có như không.
Đến rồi!
Sau khi chiếc Toyota kia lấn đường chiếc Lamborghini, thông qua gương chiếu hậu, Ngô Thần có thể nhìn thấy phía tây đường lại xuất hiện một chiếc xe tải màu trắng, giống như xe chở đồ đông lạnh, khoang hàng của chiếc xe khá dài, chiếc xe này rất lớn, phía trước là đầu kéo thùng chứa hàng phía sau.
So với hai chiếc xe chở hàng kia, có thể nói chiếc Lamborghini của Ngô Thần vừa nhỏ vừa lùn.
Hai chiếc xe đều đuổi theo xe anh, đầu xe ngang bằng với chiếc Toyota việt dã phía trước, khiến chiếc Lamborghini lọt thỏm ở giữa, tình hình này, xe của Ngô Thần khó mà rẽ trái rẽ phải được.
Ngô Thần biết bọn họ muốn làm gì anh.
Đây chính là cách cố ý giết người điển hình, trước khi bị phát hiện thì bọn họ cũng đã giết chết được Ngô Thần bằng cách này.
Ngô Thần cảm nhận được mình sắp bị giết tới nơi rồi.
Nhưng anh không những không hoảng mà nét cười trên khuôn mặt càng rõ ràng hơn.
Ngô Thần giơ tay chỉnh lại gương chiếu hậu của chiếc xe lần nữa, anh liếc mắt nhìn lập tức nhìn thấy tình hình xe cộ phía sau ngay.
Sắp đến đường giao rồi.
Chiếc xe việt dã màu đen dừng lại trước, chiếc Lamborghini của Ngô Thần cũng dừng lại kế tiếp, hai chiếc xe chở hàng đi hai bên cũng dừng lại, xe việt dã, hai chiếc xe chở hàng tạo thành hình túi vòm, còn chiếc Lamborghini bị mắc kẹt ở giữa, không còn đường lui.
Rầm!
Tiếng động cơ gầm gừ bất ngờ vang lên đằng sau, cùng lúc đó Lamborghini phóng vút từ Bắc xuống Nam, tốc độ mất kiểm soát lao ra đường giao, trực tiếp đâm thẳng vào đuôi chiếc xe Lamborghini, đó là một chiếc xe chở hàng cao lớn đồ sộ, động cơ rất mạnh, rất bền.
Không có gì nghi ngờ chỉ cần nó đâm phải chiếc Lamborghini thì sẽ kéo theo cả chiếc Toyota màu đen đằng sau, và bất kỳ sự điều chỉnh khẩn cấp nào để tránh né đều vô nghĩa, bởi vì làn đường phía Tây đã bị chặn bởi xe tải chở hàng đông lạnh.
Vì vậy, kết quả cuối cùng sẽ là chiếc Lamborghini bị nghiền nát, và người trong xe tất nhiên sẽ không còn con đường nào ngoài chết!
Và đó là một "tai nạn"!
Ngô Thần trong chiếc Lamborghini nghe thấy tiếng gầm rú của động cơ, anh bình tĩnh liếc nhìn kính chiếu hậu xe, ngay lập tức chú ý tới biển số xe phóng tới phía sau.
Trong mắt Ngô Thần, lúc này cả không gian và thời gian như ngừng lại, rồi vỡ tan thành không gian và thời gian đen tối vô tận.
Thời gian được thiết lập lại
Vào ngày thứ 4 của năm, sao Thổ được điều chỉnh.
Tại Đông Hải Hoa Phủ.
Ngô Thần đang nằm trên giường, mở mắt ra nhìn trần nhà được chạm khắc theo phong cách châu Âu, thầm nở một nụ cười kỳ lạ. Anh "trở lại" rồi! Trở lại thời điểm sáng nay.
Trong kiếp luân hồi, Ngô Thần là một người đặc biệt thích lãng phí thời gian, quá vô vị rồi, thời gian bị sử dụng một cách bừa bãi!
Nhưng sau khi cuộc sống mới bắt đầu, Ngô Thần không thích lãng phí quá nhiều thời gian.
Miễn là anh có một cách dễ dàng hơn để giải quyết vấn đề, hoặc một cách khiến anh thấy thoải mái, thì anh sẽ làm điều đó.
Vì vậy, Ngô Thần sẽ không bận tâm điều tra Đinh Thụy Long phái ai đến Đông Hải, cũng không đi sâu tìm hiểu, khi nào họ sẽ ra tay, và còn có sự sắp xếp nào khác với anh không. Thật ra anh cũng rất khó chịu, lúc nào cũng phải đề phòng, thậm chí còn không ngủ được, lúc nào cũng có cảm giác sẽ có người tới giết anh bất cứ lúc nào.
Ngô Thần sẽ không làm điều đó, cũng sẽ không tạo cho bản thân gánh nặng tâm lý như vậy.
Bởi vì anh không cảm thấy sợ.
Anh có một cách dễ hơn!
Đối với anh, người có thể thiết lập lại thời gian, bao gồm bất kỳ nguy hiểm đột ngột nào giả dụ như xảy ra tai nạn cũng sẽ không làm anh sợ hãi. Anh không cần phải đề phòng, bởi vì anh có thể quay trở lại buổi sáng cùng ngày trong một giây trước khi chết!
Ngô Thần không biết, nếu anh ta chết, anh có đặt lại tọa độ thời gian và không gian của chính mình không!
Trong luân hồi, ngay cả khi chết, anh cũng sẽ thiết lập lại.
Nhưng bây giờ thời gian vẫn trôi qua bình thường, nên anh không chắc và cũng không cần phải thử. Tuy nhiên, Ngô Thần cảm thấy rằng nếu trong điều kiện cho phép cả về thời gian lẫn không gian, ngay cả khi đột ngột qua đời, anh cũng sẽ bị động trở lại vào buổi sáng cùng ngày.
Ngô Thần từ trên giường ngồi dậy, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, anh lại mỉm cười.
Sau đó, anh thức dậy tắm rửa rồi mặc quần áo.
Anh đi đến phòng khách, gọi đồ ăn mang đi và gọi cho Lý Nhược Băng.
Ngô Thần lặp lại những gì anh đã làm trước đây: kể cả chuyện gọi điện thoại rồi chuyện anh nói sẽ tới Huyễn Thải Thời Thượng trước chín giờ.
Sau đó, cũng giống hệt như vậy, anh phóng xe ra khỏi cửa và đi thẳng đến tòa nhà B.
Không có nhiều ô tô trên quốc lộ.
Ngô Thần lấy điện thoại di động ra và gọi cho Lý Nhược Thái. Cập nhậ𝑡 𝑡𝙧u𝒚ện nhanh 𝑡ại ( T𝙧Um𝑡𝙧u 𝒚ện.𝗏n )
Điện thoại nhanh chóng được kết nối.
"Alo, anh rể."
"Đinh Thụy Long đã phái người tới Đông Hải, có hai xe tải chở hàng, một chiếc xe việt dã màu đen, một chiếc xe bán tải. Biển số xe là..." Ngô Thần nói, anh đọc cả biển số xe của những chiếc xe kia, và sau đó nói: "Họ sẽ làm điều đó với tôi hôm nay."
"Mẹ kiếp!" Lý Nhược Thái kinh ngạc, sau đó cậu ta giận dữ mắng, còn nghe được cả quăng ghế loảng xoảng, Lý Nhược Thái phản ứng cũng gắt quá rồi!
"Anh rể, đừng lo lắng, em sẽ thu xếp ngay. Là đặc vụ! Bọn chúng dám tới làm loạn ở địa bàn của em!"
"Để bọn nó sống.” Ngô Thần nói.