Sau khi ra khỏi biệt thự của Phó Cảnh Sâm.
Giang Hạ bởi vì không có tiền trong người, không có cách nào khác đành phải gọi điện thoại cho Uý Thuần đến đón. Sau đó liền nhắn địa chỉ cho cô ấy.
Phải mất gần 20 phút sau, Uý Thuần mới đến được địa chỉ mà cô gửi.
Giang Hạ mở cửa xe ngồi xuống ghế lái phụ.
"Cậu cho tớ về nhà trước nhé!"
Giang Hạ bây giờ không có tâm tình nói chuyện mệt mỏi tựa đầu ra sau, nhắm mắt lại. Đầu hiện tại đau như muốn nứt ra.
Uý Thuần nhìn thấy Giang Hạ từ trên xuống dưới vẫn không chút sứt mẻ thì mới yên tâm thở phào.
"Ừ. Hôm nay tớ cũng xin nghỉ rồi!"
Thấy Giang Hạ sắc mặt nhợt nhạt, mệt mỏi. Uý Thuần cũng không muốn làm phiền cô nghỉ ngơi, chỉ tập trung lái xe.
Về đến khu chung cư, mở khoá vào nhà. Giang Hạ cũng nhanh chóng đi tắm rửa.
Tắm xong lại tìm thuốc đau đầu để uống sau đó lên giường ngủ một giấc dài
Đến chập tối vì khát nước mới giật mình tỉnh dậy. Cảm giác cổ họng khô khốc muốn uống nước, cô tìm điện thoại nhìn giờ. Đồng hồ đã điểm 7 giờ 15 phút.
Giang Hạ bỏ chăn ra xuống giường xỏ dép vào chân, đi xuống lầu rót nước uống.
Uý Thuần đã chuẩn bị xong bữa tối, đang nằm trên ghế xem phim truyền hình. Thấy Giang Hạ tỉnh dậy đi uống nước liền ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn bóng lưng cô hỏi: "Cậu tỉnh rồi chứ?"
Giang Hạ vẫn đang rót nước, uống thử một ngụm nhỏ kiểm tra nhiệt độ nước vừa phải, đi quay ra mới khẽ gật đầu đáp lại.
Hiện tại sau khi ngủ dậy đầu cô đã giảm bớt đau đớn nhưng cảm giác nặng nề, vẫn còn khó chịu.
Chờ đến khi Giang Hạ đặt cốc nước lên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh, Uý Thuần mới chậm chập lên tiếng:
"Tiểu Hạ, cậu khó chịu lắm à? Sắc mặt cậu kém quá!"
"Không sao, có lẽ do tớ uống nhiều rượu nên chỉ đau đầu chút thôi. Chắc ngày mai sẽ hết."
Uý Thuần cúi đầu, hai tay xoắn xuýt vào nhau, buồn bã nói: "Xin lỗi nếu không phải tại tớ làm liên lụy tới cậu..."
"Ngốc quá, tớ không trách cậu. Mọi chuyện cũng là ngoài ý muốn một phần do tớ làm không tốt. Cậu cũng không cần tự trách." Giang Hạ cắt ngang lời nói của cô ấy, khuôn mặt lộ ra nụ cười nhợt nhạt, có chút mệt mỏi.
Cô không muốn cô ấy áy náy hơn nữa cô cũng chưa giúp được còn bị thất bại thảm như vậy.
"Ngày hôm qua cậu không xảy ra chuyện gì chứ?"
Giang Hạ còn đang nhìn màn hình tivi, nghe thấy cô hỏi chỉ khẽ gật đầu. Ngữ khí vẫn thản nhiên, nhàn nhạt đáp lại: "Uh. Không xảy ra chuyện gì cả."
Uý Thuần nghe vậy quay đầu sang nhìn cô, khẽ nhuốt nước bọt, có chút khó tin hỏi: "Tối qua cậu uống rượu mà rượu còn có thuốc, thực sự không có vấn đề gì ư?"
Không thể trách Uý Thuần nghi ngờ bởi vì đến chính cô nếu không bị Phó Cảnh Sâm làm cho tỉnh táo lại có lẽ đã thực sự cùng anh xảy ra chuyện rồi cũng nên.
Giang Hạ nhìn đĩa dưa hấu được gọt sẵn, lấy một chiếc dĩa mới bên cạnh, xiên lấy một miếng bỏ vào miệng đang há ra vì khó tin của Uý Thuần lại tự đút cho bản thân một miếng, vị ngọt thanh khiến cổ họng có chút dễ chịu.
Chờ đến khi nhuốt xong mới nhẹ nhàng đáp: "Cậu đừng làm vẻ ngạc nhiên vậy được không? Giống như cậu thật sự mong tớ với anh ta xảy ra cái gì đó vậy?"
Uý Thuần xấu hổ nhai miếng dưa trong miệng cười không đáp, nhưng cái vẻ mặt của Uý Thuần đã bán đứng cô ấy.
Giang Hạ khẽ liếc cô ấy: "Anh ta ném tớ ngâm trong hồ nước lạnh, uống không biết bao nhiêu nước mới được vớt lên thì cậu nghĩ còn có thể xảy ra chuyện gì. Với cái thời tiết hiện tại, may mắn tớ còn chưa có bị chết cóng ấy."
Uý Thuần khi thấy Phó Cảnh Sâm lôi Giang Hạ đi, mà đêm qua cô với Phàm Tư Duệ cũng mất cả đêm tìm kiếm bọn họ.
Dù đã chuẩn bị tinh thần nghe giữa bọn họ xảy ra cái gì đó mờ ám nhưng nghe được câu trả lời tỉnh bơ của Giang Hạ, làm cho Uý Thuần vẫn không thể tin nổi:
"Cái gì? Anh ta thế nhưng lại ném cậu vào hồ bơi? Cô nam quả nữ ở chung một chỗ mà cậu còn trúng xuân dược, anh ta thế nhưng lại dùng cách tàn nhẫn như vậy để giúp cậu giảm nhiệt? Cmn thật là khủng bố. Nếu là tớ thì không biết sẽ xảy ra chuyện khủng khiếp gì."
Giang Hạ không nhịn được lườm Uý Thuần ở bên cạnh: "Tiểu Thuần, vậy cậu mong muốn tớ và anh ta xảy ra cái gì. Tớ thà bị ngâm trong nước lạnh chết cóng còn hơn là cùng anh ta có cái gì đi."
"Hơn nữa tớ và anh ta không bao giờ có khả năng. Cái đầu này của cậu bớt suy diễn linh tinh đi."
Uý Thuần bị cô gõ một cái vào trán khẽ ôm đầu cũng không nhận ra sự khác thường trong lời nói của Giang Hạ, trừng mắt nhìn cô:
"Cậu nghĩ xem cái tên Phó Cảnh Sâm ấy có phải giống lời đồn là gay hay không? Hay là bên dưới không được hay là có bệnh khó nói."
Giang Hạ nghe đến đây lại nghĩ đến cảnh tượng hôm qua mình bị Phó Cảnh Sâm ôm trong bể bơi.
Bởi vì chân cô quấn ngang hông anh mà cô lại còn mặc váy nên không thể không tránh khỏi tiếp xúc thân mật với bên dưới của Phó Cảnh Sâm.
Cho dù cô không tận mắt nhìn thấy nhưng vật ở dưới đũng quần anh ương ngạnh, cứng rắn, hùng dũng qua lớp quần tây kia chọc vào điểm nhạy cảm giữa hai chân cô có kích thước lớn đến mức khiến cô sợ hãi nếu không cô đã không thẹn quá hoá giận mà đánh mắng anh.
Quả nhiên lời đồn chỉ là thông tin sai lệch.
Cô cũng không có trả lời vấn đề này. Chỉ yên lặng ăn thêm vài miếng dưa hấu. Phó Cảnh Sâm có như thế nào cũng đâu có liên quan đến cô. Thế nên cũng không cần phải giải thích cái vấn đề này cho anh đi.
Đột nhiên giống như nhớ ra điều gì,Uý Thuần quan sát kĩ biểu cảm trên mặt Giang Hạ ,không chắc chắn hỏi:
"Tiểu Hạ, cậu và Phó Cảnh Sâm có quen biết nhau à? Nếu không phải ban đầu cố ý muốn gây khó dễ cho hai chúng ta thì sao tự nhiên anh ta lại tức giận lôi cậu đi làm gì?"
Miếng dưa vừa đưa đến miệng, cánh tay Giang Hạ có chút khựng lại,cô có chút mất tự nhiên nhưng rất nhanh lại trưng ra vẻ mặt bình thản, giọng điệu vẫn mềm mại không thay đổi:
"Có sao? Cậu nghĩ nhiều rồi. Anh ta có lẽ tức giận vì bị chúng ta tính kế, với lại tớ là người trực tiếp làm việc này nên mới dùng cách khác để hành hạ tớ thôi."
Sợ như Uý Thuần còn không tin, cô nói thêm: "Nếu quen biết, hiểu được tính cách của anh ta dù cậu có năn nỉ gãy lưỡi tớ cũng sẽ nhất quyết không giúp cậu. Với lại cậu thử nghĩ xem tớ sao lại quen biết được anh ta cơ chứ!"
Giang Hạ kiên quyết phủ nhận như thế bởi vì cô cho rằng mình cùng Phó Cảnh Sâm đã nói rõ ràng mọi chuyện từ đêm qua cũng sẽ không có lí do gì để gặp lại.
Nếu có vô tình gặp chắc cũng chỉ coi như người lạ thoáng qua nên cô cũng không muốn nhắc đến mối quan hệ trước kia của hai người cho Uý Thuần nghe, cũng không để làm gì. Giang Hạ nghĩ thế, trong lòng cũng nhẹ nhõm không ít.
Ngược lại Uý Thuần khi nghe cô giải thích nếu ban đầu còn có chút nghi ngờ thì sau khi nghe cô phân tích lại hoàn toàn tin tưởng. Thực sự mà nói với tính cách ôn nhu, dịu dàng của Giang Hạ thì làm sao có thể quen biết, kết bạn với kiểu người cao ngạo, lạnh lùng như băng tuyết kia được chứ.
Hơn nữa Uý Thuần được biết Phó Cảnh Sâm từ nơi khác chuyển về đây. Có lẽ do cô đa nghi quá rồi.
Còn có nếu hai người quen biết thì hôm qua khi cô cùng Phàm Tư Duệ xông vào sẽ không thấy cảnh Phó Cảnh Sâm như hung thần ác sát chĩa súng về phía Giang Hạ thực muốn một phát bắn chết cô ấy đi.
Tình cảnh hôm qua quá nguy hiểm, nghĩ lại Uý Thuần vẫn còn thấy trái tim đang run rẩy hãi hùng.
Thế là mối tình hừng hực nhiệt huyết mà Uý Thuần tưởng rằng sẽ phải đòi sống đòi chết quyết tâm muốn tới cùng kia vì chuyện bất thành đêm qua, chưa kịp cháy lên chút tia lửa đã bị dập tắt như tro tàn.
Dù vẫn luyến tiếc không thôi nhưng qua chuyện vừa rồi có cho thêm mấy cái mạng nữa cô cũng không dám làm càn. Hơn nữa trong chuyện tình cảm Uý Thuần rất rõ ràng. Nếu cứ cố lao đầu vào tảng băng không chịu tan chảy thì người bị thiệt thòi cùng tổn thương duy nhất chỉ có mình cô mà thôi.
Ngộ được đạo lí này Uý Thuần đã hoàn toàn thông suốt. Cô không thể với được cái cành cao ngất ngưởng như Phó Cảnh Sâm được. Hơn nữa cô còn muốn sống thọ ở gần Pho Cảnh Sâm như mấy lần vừa rồi, cô chắc chắn sẽ vì đau tim mà hẹo sớm.
Uý Thuần trong lòng vừa khen mình thức thời sau đó liền trách bản thân sao bây giờ mới hiểu ra được cơ chứ.
Huống hồ cô không thiếu nhất là những người đẹp trai, giàu có theo đuổi tội gì cứ phải mãi treo mình trên một cành cây chứ.
Qua một buổi tối nữa, Giang Hạ thực sự bị cảm cúm, chỉ có thể nằm lì trong nhà, giày vò mất gần đến một tuần cảm cúm mới khỏi hoàn toàn.
Mấy ngày sau đó, Giang Hạ nhận được cuộc gọi của Tang Thiến, là người đại diện của cô ở bên phía công ty.
Giang Hạ ban đầu khi còn là học sinh cao trung đã làm người mẫu chuyên chụp ảnh cho tạp chí và thời trang nhưng mơ ước của cô là được trở thành diễn viên trong lĩnh vực điện ảnh. Nên vào hai năm trước vì muốn thử sức bản thân với khả năng diễn xuất. Giang Hạ đã tham gia đóng một vai nhỏ nhưng cô cũng chỉ làm người qua đường mờ nhạt không đáng nhắc đến.
Mãi về sau này cô được Chu Tấn nhìn trúng liền để cô đảm nhiệm vai nữ chính trong "Sinh lộ nở hoa". Cũng chính là bộ phim làm nên tên tuổi của cô dạo gần đây.
Giang Hạ gia nhập công ty giải trí Tinh Thông vào năm 19 tuổi vừa đi học vừa đi làm.
Từ một thực tập sinh chân ướt chân ráo vào nghề, sau khi gây được tiếng vang lớn trong lĩnh vực thời trang. Cô bỗng chốc trở thành người mẫu chuyên chụp ảnh quảng cáo thời trang hay những bộ ảnh nàng thơ...
Sau này khi có chút tiếng tăm trong ngành mới được mời diễn trên sàn catwalk.
Trong giới giải trí ai ai cũng phải biết nguồn lực của các diễn viên ngoài phim ảnh, quảng cáo còn có tạp chí và thời trang. Việc được xuất hiện trên các ấn phẩm tạp chí rất quan trọng để có thể đánh giá được điểm truyền thông và nguồn lực thời trang của ngôi sao.
Nói cách khác trang bìa tạp chí thời trang là nơi thể hiện quyền lực ngầm của người nổi tiếng và là nơi được sự công nhận của người trong giới. Còn mang lại tiềm năng thương mại, độ nhận biết và mối quan hệ với giới thời trang và tài nguyên thời trang ví như được tham dự các tuần lễ thời trang và được tài trợ các nhãn hiệu thời trang nổi tiếng có thương hiệu lớn và có khả năng tiếp xúc với những người có tầm ảnh hưởng.
Tại thời điểm đó minh tinh Hồng Tô cũng đang là người có độ high fashion cao nhất nhì trong giới. Là người được các tạp chí lớn tuyến một và cận tuyến một như Tứ Đại, Kinh Kì... săn đón.
Việc người nổi tiếng có được lên bìa tạp chí hay không không dựa vào fan, độ hot hay tỉ số doanh thu phòng vé mà dựa vào mối quan hệ hoặc dựa vào người đó có phù hợp với tiêu chí của tạp chí hoặc các tuần san lớn đề ra hay không.
Người được xuất hiện trên các tạp chí hàng đầu thực sự là điều rất đáng tự hào ,điều đó còn cho thấy tên tuổi của họ đã tạo được một chỗ đứng riêng.
Trong mấy năm nay, chỉ so với tần suất ảnh hậu Tư Lệ San và Ngưng Thố số lần chiếm trọn phủ sóng trên các trang bìa lớn đã ngang nhiên nằm chễm trệ ở vị trí số một của ngành điện ảnh và thời trang.
Cả hai người đều được mọi người kính nể cùng ngưỡng mộ.
Đặc biệt tạp chí Tứ Đại với những tiêu chí khắt khe về việc chọn người lên trang bìa.
Tứ Đại luôn tìm đến những hoa đán, những siêu mẫu có đẳng cấp và khí chất nổi trội có vị thế hàng đầu, có phong cách riêng, mang hơi thở thời trang thời thượng và cao cấp.
Những ngôi sao thần tượng không phải là điều mà Tứ Đại hướng đến nên từ khi tạp chí này thành lập chưa từng có ngoại lệ.
Thế mà vừa qua tiểu minh tinh Giang Hạ là một ngoại lệ được xuất hiện trên trang bìa Tứ Đại là gương mặt thứ 10 góp mặt vào ấn phẩm bản danh giá. Được coi là một truyền kì trong giới thời trang.
Tên tuổi và vị thế của Giang Hạ cũng nhờ đó mà được nâng lên thành nữ minh tinh tuyến một.
Lần lên trang bìa này Tứ Đại muốn để trở thành trọng điểm và chứng tỏ vị thế của mình trong giới thời trang, thế nên phong thái xuất hiện trên trang bìa cũng trở nên riêng biệt.
Phục sức trên người phải đến từ nhà mốt lừng danh thế giới và phải được chụp bởi nhiếp ảnh gia là người đứng đầu đại lục.
Sau sự kiện oanh tạc lần này, Giang Hạ liền trở thành tâm điểm của sự bàn tán trong ngành giải trí, truyền thông, thời trang và cả giới kinh doanh.
Hầu hết những người biết sử dụng internet đều có thể biết được tin tức được lên hot search này.
Sau một khoảng im ắng, vào đúng thời hạn, đúng thời gian như thường lệ tạp chí Tứ Đại liền tung ra trang bìa của tháng.
Hình ảnh của Giang Hạ trong khoảnh khắc được đưa ra liền bùng nổ, quả là kinh người. Đến Giang Hạ cũng không ngờ có ngày mình có thể nổi tiếng nhanh đến vậy .
Điều mà cô vẫn luôn thắc mắc đó là chỉ dựa vào một bộ phim tên tuổi của cô mới nổi lên một chút.
Hơn nữa tạp chí Tứ Đại tiêu chuẩn khắt khe, trước nay chưa từng chọn hay để mắt đến các diễn viên điện ảnh, ngôi sao thần tượng trong sự lựa chọn của mình thế nhưng lần này ngoại lệ lại tìm đến cô.
Miếng bánh to từ trên trời tự dưng rơi trúng đầu lại khiến Giang Hạ thụ sủng nhược kinh, có chút không chân thực.
Thế nhưng mặc cho người bàn tán xôn xao, trên hot search vị trí tìm kiếm số một đều là cái tên Giang Hạ, mọi người vào bình luận đến khí thế ngút ngàn, long trời lở đất.
Một đống lời chúc mừng cũng gửi đầy đến wechat của cô thì người trong cuộc ngược lại vẫn ung dung như mọi chuyện không hề liên quan đến mình.
Những gì có liên quan đến hai chữ Giang Hạ đều sốt nóng, cô vừa mới phải chuyển nhà bởi vì cánh phóng viên lại tìm ra được địa chỉ căn chung cư cô đang ở.
Thế là nhờ thành tích lần này cùng việc đảm bảo an toàn cho nghệ sĩ, Giang Hạ được công ty thưởng cho nghỉ phép một tuần.
Nhưng không ngờ trong thời gian nghỉ phép lại xảy ra chuyện kia, xui xẻo cô bị ốm đến gần hết tuần mới khoẻ lại. Cơ hội nghỉ ngơi cũng nghỉ trong mệt mỏi.
Giang Hạ bởi vì không có tiền trong người, không có cách nào khác đành phải gọi điện thoại cho Uý Thuần đến đón. Sau đó liền nhắn địa chỉ cho cô ấy.
Phải mất gần 20 phút sau, Uý Thuần mới đến được địa chỉ mà cô gửi.
Giang Hạ mở cửa xe ngồi xuống ghế lái phụ.
"Cậu cho tớ về nhà trước nhé!"
Giang Hạ bây giờ không có tâm tình nói chuyện mệt mỏi tựa đầu ra sau, nhắm mắt lại. Đầu hiện tại đau như muốn nứt ra.
Uý Thuần nhìn thấy Giang Hạ từ trên xuống dưới vẫn không chút sứt mẻ thì mới yên tâm thở phào.
"Ừ. Hôm nay tớ cũng xin nghỉ rồi!"
Thấy Giang Hạ sắc mặt nhợt nhạt, mệt mỏi. Uý Thuần cũng không muốn làm phiền cô nghỉ ngơi, chỉ tập trung lái xe.
Về đến khu chung cư, mở khoá vào nhà. Giang Hạ cũng nhanh chóng đi tắm rửa.
Tắm xong lại tìm thuốc đau đầu để uống sau đó lên giường ngủ một giấc dài
Đến chập tối vì khát nước mới giật mình tỉnh dậy. Cảm giác cổ họng khô khốc muốn uống nước, cô tìm điện thoại nhìn giờ. Đồng hồ đã điểm 7 giờ 15 phút.
Giang Hạ bỏ chăn ra xuống giường xỏ dép vào chân, đi xuống lầu rót nước uống.
Uý Thuần đã chuẩn bị xong bữa tối, đang nằm trên ghế xem phim truyền hình. Thấy Giang Hạ tỉnh dậy đi uống nước liền ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn bóng lưng cô hỏi: "Cậu tỉnh rồi chứ?"
Giang Hạ vẫn đang rót nước, uống thử một ngụm nhỏ kiểm tra nhiệt độ nước vừa phải, đi quay ra mới khẽ gật đầu đáp lại.
Hiện tại sau khi ngủ dậy đầu cô đã giảm bớt đau đớn nhưng cảm giác nặng nề, vẫn còn khó chịu.
Chờ đến khi Giang Hạ đặt cốc nước lên bàn rồi ngồi xuống bên cạnh, Uý Thuần mới chậm chập lên tiếng:
"Tiểu Hạ, cậu khó chịu lắm à? Sắc mặt cậu kém quá!"
"Không sao, có lẽ do tớ uống nhiều rượu nên chỉ đau đầu chút thôi. Chắc ngày mai sẽ hết."
Uý Thuần cúi đầu, hai tay xoắn xuýt vào nhau, buồn bã nói: "Xin lỗi nếu không phải tại tớ làm liên lụy tới cậu..."
"Ngốc quá, tớ không trách cậu. Mọi chuyện cũng là ngoài ý muốn một phần do tớ làm không tốt. Cậu cũng không cần tự trách." Giang Hạ cắt ngang lời nói của cô ấy, khuôn mặt lộ ra nụ cười nhợt nhạt, có chút mệt mỏi.
Cô không muốn cô ấy áy náy hơn nữa cô cũng chưa giúp được còn bị thất bại thảm như vậy.
"Ngày hôm qua cậu không xảy ra chuyện gì chứ?"
Giang Hạ còn đang nhìn màn hình tivi, nghe thấy cô hỏi chỉ khẽ gật đầu. Ngữ khí vẫn thản nhiên, nhàn nhạt đáp lại: "Uh. Không xảy ra chuyện gì cả."
Uý Thuần nghe vậy quay đầu sang nhìn cô, khẽ nhuốt nước bọt, có chút khó tin hỏi: "Tối qua cậu uống rượu mà rượu còn có thuốc, thực sự không có vấn đề gì ư?"
Không thể trách Uý Thuần nghi ngờ bởi vì đến chính cô nếu không bị Phó Cảnh Sâm làm cho tỉnh táo lại có lẽ đã thực sự cùng anh xảy ra chuyện rồi cũng nên.
Giang Hạ nhìn đĩa dưa hấu được gọt sẵn, lấy một chiếc dĩa mới bên cạnh, xiên lấy một miếng bỏ vào miệng đang há ra vì khó tin của Uý Thuần lại tự đút cho bản thân một miếng, vị ngọt thanh khiến cổ họng có chút dễ chịu.
Chờ đến khi nhuốt xong mới nhẹ nhàng đáp: "Cậu đừng làm vẻ ngạc nhiên vậy được không? Giống như cậu thật sự mong tớ với anh ta xảy ra cái gì đó vậy?"
Uý Thuần xấu hổ nhai miếng dưa trong miệng cười không đáp, nhưng cái vẻ mặt của Uý Thuần đã bán đứng cô ấy.
Giang Hạ khẽ liếc cô ấy: "Anh ta ném tớ ngâm trong hồ nước lạnh, uống không biết bao nhiêu nước mới được vớt lên thì cậu nghĩ còn có thể xảy ra chuyện gì. Với cái thời tiết hiện tại, may mắn tớ còn chưa có bị chết cóng ấy."
Uý Thuần khi thấy Phó Cảnh Sâm lôi Giang Hạ đi, mà đêm qua cô với Phàm Tư Duệ cũng mất cả đêm tìm kiếm bọn họ.
Dù đã chuẩn bị tinh thần nghe giữa bọn họ xảy ra cái gì đó mờ ám nhưng nghe được câu trả lời tỉnh bơ của Giang Hạ, làm cho Uý Thuần vẫn không thể tin nổi:
"Cái gì? Anh ta thế nhưng lại ném cậu vào hồ bơi? Cô nam quả nữ ở chung một chỗ mà cậu còn trúng xuân dược, anh ta thế nhưng lại dùng cách tàn nhẫn như vậy để giúp cậu giảm nhiệt? Cmn thật là khủng bố. Nếu là tớ thì không biết sẽ xảy ra chuyện khủng khiếp gì."
Giang Hạ không nhịn được lườm Uý Thuần ở bên cạnh: "Tiểu Thuần, vậy cậu mong muốn tớ và anh ta xảy ra cái gì. Tớ thà bị ngâm trong nước lạnh chết cóng còn hơn là cùng anh ta có cái gì đi."
"Hơn nữa tớ và anh ta không bao giờ có khả năng. Cái đầu này của cậu bớt suy diễn linh tinh đi."
Uý Thuần bị cô gõ một cái vào trán khẽ ôm đầu cũng không nhận ra sự khác thường trong lời nói của Giang Hạ, trừng mắt nhìn cô:
"Cậu nghĩ xem cái tên Phó Cảnh Sâm ấy có phải giống lời đồn là gay hay không? Hay là bên dưới không được hay là có bệnh khó nói."
Giang Hạ nghe đến đây lại nghĩ đến cảnh tượng hôm qua mình bị Phó Cảnh Sâm ôm trong bể bơi.
Bởi vì chân cô quấn ngang hông anh mà cô lại còn mặc váy nên không thể không tránh khỏi tiếp xúc thân mật với bên dưới của Phó Cảnh Sâm.
Cho dù cô không tận mắt nhìn thấy nhưng vật ở dưới đũng quần anh ương ngạnh, cứng rắn, hùng dũng qua lớp quần tây kia chọc vào điểm nhạy cảm giữa hai chân cô có kích thước lớn đến mức khiến cô sợ hãi nếu không cô đã không thẹn quá hoá giận mà đánh mắng anh.
Quả nhiên lời đồn chỉ là thông tin sai lệch.
Cô cũng không có trả lời vấn đề này. Chỉ yên lặng ăn thêm vài miếng dưa hấu. Phó Cảnh Sâm có như thế nào cũng đâu có liên quan đến cô. Thế nên cũng không cần phải giải thích cái vấn đề này cho anh đi.
Đột nhiên giống như nhớ ra điều gì,Uý Thuần quan sát kĩ biểu cảm trên mặt Giang Hạ ,không chắc chắn hỏi:
"Tiểu Hạ, cậu và Phó Cảnh Sâm có quen biết nhau à? Nếu không phải ban đầu cố ý muốn gây khó dễ cho hai chúng ta thì sao tự nhiên anh ta lại tức giận lôi cậu đi làm gì?"
Miếng dưa vừa đưa đến miệng, cánh tay Giang Hạ có chút khựng lại,cô có chút mất tự nhiên nhưng rất nhanh lại trưng ra vẻ mặt bình thản, giọng điệu vẫn mềm mại không thay đổi:
"Có sao? Cậu nghĩ nhiều rồi. Anh ta có lẽ tức giận vì bị chúng ta tính kế, với lại tớ là người trực tiếp làm việc này nên mới dùng cách khác để hành hạ tớ thôi."
Sợ như Uý Thuần còn không tin, cô nói thêm: "Nếu quen biết, hiểu được tính cách của anh ta dù cậu có năn nỉ gãy lưỡi tớ cũng sẽ nhất quyết không giúp cậu. Với lại cậu thử nghĩ xem tớ sao lại quen biết được anh ta cơ chứ!"
Giang Hạ kiên quyết phủ nhận như thế bởi vì cô cho rằng mình cùng Phó Cảnh Sâm đã nói rõ ràng mọi chuyện từ đêm qua cũng sẽ không có lí do gì để gặp lại.
Nếu có vô tình gặp chắc cũng chỉ coi như người lạ thoáng qua nên cô cũng không muốn nhắc đến mối quan hệ trước kia của hai người cho Uý Thuần nghe, cũng không để làm gì. Giang Hạ nghĩ thế, trong lòng cũng nhẹ nhõm không ít.
Ngược lại Uý Thuần khi nghe cô giải thích nếu ban đầu còn có chút nghi ngờ thì sau khi nghe cô phân tích lại hoàn toàn tin tưởng. Thực sự mà nói với tính cách ôn nhu, dịu dàng của Giang Hạ thì làm sao có thể quen biết, kết bạn với kiểu người cao ngạo, lạnh lùng như băng tuyết kia được chứ.
Hơn nữa Uý Thuần được biết Phó Cảnh Sâm từ nơi khác chuyển về đây. Có lẽ do cô đa nghi quá rồi.
Còn có nếu hai người quen biết thì hôm qua khi cô cùng Phàm Tư Duệ xông vào sẽ không thấy cảnh Phó Cảnh Sâm như hung thần ác sát chĩa súng về phía Giang Hạ thực muốn một phát bắn chết cô ấy đi.
Tình cảnh hôm qua quá nguy hiểm, nghĩ lại Uý Thuần vẫn còn thấy trái tim đang run rẩy hãi hùng.
Thế là mối tình hừng hực nhiệt huyết mà Uý Thuần tưởng rằng sẽ phải đòi sống đòi chết quyết tâm muốn tới cùng kia vì chuyện bất thành đêm qua, chưa kịp cháy lên chút tia lửa đã bị dập tắt như tro tàn.
Dù vẫn luyến tiếc không thôi nhưng qua chuyện vừa rồi có cho thêm mấy cái mạng nữa cô cũng không dám làm càn. Hơn nữa trong chuyện tình cảm Uý Thuần rất rõ ràng. Nếu cứ cố lao đầu vào tảng băng không chịu tan chảy thì người bị thiệt thòi cùng tổn thương duy nhất chỉ có mình cô mà thôi.
Ngộ được đạo lí này Uý Thuần đã hoàn toàn thông suốt. Cô không thể với được cái cành cao ngất ngưởng như Phó Cảnh Sâm được. Hơn nữa cô còn muốn sống thọ ở gần Pho Cảnh Sâm như mấy lần vừa rồi, cô chắc chắn sẽ vì đau tim mà hẹo sớm.
Uý Thuần trong lòng vừa khen mình thức thời sau đó liền trách bản thân sao bây giờ mới hiểu ra được cơ chứ.
Huống hồ cô không thiếu nhất là những người đẹp trai, giàu có theo đuổi tội gì cứ phải mãi treo mình trên một cành cây chứ.
Qua một buổi tối nữa, Giang Hạ thực sự bị cảm cúm, chỉ có thể nằm lì trong nhà, giày vò mất gần đến một tuần cảm cúm mới khỏi hoàn toàn.
Mấy ngày sau đó, Giang Hạ nhận được cuộc gọi của Tang Thiến, là người đại diện của cô ở bên phía công ty.
Giang Hạ ban đầu khi còn là học sinh cao trung đã làm người mẫu chuyên chụp ảnh cho tạp chí và thời trang nhưng mơ ước của cô là được trở thành diễn viên trong lĩnh vực điện ảnh. Nên vào hai năm trước vì muốn thử sức bản thân với khả năng diễn xuất. Giang Hạ đã tham gia đóng một vai nhỏ nhưng cô cũng chỉ làm người qua đường mờ nhạt không đáng nhắc đến.
Mãi về sau này cô được Chu Tấn nhìn trúng liền để cô đảm nhiệm vai nữ chính trong "Sinh lộ nở hoa". Cũng chính là bộ phim làm nên tên tuổi của cô dạo gần đây.
Giang Hạ gia nhập công ty giải trí Tinh Thông vào năm 19 tuổi vừa đi học vừa đi làm.
Từ một thực tập sinh chân ướt chân ráo vào nghề, sau khi gây được tiếng vang lớn trong lĩnh vực thời trang. Cô bỗng chốc trở thành người mẫu chuyên chụp ảnh quảng cáo thời trang hay những bộ ảnh nàng thơ...
Sau này khi có chút tiếng tăm trong ngành mới được mời diễn trên sàn catwalk.
Trong giới giải trí ai ai cũng phải biết nguồn lực của các diễn viên ngoài phim ảnh, quảng cáo còn có tạp chí và thời trang. Việc được xuất hiện trên các ấn phẩm tạp chí rất quan trọng để có thể đánh giá được điểm truyền thông và nguồn lực thời trang của ngôi sao.
Nói cách khác trang bìa tạp chí thời trang là nơi thể hiện quyền lực ngầm của người nổi tiếng và là nơi được sự công nhận của người trong giới. Còn mang lại tiềm năng thương mại, độ nhận biết và mối quan hệ với giới thời trang và tài nguyên thời trang ví như được tham dự các tuần lễ thời trang và được tài trợ các nhãn hiệu thời trang nổi tiếng có thương hiệu lớn và có khả năng tiếp xúc với những người có tầm ảnh hưởng.
Tại thời điểm đó minh tinh Hồng Tô cũng đang là người có độ high fashion cao nhất nhì trong giới. Là người được các tạp chí lớn tuyến một và cận tuyến một như Tứ Đại, Kinh Kì... săn đón.
Việc người nổi tiếng có được lên bìa tạp chí hay không không dựa vào fan, độ hot hay tỉ số doanh thu phòng vé mà dựa vào mối quan hệ hoặc dựa vào người đó có phù hợp với tiêu chí của tạp chí hoặc các tuần san lớn đề ra hay không.
Người được xuất hiện trên các tạp chí hàng đầu thực sự là điều rất đáng tự hào ,điều đó còn cho thấy tên tuổi của họ đã tạo được một chỗ đứng riêng.
Trong mấy năm nay, chỉ so với tần suất ảnh hậu Tư Lệ San và Ngưng Thố số lần chiếm trọn phủ sóng trên các trang bìa lớn đã ngang nhiên nằm chễm trệ ở vị trí số một của ngành điện ảnh và thời trang.
Cả hai người đều được mọi người kính nể cùng ngưỡng mộ.
Đặc biệt tạp chí Tứ Đại với những tiêu chí khắt khe về việc chọn người lên trang bìa.
Tứ Đại luôn tìm đến những hoa đán, những siêu mẫu có đẳng cấp và khí chất nổi trội có vị thế hàng đầu, có phong cách riêng, mang hơi thở thời trang thời thượng và cao cấp.
Những ngôi sao thần tượng không phải là điều mà Tứ Đại hướng đến nên từ khi tạp chí này thành lập chưa từng có ngoại lệ.
Thế mà vừa qua tiểu minh tinh Giang Hạ là một ngoại lệ được xuất hiện trên trang bìa Tứ Đại là gương mặt thứ 10 góp mặt vào ấn phẩm bản danh giá. Được coi là một truyền kì trong giới thời trang.
Tên tuổi và vị thế của Giang Hạ cũng nhờ đó mà được nâng lên thành nữ minh tinh tuyến một.
Lần lên trang bìa này Tứ Đại muốn để trở thành trọng điểm và chứng tỏ vị thế của mình trong giới thời trang, thế nên phong thái xuất hiện trên trang bìa cũng trở nên riêng biệt.
Phục sức trên người phải đến từ nhà mốt lừng danh thế giới và phải được chụp bởi nhiếp ảnh gia là người đứng đầu đại lục.
Sau sự kiện oanh tạc lần này, Giang Hạ liền trở thành tâm điểm của sự bàn tán trong ngành giải trí, truyền thông, thời trang và cả giới kinh doanh.
Hầu hết những người biết sử dụng internet đều có thể biết được tin tức được lên hot search này.
Sau một khoảng im ắng, vào đúng thời hạn, đúng thời gian như thường lệ tạp chí Tứ Đại liền tung ra trang bìa của tháng.
Hình ảnh của Giang Hạ trong khoảnh khắc được đưa ra liền bùng nổ, quả là kinh người. Đến Giang Hạ cũng không ngờ có ngày mình có thể nổi tiếng nhanh đến vậy .
Điều mà cô vẫn luôn thắc mắc đó là chỉ dựa vào một bộ phim tên tuổi của cô mới nổi lên một chút.
Hơn nữa tạp chí Tứ Đại tiêu chuẩn khắt khe, trước nay chưa từng chọn hay để mắt đến các diễn viên điện ảnh, ngôi sao thần tượng trong sự lựa chọn của mình thế nhưng lần này ngoại lệ lại tìm đến cô.
Miếng bánh to từ trên trời tự dưng rơi trúng đầu lại khiến Giang Hạ thụ sủng nhược kinh, có chút không chân thực.
Thế nhưng mặc cho người bàn tán xôn xao, trên hot search vị trí tìm kiếm số một đều là cái tên Giang Hạ, mọi người vào bình luận đến khí thế ngút ngàn, long trời lở đất.
Một đống lời chúc mừng cũng gửi đầy đến wechat của cô thì người trong cuộc ngược lại vẫn ung dung như mọi chuyện không hề liên quan đến mình.
Những gì có liên quan đến hai chữ Giang Hạ đều sốt nóng, cô vừa mới phải chuyển nhà bởi vì cánh phóng viên lại tìm ra được địa chỉ căn chung cư cô đang ở.
Thế là nhờ thành tích lần này cùng việc đảm bảo an toàn cho nghệ sĩ, Giang Hạ được công ty thưởng cho nghỉ phép một tuần.
Nhưng không ngờ trong thời gian nghỉ phép lại xảy ra chuyện kia, xui xẻo cô bị ốm đến gần hết tuần mới khoẻ lại. Cơ hội nghỉ ngơi cũng nghỉ trong mệt mỏi.