“Chủ tịch Trần, công ty chúng tôi sẽ không hợp tác với một công ty có vấn đề đạo đức. Thật xin lỗi.”
“…”
Điện thoại của Trần Cường liên tục bị gọi gần như phát nổ. Cuối cùng, ông dứt khoát tắt máy.
Trần Mộng Dao vừa khóc vừa nói: “Người đó không phải con!”
“Bố biết.”
Ông nhìn ra được người trong video kia không phải là Trần Mộng Dao mà là người khác.
Trần Mộng Dao nhìn Tiêu Thiên:
“Chú, cháu…”
Trần Mộng Dao khóc không thành tiếng.
Tiêu Thiên mặt không chút cảm xúc, ánh mắt không chút dao động nhưng đằng sau sự bình tĩnh đó chính là cơn thịnh nộ đang được đè nén.
“Tôi sẽ khiến cho những người đứng sau phải trả giá thật đắt.”
Anh và cô lúc nào cũng ở cạnh nhau như hình với bóng, ngủ chung trêи một giường lớn, sao có thể nghi ngờ cô?
Anh lấy điện thoại ra, gọi cho Tần Minh.
Điện thoại vừa đổ chuông, đối phương đã bắt máy ngay lập tức.
“Anh Thiên, có gì giao phó?”
“Tôi vừa gửi cậu một cái video. Dùng tốc độ nhanh nhất tra ra người đã đăng nó.”
“Rõ. Anh Thiên.”
Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Thiên hít sâu một hơi, đau lòng lau nước mắt cho Trần Mộng Dao.
Người phát tán video quả thật hiểm ác. Đây chính là muốn bức chết Trần Mộng Dao.
Năm phút trôi qua, Tần Minh trả lời điện thoại.
“Cậu xác định là hắn?”
“Xác định, không thể sai!”
“Xóa toàn bộ video đi.”
“Rõ, anh Thiên!”
Cúp điện thoại, Tiêu Thiên híp mắt lại, anh cứ tưởng chuyện này là do bố con nhà họ Trần gây ra. Không ngờ lại là hắn!
“Nhà họ Lã ở Sơn Thành sao? Được, được lắm!”
……
“Bố có chuyện rồi!”
Trần Văn Siêu gấp rút chạy vào văn phòng: “Không còn thấy video nữa. Tất cả đều bị xóa hết rồi!”
Trần Dũng nhíu mày: “Nếu đã xóa thì để cho bọn họ đăng lại không được sao?”
“Bọn họ không ai dám đăng.”
Trần Văn Siêu cười khổ nói: “Tất cả video trêи mạng đều đã bị xóa ngay tức khắc. Mọi tin tức liên quan đến video đều không còn.”
“Phía trêи ra tay?” Trần Dũng nói.
“Có thể lắm!”
Trần Văn Siêu nói: “Người bạn bên truyền thông có nhắn tin với con, cảnh báo con không được đăng tải video này ra, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Sắc mặt Trần Dũng trở nên nghiêm túc: “Nghe lời bạn của con đi. Chúng ta đừng can thiệp vào chuyện này, dù sao mọi người đều đã biết.”
Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, Trần Thiến đưa theo Lã Tín vào.
“Cậu!”
Trần Thiến nắm tay Lã Tín đi qua: “Giới thiệu với cậu, đây là bạn trai cháu, đại thiếu gia nhà họ Lã ở Sơn Thành, tên Lã Tín.”
Nhà họ Lã ở Sơn Thành?
Trần Dũng cảm thấy quen thuộc, giống như đã từng nghe ở đâu đó.
“Thiến Thiến, em tìm được bạn trai khi nào vậy?” Trần Siêu đầy hoài nghi nhìn Trần Thiến.
“Mới hai ngày gần đây.”
“Có phải quá nhanh không? Em có hiểu rõ tính tình anh ta không? Gia cảnh như thế nào? Em biết rõ không?”
“Xin chào, tôi xin tự giới thiệu một chút.”
Lã Tín bước tới và nói: “Tôi tên là Lã Tín. Tập đoàn Xuân Thu tại Sơn Thành chính là sản nghiệp của nhà họ Lã tôi, nhà họ Lã cũng là đệ nhất gia tộc ở Sơn Thành.”
Nghe hắn nói vậy, Trần Dũng lập tức nhớ ra.
“Nhà họ Lã ở Sơn Thành, đệ nhất gia tộc.”
“Chào cháu.”
Trần Dũng nhanh chóng vươn tay: “Tôi là cậu của Trần Thiến.”
“Chào cậu.”
Lã Tín bắt tay với Trần Dũng cười nói: “Cháu và Thiến Thiến vừa gặp đã yêu, hôm nay mới xác nhận mối quan hệ, đến đây cũng vội vàng, không mang theo quà cáp, thật thất lễ quá.”
“Không sao, không sao cả.”
Trần Dũng liên tục khoát tay: “Mau, đến đây ngồi.”
“Văn Siêu, mau đem Đại Hồng Bào trong tủ của bố ra cho Lã thiếu gia nếm thử!”
“Bố!”
Trong lòng Trần Văn Siêu khó chịu.
“Nhanh đi.” Trần Dũng trừng mắt, Trần Văn Siêu liền sợ.
Trần Thiến ngồi bên cạnh Lã Tín, hạnh phúc không nói nên lời, không ngờ bạn trai mà cô ta tìm được lại được cậu coi trọng.
Về phần Trần Văn Siêu, cô ta không thèm quan tâm tới.
“Cậu thật khách khí, cậu gọi cháu là Lã Tín hay Tiểu Lã là được rồi.”
“Ha ha. Được.”
Trần Dũng cười nói: “Tiểu Lã!”
Sau đó rót cho hắn tách trà: “Không gạt cháu, đứa trẻ Thiến Thiến này từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh tôi. Tính khí có chút nóng nảy và tùy hứng, nhờ cháu yêu thương và chăm sóc nó.”
“Đó là chuyện dĩ nhiên.” Lã Tín nhìn Trần Thiến yêu chiều: “Cậu yên tâm, cháu nhất định sẽ yêu thương và chăm sóc cô ấy thật tốt!”
Trần Dũng gật đầu, chuyển sang chuyện khác hỏi: “Tiểu Lã, lần này cháu đến Vân Thành là để làm gì?”
“Không gạt cậu, cháu đến Vân Thành lần này là để mở rộng thị trường.”
Trần Dũng hỏi: “Có gì khó khăn không?”
Lã Tín gật đầu: “Có cậu. Vân Thành quá bài xích với vốn đầu tư từ thành phố khác. Cháu đã liên lạc với nhiều công ty nhưng đều bị từ chối.”
“Tuy nhiên, cháu lại tìm được Thiến Thiến. Dù cho về tay không cháu vẫn sẵn lòng chấp nhận.”
Nghe vậy, Trần Văn Siêu nghiến răng.
Còn Trần Thiến thì cả người đều vui sướиɠ, hận không thể móc trái tim ra đưa cho Lã Tín.
Từ lúc xác định mối quan hệ đến bây giờ, còn chưa đầy mười tiếng.
Thấy ánh mắt cuồng si ngu ngốc của Trần Thiến, mắt Lã Tín lóe lên tia khinh thường, đồ mê trai.
Đúng lúc ánh mắt này rơi vào tầm mắt của Trần Văn Siêu.
“Kẻ lừa đảo! Mày là đồ nói dối! Mày căn bản không yêu thích Thiến Thiến!”
“Anh, sao anh có thể nói bạn trai em như thế!”
Trần Dũng tức giận đến mức lồng ngực phập phồng: “Mày mau xin lỗi Tiểu Lã!”
“Em có phải con ngốc không?”
Trần Văn Siêu nói: “Chúng ta lớn lên cùng nhau, sao anh có thể gạt em?”
“Thiến Thiến, xem ra anh trai em có gì đó hiểu lầm anh.”
Lã Tín đứng lên: “Vậy thôi lần sau cháu lại đến.” Nói xong hắn liền đứng lên.
“Anh yêu, đừng đi!”
“Tiểu Lã, đừng đi!”
Trần Dũng và Trần Thiến cùng nói.
Trần Dũng trầm giọng: “Văn Siêu, xin lỗi Tiểu Lã mau!”
“Bố, con..”
“Tao nói. Xin lỗi.” Ông như hét lên.
Trần Văn Siêu toàn thân chấn động, lồng ngực như tắc nghẽn dưới ánh mắt của Trần Dũng, đành phải nghiến răng: “Thật xin lỗi.”
“Hừ.”
Trần Thiến hừ lạnh kéo Lã Tín ngồi xuống bên cạnh.
“Nó không có ý xấu, cháu đừng trách nó.”
Trần Dũng nói: “Theo những gì vừa nói, vốn đầu tư bản địa tại Vân Thành vốn bài xích vốn đầu tư bên ngoài. Điều này chắc cháu cũng biết. Nhưng Thiến Thiến là cháu ngoại của tôi còn cháu lại là bạn trai nó cho nên người làm trưởng bối như tôi cũng sẽ giúp cháu một phần sức lực.”
Lã Tín vui vẻ: “Cậu thật muốn giúp cháu?”
“Đúng.” Trần Dũng cười nói.
“Cháu xin cảm ơn cậu!” Hắn đứng lên, tiến về phía Trần Dũng cúi chào tạ ơn.
“Ôi chao! Cháu đừng khách khí.”
Trần Dũng ngoài miệng nói vậy nhưng lại không có ý ngăn hắn chào.
Sau đó, Trần Dũng và Lã Tín ngồi lại, cùng nhau bàn bạc chi tiết, gọi người bên pháp vụ tới, hai bên kí kết hợp đồng.
Kí tên, ấn dấu vân tay.
Trần Dũng đứng lên tiễn hai người đi.
“Bố, thằng cha này đối với Thiến Thiến không hề thật lòng!”
“Con cho rằng bố không nhìn ra sao?”
Trần Dũng cười lạnh: “Tên nhóc này căn bản không đơn giản.”
“Vậy sao bố còn..?”
“Nó đối với Trần Thiến thật lòng hay không có liên quan gì đến bố? Bố chỉ quan tâm đến việc hợp tác với nhà họ Lã.”
Trần Dũng nói: “Có lẽ đây là cơ hội cho chúng ta. Chỉ cần lần hợp tác này thành công. Nhà họ Trần có thể dựa vào nhà họ Lã để mở rộng thị trường ở Sơn Thành.”
Ra khỏi bất động sản Phú Hoa, Lã Tín nói với Trần Thiến: “Em về trước, anh có chuyện cần làm.”
“Vậy tối nay em có thể gặp anh không?”
Lã Tín cười: “Được, xong việc anh ăn tối cùng em.”
“Được.”
Trần Thiến ngoan ngoãn gật đầu, Lã Tín đưa mắt nhìn Trần Thiến lên taxi, sau đó quay đầu đi về phía tòa nhà Thiên Long.
Hai mươi phút sau, hắn xuất hiện ở văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Trần Thị.
Thấy Trần Mộng Dao với đôi mắt có chút sưng đỏ, hắn cảm thấy có chút kϊƈɦ thích, nếu như tối qua người ở dưới thân hắn là Mộng Dao thì thật tốt biết bao.
“Mộng Dao, suy nghĩ thế nào? Có muốn hợp tác với nhà họ Lã không?”
Lã Tín ngồi xuống sofa, vắt hai chân lên.
“Thật xin lỗi. Hiện tại Trần Thị chúng tôi không có ý định hợp tác với công ty ngoài thành phố.”
Trần Mộng Dao nói một cách mạnh mẽ.
“Cô chắc chắn?”
Lã Tín đứng lên, nhấc chân đến bàn làm việc, lấy điện thoại phát video: “Mộng Dao, người trong video này là cô đúng không?”
Mộng Dao nhìn thấy video, ngước mắt nhìn Lã Tín: “Anh có ý gì?”
“Chậc chậc, chúng ta hợp tác đi. Cô giúp tôi một chuyện, tôi sẽ nói cho danh tính người phụ nữ trong video cho cô biết.”
“Là anh, video này là do anh bày trò?”
Trần Mộng Dao lập tức hiểu rõ, hóa ra video là do anh ta bày trò.
Mộng Dao lạnh lùng nói: “Nói. Yêu cầu của anh là gì?”