Đây là lần thứ hai Sở Nhiên nhìn thấy tình địch trong truyền thuyết, Uông Tư Đình. Lần trước ở club khi bám đuôi Lâm Tả và chụp được những bức ảnh kia, cô vẫn còn chưa biết người con gái ấy là ai, chỉ cảm nhận được vẻ đẹp thu hút của cô ấy trong trang phục và lối trang điểm bình dị. Cho đến khi Tần Tranh hỏi người quản lý có tên Chân Phương kia, ba chữ “Uông Tư Đình” vang lên khiến cô ngây ngẩn cả người.
Gặp lại Tần Tranh trong hoàn cảnh đó chính là một cú sốc khiến cô trở tay không kịp, bấy giờ lại nhận ra nữ nhân vật chính mình vất vả chụp ảnh được lại là hôn thê của người cũ, Sở Nhiên vô cùng bị động và càng có ác cảm với Tần Tranh. Mặc dù sau đêm hôm đó cô phát hiện sếp Tần lặng lẽ theo đuôi mình bảo vệ mình rất nhiều lần, nhưng Sở Nhiên dặn lòng coi anh như không khí. Cô có giới hạn đạo đức của mình, chưa bao giờ muốn mang tiếng là người thứ ba. Mặc dù với mối quan hệ giữa Uông Tư Đình và Lâm Tả, không khó để nhận ra nếu như cô ấy có vị hôn phu thì người ấy đã mọc sừng đầy đầu.
So với mấy tháng trước, Uông Tư Đình của hiện tại gần như trút bỏ vẻ ngoài bình dị của mình, lối ằn mặc cũng đã trở thành thời thượng rất mực. Cô ấy mặc một chiếc váy ngắn trên đầu gối, đi bốt cao khỏi bắp chân, tóc tai được chăm sóc cẩn thận và ngăn nắp. Uông Tư Đình giờ đang trong hình tượng một nữ minh tinh tiêu chuẩn.
Sau sóng gió của những bức hình, người biết chuyện dễ dàng nhận ra cô ấy được Lâm Tả bao bọc rất tốt. Không một ai nhận ra cô diễn viên mới nổi thời gian gần đây chính là cô gái mà Lâm Tả hôn say đắm dạo nọ, sự nghiệp diễn xuất của Uông Tư Đình cũng lên như diều gặp gió.
Cho nên hiện tại, Uông Tư Đình có định quẳng đi sự nghiệp đang lên để chuẩn bị làm dâu hào môn không?
Cuộc gặp gỡ bất ngờ này không chỉ đem lại căng thẳng cho Tần Tranh và sự nghi hoặc cho Sở Nhiên, nó cũng khiến Uông Tư Đình rất rối rắm.
Hôm kia anh Bách Việt hẹn cô ra gặp mặt và cũng có nói sơ qua về tình hình và lời nói dối năm xưa của anh ta, muốn nhờ cô ra mặt giải thích với Sở Nhiên về mối quan hệ bạn bè trong sáng đơn thuần của hai người. Điều này khiến Uông Tư Đình càng thêm tò mò về người con gái có thể khiến Tần Tranh tổn hao tâm trí quan tâm đến từng cảm nhận như vậy.
Hai người Tần Tranh im lặng nhìn Uông Tư Đình bước những bước chân uyển chuyển đầy tao nhã về phía họ, cô cất tiếng chào, thanh âm trong trẻo lại nhu hòa như gió xuân:
– Anh Tranh, làm sao lại nhìn em trân trối như vậy?
– Quỷ nhập em đấy à, Uông Tư Đình? Sao hôm nay ăn mặc thế này?
Uông Tư Đình chợt nổi ý định đùa dai, thế là cô phát huy tố chất nghề nghiệp, nhập vai vị hôn thê lá ngọc cành vàng, dẩu môi nói với giọng nũng nịu:
– Mang tiếng hôn phu với hôn thê mà em thay đổi phong cách từ lúc nào anh cũng không biết. Thật sự khiến cho người ta đau lòng mà!
Tần Tranh nghe thấy tiếng hừ khẽ ngay bên cạnh_mình, nhìn chân mày đang nhướng lên rồi hơi cau lại của Sở Nhiên, ruột gan anh đột nhiên giật thót. Anh vội vàng ngăn buổi biểu diễn của Uông Tư Đình lại:
– Nói nhăng nói cuội gì thế? Em thấy anh em chưa đủ khổ hay sao mà còn chơi điệu bộ này? Tư Tư, coi như anh Tranh xin em, chừa cho anh một con đường sống với!
Uông Tư Đình bị thái độ sợ sệt này của anh chọc cười, rốt cuộc nhịn không được tựa vào lan can cúi đầu cười to. Đột nhiên nhìn thấy từ phía xa có một bóng người thon dài đang muốn hướng về phía này, Uông Tư Đình thu lại nụ cười, vội vàng chào:
– Em có việc phải đi ngay. Tạm biệt chị dâu! Hôm nào sắp xếp được thời gian em sẽ mời riêng chị một bữa cà phê. Anh Tranh, tạm biệt.
Lời chưa dứt thì người đã lẫn ra xa theo hướng khác. Người lúc nãy vừa hay lại đi tới chỗ này, Sở Nhiên nhận ra cậu ta chính là idol của một nhóm nhạc trẻ, tên là Khúc Bạch. Cậu ta nhìn lướt qua Tần Tranh đang lười nhác tựa vào lan can rồi đến Sở Nhiên đang đứng bên cạnh, đôi mày rậm khẽ nhíu nhưng không có hành động nào, chỉ chăm chăm đuổi theo Uông Tư Đình đang đi vội ở phía trước.
Nhận ra ánh nhìn chăm chú của Sở Nhiên dành cho cậu ta, sếp Tần lặng lẽ bất mãn trong lòng. Những do đang là tội phạm còn trong hạn thử thách, Tần Tranh không còn cách nào khác phải nín nhịn. Sở Nhiên biết tỏng như vậy, nhưng cô quyết định cho anh nếm thử mùi vị ghen tuông cho biết, thế là cố ý để ánh mắt theo đuổi cậu thanh niên kia mải miết. Hậu quả là sếp Tần náo loạn một màn giận dỗi ngược khiến cô đền bù tổn thất muốn hụt hơi.
Lúc hai người quay trở lại phòng khách, mọi việc có lẽ đã được sắp xếp xong xuôi, lúc này bốn người lớn đang thưởng thức trà rồi nói chuyện phiếm, chủ yếu là màn thăm hỏi của hai người đàn ông với nhau.
Nhìn thấy hai người tay trong tay trở lại, ba Sở nhướng mày nhìn Tần Tranh với vẻ khó chịu, lúc này anh mới như sực tỉnh mà buông vội tay cô ra. Ba Sở gật gù hài lòng với sự thức thời của anh, giọng không tự giác dịu nhẹ mấy phần:
– Hai đứa chuẩn bị đồ đạc quay về thành phố B cùng với bố mẹ.