• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

edit: tieuthu

Phan Thần nghe trong điện thoại thấy tổng tài của mình đang trầm mặc. Suy tư một lát sau hắn lên tiếng lần nữa nói : “Còn có vấn đề nữa chính là… ” nói tới đây hắn hơi hơi dừng lại một chút.

”Ân?” Elvis đang nghe Nguyệt Nguyệt căn bản là không nhớ rõ Mạt Nhi liền nhíu chặt mày, nghe được Phan Thần giống như còn có chuyện muốn nói, hắn nghi hoặc chẳng lẽ còn có cái gì cần phải nói cho hắn biết?

“Ở thời điểm ta đến công ty HJ điều tra tư liệu về Từ Nguyệt Nguyệt, ở nơi đó ta có nhìn thấy người mà lần trước đến tìm Mạt Nhi tiểu thư, xem ra hắn cũng hẳn là đi thăm dò tư liệu của Từ Nguyệt Nguyệt .”

“Là hắn?” Elvis nghĩ tới Mạt Nhi vừa chết không bao lâu, khi đó đột nhiên xuất hiện một nam tử trẻ tuổi, hé ra khuôn mặt trẻ con còn bộ dáng thì phi thường vô hại, nhưng là với kinh nghiệm trên thương trường của mình hắn có thể cảm giác được trên người vị nam tử trẻ tuổi kia mùi vị của nguy hiểm. Đây là một loại trực giác đi, còn nhớ rõ lúc ấy hắn có nói qua hắn và Mạt Nhi là ở cùng một cô nhi viện. Sau đó hắn có phái người đi điều tra qua, kết quả lại làm cho hắn chấn động, người đó không ngờ lại là tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc gia tộc Lý thị hiện đang đứng thứ chín trên toàn thế giới, đáng sợ hơn chính là hắn cũng không phải đứa trẻ được chỉ định là người thừa kế từ trước, mà là hắn ở cô nhi viện được nhận nuôi, như vậy cần phải có bao nhiêu năng lực mới có thể quản lý tốt sự nghiệp của cả một gia tộc lớn như vậy?

Phan Thần sau khi suy nghĩ một chút hướng Elvis xin chỉ thị: “Tổng tài, có cần phái người tới trường học bảo vệ Từ tiểu thư không?” Elvis trầm ngâm một lát sau đối Phan Thần phân phó nói: “Phái hai người khôn khéo đến để bảo vệ, đừng làm cho cô ấy phát hiện, sự việc xong xuôi ngươi trực tiếp ở lại công ty chi nhánh làm quen hoàn cảnh một chút.” Dứt lời đột nhiên lại như là nhớ tới cái gì mở miệng: “Chuyện này trước không cần để lộ ra đi, nhất là Aigenisi cùng bà nội của ta, hiểu chưa?”

“Ta đã biết, tổng tài! Nhưng là… cái kia ở lại công ty chi nhánh làm quen hoàn cảnh?” Phan Thần có điểm không hiểu ý tứ của Elvis, chẳng lẽ tổng tài muốn đem hắn điều đến Trung Quốc? Chính mình gần đây nhất không có phạm phải cái gì sai lầm đi?

“Tháng sau ta và Aigenisi đều cùng bà nội đến Trung Quốc, cho nên công ty bên đó ngươi phải nhanh một chút quen thuộc hiểu ko.”

Phan Thần nghe được lời của hắn rốt cục thì thở ra nhẹ nhõm một hơi, mới vừa rồi còn nghĩ đến gần nhất có phạm cái sai lầm gì, cho nên tổng tài muốn ép buộc mình đây! Hoảng sợ.

“Ân ~! Ta đã hiểu!” Vừa mới dứt lời chợt nghe đến Elvis bên kia đã đem điện thoại cắt đứt. Phan Thần ủy khuất suy sụp hạ mặt, tổng tài cũng thiệt tuyệt tình, tuyệt không quan tâm thuộc hạ của mình ở công ty chi nhánh có thể hay không bị người khác áp bức, thật không có Thiên Lý! Aiz ——!

Quên đi, hay là trước đem chuyện tổng tài phân phó cho mình làm cho tốt đi!

Nguyệt Nguyệt khống chế được ‘Hỏa Phượng’ hướng Minh Nhân cốc bay đi, ngồi ở trên lưng điểu nàng không ngừng cảm khái, cái tọa kỵ này thật đúng là đồ tốt a, bớt việc dùng ít sức, còn phong cách, đáng được xem trọng a! Nhìn đã sắp đến nơi rồi, mà < Kiều Khí công chúa > lại còn chưa có trở lại, chẳng lẽ còn chưa rửa mặt xong?

Xa xa Nguyệt Nguyệt từ trên lưng điểu, liền thấy được ba cái chữ kia thật to Minh Nhân cốc, trên trán cô treo đầy hắc tuyến rồi, là người nào lập trình thiết kế Minh Nhân cốc? Thật sự là vênh váo tận trời a, cư nhiên sẽ nghĩ tới ở lối vào sơn cốc dùng một đống xương cốt người chết xếp thành ba chữ thật to?

Nguyệt Nguyệt khống chế được ‘Hỏa Phượng’ bay đến nơi, từ trên lưng điểu nhảy xuống, cô xem xét địa hình Minh Nhân cốc, cô ngồi trước máy tính không khỏi phát lạnh, nơi này quả thực là âm trầm rất đáng sợ, hơn nữa nơi này phối cảnh âm nhạc nghe như thế nào cũng đều cảm thấy đáng sợ a, nhìn đến còn tại trên lưng điểu Nguyệt Nguyệt đành phải ở nơi đó chờ, dù sao cô một người cũng không biết nơi này đi như thế nào, vẫn là không nên tuỳ tiện đi dạo lung tung miễn cho lạc đường để đám người kia phải tìm đi cô.

Nhìn đến hẳn là còn chưa có trở lại, Nguyệt Nguyệt nhàm chán quay ra tám chuyện với bạn cùng phòng: “Tuyết —— quái vật trong Minh Nhân cốc là cấp mấy?”

Thôi tuyết đang ở Linh Tinh môn làm nhiệm vụ tại xà cung bốn tầng, nghe câu hỏi của Nguyệt Nguyệt cũng không quay đầu lại: “Nơi đó quái vật là hơn năm mươi cấp a, ngươi bây giờ mới hơn ba mươi cấp, cần phải luyện thêm nữa~”

“Nhưng là Ngạo Thiên thần đao của mình công kích cao như vậy a, vì sao mình ko giết được?”

Thôi tuyết làm nhiệm vụ đang lạc trong xà cung bốn tầng, còn đụng tới bộ dạng đương nhiên kia của Nguyệt Nguyệt, nàng quay đầu hung hăng trừng nàng một cái nói: “Cậu là heo sao? Đầu của cậu đều không cần lấy ra tự hỏi đấy sao? Cậu tuy rằng vũ khí công kích cao, nhưng là nhân vật cấp bậc thấp, hơn nữa mạng cậu chính xác thấp, cậu đánh không trúng quái, cậu công kích cao tới đâu có ích lợi gì? Đi đi đi ~~ mau đi chỗ khác chơi, đừng náo loạn mình nữa.” Cô một hơi hướng Nguyệt Nguyệt đùng đùng rống xong, vẫy vẫy tay ý bảo Nguyệt Nguyệt đừng làm phiền mình nữa, trực tiếp quay đầu đi tiếp tục làm nhiệm vụ của mình.

Nguyệt Nguyệt bị Thôi Tuyết trực tiếp bắn ra sát khí, đáng thương nhìn hai người khác trong phòng ngủ, ai biết hai người kia sau khi nhìn thấy ánh mắt của Nguyệt Nguyệt hai cặp mắt giao nhau, phút chốc hai người đều quay đầu, đi làm việc của mình! Ai bảo các cô đã muốn đối với bộ dáng đáng thương của Nguyệt Nguyệt đã miễn dịch từ lâu!

Nhìn đến biểu tình của hai người kia, khoé miệng Nguyệt Nguyệt run rẩy, lúc này phát hiện đi rửa mặt rốt cục đã trở lại, Nguyệt Nguyệt thấy nàng từ trên lưng Đại Điểu nhảy xuống, cô vội vàng đem Đại Điểu thu hồi trong bao, rất là vui vẻ chạy tới trước mặt nói : “Muội đã trở lại? Nơi này tỷ không biết đường a, chúng ta bây giờ phải làm sao?

: “ngượng ngùng a tỷ tỷ, để cho ngươi chờ lâu.”

: “không, không có, trong chốc lát không có gì đáng ngại.”

: “chúng ta trước đợi một chút, muội vừa thông báo bảo bọn họ tới đón chúng ta.”

: “tự chúng ta không thể đi qua sao?”

: “quái nơi này thực hung hãn, chỉ bằng hai chúng ta, phỏng chừng sẽ chết ở trên đường. Hơn nữa nơi này còn có trận pháp ~~~~ tỷ có thể phá sao?”

Nguyệt Nguyệt lúng túng, nàng làm sao có khả năng phá trận pháp? Nàng bình thường ngay cả những địa phương phức tạp một chút đều bị lạc mất phương hướng.

: “ta sẽ không nha.”

: “Vậy không còn cách nào khác, chúng ta hay vẫn là ở nơi này chờ đi, muội có thể phá một chút trận pháp, nhưng cũng không phải thực tinh thông, chỉ sợ đến nửa đường chúng ta sẽ bị lạc.”

: “muội, muội còn có thể phá trận pháp của Trung Quốc chúng ta???”

: “Muội có thể phá trận pháp rất kỳ quái sao??”

Nguyệt Nguyệt nghe được khẩu khí đương nhiên của nàng, lúc này khóe miệng cứng ngắc cười cười nói: “A, ha ha ~~~ không, không kỳ quái.”

Nguyệt Nguyệt trong lòng âm thầm nói thầm, không kỳ quái mới là lạ đó chứ!! Cô ấy nói mình là một tiểu nha đầu người Anh, cư nhiên so với thân là người trung quốc như Nguyệt Nguyệt còn hiểu rỏ trung quốc hơn, điều này làm cho cô thật sự là cảm thấy khóc không ra nước mắt a, người ta là một người Anh lại hoàn toàn biết rõ về Trung Quốc, còn có thể sử dụng Trung văn một cách trôi chảy thì thôi đi, thế nhưng cô ấy lại nói, nói mình còn có thể giải được trận pháp, điều này làm cho Nguyệt Nguyệt tự nhận là người Trung Quốc cảm thấy xấu hổ vô cùng a! Thật sự là rất đả kích a.

Nguyệt Nguyệt ở nơi nào không nói gì nhìn trời than khóc, đột nhiên cô nhớ tới giúp mua thanh Phi Thiên tiêu kia vẫn còn tại trong bao của mình, vừa rồi chạy tới chạy lui làm cho cô quên đưa, cô nhớ tới sau hướng phát ra một cái giao dịch.

: “tỷ giao dịch với muội làm gì?”

Nhìn thấy cô còn không có chấp nhận, Nguyệt Nguyệt sốt ruột kêu: “Nhanh chút giao dịch, tỷ cho muội đồ tốt.”

Thấy Nguyệt Nguyệt thúc giục chính mình nhanh xác nhận giao dịch, cuối cùng nàng không thể không ấn xác nhận, vừa được nàng chấp nhận giao dịch, Nguyệt Nguyệt liền đem kia thanh Phi Thiên tiêu +0 thả lên khung giao dịch. Nhìn đến Nguyệt Nguyệt thả trang bị lên nàng có chút giật mình.

: “muội không thể nhận.”

: “bảo muội nhận muội cứ nhận, cái gì mà có thể với không thể.”

: “nhưng là…”

: “chẳng lẽ muội không phải thật tâm gọi ta là tỷ tỷ sao? Ta rất đau lòng a.”

Nguyệt Nguyệt vô sỉ lại bắt đầu giả bộ đáng thương lừa gạt muội muội!

Bên này trước màn hình vi tính đôi mày thanh tú của Aigenisi nhíu chặt, tuy rằng Phi Thiên tiêu đối với nàng mà nói, muốn có một cái rất đơn giản, nhưng là cũng cần rất nhiều thời gian, sức lực, của cải mới có thể có được. Nhưng là nàng thật sự không nghĩ tới Nguyệt Nguyệt lại giúp mình có được trang bị này, hơn nữa cái trang bị trước mắt này… giá trị cũng không nhỏ, hẳn là Nguyệt Nguyệt phải mất một khoản không nhỏ mới có được nó đi?

: “Tỷ tỷ! Tỷ nói với muội thực ra trang bị này làm sao tỷ có?”

: “mua được a! Muội mau cầm lấy.”

Lúc này đột nhiên nhìn đến Nam Cung Thụ từ xa chạy tới, còn vừa chạy vừa cấp bách hô: “Nhanh chút theo ta đi, bên kia bọn họ nói có người cùng bọn họ giao chiến.”

Nhìn thấy có người tới phía sau, không thể không trước xác nhận lấy qua trang bị, chờ chút xong hỏi lại nàng chuyện trang bị đi.

Nguyệt Nguyệt đầu đầy hắc tuyến nhìn Nam Cung Thụ hiện tại, ai ~~! ! Thật đúng là liếc mắt một cái có thể nhìn ra là đại luyện ở trên hào, vì vậy người hoà nhã như Nam Cung Thụ cũng có điểm khác biệt thật lớn, bình thường một người ít nói như Nam Cung thụ đột nhiên ồn ào như vậy cảm thấy thật đúng là quái dị!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK