Mục lục
[Dịch] Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong chỗ sâu Cửu Long sơn mạch, một đạo Ma ảnh chậm rãi bước tới, trên người Ma ảnh này lộ ra hơi thở lạnh lùng cùng sát phạt chi ý, trên vai hắn có một tiểu yêu màu tuyết trắng đang an tĩnh nằm đó, đôi lúc dùng đôi móng vuốt mà khẽ vuốt lên khuôn mặt của Ma ảnh vài cái.

Cứ qua một thời gian ngắn thì trên người Ma ảnh kia sẽ bùng lên sát phạt chi khí, đôi mắt sẽ càng thêm băng lãnh, khát máu, sát khí mạnh mẽ, nhưng mỗi khi như vậy, hắn lại đưa mắt nhìn con Tuyết Linh Lung đang nằm trên vai hắn, đôi mắt xinh đẹp tinh thuần ấy sẽ khiến cho sát phạt chi khí của hắn bị áp chế, dần dần qua thời gian càng ngày càng yếu đi, rồi bị hắn dùng ý chí trấn áp lại.

Lâm Phong hắn, vì Mộng Tình mà nhập ma, hiện giờ, hắn lại nhờ Mộng Tình để khắc chế chính mình, không biến thành kiếm nô, một thứ công cụ chỉ để sát phạt.

Sau lưng Lâm Phong là một bóng người lẳng lặng đi theo, đã qua ba ngày, mỗi lần Đường U U cảm nhận được sự biến hóa của Lâm Phong, khi ma khí mạnh yếu ra sao, thì cũng khẽ thở dài, con Tuyết Linh Lung kia thực sự có bao nhiêu phân lượng trong lòng hắn, mà có thể khiến cho hắn áp chế được sự kích động của ma đây.

Đường U U hoàn toàn tin rằng nếu như không có Tuyết Linh Lung bên người, có lẽ Lâm Phong đã sa đọa nhập ma từ lâu, không thể khống chế bản thân nữa rồi.

- Trong quá trình chiến đấu, ý chí của ngươi không ngừng trở nên mạnh mẽ, mà ý chí của ma cũng sẽ suy yếu, cuối cùng một ngày, ngươi nhất định sẽ có thể chiến thắng được ma.

Trong lòng Đường U U thầm nghĩ, bởi nàng tin rằng, Lâm Phong nhất định có thể làm được.

Tuy rằng Lâm Phong vẫn trầm mặc, vẫn lạnh tựa băng, nhưng nàng hiểu hắn cũng ý thức được bản thân đang chiến đấu với ma, hắn chậm rãi đi vào trong Cửu Long sơn mạch là vì sợ nếu ở bên ngoài sẽ không khống chế được mình mà tàn sát người vô tội.

Ở trước mặt, có một ngọn núi vắt ngang qua, bên trong hang động dướingọn núi này, nơi nào cũng có thể cảm nhận được yêu khí chảy tới, hẳn là sào huyệt của yêu thú.

Nhưng Lâm Phong lại tựa như không nhìn thấy, bước chân không hề dừng lại vẫn kiên định đi tới.

Tới gần ngọn núi kia, động phủ dưới chân núi cũng hiện ra rõ ràng, ở bên ngoài động phủ có mấy đạo nhân ảnh thủ hộ cửa động, cảnh tượng này khiến cho Đường U U chậm bước lại, hóa ra lại có người ư.

Mấy nhân ảnh kia trên người không hề có khí tức của yêu, trừ phi là Thiên yêu hùng mạnh mới có thể hoàn toàn kiềm hãm khí tức của mình, nếu không thì hẳn sẽ là nhân loại chân chính.

Những người kia thấy Lâm Phong và Đường U U tới nơi này, ánh mắt không khỏi căng cứng, bọn họ lại lộ ra một tia cười lạnh lùng.

Lâm Phong vẫn thản nhiên liếc bọn họ một cái, sau đó hướng tới sườn núi mà đi, tựa như muốn tiếp tục đi qua ngọn núi này, nhưng đám người kia tựa như không muốn để cho hắn làm vậy, thân hình chớp động, không ngờ đã hiện ra cản Lâm Phong lại.

Lông mày hơi nhíu, một cỗ sát phạt chi khí hung mãnh tràn ra, ma đạo khí tức băng lãnh phả ra, khiến cho những kẻ kia có cảm giác như tiến vào hầm băng vậy, thân thể vẫn đang run rẩy không ngừng.

- Ma khí thật nặng.

Mấy người trong lòng thầm nhủ một tiếng, sau đó lập tức chậm rãi thối lui, không dám ngăn Lâm Phong lại nữa, bởi bọn họ dường như cũng không thể trêu vào hắn.

- Hử?

Một âm thanh lạnh lùng truyền tới, khiến cho thân thể bọn họ đều cứng đờ cả lại, không dám tiếp tục nhúc nhích nữa.

- Để cho bọn họ đi vào đi.

Giọng yêu tà đó chậm rãi truyền tới từ trong động, âm thanh này như có ma lực vậy, những người kia không dám lui về sau nữa, chỉ đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hai người Lâm Phong với Đường U U.

- Hả?

Đường U U thấy sự dị thường của mấy người này cũng chỉ hơi kêu, sau đó coi bọn như là ma quỷ thôi, cũng thực quỷ dị, không biết trong sơn động kia là loại người gì.

Khí tức lạnh lẽo trên người bọn họ toát ra, bọn họ chậm rãi tiêu sái đi về phía Lâm Phong, trong mắt đầy lãnh quang.

Tựa như cảm nhận được điều gì đó, bàn tay Lâm Phong đặt nhẹ trên lưng, ở nơi đó, hiện lên một đạo ma khí đáng sợ không ngừng phiêu lãng, một thanh kiếm lạnh lẽo khát máu tỏa ra khí tức đáng sợ, tựa như lúc nào cũng có thể rút ra khỏi vỏ ngay lập tức vậy.

- Lâm Phong đừng!

Đường U U ở sau lưng hắn hô lên:

- Ngươi không thể lại dùng tới nó, nếu không ngươi sẽ giết ta còn giết cả Tuyết Linh Lung trên người ngươi nữa.

Quả nhiên, nghe lời nói của Đường U U, thân thể Lâm Phong hơi cứng lại, lãnh ý tỏa ra, tuy hắn không bị ma kiếm khống chế, tựa như một cỗ lực lượng vô hình đang gọi hắn, muốn hắn dùng ma kiếm để chiến đấu.

Nhìn tới Mộng Tình trên vai, đôi mắt động lòng người kia, bàn tay của hắn chậm rãi đặt xuống, nhưng ý chí lạnh lẽo vẫn chưa hề tiêu tán, ánh mắt lạnh lùng dán chặt lên những kẻ đứng trước mặt hắn này.

- Giết!

Một chữ thốt ra, toàn bộ sát khí lạnh lẽo theo bước chân hắn đi tới phóng thích, khí tức ma đạo phóng xuất, một chưởng ấn hắc ám hiện ra đánh tới đám người kia, một chưởng ấn này trực tiếp bao trùm lấy đối phương.

Uỳnh uỳnh!

Một âm thanh kịch liệt truyền tới, chưởng ấn màu đen oanh kích lên người đối phương, trực tiếp diệt sát một người.

Nhưng mà ba thân ảnh còn lại tựa như là không hề có phát giác ra, vẫn tiếp tục công kích tới phía Lâm Phòng, hơn nữa là biến thủ chưởng thành móng vuốt mà chộp tới hắn.

Ma khí trên người Lâm Phong điên cuồng biến ảo, hóa thành một cái xoa kích, chính là xoa kích của Dạ Xoa Ma, một bước tiến lên, xoa kích trực tiếp đâm vào cơ thể một nguời, khiến cho hắn bắn ngay ra ngoài.

Công kích của hai kẻ khác thì đánh thẳng lên người hắn, nhưng hắn lại không hề động một chút nào, chỉ có khí tức ma đạo đáng sợ đang điên cuồng đảo quanh, đem thân thể của hai người đó bao phủ, nuốt chửng vào bên trong.

Hàn quang khát máu lóe lên, song chưởng của hắn vỗ mạnh ra, trực tiếp oanh lên đầu của hai người đó, khiến cho thân thể bọn họ lập tức mềm nhũn ra, ngã lăn ra đất, không còn một chút sinh cơ nào.

Chỉ có một thời gian ngắn ngủi mà toàn bộ bốn người đã chết trên tay Lâm Phong.

Đường U U ở phía sau hắn đã nhìn thấy hết mọi chuyện, hiện giờ Lâm Phong thực là đáng sợ, giết người liền một hơi mà không hề chớp mắt, mỗi một kích đều là tất sát, bồn người kia thực lực kể ra cũng không yếu, cũng là tu vi Huyền Vũ cảnh tầng tám, thế nhưng đứng trước mặt Lâm Phong không chịu nổi một kích, dễ dàng bị giết chết.

Còn có, khiến cho Đường U U nghi hoặc một điều, sau khi ba kẻ kia thấy được sự khủng bố của Lâm Phong, vì sao vẫn hung hăng mà lao lên không sợ chết như vậy, hay là bọn họ cũng như Lâm Phong nhập ma, mất đi lý trí rồi.

Ánh mắt của nàng không tự chủ được lại nhìn về phía sơn động kia.

Lâm Phong cũng đưa ánh mắt lạnh lẽo đó nhìn về sơn động, sát ý tóe lửa.

- Đám vô dụng, thực là phế vật.

Một âm thanh yêu dị từ trong sơn động truyền ra, đồng thời cũng có một cỗ yêu khí đang sợ phiêu đãng mà tới.

- Yêu thú!

Đôi mắt Đường U U khẽ run, trong sơn động có yêu thú, mà chính nó vừa mới không chế mấy cái tên cường giả nhân loại mà Lâm Phong mới giết kia, miệng còn nói được tiếng người, vậy hẳn nó là Thiên yêu rồi.

Yêu khí càng thêm mãnh liệt, trực tiếp từ trong sơn động kia điên cuồng phát ra, tựa như một trận lốc xoáy đáng sợ vậy, tới một lúc sau, một cỗ yêu khí hóa thành cơn lốc, điên cuồng rống giận, nổi lên từng mảng bụi đất, cực kỳ đáng sợ.

- Thiên yêu, khí tức thật đáng sợ.

Tinh thần Đường U U có chút căng thẳng, bởi trong sơn động này là một Thiên yêu.

Một cơn gió xoáy quét qua, tựa như một hắc ảnh từ trong sơn động lóe ra, yêu khí xung quanh lập tức bốc lên bầu trời, phạm vi trăm dặm, đám tiểu yêu đại yêu mà cảm nhận được cỗ khí tức này đều bỏ chạy nháo nhào.

- Chỉ chết có mấy tên vô dụng, lại tới hai kẻ, trở thành yêu nô của ta, kể ra cũng không tệ.

Yêu khí tàn sát bừa bãi vẫn khủng bố, đám lốc xoáy kia dần yếu đi, cho tới khi trong hư không hiện ra một bóng dáng, là bóng lưng nhân loại, hẳn là yêu đã hóa hình.

Bóng lưng gầy yếu, lại tựa như có ám ảnh, hai tay chắp phía sau lưng, thực có vài phần phong phạm của cao nhân, thực là bắt chước nhân loại giống như đúc.

Nhưng phản ứng của Lâm Phong và Đường U U tựa như vượt qua khỏi tưởng tượng của hắn, hai người không hề nhúc nhích, khiến cho hắn hừ lạnh một cái, đôi mắt yêu dị lóe lên tà quang, từ thân thể hắn, chậm rãi phóng tới, nhìn về phía hai vị khách nhân loại không mời mà đến này.

Nhưng khi ánh mắt hắn dừng lại trên người thanh niên kia, thì thân thể hắn không kìm nổi phải run lên nhè nhẹ, có chút cảm giác cứng ngắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK