Mục lục
[Dịch] Tuyệt Thế Vũ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Sao lại thế này, ma tính thật nặng nề.

Đám người phía dưới chứng kiến khí tức ma đạo lạnh như băng trên người Lâm Phong, ánh mắt không khỏi hoảng sợ.

Giờ phút này, ngay cả những cường giả Thiên Trì cũng chú ý tới Lâm Phong không bình thường. Người này, trên người có ma tính, vậy mà lại ở thời khắc này nhập ma.

- Có nên ngăn cản hắn hay không?

Có một cường giả hướng lão giả chủ trì hỏi ý kiến. Hắn sợ như vậy sẽ gây nên một màn giết chóc huyết tanh, những người này đều là trụ cột của Đế quốc Thiên Trì, không vào Bí Cảnh mà chết ở chỗ này thì rất đáng tiếc rồi.

- Không cần.

Lão giả chủ trì kia lắc đầu:

- Tất cả đều có nhân quả, những người đó muốn giết hắn, hắn mặc dù nhập ma giết người nhưng là hợp tình hợp lý. Nếu đổi lại là ta và ngươi, có thể bỏ qua cho người muốn giết chúng ta không?

Người nọ nghe được lời này, không khỏi trầm mặc một hồi, lại thấy lão giả tiếp tục nói:

- Muốn giết người mà không có thực lực, dù bị người giết chết cũng không oán, đó là thứ mình đáng phải nhận. Còn về phần người này, trong lòng dường như có ma chướng, nếu hắn thực sự có thiên phú, chúng ta có thể giúp hắn một chút, hóa giải ma chướng này.

Dứt lời, ánh mắt của lão lại tiếp tục nhìn về phía hư không, nơi Lâm Phong đang tỏa ra khí tức ma đạo lạnh lùng.

- Muốn giết ta, tất cả đi chết đi.

Ánh mắt Lâm Phong lạnh lẽo, quát một tiếng, bàn tay lập tức mạnh mẽ huy động, trong khoảnh khắc, tiếng ầm vang truyền đi, chưởng ấn ma đạo hắc sắc đánh tới bóng người một người trong đó, người nọ chính là người vừa đánh lén Lâm Phong.

Dưới ma ý bao phủ, cả người hắn cũng phải run rẩy lên, lạnh quá, hơi thở thật đáng sợ.

- Phá.

Giận quát một tiếng, lực lượng kinh khủng tràn ra, đánh tới trên thủ ấn kia, ngăn cản nó lại.

- Giết.

Trên người Lâm Phong đột nhiên tuôn ra một luồng khí tức lạnh thấu xương, giữa lúc này, chưởng ấn đột ngột biến mất, thay vào đó là một luồng ma quang màu đen, bay thẳng xuống đầu hắn, tiếng ầm ầm vang ra, lại một cường giả nữa, chết!

Ánh mắt tất cả những người còn lại đều là hoảng sợ, điên rồi, Lâm Phong hắn điên rồi, nhất định phải ngăn cản hắn.

- Mọi người xuất thủ một lượt đi, nếu không hắn sẽ giết từng người một.

Có người hét lớn ra tiếng, tất cả mọi người đều gật đầu. Nhưng ngay sau đó, cái người la hét muốn giết Lâm Phong đứng đần ra, trong khoảnh khắc, một cỗ áp lực bao phủ trọn mảnh hư không này, chân nguyên cuồn cuộn gào thét mãnh liệt, đáng sợ, cực kỳ đáng sợ.

Cùng nhau liên thủ, lần này người nọ nguy hiểm rồi.

Thân thể Lâm Phong vòng qua, đôi mắt lộ ra ánh sáng ma đạo, nhìn chằm chằm đám người, sát khí mãnh liệt.

- Cùng nhau, giết.

- Tuyết chi nộ khiếu.

Băng tuyết chi ý cuồn cuộn rít gào đánh tới Lâm Phong, nơi nó đi qua không gian dường như cũng muốn đông kết, từng đạo công kích đáng sợ toàn bộ đánh về phía Lâm Phong.

- Tuyết ngưng.

Lại là một tiếng gầm vang, trong khoảnh khắc, một trận băng tuyết thổi qua, cào lên người Lâm Phong, trong nháy mắt, thân thể của Lâm Phong bị tuyết bao vây lại, quấn lấy, rồi hoàn toàn chôn vùi trong tuyết.

- Đi tìm chết.

Những người khác đều phóng xuất ra công kích hùng mạnh, muốn một lần đem Lâm Phong đánh chết.

Ầm ầm ầm....

Từng đạo công kích đáng sợ, tất cả đều rơi vào người Lâm Phong, sau khi bị từng nắm quyền khủng bố sắc bén kia đuổi giết, Lâm Phong cũng hoàn toàn bị vây trong băng tuyết.

- Chết rồi, Lâm Phong có lợi hại hơn nữa, cho dù có nhập ma, cuối cùng cũng không thể chống lại là đối thủ của nhiều người như vậy, cái chết như thế có chút đáng tiếc.

Nhìn từng nắm tay xuyên thấu qua băng tuyết đánh vào người Lâm Phong đám người phía dưới âm thầm tiếc thương trong lòng. Toàn thân Lâm Phong chắc đều bị đánh nát ra, tất nhiên là chết rồi, động cũng không thấy động một cái.

Xuy xuy!

Một cỗ lực lượng tàn sát bừa bãi đem đám băng tuyết đọng lại kia thổi bay lộ ra bóng người màu đen kia. Con ngươi vẫn mở, vẫn lạnh như băng, từng luồng ma quang đáng sợ không ngừng lưu chuyển trên thân hắn, làm cho tâm đám người hung hăng run lên.

Như vậy, còn chưa chết?

- Phần!

Lâm Phong lạnh lùng thốt lên một từ, một ngọn lửa tịch diệt màu đen đột ngột bùng lên. Ngọn lửa này theo thân thể hắn, thông qua cánh tay hắn nháy mắt bùng lên trên những nắm đấm của đám người đánh trên thân thể của hắn.

- A....

Một tràng tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, ngay sau những thanh âm đó, trên người những người đó toàn bộ bùng phát lên một ngọn lửa, ngọn lửa đáng sợ, hơn nữa còn lộ ra vài phần tối đen giống như ma hỏa.

- Ý chí lửa.

Những cường giả Thiên Trì đều biến sắc, cho tới hiện tại, Lâm Phong hắn đã biểu hiện ra ba loại lực lượng ý chí, ý chí kiếm đạo, ý chí của gió cùng ý chí của lửa.

Một người nắm trong tay ba loại lực lượng ý chí, hơn nữa từng cái lực lượng ý chí đều rất hùng mạnh. Ba loại ý chí toàn bộ đều từ tầng hai trở lên, loại ngộ tính này thật là đáng sợ. Rất nhiều người, ngay cả một loại ý chí cũng không thể lĩnh ngộ, nắm trong tay, cho dù là Huyền Vũ cảnh tầng chín cũng có rất nhiều người chưa thể lĩnh ngộ được, điều này cần cơ duyên hơn là cần năng lực ngộ tính hùng mạnh.

Không đợi bọn họ từ trong rung động tỉnh lại, bóng người Lâm Phong đột nhiên biến mất, trên Thiên Trì xuất hiện một đạo tàn ảnh, giống như một trận gió thổi lướt qua.

Ầm, ầm, ầm, ầm...

Từng thanh âm nặng nề truyền đến, như thể là trong nháy mắt đồng thời vang lên. Mà đám người thì chỉ nhìn thấy từng bóng người trực tiếp bị đánh đến thân thể cũng nổ tung, hoặc rơi vào trong Thiên Trì rét lạnh, lập tức bị băng phong trở thanh một khối băng điêu khắc.

Chết, một đám cường giả bị Lâm Phong đuổi giết, khi Lâm Phong hóa thành một chùm tia sáng màu đen đứng ở trên hư không, bóng dáng dần dần trở nên rõ ràng, toàn bộ những kẻ muốn liên kết giết Lâm Phong cũng đã chết hết, một người cũng không dư. Trong nháy mắt ngắn ngủi, tất cả bị Lâm Phong đuổi giết, chết sạch.

- Gió, thân pháp gió thật đáng sợ.

Quá nhanh, Lâm Phong nhanh đến mức ánh mắt của bọn họ cũng theo không kịp, thấy không rõ. Không chỉ có nhanh, mà còn tàn nhẫn, hùng mạnh, một quyền giết một người, gió nổi lên giết người, khi gió ngừng người đã chết.

- Vừa rồi hẳn là võ kỹ thân pháp, hắn tu luyện võ kỹ thân pháp phi thường lợi hại.

Cường giả Thiên Trì nhìn ra được, từ võ kỹ thân pháp chứa ý chí của gió của Lâm Phong, thân pháp này rất có thể là công pháp Thiên cấp.

Xem ra trên người người này có rất nhiều bí mật.

- Cút xuống cho ta.

Đúng lúc này, một thanh âm quát lạnh vang lên, thừa lúc lực chú ý của đám người toàn bộ đều ở trên người Lâm Phong, trong nháy mắt này rất nhiều người đột ngột xuất thủ đem người bên cạnh không có nửa điểm phòng bị đánh rớt khỏi Thiên Trì, loại bỏ.

- Cút.

- Trờ về.

Rất nhiều người cũng rối rít ra tay, hình như là bị cái gì sai khiến, chỉ trong nháy mắt liền hoàn toàn rối loạn.

Trên người Lâm Phong còn lộ ra hơi thở đáng sợ đứng ngay phía trên Thiên Trì, mà giờ khắc này đã không có người muốn động thủ giết hắn nữa rồi. Những người khác không dám, thực lực của Lâm Phong quá kinh khủng, có thể dễ dàng giết Huyền Vũ cảnh tầng tám, thậm chí cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín thông thường, rất rung động lòng người rồi.

Con ngươi băng lãnh của Lâm Phong quét qua đám người, ma tính dường như còn chưa rút đi. Nhưng mà đúng lúc này, Đường U U lại nhảy tới, đi đến bên người Lâm Phong nói:

- Lâm Phong khống chế bản thân.

Xuy xuy!

Một thanh âm cực kỳ nhỏ vút tới bên này, thân thể Đường U U hung hăng run lên, lại cứng ngắc lại, đối diện sắc mặt Lâm Phong trắng bệch, khóe miệng nàng rỉ ra một vệt máu.

Xuy xuy...

Tiếng vang rất nhỏ không ngừng bay tới, Đường U U đánh một quyền lên người Lâm Phong, quát:

- Tránh ra.

Ngân châm nhỏ đến mức tận cùng trực tiếp xuyên thấu thân thể của Đường U U, lập tức lao về phía trước đâm về phía Lâm Phong. Nếu không phải vừa rồi Đường U U đánh một chưởng khiến hắn tránh ra, những ngân châm này cũng đã tiến vào cơ thể hắn rồi.

- U U.

Trái tim Lâm Phong hung hăng run lên. Ngay sau đó, hai cái ngân châm kia dường như bị dây nhỏ kéo lại, quay đầu, lại xuyên qua thân thể của Đường U U quay về, khiến nàng phun ra một ngụm máu tươi, tâm mạch bị hao tổn.

- Phong Khởi Cửu Thiên.

Thân thể Lâm Phong nhảy qua, bóng dáng như gió trực tiếp ôm lấy Đường U U đang đau quặn bụng, sắc mặt lại có thêm vài phần tái nhợt.

Xuy xuy xuy xuy....

Từng tiếng vang rất nhỏ, chói tai liên tiếp xé gió lao tới. Ngẩng đầu là có thể nhìn thấy thanh niên khoác trường bào màu trắng xanh, trong tay hắn toàn bộ đều là ngân châm, không ngừng đâm tới hướng Lâm Phong và Đường U U, dường như muốn dồn bọn họ vào chỗ chết.

- Thiên Diệp Châm xuất thủ quả nhiên đủ độc ác, vừa ra tay đã lấy mạng.

Đám người nhìn bóng người trong hư không kia thầm nhủ một tiếng, Thiên Diệp Châm, người như châm, nhanh, chuẩn, độc, giết người như ngóe, Chỉ cần có người bị hắn nhắm tới, chắc chắn chết không thể nghi ngờ, hắn cho tới bây giờ đều là có thù tất báo.

Hơn nữa, hắn từng hướng Thiên Trì Tuyết biểu hiện tâm ái mộ, tất cả mọi người đều biết, Lâm Phong lại bất kính với Thiên Trì Tuyết. Hiện tại Thiên Diệp Châm trực tiếp hạ thủ tàn nhẫn với Đường U U, thậm chí muốn một lần giết chết cả hai người, rất độc, quá ác, cũng lợi hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK