" Lão đại, nhiệm vụ đã hoàn thành!"
Trương Lạc Y đứng nghiêm trang trước người đàn ông áo đen thần bí, chậm rãi báo cáo!
" Vậy sao? Tốc độ của cô ngày càng nhanh đấy Lạc Y!"
Giọng nói âm trầm của người đàn ông vang lên. Giọng nói như quỷ như mị khiến người ta không nhịn được run rẩy.
Khoé miệng Lạc Y hơi nhếch lên,nhưng nàng không tiếp tục đề tài kia, ngược lại có điều khiến nàng lưu tâm hơn.
" Lão đại, ngài đã hứa sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, ngài sẽ để tôi tự do!"
Người đàn ông áo đen thần bí trầm mặc. Thần sắc dưới lớp mặt nạ Dracula khiến người ta nhìn không rõ. Hồi lâu ông ta mới mở miệng.
" Sao cô phải rời khỏi tổ chức? Tổ chức chưa bao giờ bạc đãi cô!"
"Không, lão đại, đó không phải là tự do, tôi muốn sống là mình, không muốn đứng dưới mái ô của người khác nữa." Không muốn giết người nữa. Lạc Y thầm bổ xung một câu.
" Được, vậy chúc cô lên đường bình an."
" Cảm ơn!"
Sát thủ không nói lời thừa thải.
Lạc Y gật đầu mỉm cười. Thế giới của sát thủ đầy gió tanh mưa máu. Cuối cùng nàng cũng được sống thế giới tự do của riêng nàng.
Nhảy lên chiếc mô tô phân khối lớn, Lạc Y lao vút vào đêm đen. Để lại người đàn ông với tiếng nói thật khẽ.
" Lạc Y, xin lỗi "
Người đàn ông vừa dứt lời, đằng xa đã vang lên tiếng nổ kinh thiên, lửa cháy ngập trời, tiễn đưa hồn cố hương.
"Nếu có kiếp sau cô nên làm chủ mọi thứ, đừng đứng sau người khác mà chuốc lấy diệt vong.
--- ---------phân cách tuyến xuyên không---- ---------
" Đứng lại, đứng lại, trả hắc ngọc lại cho ta!"
Trên đường lớn người qua lại như mắc cửi. Một cô gái ước chừng 11 tuổi đang đuổi theo chiếc xe ngựa đang chạy mỗi lúc một xa mà kêu lên những tiếng tê tâm liệt phế.
" Này, đó không phải phế vật tiểu thư Âu Dương gia sao?"
" Ngoài nàng ta còn có thể là ai nữa. Chắc lại đuổi theo xe ngựa Triệu gia nữa."
" Thật mất mặt, nàng ta làm La Viễn thành thật mất mặt"
Những tiếng đàm luận vang lên, giọng điệu châm chọc đầy hèn mọn. Cô gái ngơ ngác nhìn xe ngựa khuất bóng, nước mắt đổ ra như mưa trên gương mặt xinh đẹp.
Cảnh vật trước mắt càng lúc càng nhoè, người ta chỉ thấy bóng dáng yếu ớt đơn bạc ngã xuống như con diều đứt dây.
-------phân cách tuyến sống lại---- ----
" Tiểu thư có sao không?" Một giọng nữ lo lắng.
" Nàng ta không chết được đâu!" Một giọng nam cố nói cứng nhưng ngập tràn lo lắng.
Này, đây là đâu vậy? Tại sao những âm thanh này xuất hiện bên tai nàng?
Lạc Y mím môi,cố gắng mở to hai mắt. Ánh mắt lạnh nhạt đáng giá.
Không cảnh xung quanh giống với thế giới cổ đại. Trang hoàng, lộng lẫy.
Đây không phải tổ chức, càng không phải nhà nàng. Nàng cũng không ngây thơ mình vào nhầm trường quay phim.
Này, không phải nàng đã bị bom kíp nổ banh xác rồi sao?
Lẽ nào ... Xuyên ... Xuyên không?
Lạc Y khép hờ hai mắt. Một loạt thông tin chậm rãi chảy vào đầu nàng.
Apolo đại lục.
Cường giả vi tôn.
Ma pháp và chiến khí.
Âu Dương Lạc Y.
Lạc Y mở mắt ra, khoé môi hơi nhếch lên.
Khốn kiếp, nàng không xuyên vào cổ đại bình thường mà là xuyên vào dị thế giới.
Nhưng...
Rất hợp với nàng...
Cường giả vi tôn!
" Này, ngươi không phải ngả ngốc luôn chứ?"
Giọng nam lại cất lên.
Lạc Y liếc mắt qua nhìn hắn. Đây là một thiếu niên tuấn tú tầm 15, 16 tuổi. Nhưng đó là khi Lạc Y không thừa kế kí ức của thân thể này. Hắn là Âu Dương Kỳ Phong, đệ đệ ruột của Lạc Y, năm nay mới 10 tuổi.
Tại Apolo đại lục tuổi của con người là gian trá nhất. Chỉ cần có tu luyện cao, thân thể có thể trở nên thàng thục, hoặc cải lão hoàn đồng. Giả tỉ như Âu Dương Kì Phong, hắn có tu vi ma pháp sư cấp 3 sơ kì. Mặc dù càng tu luyện, thăng cấp càng khó nhưng tuổi như vậy năng lực xem như không tệ.
Âu Dương Kỳ Phong đối lập hẳn với Lạc Y một người là thiên tài, một người là tuyệt đỉnh phế vật.
Lạc Y nhếch môi, thầm mặc niệm" Âu Dương Lạc Y, ngươi hãy yên nghỉ, ta sẽ bảo vệ gia đình ngươi, những gì ngươi không thể làm, ta đều thay ngươi thực hiện.
" Này, ngươi không sao chứ?"
Đáy mắt Âu Dương Kỳ Phong xẹt qua lo lắng. Mặc dù bị hắn che dấu, nhưng Lạc Y vẫn nhận ra. Thằng bé này, xem nàng là ai chứ, là sát thủ bài danh số một đấy!
" Ta là tỉ tỉ ngươi, sau này không được vô phép như vậy nữa!"
" Hả?"
" Nghe không rõ sao? Hay muốn ta đánh ngươi? Hửm?"
" Không, tỉ..."
Lạc Y hài lòng gật đầu. Trẻ nhỏ cần được dạy dỗ.
Âu Dương Kỳ Phong nhìn Lạc Y. Tỉ tỉ, người thay đổi rồi. Thật tốt!
Kỳ Phong định nói gì đó với Lạc Y nhưng hắn chưa kịp mở miệng, ngoài hành lang đã vang lên bước chân dồn dập.
Là ai đây?
" Con gái"
" Cháu yêu"
Những âm thanh gần như vang lên cùng lúc với tiếng mở cửa.
Là một phụ nữ, một người đàn ông khoảng 30 tuổi và một người đàn ông trung niên 50 tuổi. đương nhiên, đây không phải tuổi thực.
" Gia gia, phụ thân, mẫu thân!"
Lạc Y ngọt ngào gọi một tiếng. Ba người đến bên giường, lặng lẽ đánh giá Lạc Y từ trên xuống dưới cho đến khi chắc chắn nàng không sao mới thôi.
" Con bé này, không khoẻ mà dám chạy theo xe ngựa, chỉ là một miếng ngọc thôi. Từ nay không được thế nữa."
Mẫu thân nàng,Trần Doanh Doanh nhìn nàng mắng. Đứa con này luôn làm nàng lo lắng.
Gia gia, Âu Dương Phong Thần thở dài một hơi. Phụ thân, Âu Dương Văn Nhân vỗ vai nương tử, ánh mắt âu lo lướt qua Lạc Y.
" Gia gia, phụ thân, mẫu thân, mọi người yên tâm, con sẽ không yếu đuối nữa. Từ ngày mai con sẽ bắt đầu tu luyện"
Lạc Y trịnh trọng tuyên bố. Kiếp trước nàng là cô nhi, bị tổ chức đem về nuôi, rồi huấn luyện thành sát thủ. Kiếp này, nàng có gia đình, nàng sẽ vô cùng quý trọng.
Lời tuyên bố của Lạc Y khiến mọi người trong phòng giật mình nhìn nhau. Lạc Y thay đổi khiến họ vừa vui mừng, vừa lo lắng...