Sáng sớm ngày so đấu tam gia tộc, Lạc Y cùng Nhược Ly đến đại sảnh chờ mọi người.
Lạc Y đã sớm giới thiệu Nhược Ly với người trong gia tộc. Nhưng không nói nàng là ma thú hoá hình. Nàng vẫn chưa muốn để lộ thân phận thật sự.
Quả nhiên, Nhược Ly rất được mọi người yêu thích. Không những lớn lên xinh đẹp, mà ma pháp cũng thuộc loại thượng thừa.
Đặc biệt là Kỳ Phong, khi thấy Nhược Ly liền niềm nở nhận nàng là muội muội.
Từ lâu, hắn đã khao khát được làm ca ca. Chỉ tiếc, sau khi sinh hắn, thân mình mẫu thân bị tổn thương không thể nào thụ thai được nữa.
Nhược Ly xuất hiện, hẳn là thoả mãn khát vọng của hắn.
" Tỉ tỉ, Nhược Ly, hai người đến thật sớm!"
Kỳ Phong vừa xuất hiện đã ồn ào khiến người trong đại sảnh giật mình.
Lạc Y không trách cứ đệ đệ mà chỉ nhẹ gật đầu tạo thành bộ dáng không để tâm. Chỉ có Nhược Ly cười híp mắt, giọng nói ngọt ngào đáp lại.
" Nhị ca đến sớm nha! Chưa thấy người đã vang tiếng rồi!"
" Ách, Nhược Ly muội không cho ta chút phân thể diện nào cả!"
Kỳ Phong ngại ngùng sờ sờ cánh mũi. Tuy nhiên hắn vẫn không giận Nhược Ly chút nào. Ai bảo muội muội quá đáng yêu đây?
" Con thấy chưa, để tiểu muội chê cười rồi!"
Mẫu thân Trần Doanh Doanh mím môi cố nén cười trêu chọc Kỳ Phong. Dạo này, nàng thoải mái hơn rất nhiều, không còn phải lo lắng nhiều như xưa. Có lẽ, tất cả thay đổi là nhờ Lạc Y.
Gia đình chính là phải ấm áp như vậy!
" Đúng! Đúng!"
Lời nói mẫu thân vừa dứt, mọi người trong sảnh liền gật đầu phụ hoạ khiến Kỳ Phong ấm ức muốn độn thổ.
Mọi người đều hùa nhau bắt nạt hắn!
Ư ử!
Kỳ Phong nhìn qua Lạc Y, ánh mắt phiếm hồng như con chó con cần được an ủi.
Khoé môi Lạc Y hơi nhếch, nhưng không có ý định bảo hộ đệ đệ. Ánh mắt nhìn hắn như muốn nói ngươi tự làm tự chịu đi.
Gia gia xuất hiện chính là thay hắn gở rối. Người cất giọng uy nghiêm.
" Mọi người đến đông đủ rồi có phải không? Chúng ta xuất phát đến lôi đài!"
Đại hội so đấu tam gia tộc.
Trong thành La Viễn có ba gia tộc lớn. Đứng đầu là Hiên Viên gia, sau đó là Triệu Gia, rồi tới Hiên Viên gia.
Mấy chục năm trước, Âu Dương gia là một gia tộc vô cùng mạnh. Nhưng trong những năm gần đây, thí nghiệm thiên phú ngày càng kém cỏi. Các đệ tử đến nương nhờ Âu Dương gia cũng càng ngày càng ít đi.
Vốn, lúc đầu, so đấu tại thành La Viễn là thi đấu chung, dành cho những thiếu niên có năng lực trao đổi với nhau. Nhưng, lâu dần, các gia đình bình thường không tham gia nữa. Thứ nhất là không có thời gian tu luyện. Hai là không thể đánh bại đệ tử trong gia tộc. Cuối cùng, thi đấu trở thành cuộc so tài chung của ba gia tộc.
Khi Âu Dương gia đến, Hiên Viên gia đã có mặt. Hiên Viên gia là gia tộc đứng đầu, cũng rất có phong thái. Họ không chèn ép, cũng không gia nhập vào tranh chấp các gia tộc. Chỉ khi có điều gì đó trật khỏi đường ray, hoặc ảnh hưởng đến lợi ích gia tộc, họ mới xuất chiến.
Trong trí nhớ của Lạc Y, thông tin về Hiên Viên gia không nhiều lắm. Chỉ biết họ là gia tộc đứng đầu. Người mạnh nhất Hiên Viên gia là Hiên Viễn Tĩnh Thiên. Năm ngoái, hắn đã là ma pháp sư cấp 5 sơ kì sắp đột phá.
Ánh mắt Lạc Y lơ đãng lướt qua Hiên Viên Tĩnh Thiên. Bây giờ hắn đã là ma pháp trung kì sắp đột phá. So với tên đệ tử Triệu gia kia thì mạnh hơn hẳn.
Nếu so ba người tài giỏi trong ba gia tộc. Đại ca nàng có vẻ yếu nhất. Nhưng đừng bao giờ nghĩ khinh thường đại ca nàng.
" Thật không ngờ phế vật ngươi thật dám vác mặt đến đây."
Triệu Gia Linh vừa đến thì giọng nói chanh chua đã văng vẳng bên tai. Lọt vào tai Lạc Y khiến nàng càng chán ghét.
" Thành La Viễn không có chuồng nuôi nhốt chó hoang sao? Sao để nó sủa bậy như vậy?"
" Ngươi bảo ai chó hoang? "
" Ta bảo ngươi!"
" Ngươi!"
Triệu Gia Linh tức giận đến nghiến răng, mặt cũng vặn vẹo tím tái vô cùng dữ tợn.
Triệu Gia Lâm, nam tử mặc thanh sam bên cạnh níu tay Triệu Gia Linh, kịp thời vỗ yên cơn giận của nàng.
" Ngươi đừng chấp nhặt nữa. Chốc nữa lên lôi đài xử lí nàng ta cũng không vội!"
Mắt của Triệu Gia Linh híp lại, khoé môi cũng nâng lên, bộ dạng đắc ý nghĩ đến cảnh Lạc Y lên lôi đài bị đánh bầm dập nên nàng ta cũng không làm khó nàng nữa.
" Được, ta tạm tha cho phế vật nhà ngươi!"
Lạc Y không nói gì, khoé môi cong cong. Là ai chém giết ai, vẫn không biết được.
Hiên Viên Tĩnh Thiên từ Hiên Viên gia nhìn sang. Ánh mắt hắn vừa vặn chạm vào người Lạc Y.
Đây là người được xưng tuyệt đỉnh phế vật của Âu Dương gia sao? Người không thể tu luyện ma pháp chiến khí?
Hắn quả thật không cảm nhận được một chút dao động nguyên tố trong cơ thể nàng, nhưng hắn lại thấy nàng không hề đơn giản.
Cảm nhận được ánh mắt của Hiên Viên Tĩnh Thiên, Lạc Y hơi quay đầu đối diện với hắn. Khoé môi nhếch lên tạo nên độ cong nhàn nhạt.
Thấy Lạc Y quay lại đã khiến Hiên Viên Tĩnh Thiên giật mình. Nàng lại còn cười với hắn. Nhưng, hắn không cảm thấy dễ chịu chút nào, thậm chí còn cảm thấy bị đè ép.
Hiên Viên Tĩnh Thiên gượng gạo cười yếu ớt rồi quay đầu đi. Hắn có cảm giác mãnh liệt, thành La Viễn sắp đổi chủ rồi!