Mục lục
[Dịch]Khuynh Thế Thiên Tài - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 96:

Hoàng cung Huyền quốc.

Đêm khuya tối đen như mực lẳng lặng bao phủ không gian yên lặng như tờ.

Bất ngờ lúc này, hai bóng người lại đột ngột xuất hiện mà không có bất kì dự báo nào trước đó.

Người bình thường nhìn cảnh này cùng lắm chỉ nghĩ rằng hai người di chuyển quá nhanh nên người khác mới không thể nhìn thấy. Nhưng chỉ Lạc Y và Lãnh Hàn Thần mới biết, đây chính là hai người đã vận dụng bí pháp Lịch Không Gian mà tạo nên.

Lịch Không Gian là một bí pháp vô cùng lợi hại. Tổng cộng có tất cả mười tầng. Tầng thứ nhất là dịch chuyển tức thời. Tầng thứ hai là kiến tạo không gian. Tầng thứ ba đến tầng thứ chín sẽ là áp dụng không gian công kích. Càng lên cao thì công kích càng mạnh, thậm chí giết người vô tung vô ảnh đều có thể. Còn tầng thứ mười, tầng cao nhất, là tầng tưởng như không có tác dụng gì lớn nhưng lại khiến rất nhiều người mơ ước - Phá toái hư không.

Hiện giờ Lạc Y và Lãnh Hàn Thần đều mới chỉ lĩnh ngộ được tầng thứ nhất của bí pháp.

Nàng vẫn đang cố gắng tiếp thu tầng thứ hai của bí pháp nhưng nàng muốn thế nào cũng không cách nào tiếp thu được. Lúc nào cũng có cảm giác đã hiểu nhưng khi muốn vận dụng lại nhận ra mình sai lầm.

Dù đã bị tình trạng xảy ra liên tục không dưới mười lần làm ảnh hưởng đến tâm trạng Lạc Y không ít nhưng nàng cũng biết bản thân không thể gấp gáp. Nếu nàng gấp gáp rất có thể sẽ gây ra phản phệ tinh thần, triệt để phế huỷ căn cơ mà nàng tu luyện từ trước đến giờ.

Tình huống này nàng thật sự không muốn xảy ra.

Bất quá dù mới tu luyện xong tầng thứ nhất, nhưng càng lúc Lạc Y sử dụng lại càng thành thạo. Hiện tại nàng đã có thể định hướng được đường đi và dịch chuyển cả vài chục trượng trở về. Tính ra còn muốn nhanh hơn so với di chuyển nhờ vào Dạ hay Nhân.

Dù sao, khởi động bí pháp Lịch Không Gian chỉ làm tổn hao tinh thần lực mà cả Lạc Y và Lãnh Hàn Thần lại đều sở hữu nguồn tinh thần lực vô hạn. Hơn nữa, nhờ xác định vị trí và tiêu hao tinh thần lực thế này mà khả năng khống chế nguyên tố và tình hình tu luyện của Lạc Y càng ngày càng có chuyển biến tốt hơn.

Tu luyện thế này còn muốn tốt hơn tu luyện bằng luyện đan rất nhiều lần.

Không tệ a!

Lúc này, Lãnh Hàn Thần chợt ôm lấy Lạc Y núp vào một gốc cây có tán rậm rạp. Ngay sau đó một đoàn người mặc y phục thị vệ ôm đuốc chạy tới đây, dừng lại đúng chỗ Lạc Y và Lãnh Hàn Thần đang đứng.

Lạc Y và Lãnh Hàn Thần không hẹn nhưng đồng thời khởi động bí pháp ẩn thân thuật.

Đáng ra nàng không cần phải sợ những người này, nhưng nàng không muốn bứt dây động rừng, làn Đông Phương Dực chú ý chắc chắn sẽ không có chỗ tốt.

Người đứng đầu nhóm thị vệ cầm ngọn đuốc soi xung quanh, mày kiếm nhíu lại càng chặt nói với đám người đằng sau.

" Mau chia ra tìm, thích khách hẳn đang trốn ở gần đây thôi. Hoàng thượng ra lệnh nhất định phải bắt được kẻ dám tuỳ ý tiến nhập cấm điện về phục mệnh!"

" Tuân lệnh!"

Thích khách?

Lạc Y nhíu mày, quay đầu nhìn Lãnh Hàn Thần đầy khó hiểu.

Chẳng lẽ ngoài bọn họ còn có người khác đi thăm dò Huyền quốc hay sao? Hắn đã đến cấm địa và thoát ra được, thì năng lực hẳn không phải bình thường đi!

Lạc Y lắc lắc đầu, xua tan ý nghĩ muốn gặp qua tên thích khách kia một lần. Biết đâu giờ phút này hắn đã rời khỏi hoàng cung từ lâu rồi.

Lãnh Hàn Thần sủng nịnh nhìn Lạc Y, nhẹ nhàng điểm điểm vài cái lên mũi nhỏ của nàng, ôn nhu nói.

" Chúng ta đi đâu đây?"

Lạc Y suy nghĩ một lát, khoé môi cong lên, nhẹ nhàng nói ra hai chữ.

" Cấm địa!"

Đông Phương Dực coi trọng cấm địa như vậy hẳn là trong cấm địa hắn có che giấu một bí mật gì đó.

Sẽ là cái gì đây? Là đoàn người oán linh của hắn sao?

" Nhưng mà sẽ hơi phiền phức, vì chúng ta không biết cấm địa nằm ở chỗ nào. Hoàng cung rộng lớn như vậy nếu đi tìm hẳn tốn không ít thời gian đâu!"

Lạc Y thở dài trong lòng, chân mày cong cong thể hiện rõ bất mãn.

Lãnh Hàn Thần cười cười. Mèo con của hắn lại nổi tính lười biếng lên đây a!

Nhẹ nhàng ôm Lạc Y vào lòng, điểm nhẹ chân thẳng tiến về hướng Đông Nam.

" Chàng đi đâu đây?"

Lạc Y nghi khi hoặc nhìn không cảnh trôi qua vùn vụt.

" Cấm điện ở hướng Đông Nam!"

Lãnh Hàn Thần cười nhẹ giải thích.

" Hả? Chàng biết sao?"

Lạc Y hết sức hưng phấn vì không phải đi tìm từng khu một. Mà cho dù có tìm từng khu cũng chưa chắc có thể tìm ra.

Cấm địa là nơi bí mật nhất, bình thường hay cất giấu những điều không muốn cho người khác biết. Nơi như vậy làm sao có thể bày ra trước mắt chờ người khác đến viếng đây?

Có Lãnh Hàn Thần đi cùng chính là luôn có chỗ tốt nha!

" Đi lạc vào vài lần!"

" ... " Nín lặng!

Trên đầu Lạc Y lập tức rơi xuống ba đạo hắc tuyến thật dài. Trong lòng không ngừng khinh bỉ Lãnh Hàn Thần.

Trên đời này còn có chỗ tốt đến mức một người có thể đi lạc vài lần vào cấm điện bí mật nhà người ta được hay sao?

Lãnh Hàn Thần đúng là nói chuyện tức chết người không thấy máu!

Lạc Y khẽ hừ một tiếng, không tiếp tục nói chuyện với Lãnh Hàn Thần, để mặc hắn tuỳ ý ôm nàng đi.

Lãnh Hàn Thần thấy biểu hiện của Lạc Y liền biết nàng đang bất mãn. Nhưng hắn lại không hiểu tại sao nàng lại bất mãn như vậy. Nói hắn đi lạc vài lần thì đúng thật không có ai tin nhưng sự thật đúng là như vậy a!

Cấm địa Huyền quốc cũng đã đổi chỗ năm lần rồi có được hay không?

Lãnh Hàn Thần hạ bước xuống một bãi cỏ xanh, nhìn cũng không nhận ra có gì đặc biệt.

Trong khi Lạc Y còn đang thắc mắc thì Lãnh Hàn Thần đi đến trước một gốc cây đại thụ có lẽ đã trồng từ rất lâu, bắt đầu săm soi lên lớp vỏ cây sần sùi đáng sợ.

Chỉ thấy bàn tay thon dài nâng lên, vuốt ve lớp vỏ vài cái rồi bất ngờ nhấn mạnh vào.

Sau cái nhấn mạnh kia, mặt đất bắt đầu rung động lợi hại, bên trong lòng đất bắt đầu vang lên từng tiếng động cọt kẹt mở ra một cầu thang dẫn thẳng xuống lòng đất.

Lạc Y đã từng nhìn thấy địa đạo kiểu này ở Thần Vực Minh một lần, nhưng lần nữa nhìn lại nàng vẫn không khỏi cảm thán trí thông minh của cổ nhân. Nếu đem kiến trúc này kiến tạo ở hiện đại thì có thể hỗ trợ làm việc mờ ám không ít đâu.

" Đi thôi! Rung động kiểu này rất nhanh sẽ có người tìm tới!"

Lãnh Hàn Thần nắm tay Lạc Y, ngay lập tức cùng nàng nhảy vào bên trong. Bóng dáng hai người vừa khuất sau những bậc thang thì mặt đất lại từ từ đóng lại.

Bên trong cấm địa tối còn hơn cả bên ngoài. Lạc Y cho dù là tu luyện giả có ngũ quan tốt hơn hẳn người thường đi chăng nữa thì nàng vẫn không mấy thích cảm giác này.

Lãnh Hàn Thần thần thần bí bí lấy ra một viên Dạ Minh Châu. Ánh sáng từ viên Dạ Minh Châu rất nhanh đem bóng tối trong không gian toàn bộ đều quét sạch.

Lạc Y nheo mắt lại, sau khi thích ứng được với ánh sáng đột ngột, nàng liền cẩn thận đánh giá không gian xung quanh.

Cấm địa được làm ở dưới đất thật ra cũng không có gì đặc biệt. Nhưng cũng được kiến tạo hết sức tinh tế. Từ chỗ này nhìn ra có tổng thể năm căn phòng dát vàng sáng loáng, trông có vẻ hết sức chắc chắn.

Lạc Y cười nhạt, đối với người khác muốn vào cửa này có lẽ rất khó khăn nhưng những thứ nàng lại hoàn toàn không làm khó được nàng và Lãnh Hàn Thần.

Lạc Y nhắm mắt lại, cùng Lãnh Hàn Thần khởi động bí pháp tầng đầu tiên Lịch Không Gian di chuyển vào căn phòng đầu tiên.

Vừa tiến vào Lạc Y đã nhíu mày thật chặt. Trong căn phòng rộng lớn vô cùng này trừ nơi nàng và Lãnh Hàn Thần đang đứng thì nơi nơi đều là những hộp sọ và xương người đã hoại tử gần hết bốc ra mùi hôi khó chịu.

Mặc dù rất khó chịu nhưng Lạc Y vẫn phải nhìn qua những cái xác một lần. Nàng nhận ra những cái xác này trước khi chết tu vi chỉ mới cấp một nên xương cốt rất yếu, vẫn là màu trắng đơn thuần chưa biến đổi nhiều.

Lạc Y không nán lại lâu, liền cùng Lãnh Hàn Thần dịch chuyển qua căn phòng khác. Căn phòng số hai, ba và bốn đều đồng dạng là xương người, nhưng tu vi trước khi chết lại cao lên dần.

Nếu như nàng đoán không lầm, những cái xác chất ở đây đều là những nạn nhân phục vụ cho tu luyện bí pháp tà môn mà người Huyền quốc đang tu luyện.

Lạc Y trong lòng đã chán ghét đến cực điểm. Tuy nàng không hi vọng gì nhiều ở căn phòng thứ năm nhưng nếu đã đến đây rồi, nàng cũng không tính bỏ qua.

" Trong căn phòng số năm hẳn có bảo vật!"

Lãnh Hàn Thần luôn mặt nhăn mày nhíu đi bên cạnh Lạc Y nãy giờ bất chợt cất tiếng nói.

" Hửm?" Lạc Y theo bản năng khẽ hô lên. Sau đó mới nghĩ đến Lãnh Hàn Thần chắc chắn có bảo vật thì hai mắt liền toả ra ánh sáng. Bây giờ nếu cho Lạc Y hai cái tai nhọn và một cái đuôi nhỏ phe phẩy nữa thì nàng thật sự có thể hoá thân thành Hồ Li.

Lạc Y hết sức hài lòng, không để ý không gian không thích hợp chủ động hôn bẹp một cái lên môi Lãnh Hàn Thần.

Lãnh Hàn Thần híp mắt, vô cùng vừa ý với tiền công nàng đưa ra. Trong lòng hắn âm thầm lên kế hoạch lần sau sẽ tìm thật nhiều bảo vật về cho nàng. Như vậy có phải ngày nào cũng được đãi ngộ hôn nhẹ hay không đây?

Lạc Y không hề biết hành động theo cảm hứng của mình đã vô tình vẽ đường cho hưu chạy. Kẻ phúc hắc nào đó đã âm thầm dựng lên một âm mưu để tóm nàng vào tròng nhưng nàng cư nhiên bị người ta bán đi còn giúp người ta đếm tiền. Không những thế còn cho rằng nàng có lời lớn. Đợi đến khi biết rồi, thì mọi chuyện đã quá muộn khiến nàng khóc không ra nước mắt thầm trách bản thân quá ham tài.

Nhưng dù sao đó cũng là chuyện về sau, lúc này Lạc Y đã bị mấy chữ thu gom bảo vật hoàn toàn làm rối loạn đầu óc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK