Mục lục
[Dịch] Hợp Thể Song Tu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Phàm không có cách nào che giấu tâm tình kích động. Hết thảy điều này chỉ vì một khúc xương ngón tay nhỏ, bỡi vì nó quá mức trân quý!

Tu đạo bước thứ nhất, là Tu chân thất cảnh, cho dù là Toái hư lão quái, cũng không lướt qua được đệ thất cảnh của bước thứ nhất, chưa thể thành tiên.

Sau khi thành tiên, đi vào tu đạo bước thứ hai, cộng phân Tam cảnh.

Với tầm mắt trước mắt của Ninh Phàm, cũng chỉ hiểu biết bước thứ hai đệ nhất cảnh là Mệnh tiên, phân thành Nhân huyền, Quỷ huyền hai đại cảnh giới.

Bước thứ hai đệ nhị cảnh là Chân tiên, Chân tiên lại phân ra tam đại cảnh giới, đệ nhất cảnh là Độ Chân cảnh giới, đệ nhị cảnh là Xá không cảnh giới, đệ tam cảnh còn không biết cụ thể danh hiệu là cái gì.

Trên Chân tiên, còn có đệ tam cảnh của bước thứ hai.

Duy chỉ có tu vi tại đỉnh điểm của bước thứ hai - tiên nhân, duy chỉ có người tung hoành vô địch ở Tứ Thiên, mới đáng để xưng là... Tiên đế!

Cái xương này có thể nói không phải là xương ngón tay Toái hư của Cốt hoàng, mà là xương của tiên nhân mạnh nhất Tứ Thiên!

Một đoạn xương ngón tay, nếu truyền ra Vũ giới, sợ sẽ khiến cho vô số Toái hư lão quái sát lục, thậm chí sẽ có vô số tiên nhân chịu nguy hiểm xúc phạm giới luật của trời, một mình hạ giới, mưu cầu cốt này.

Nếu Ninh Phàm chưa từng thấy qua cái xương này, thì cũng không sao vậy.

Nhưng ngày hôm nay nếu như đã nhìn thấy cái chỉ cốt này, hắn tự nhiên thế tất phải được.

Nếu luyện hóa cái xương này vào cơ thể...

Ánh mắt của Ninh Phàm ngưng tụ lại, hờ hững hỏi:

- Cái xương này bán thế nào?

Hắn tin, Lôi Thập Nhất nếu lấy ra cái xương này, thì tất có ý bán cho hắn, nếu không hoàn toàn không cần làm điều thừa như vậy.

Chỉ có điều đối với Ninh Phàm mà nói, thì Lôi Thập Nhất này dù gì cũng là gian thương, tuyệt đối không thể bán tiên đế chỉ cốt quá mức tiện nghi cho hắn.

Gian thương trữ hàng đầu cơ tích trữ, ngồi dưới đất nói giá trên trời không gì bình thường hơn nữa.

Nếu Lôi Thập Nhất đòi giá quá cao... Ninh Phàm chỉ đánh phải cướp thôi! Hắn vốn không phải là một người mua bán theo quy củ.

- Ánh mắt của tiểu hữu hơi có chút đáng sợ a, khiến cho lão phu không dám nói giá rồi...

Lôi Thập Nhất khép hộp ngọc lại, thâm ý sâu sắc nhìn liễu Ninh Phàm.

Lão không phải người ngu, trước đó chỉ không biết Ninh Phàm là người sống, mới bị Ninh Phàm chiếm đại tiện nghi.

Hiện giờ lão đã biết được Ninh Phàm là người sống, tự nhiên minh bạch, trước đó cùng giao dịch cùng hắn, kẻ chân chính chiếm tiện nghi chính là hắn.

Với tâm trí của lão, tự nhiên nhìn ra quyết tâm Ninh Phàm muốn có cái xương ngón tay này, và nếu ép bán không được, sẽ cưỡng đoạt.

Điều này ngược lại cũng không là cái gì. Dù sao tiên đế chỉ cốt đối với Lôi Thập Nhất mà nói đã là củ khoai lang bỏng tay. Ninh Phàm là người sống, căn bản không có khả năng tiếc tiền tài, quan tâm nhiều đến lôi ngọc.

Sở dĩ Lôi Thập Nhất minh bạch, bất kể là lão ra giá với Ninh Phàm như thế nào, chỉ cần dùng lôi ngọc để trả, Ninh Phàm có thu hoạch thì hắn sẽ không cự tuyệt.

- Lão phu muốn lôi ngọc, trước khi ngươi ly khai Hắc Lôi tháp... Tất cả lôi ngọc! Nếu ngươi đáp ứng chuyện này, xương ngón tay này vào giờ phút này có thể giao cho ngươi!

- Thành giao.

Ninh Phàm không chút nghĩ ngợi, đáp ứng ngay. Lôi ngọc đối với tử linh mà nói thì có thể đề thăng pháp lực, còn đối với hắn mà nói thì không dùng được vào việc gì, cho dù không cho Lôi Thập Nhất, chúng cũng chiếm diện tích trữ vật của hắn mà thôi.

Lôi Thập Nhất chào giá cũng không quá phận.

Hơn nữa cái vị thương nhân này có chút tinh minh rồi.

Lão muốn Ninh Phàm trước khi ly khai Hắc Lôi tháp đưa cho lão hết mọi lôi ngọc.

Lão liệu định, Ninh Phàm sẽ có một cuộc đại chiến cùng Ứng Long vương. Trận đại chiến này sẽ gây cái chết cho vô số tử linh. Ninh Phàm có thể thu gom được số lượng lớn lôi ngọc, cuối cùng đều sẽ thuộc về Lôi Thập Nhất.

Tiên đế chỉ cốt tuy rằng trân quý, nhưng cho dù là bán cho những tử linh khác, cũng không có khả năng có giá cao như vậy.

Đồng cấp Vấn hư sẽ không có nhiều tiền, Xung hư lão quái nếu biết Lôi Thập Nhất có vật này, trực tiếp tranh giành, còn cần phải mua?

- Bảo vật này thuộc về ngươi rồi!

Lôi Thập Nhất cười ha ha, vô cùng sảng khoái đưa hộp ngọc cho Ninh Phàm, trong mắt lóe lên một vẻ vui mừng, cùng với một chút thoải mái.

Biểu tình nho nhỏ này không có cách nào lừa gạt được ánh mắt của Ninh Phàm.

Ninh Phàm nhận lấy hộp ngọc, trong lòng vô cùng kinh ngạc, Lôi Thập Nhất này quả thật là tín nhiệm hắn, tiền còn chưa thanh toán, đã dám giao hàng trước.

Cộng thêm biểu tình của Lôi Thập Nhất vừa rồi, Ninh Phàm dường như minh bạch cái gì đó.

Trong mắt của Lôi Thập Nhất có vẻ vừa kinh vừa mừng, vui dĩ nhiên là cái xương lóng ttay bán được giá trên trời.

Một chút thở phào đó là vì cái gì?

Dường như trong lòng có một khối tảng đá lớn rơi xuống vậy.

Ninh Phàm âm thầm suy nghĩ, chẳng lẽ tiên đế chỉ cốt này đối với Lôi Thập Nhất mà nói, còn là một củ khoai lang bỏng tay?

Ừ, hơn phân nửa là như thế. Tử tế nghĩ lại, Lôi Thập Nhất dường như không thể chờ đợi được muốn bán cái xương ngón tay này cho hắn.

- Chúc mừng Lôi Các chủ tránh khỏi một kiếp.

Ninh Phàm thu hồi hộp ngọc, trong lời còn có ý khác, khiến cho Lôi Thập Nhất ngẩn ra, trong lòng biết một chút lo lắng đã bị Ninh Phàm khám phá, âm thầm than thở cho nhãn lực của hắn, rồi cũng không che giấu nữa.

Ở ngay trước mắt người thông minh mà nói láo, chỉ sẽ có kết quả hoàn toàn ngược lại.

- Không sai, như tiểu hữu phỏng đoán, xương ngón tay này quả thật có chút phỏng tay, Ứng Long vương đó yêu cầu lấy xương ngón tay này nhưng lại không trả tiền. Ha ha, sở dĩ lão phu chỉ bán cho tiểu hữu, dù sao tiểu hữu cũng không keo kiệt.

- Vậy à? Nói như thế, ta nếu trừ khử Ứng Long vương, còn có thể giúp Các chủ một vố lớn rồi. Dựa theo quy củ của Vạn Bảo các, ta giúp Các chủ một phen, Các chủ chuẩn bị hồi báo như thế nào đây?

Ninh Phàm giống như cười mà không cười hỏi.

- Ha ha, mười bốn Truyền thừa thủy tinh này đều tặng cho tiểu hữu, như thế nào?

- Không đủ a? Mười bốn thủy tinh cũng chỉ đáng giá 700 ngân ngọc mà thôi... Ta hiện giờ chỉ thiếu người, cũng không thiếu ngân ngọc.

Ninh Phàm chỉ điểm.

- Ha ha, tiểu hữu có điều kiện gì có thể nói rõ. Chỉ cần điều kiện hợp lý, hơn nữa không tổn thương đến cơ sở của Vạn Bảo các, cho dù là giúp tiểu hữu chút ít lực, cũng cũng không phải là không thể. Chỉ có điều nếu khiến Vạn Bảo các ta đối kháng Ứng Long vương, tiểu hữu còn là mời cao minh khác thì hay hơn. Lão phu không thể đem mạng của huynh đệ cả các đi đánh cược!

Lôi Thập Nhất ánh mắt hơi ngưng tụ, lão đã đoán được điều kiện của Ninh Phàm là cái gì rồi.

Bảo lão làm kẻ đánh thuê, cho Vạn Bảo các làm kẻ đánh thuê, quyết chiến cùng Ứng Long vương sao...

Đối kháng Ứng Long vương, lão không phải là không muốn, thậm chí lão vốn nhìn Ứng Long vương không thuận mắt. Nói cho đúng, trong hai mươi bốn tầng trước, có bao nhiêu Vấn hư lão quái, thích bị Ứng Long vương thống trị đâu?

Lôi chủ Chúc Phong của tầng mười một chính là thuộc hạ của Ứng Long vương, cũng là nguyên nhân khiến cho Lôi Thập Nhất cùng Chúc Phong không đi cùng một đường.

Nói thật ra thì, Ninh Phàm nếu có thể tru diệt Chúc Phong, Ứng Long vương, Lôi Thập Nhất sẽ hết sức vui mừng.

Hơn nữa Lôi Thập Nhất tin rằng, hai mươi bốn tầng đầu, ngoại trừ số ít là tay sai của Ứng Long vương, đại đa số Vấn hư lão quái sẽ không trợ giúp Ứng Long vương đối phó Ninh Phàm.

Nhưng, Lôi Thập Nhất cũng không cho là Ninh Phàm có thực lực tru diệt Ứng Long vương.

Cho nên lão cho dù có trợ giúp Ninh Phàm, cũng không có khả năng giúp đến trình độ khiến cho Ứng Long vương cừu thị.

Lời của Lôi Thập Nhất đã nói ra ranh giới cuối cùng của lão.

- Lực non nớt sao... Cũng được, những thứ Truyền thừa thủy tinh này ta nhận vậy, nhưng không biết lực mỏng yếu của Lôi Các chủ đó rốt cuộc là giúp đến cái tình trạng gì?

Ninh Phàm thầm biết Lôi Thập Nhất không dám chống lại với Ứng Long vương, cũng không cưỡng bách. Bàn tay của hắn hiện lên Tử Kim phong yên, trực tiếp dò xét vào bên trong trận quang, không thấy trận quang lợi hại, liền lấy ra 14 viên thủy tinh, nhất nhất thu hồi, rồi sau đó lại đem hết lôi ngọc trên người phân vào một cái trữ vật đại, giao cho Lôi Thập Nhất.

Mắt thấy Ninh Phàm dùng phong yên phá trận như vậy, khóe mắt Lôi Thập Nhất co rụt lại, Tử Kim phong yên này dính dáng đến lực lượng quá mức kinh khủng, lão căn bản nhìn không thấu!

Nhận lấy trữ vật đại, cân nhắc, Lôi Thập Nhất mắt lộ vẻ phức tạp.

Hoặc có thể là, Ninh Phàm thật sự có thể tru diệt Ứng Long vương. Hoặc có thể là, ngày hôm nay lão trợ giúp Ninh Phàm, ngày sau sẽ kết thiện duyên.

Nhưng phía sau lưng Lôi Thập Nhất có nhiều tánh mạng của huynh đệ, lão không thể liều lĩnh đánh cược được.

- Xin lỗi, lão phu tối đa trợ giúp tiểu hữu tru diệt Chúc Phong. Trợ giúp tiểu hữu leo lên tầng 11. Chuyện này cho dù là bị Ứng Long vương hỏi tới, lão phu cũng có thể giải thích là do đấu đá nội bộ.

- Vậy sao... Như thế cũng tốt, ba ngày! Ba ngày sau, Chu mỗ sẽ quay trở về Vạn Bảo các, đến lúc đó, sẽ giết lên tầng thứ mười một, hi vọng Các chủ đến lúc đó xuất lực nhiều hơn. Dù sao ta sát lục càng nhiều, càng đạt được nhiều lôi ngọc hơn. Những thứ lôi ngọc này vào lúc Chu mỗ rời khỏiđây, vẫn còn sẽ lọt hết vào trong túi của đạo hữu.

Ninh Phàm nói xong, áo choàng khoác lên trên thân, vụt biến mất từ bên cạnh Lôi Thập Nhất, hơn phân nửa là bỏ đi.

Mắt thấy Ninh Phàm tự dưng bỏ đi, Lôi Thập Nhất vô cùng chấn động. Lão từ trước có nghe nói Ninh Phàm trốn thoát được mười vị Khuy hư đuổi giết, còn không biết duyên cớ gì, ngày hôm nay mới biết Ninh Phàm có thủ đoạn ẩn nấp không ngờ lại nghịch thiên đến như vậy .

Có thủ đoạn như vậy, Ứng Long vương tuyệt đối không có khả năng giết chết Ninh Phàm!

Không, trừ phi là Toái hư, nếu không không có người nào có thể khám phá ra thuật ẩn thân của Ninh Phàm, sao có ai có thể tìm ra hắn mà tru diệt chứ.

“Ứng Long vương không thể đắc tội, tên này lại càng không thể đắc tội...”

"Xem ra, lão phu lần này không bbỏ ra chút ít khí lực cho thật tốt, tên này nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ. Chớ nhìn hắn nói chuyện cùng với lão phu câu nào cũng cười như vậy, nhưng nụ cười của hắn không biết vì sao, lại làm cho lão phu hơi có chút khiếp sợ... Sát khí của tên này hơi có chút quá nặng."

Tâm tình của Lôi Thập Nhất hơi có chút phức tạp, nhưng mà vừa nghĩ tới bản thân mình sẽ nhanh chóng phát tài một khoản tiền phi nghĩa rất lớn, tâm tình lại tốt trở lại.

Đi ra khỏi trận quang của tầng thứ tư, ngoài trận quang, năm tên lão quái chờ ở bên ngoài đều cảm thấy rất khó hiểu.

Cách trận quang, bọn họ nghe không được Lôi Thập Nhất nói chuyện cùng Ninh Phàm.

Nhưng bọn họ lại nhìn thấy, Lôi Thập Nhất lấy ra tiên đế chỉ cốt vô cùng trân quý, đưa cho Ninh Phàm luôn.

Bọn họ nhìn thấy, Ninh Phàm không ngờ lại lấy ra một món áo choàng đáng sợ, tự dưng biến mất!

Không hiểu, hết thảy những thứ này đều khiến cho người ta khó hiểu!

Không có cấp cho mọi người cơ hội hỏi thăm, Lôi Thập Nhất trực tiếp ra lệnh:

- Mau mau chuẩn bị chiến tranh, ba ngày sau, toàn bộ các đều xuất trận... Sẽ có đại chiến!

- Đại chiến? Cái gì đại chiến?

Sở Nam Phong không hiểu hỏi.

- Quyết chiến cùng Chúc Phong!

- Cái gì! Các, Các chủ, ngài không có đang nói đùa đấy chứ, tên Chúc Phong đó có thể nói là cực kỳ lợi hại, Các chủ đã từng cùng hắn đấu qua 11 lần, lại thảm bại cả 11 lần...

- Sở dĩ lần này lão phu sẽ không tiếp tục bại nữa. Bộ ngươi cho là lão phu trong những năm này kiếm được lôi ngọc đều dùng đến trên người của tụi chó hết rồi sao? Ách...

Lôi Thập Nhất nói ra lời này xong nghẹn luôn, lão dường như đem bản thân mình mắng như chó rồi.

- Cút đi! Không được có lời dị nghị gì nữa! Nếu tiếp tục có lời dị nghị, lão tử phun lên gương mặt ngươi cả đống cứt chó! Ách...

Lão dường như lại mắng bản thân mình nữa rồi...

Mắt thấy sắc mặt của Lôi Thập Nhất càng ngày càng khó coi, Sở Nam Phong cùng mọi người ngoan ngoãn ngậm miệng, cũng không dám chống đối.

Năm người đều nhận được đại ân của Lôi Thập Nhất, nếu không có như thế, năm người tuyệt đối không có thể sống tới ngày hôm nay, hơn nữa sẽ không có cơ hội trở thành Luyện hư.

Cho dù là Lôi Thập Nhất bảo bọn họ đi chết, bọn họ cũng sẽ không có hai lời. Chỉ có điều đánh một trận cùng Chúc Phong, bọn họ cũng không cho là Lôi Thập Nhất tất nhiên sẽ thua.

Mấy trăm năm nay, Lôi Thập Nhất cực khổ kiếm lấy lôi ngọc để thôn phệ, pháp lực đã vượt hơn năm đó nhiều lần. Lần này, lão chưa chắc là sẽ bại dưới tay Chúc Phong.

- Các chủ muốn chiến, chúng ta tiếc gì cái chết!

Năm người đồng loạt ôm quyền, nghĩa khí điền hung.

Khi Chúc Phong tùy tiện đến Vạn Bảo các, tuyên bố không giao đế cốt thì sẽ tiêu diệt Vạn bảo các, đã chọc giận tới cái vảy ngược của năm người.

Muốn chiến, thì chiến!

...

Ninh Phàm thực tế vẫn chưa lập tức ly khai Vạn Bảo các.

Sau khi hắn ẩn thân, còn ở trong Vạn Bảo các khá lâu, nghe lén Lôi Thập Nhất ra lệnh cho 5 vị lão quái, cũng nhìn thấy toàn bộ các chuẩn bị chiến tranh.

Hắn mặc dù có gặp mặt mấy lần cùng Lôi Thập Nhất, nhưng nếu nói hợp tác cùng Lôi Thập Nhất, vẫn chưa có khả năng hoàn toàn tín nhiệm.

Sau khi quan sát sơ qua, hắn dần dần tin, Lôi Thập Nhất quả thật có tâm trợ hắn tiêu diệt Chúc Phong, ngược lại cũng xét thấy người này chơi được.

Có thể để cho năm tên thuộc hạ sống chết có nhau theo sau mình, Lôi Thập Nhất cho dù là hơi bỉ ổi chút ít, cũng nhất định là có mị lực trong vấn đề nhân cách.

Vạn Bảo các bên này có thể yên tâm, Ninh Phàm ngược lại cũng có thể ở trong ba ngày này, đề thăng chút thủ đoạn ứng chiến.

Ly khai Vạn Bảo các trăm vạn dặm, Ninh Phàm triệt hồi áo choàng ẩn thân, trực tiếp độn nhập vào Huyền Âm giới.

Thần niệm của hắn quét qua mao lư, thấy bộ dáng của Lạc U vẫn là ngủ say, Ninh Phàm lắc đầu, cũng không trông cậy vào Lạc U sẽ giúp hắn dẹp yên Hắc Lôi tháp.

Khoanh chân ngồi xếp bằng ở trong Huyền Âm giới, Ninh Phàm vỗ vào trữ vật đại, lấy ra mấy trăm cái hộp ngọc, pháp lực chấn động, đều khiến chung trôi lơ lửng ở bốn phía.

Mỗi một cái hộp ngọc đều phong ấn mấy chục đạo Nguyên Thần chi lôi.

Nơi này tổng cộng có tất cả 10 ngàn nguyên lôi, nếu thôn phệ hết, Nguyên Lôi chi giáp của Ninh Phàm sẽ đề thăng tới cảnh giới vô cùng kinh khủng.

Kiếm khí bắn ra từ ngón tay chém vỡ một cái hộp ngọc, Ninh Phàm há mồm nuốt một cái, nguyên lôi vào bụng được luyện thẳng vào bên trong lôi giáp ở đan điền.

Trong đan điền, nguyên thần lớn chừng bàn tay mặc kim sắc lôi giáp, đang khoanh chân uẩn dưỡng.

Cảm giác được nguyên lôi vào trong bụng, nó lập tức mở đôi mắt nhỏ ra, đôi tay nhỏ bé bắt quyết, có vẻ rất nghiêm túc.

"Luyện!"

Từng tia nguyên lôi chi lực bị luyện nhập vào bên trong lôi giáp.

Có tốc độ luyện lôi gấp trăm lần của Huyền Âm giới, toàn bộ quá trình này kéo dài không quá lâu.

Từng cái hộp ngọc đều bị Ninh Phàm ấn cho vỡ nát ra.

Từng đạo nguyên lôi bị hắn luyện nhập vào trong lôi giáp.

Lôi giáp bậc một muốn đột phá bậc hai cần phải có lượng nguyên lôi lôi lực cực kỳ to lớn.

Một khi hấp thu xong một đạo nguyên lôi, kim sắc liền sáng rực rỡ hơn một chút, và sau khi hấp thu ba ngàn đạo nguyên lôi, ánh sáng vàng của lôi giáp rốt cuộc đại hiện, nó rốt cục đã lên cấp, đột phá trở thành lôi giáp bậc hai.

Sau khi đột phá bậc hai, lôi giáp phòng ngự sẽ tăng lên tới một cái cảnh giới kinh khủng, cho dù là Vấn hư lão quái công kích cũng hoàn toàn có thể chặn lại được.

Trên người mang lôi giáp bậc hai, Ninh Phàm có thể kháng cự một cú đánh của Vấn hư, có thể không xem Khuy hư toàn lực xuất thủ ra gì. Nhưng lôi giáp bậc hai còn không đủ để chống lại Ứng Long vương.

Lôi giáp bậc hai muốn đột phá bậc ba cần lôi lực vô cùng to lớn.

Còn thừa lại bảy ngàn nguyên lôi, đều bị Ninh Phàm luyện nhập vào trong lôi giáp, nhưng chỉ hoàn thành một nửa mức lên cấp cho lôi giáp, ít nhất còn cần 6000 đạo nguyên lôi nữa mới có thể làm cho lôi giáp đột phá bậc ba.

Ánh mắt của Ninh Phàm nheo lại, hắn đã xem việc lên cấp cho lôi giáp quả dễ dàng rồi.

Cũng may lôi giáp dù chưa lên cấp bậc ba, nhưng ở cơ sở bậc hai, lực phòng ngự đã tăng nhiều, giống như cấp bậc của Lôi Thập Nhất và các Vấn hư bình thường khác, e rằng đều công không phá được phòng ngự của Ninh Phàm.

- Nếu chỉ có diệt sát Chúc Phong lôi chủ của tầng mười một, lôi giáp hiện giờ cũng coi như là đã dư dả rồi... Kế tiếp ta sẽ đúc lại Trảm Ly kiếm!

Ninh Phàm vỗ vào trữ vật đại, lấy ra một vật, chính là một khối thần thiết hai sao.

Khối Tinh thần thiết này so cùng với trước khối thần thiết một sao mà hắn đạt được, tinh lực mạnh mẽ ít nhất gấp mấy lần.

Lấy ra Trảm Ly kiếm, hắn cho thần thiết hai sao sáp nhập vào, bắt đầu tế luyện.

Ninh Phàm nhất định phải luyện kỹ và loại trừ tạp chất, chỉ có điều tạp chất của lần này bao gồm cả thảy thần thiết một sao!

Dùng hắc hỏa tế luyện, thân kiếm của Trảm Ly kiếm bắt đầu biến đổi, dần dần trở nên mỏng như cánh ve, mơ hồ hơi có chút trong suốt, còn có ánh sao trong suốt lưu chuyển, kiếm mang lạnh như thu thủy.

Sau lần tế luyện này, phẩm bậc của Trảm Ly kiếm đề thăng, không ngờ lại cơ hồ đạt đến trung phẩm phàm hư!

Kiếm quang như thu thủy cấp cho Ninh Phàm một loại cảm giác sắc bén cực kỳ nguy hiểm. Một khi bị một chút kiếm quang chém trúng, chút thu thủy kiếm quang đó sẽ phân chia thành tỉ tỉ kiếm ti, xé nát mọi vật mà chúng chạm đến!

Nếu bị kiếm này chém trúng nguyên thần yếu hại, tuy là Khuy hư cao thủ, cũng rất có khả năng sẽ bị Ninh Phàm dùng một kiếm chém cho mất mạng!

Kiếm này ở trong tay, lại ỷ vào Khi Thiên đấu bồng đánh lén, Ninh Phàm hoàn toàn có thể một kiếm hại chết Khuy hư!

Lôi giáp lên cấp, Trảm Ly được đúc lại, ba ngày mới chỉ trải qua được nửa ngày.

Ninh Phàm lại vỗ tiếp vào trữ vật đại, lấy ra mười bốn khối Truyền thừa thủy tinh , mắt lộ ra vẻ tham cứu.

Không biết trong những thứ thủy tinh này có thể có bí thuật truyền thừa gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK