Mục lục
[Dịch] Hợp Thể Song Tu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biểu tình của Ninh Phàm dường như có chút kinh hoàng, thân thể run càng dữ dội hơn.

- Không sai, chính là ả, ngươi sợ cái gì. Cọp đã bị nhổ răng, đã không cònn gì đáng phải sợ nữa. Ả đã trọng thương, tu vi sợ rằng ngay cả Kim đan kỳ đều vô dụng. Vừa rồi nếu là ngươi có gan lớn một chút, nói không chừng có thể bắt con yêu này lại, lập được công lao lớn. Là vì ngươi nhát gan, hối hận đi tiểu tử!

Lão giả hừ lạnh một tiếng, không nhìn Ninh Phàm nữa. Ninh Phàm ở trong mắt lão nhát gan như chuột, tu vi thấp, khí tức phù phiếm, không kham nổi trọng dụng. Lão dẫn một đám cao thủ đuổi theo về phía bắc.

Sau khi đám người cùng lão giả rời đi, Ninh Phàm thu lại vẻ sợ hãi, sắc mặt bất động như sơn. Khóe mắt hắn co rụt lại, ánh mắt hơi ngưng trọng.

- Cốt bộ... Trong mười lăm quỷ bộ trong khu vực thứ ba, quỷ bộ này đứng hàng thứ ba, không ngờ tới lại cường đại như vậy... Cao thủ nửa bước Nguyên anh giả anh đặt ở Việt Quốc là vô địch. Nhưng đặt tại Yêu Quỷ lâm chỉ là đại trưởng lão của Cốt bộ.

Quỷ vật khu vực thứ ba thực lực tổng thể mạnh hơn Việt Quốc nhiều. Khu vực thứ bốn sợ rằng một Quỷ Vương mạnh mẽ cũng đủ để tiêu diệt Việt Quốc.

Khu vực thứ năm, khu vực thứ sáu... Quân lâm ở khu vực thứ bảy chính là Cốt hoàng, là người mà mình đắc tội, một kẻ khiến cho vô số quỷ vật sợ hãi.

Chẳng qua là đắc tội Cốt hoàng thì như thế nào. Ninh Phàm gan lớn bao thiên. Nếu có cơ hội, thậm chí hắn dám chém Cốt hoàng một kiếm, tuyệt đối không nương tay!

- Chỉ cần ta thần niệm đột phá Kim đan hậu kỳ, bằng hóa thân cùng tiểu điêu tỏa ra uy áp, để tiêu diệt đại trưởng lão của Cốt bộ kia cũng không khó lắm.

Ninh Phàm lời nói điềm đạm, nếu lão giả Cốt Giáp kia nghe được, nhất định sẽ cực kỳ khiếp sợ. Thiếu niên nhát gan sợ chuyện lúc nãy, sau khi mình đi lại động sát tâm đối với mình? Hắn lớn gan như vậy sao?

Ninh Phàm thu lại thần sắc, bật lên độn quang, bay nhanh về hướng đông của khu vực thứ ba. Đông vực nhiều sông hồ, trong đó bên cạnh con sống đầy nước xanh biếc, chính là chỗ ở của Thanh Bộ. Muốn lật tung toàn bộ khu vực thứ ba, cần hạ thủ đối với Thanh Bộ trước.

Thanh Bộ có 1152 quỷ vật Kim đan sơ kỳ, 449 quỷ vật trung kỳ, 124 quỷ vật hậu kỳ, 11 quỷ vật đỉnh phong, không cao thủ Giả Anh.

Điều kiện gia nhập Thanh Bộ, rất đơn giản. Chém chết một quỷ vật nào đó, thì kẻ chém đó liền có thể đạt được thân phận và địa vị của kẻ bị chém.

Thanh Quỷ hà nước xanh như ngọc bích. Bên bờ sông chính là nơi cư trú của Bộ lạc Thanh Bộ. Lầu các liên tiếp xanh đỏ trải dài gần trăm dặm, nhưng mà âm khí sâm sâm, là nơi quỷ vật tụ cư.

Vào một ngày, một thiếu niên tên là "Chu Minh" khiêm tốn gia nhập Thanh Bộ.

Theo lời đồn đãi tu vi của Chu Minh này phập phều bất định, khi thì khí tức Dung linh, khi thì Kim đan trung kỳ, mà hắn lựa chọn chém chết lại chính là một tên quỷ vật vừa mới Kết Đan, tu vi chưa ổn định.

Còn có lời đồn đãi thực tế Chu Minh này cuồng vọng tự đại, từng cự tuyệt qua lời mời chào của đại trưởng lão.

Tóm lại, lời đồn đãi liên quan đến Chu Minh không một lời nào là tốt.

Nếu không phải nói lời đồn đãi nào lọt sơ qua tai một ít, chính là lời đồn đãi Chu Minh kia là một thiếu niên tuấn tú thon gầy, tựa hồ đã có không ít quỷ nữ âm thầm coi trọng Chu Minh, có chủ ý muốn tiếp cận Chu Minh.

Nếu có thể thải bổ Chu Minh một phen, không biết có bao nhiêu quỷ nữ sẽ vui vẻ vô cùng...

Tin tức này đối với Ninh Phàm mà nói, cũng không phải là một tin tức tốt, bởi vì hắn chính là 'Chu Minh' đó.

Bộ lạc Thanh Bộ, ở trong một tòa trúc lâu vắng vẻ, Ninh Phàm thở nhẹ ra một ngụm trọc khí, khôi phục thương thế sau đấu pháp.

Ban ngày hắn chém chết Y Quan Hoàng Tà, gia nhập Thanh Bộ, đoạt vị trí của kẻ này, lại bị thương không nhẹ. Hắn không thể vận dụng hóa thân, không thể vận dụng Trảm Ly kiếm, thậm chí không thể vận dụng hai thức kiếm khí, càng không thể vận dụng tiểu điêu.

Trừ hai món Quỷ tu pháp bảo lấy được từ chỗ của Chu Minh, hắn cũng không dùng cái nào khác. Vì để tránh cho việc bị bại lộ thân phận, hắn chỉ dựa vào cường đại thần niệm Kim đan trung kỳ, ngự sử Thiết Cốt thuẫn cùng Hắc Liên đinh, trải qua mấy lần trắc trở, mới vừa hơi thắng Hoàng Tà kia một chiêu, chém chết tên này.

Như vậy hắn rốt cuộc được như nguyện, khiêm tốn gia nhập Thanh Bộ.

Theo như dự định ban đầu, hắn vốn chuẩn bị trực tiếp khiêu chiến trưởng lão chuyên canh giữ phủ kho. Bất quá trưởng lão kia rốt cuộc là có Kim đan hậu kỳ tu vi. Ninh Phàm tự hỏi, cho dù thi triển toàn lực cũng chưa chắc là có thể chém chết người này, cho nên đành phải buông bỏ ý định lúc ban đầu.

Nếu không, chém chết trưởng lão phủ kho, trực tiếp thay thế kẻ này, thời khắc này Ninh Phàm không phải là Thanh Bộ y quan nữa, mà là trưởng lão phủ kho, chỉ cần nhẹ nhàng mở phủ kho ra, đánh cắp tất cả niệm châu linh dược mà thần không biết quỷ không hay.

- Thật là phiền toái. Bất quá sư tôn nói qua, chuyện tốt thường nhiều ải khó khăn, có thể nhịn mới là ma...

Đến khi bóng đêm hạ xuống, hắn mới hoàn toàn khôi phục thương thế. Hắn sắp xếp kế hoạch trong đầu, làm cách nào có thể đến gần phủ kho Thanh Bộ, đánh cắp tất cả niệm châu.

Việc trông chừng phủ kho cực kỳ nghiêm khắc. Thông thường mà nói, trừ có trưởng lão bổn bộ trông chừng, còn có ít nhất 10 tên Kim đan trung kỳ trở lên, 50 tên Kim đan sơ kỳ trở lên thay phiên trông coi.

Hắn đẩy cửa đi ra ngoài, định vòng vo ở trong Bộ lạc một chút tìm cơ hội. Nào ngờ hắn mới vừa ra khỏi cửa, liền có hai quỷ nữ vèo từ trên trời hạ xuống, ngăn trở bước chân Ninh Phàm.

Hai nữ quỷ, một quần trắng áo trắng, tú hài màu trắng, chẳng qua là cặp mắt lộ ra cái lổ máu, thật giống như cặp mắt bị ai đó trực tiếp móc đi. Mặt đẹp trong suốt, sắc vóc khá đẹp, hai ngực cao vút, eo nhỏ nhắn như tượng. Nếu ánh mắt có thể khôi phục sự trong sáng, nhất định là một mỹ nhân xinh xắn.

Một tên quỷ nữ khác, quần màu đại hồng, môi đỏ mọng như máu, ngay cả con ngươi cũng hơi đỏ, nơi bụng có một cái lổ vĩnh viễn không khép lại được. Bộ dáng nàng vốn là thanh tú lệ chất, nhưng trong mắt huyết lại không khô huyết lệ, ôm oán hận vô biên dẫn đến sắc mặt nổi gân xanh trông thật dữ tợn và đáng sợ.

- Chu Minh công tử, xin dừng bước! Quy củ Thanh Bộ ta, quỷ gia nhập Thanh Bộ trong vòng mười năm không được phép dạ hành.

Cô gái trong bộ áo quần màu trắng, thanh âm như nước suối trong trẻo, và rất dễ nghe. Chỉ dựa vào thanh âm, đã đủ để đền bù dung mạo kinh khủng.

Về phần nữ quỷ quần áo đỏ thần sắc cũng hung tàn, nhe răng toét miệng, trong huyết đồng cũng lộ vẻ khinh thị đối với Ninh Phàm.

- Hừ! Không cho, dạ hành!

Móng tay của nàng thật dài, từ xa ra dấu với Ninh Phàm. Một tia huyết mang nguy hiểm lưu chuyển ở đầu ngón tay nàng.

- Vậy à? Ta gia nhập Bộ lạc, cũng không cho phép dạ hành sao? Thì ra là như vậy...

Ninh Phàm thoáng trầm tư, liền biết vì sao Thanh Bộ hạn chế quỷ vật mới gia nhập, mười năm không cho phép đi đêm.

Rất dễ hiểu, quỷ vật mới gia nhập, khó bảo toàn không có hạng người mang lòng không thể dò được. Nói không chừng sẽ bất lợi đối với Bộ lạc. Giống như Ninh Phàm khi gia nhập vào Thanh Bộ, vốn là có động cơ không thuần. Trong vòng mười năm, đều sẽ có hai tên cao thủ giám thị quỷ vật mới gia nhập.

Giám thị Ninh Phàm chính là hai quỷ nữ dáng dấp quái dị ở trước mắt.

Ánh mắt hắn động một cái, quỷ nữ bạch y có tu vi Kim đan sơ kỳ. Còn ác quỷ hồng y có tu vi Kim đan trung kỳ. Hai nữ pháp lực ngưng tụ, nhìn một cái liền biết đã trải qua sát phạt.

Nhưng hai quỷ nữ này cho dù còn lợi hại hơn nữa, cuối cùng thì cũng chỉ là đàn bà. Ninh Phàm động ánh mắt một cái, muốn thử xem có thể thần không biết quỷ không hay bắt hai nữ này lại hay không.

Duy trì nụ cười nhân súc vô hại trên mặt, lòng bàn chân lại nhẹ nhàng chỉa xuống đất, âm thầm đem đệ nhị hóa thân rời khỏi bổn tôn, từng chút một truyền xuống mặt đất, định đến gần hai nữ.

Nếu hóa thân đến gần hai nữ thành công, Ninh Phàm có lòng tin điểm ra hai ngón tay, lấy Thái Âm chỉ lực đồng thời chế phục hoàn toàn hai nữ.

Nhưng hai nữ cơ hồ vào lúc Ninh Phàm một thoáng tản ra hóa thân, liền mơ hồ cảm giác có gì không ổn, cả hai đều lắc cái eo nhỏ nhắn, rời ra khoảng cách xa mười trượng với Ninh Phàm. Đồng thời cả hai huy chưởng, Thủy tinh hưởng tiễn hiện lên trong lòng bàn tay mỗi người. Chỉ cần Ninh Phàm có một tia dị động, sẽ bóp vỡ tên lệnh thủy tinh, là toàn bộ quỷ vật trong Bộ lạc cũng sẽ thức tỉnh.

- Ngươi muốn làm gì?

Cô gái quần áo trắng nhẹ nhàng quát một tiếng, có chút thất thố, hiển nhiên không ngờ tới thiếu niên vô hại trước lại muốn đánh lén mình.

Mà hồng y nữ tử mắt lộ huyết quang, trong mắt vừa hiện sát cơ, chẳng qua là sự khinh bỉ Ninh Phàm lúc ban đầu bây giờ đã không còn nữa.

Nữ tử rất cẩn thận, không hổ là trực giác bén nhạy đã được rèn luyện tại Yêu Quỷ lâm.

Ninh Phàm tự hỏi, mình dùng hóa thân lực đánh lén hai nữ cực kỳ cẩn thận, nhưng hai nữ chỉ bằng trực giác liền né ra. Đánh lén hai nữ xem ra không dễ dàng đây.

- Không muốn làm gì. Chính là lương tiêu khổ đoản, muốn cùng hai vị mỹ nhân vào bên trong nhà uống một ly. Không biết hai vị có thể nể mặt hay không?

- Không cần. Ngươi ở trong nhà cho tốt, không cho dạ hành. Lại nói, ta là người mù, không phải mỹ nhân.

Hiển nhiên là nữ quỷ quần áo trắng không ngờ tới Ninh Phàm sẽ mời nàng. Còn từ ‘Mỹ nhân’ thậm chí chưa bao giờ bị xưng hô qua, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên, một mực đỏ đến cổ, khiến cho da thịt trắng như tuyết mang theo vẻ ửng hồng.

Nữ quỷ quần áo đỏ ở bên cạnh thì hiếm thấy thu hồi vẻ lạnh lùng, lại bật cười thổi phù một tiếng.

- Ngươi nói hai người ta là mỹ nhân? Hắc! Ngươi thật là một kẻ ngu. Mau trở về đi thôi, nhờ cái câu mỹ nhân này của ngươi. Bất kể ngươi có xuất thủ đối với tỷ tỷ hay không, tỷ tỷ cũng tha thứ cho ngươi. Bất quá, không được có lần kế. Bất kể ngươi tới Thanh Bộ với mục đích gì, trước khi có thực lực, vẫn là thu liễm một chút thì tốt hơn.

Hai nữ mỗi người rút người ra, biến mất trong bóng đêm. Nhưng Ninh Phàm biết hai nữ còn giám thị tại phòng phụ cận.

Lần kế nếu mình xuất thủ lần nữa, sợ rằng hai nữ sẽ không lưu tình.

"Nữ quỷ thật là có ý tứ... Nhìn xem, có hai nàng giám thị, muốn làm chút gì thật đúng là không dễ dàng. Ban đêm không được, thì ban ngày vậy. Dù sao cũng có biện pháp, không phải sao..."

Ninh Phàm khẽ mỉm cười, xoay người vào nhà, cử chỉ trầm ổn, tâm cảnh không rối loạn chút nào trước chuyện vừa xảy ra.

Chẳng qua là đang lúc xoay người thì một lời nói nhàn nhạt truyền ra:

- Dám hỏi phương danh hai vị tiên tử?

Lời hắn vừa dứt, trong bụi cỏ ở bên cạnh, liền truyền nhẹ nhàng áo quần di động khe khẽ.

Thì ra là nữ quỷ quần áo trắng khẩn trương, bị tảng đá vấp ngã xuống đất. Nữ quỷ này quả nhiên là quá xấu hổ.

- Ta. Ta không phải tiên tử. Ta gọi là...

Nữ quỷ quần áo trắng còn chưa nói hết lời, đã bị nữ quỷ quần áo đỏ che miệng lại.

- Ngu a, Xú nha đầu, người ta hỏi một chút tên, ngươi liền nói.

Nữ quỷ quần áo đỏ môi đỏ mọng kiều diễm như máu, cười một tiếng.

- Ta gọi là 'Ruột gan đứt từng khúc'. Nàng là 'Có mắt không tròng'. Còn ngươi gọi là 'Không hảo ý'. Cẩn thận một chút, người Thanh Bộ không phải tất cả mọi người cũng đều tốt bụng như hai chúng ta. Nếu là ngươi sơ sẩy một cái, sẽ giống như hai người chúng ta vậy đó.

- Là vậy sao? Đa tạ đã nhắc nhở.

Ninh Phàm đóng cửa lại, trở lại trong nhà. Trong cơ thể hai nữ tựa hồ bị gieo cấm chế gì đó.

- Các nàng không phải người của Thanh Bộ, có lẽ là bị bắt tới đây. Cho nên mới bị chủng cấm chế, con mắt bị khoét, ruột bị cắt đứt.... Họ là quỷ nô!

Trong đầu Ninh Phàm nhất thời hiện ra hai chữ.

Trong khu vực thứ ba, các Bộ lạc khác nhau cũng không phải là một lòng. Hai nữ này nhất định là người của Bộ lạc khác, bị bắt vào Thanh Bộ, chủng cấm chế, coi là quỷ nô.

- Có nên giúp các nàng phá vỡ cấm chế hay không? Mặc dù hai nữ thân là quỷ, không cách nào thái bổ. Bất quá ta cũng không ngại có nhiều thêm hai cái đỉnh lô chuyên môn nói chuyện trời đất...

Người quỷ không thể kết hợp. Nếu không thì tu vi tổn hao nhiều. Mà Ninh Phàm tới Thanh Bộ vốn không phải là bắt đỉnh lô. Có hai nữ tương trợ, sau này có biện pháp tiếp tục lẻn vào phủ kho, cướp linh dược niệm châu.

Quỷ chưa chắc vô tình. Phật chưa chắc không động tâm.

Thần Quang xuyên thấu qua khói mù sương mù, khiến Ninh Phàm cảm thấy rất áp ức.

Yêu Quỷ lâm không phải là địa phương tốt để người sống.

Hắn đẩy cửa đi ra, đã là ban ngày, hai nữ giám thị hai của hắn dường như cũng đi nghỉ ngơi. Ban ngày hắn sẽ không bị hạn chế xuất hành. Nhưng chỉ sợ là không cách nào tự do ra vào chỗ ở Bộ lạc.

"Thanh Bộ", quỷ vật trong đó cũng không phân cấp trên dưới rõ ràng, cũng không phải là một lòng. Thậm chí có thể nói quỷ vật gia nhập Thanh Bộ cũng có nhiều mục đích khác nhau...

Ánh mắt Ninh Phàm tựa như nhắm thẳng vào lòng người, đẩy hàng rào trúc ra, đi vào đường ở trong rừng, ánh mắt quét qua một cao thủ quỷ vật sát vai mà qua.

Mỗi một người đều có mục đích. Có thể để cho một đám quỷ vật Kim đan tụ tập, chỉ có hai chữ: lợi ích.

Trưởng lão trông chừng phủ kho chưa chắc sẽ không giám thủ tự đạo. Thậm chí có thể nói trưởng lão Kim đan hậu kỳ kia là bị 10 tên quỷ vật trung kỳ, 50 tên quỷ vật sơ kỳ giám thị lẫn nhau.

Các hoài quỷ thai... Bên nào cũng có toan tính... Cái từ này dùng để hình dung quỷ vật Bộ lạc thích hợp không còn gì hơn.

Kẻ có chủ ý muốn đánh phủ kho, chưa chắc chỉ có một mình Ninh Phàm. Thậm chí toàn bộ Thanh Bộ, căn bản đều là có dụng tâm khác.

Phủ kho của Bộ lạc tọa lạc tại cuối rừng trúc. Nơi đó có một đạo trận lực vô hình bao phủ. Còn có cao thủ kim đan ẩn núp các nơi để trông chừng, phòng ngự rất là sâm nghiêm.

Hắn đi tới phủ kho là muốn xem xét dò hỏi địa hình phủ kho, bố trí trận pháp, phân bố cao thủ, sau đó quyết định kế hoạch chu đáo, trộm niệm châu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK