Cá nhân, mặc dù liền thấy qua một lần, thế nhưng, không sai được.
Nơi này vốn là một quán bar, Bạch Tuyết hôm nay như thế làm ầm ĩ, đem quán rượu đập loạn thất bát tao, bọn họ cư nhiên cái gì cũng không nói, đây không phải là rất kỳ quái sao, trừ phi là họ sợ người nào đó?
Hừ!
Thật coi Cô là đồ ngốc hay sao?
Mỗi một quán rượu đều có người bảo kê, bảo vệ trị an, nhưng mà, người quản lý này lại ngăn bảo vệ tiến lên, càng khả nghi hơn!
Cô đập bọn họ điếm, cư nhiên không có việc gì!
Ai tin!
" Anh bảo anh ta qua đây, anh biết tôi nói tới ai mà! Lập tức bảo anh ta qua đây, nếu không tôi không bao giờ để ý đến anh ta nữa! "
Mọi người liền hoang mang, Bạch Tuyết tại sao muốn thấy mặt ông chủ quán bar, vừa nghe Bạch Tuyết nói như thế, tâm đều nhắc tới, mẹ nha!
Tai hoạ sắp tới rồi, xem ra cô gái này và ông chủ quán bar này có quan hệ mờ ám rồi! Một bộ dạng kiêu ngạo hống hách, xem ra trình độ ái muội cũng không bình thường.
Vô luận là người nào, cũng không tốt nha! Con nhóc này cư nhiên dám nói với ông chủ thần bí kia là đòi tát hắn ta, dự đoán là ông chủ thần bí kia bị cô gái yếu ớt này ăn gắt gao rồi !
Cô gái này thực sự là nguy hiểm mà!
Ông chủ thần bí này vốn uy chấn, xưng bá một phương , hôm nay lại có thể bị mất mặt như vậy!
Nhìn Bạch Tuyết với bộ dáng phát điên rất hung hãng, những người bên cạnh không khỏi bắt đầu lo lắng thay cho ông chủ thần bí kia, cô gái này quả thực là rất khó đối phó !
Bạch Tuyết mắt lạnh nhìn, phẫn nộ quát: "Các người đều là do tên đáng ghét nào phái tới , đáng ghét quá đi mà, thu về lửa giận của các người, mơ tưởng! Chính hắn bắt nạt ta còn chưa đủ có phải hay không, cư nhiên kết bè kết đảng hướng về phía ta mà bắt nạt!" Mọi người thân thể liền chấn động, sắc mặt mọi người đồng thời liền thay đổi, ngươi xem ta một chút , ta nhìn nhìn ngươi, trong lúc nhất thời hai mặt nhìn nhau, trong lòng liền phát khổ a! Rốt cuộc là ai khi dễ ai? Phát điên vẫn luôn là ai a?
Oan a! Bọn họ đây sao lại xui xẻo như vậy, thế nào lại gặp loại sự tình này? Không ngờ cô gái xinh đẹp này lại có uy lực , năng lượng lớn như vậy!
Là đàn ông đều biết người phụ nữ của mình hận nhất là bị người khác xúc phạm, nhưng hôm nay Bạch Tuyết lại bị một tên đàn ông đáng chết sờ soạng lên đùi, nghĩ tới đây thôi, trong lòng mọi người đồng thời nghĩ đến: Xong!
Thảm rồi!
Trong miệng cô nói vô luận là ông chủ là người nào, cô cũng sẽ không bỏ qua.
Bạch Tuyết trong lòng bốc cháy, phẫn nộ , kiềm chế lửa giận đã lâu, nay lửa giận tích tụ đã lâu nếu không phát tiết ra ngoài, cô sẽ điên mất, cho nên sau đó say rượu làm loạn, cô muốn nhân cơ hội này giải toả hết lửa giận trong lòng!
Nhìn những người đó đều khiếp đảm nhìn cô, hiện tại mới biết sợ sao, vừa rồi vì sao lúc nãy còn ra sức diễn kịch như vậy. Thật cho rằng cô là đồ ngốc sao? Dễ khi dễ lắm phải không hả? Nhiều người như vậy lừa một ngườii phụ nữ như cô!
Nhất là Lãnh Dạ tên đàn ông đáng ghét đó, ghê tởm hơn, bình thường là một người đàn ông ranh ma, bên người cô chỉ cần mới có đàn ông xuất hiện, trước tiên anh ta sẽ ra mặt mà đuổi hết bọn họ , nhưng hôm nay, cô bị người ta sờ soạng đùi, anh ta cũng không có xuất hiện, khả nghi, quá khả nghi ! Tên đàn ông đáng ghét nào đang có ý định đùa giỡn cô, vẫn là muốn mượn tay người khác ra tay giáo huấn cô sao? !
Cô không phải là đứa bé ba tuổi, tức chết cô mà, cầm lên một bình rượu lại uống ừng ực, ừng ực, lại còn bị sặc rượu làm cho cô ho một trận.
Mọi người trong lòng run sợ nhìn Bạch Tuyết, mẹ nha! Cô còn uống, chờ một chút mọi chuyện sẽ bắt đầu đến cao trào!
"Anh thế nào còn không mau đi?" Bạch Tuyết có cảm giác say cơn say kéo tới, giọng điệu cuồng ngạo vang lên.
Thân phận cô rốt cuộc không đồng nhất, ở bên trên chỉ đạo chỉ giáo huấn cô bé này một chút thôi, làm cho cô biết xã hội này không chỉ có mặt tốt, còn có một mặt xấu xa nữa, thế nhưng, quản lý quán bar cũng không biết cô bé này nói anh ta là ông chủ của quán bar này a?
"Anh ta rốt cuộc là ai?" Quản lý quán bar khiếp đảm hỏi.
"Còn có ai, chính là tên đàn ông đáng ghét đó!" Bạch Tuyết tức giận mắng.
Quản lý quán bar vừa nhìn, bất đắc dĩ ! Ai cho anh ta gọi điện thoại để hỏi xem người đàn ông đó là ai.
Thế là, chỉ chốc lát sau, nhị thiếu gia—— Quan Phàm vô cùng lo lắng đi tới, Bạch Tuyết đã say không nhẹ! Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, dáng vẻ xinh đẹp có vẻ say rượu, giống như quý phi say rượu, làm cho người khác nhìn phải kinh diễm, đây vốn là một mỹ nhân càng khiến cho tâm hồn người khác phải xao động, lộ ra một cỗ yêu khí, làm cho đàn ông phải chảy máu mũi vì vẽ đẹp này.
Bạch Tuyết say rượu vừa cười, vừa nhìn vào cửa thấy một người đàn ông đang đi tới, a? Thế nào không phải tên Lãnh Dạ đáng ghét đó chứ?
Quan Phàm nhìn Bạch Tuyết bộ dáng xinh đẹp, đáng yêu, con ngươi hơi co rụt lại, đây là người con gái có mặt mèo đáng yêu, nhìn đúng là khá tốt, đoán chừng là rất nhiều người đàn ông ái mộ cô. Bất quá, loại con gái này thật đúng là hại nước hại dân, thảo nào đại ca lại mê muội như vậy bị cô ta xoay vòng vòng, làm việc đều không còn đúng mực, rối loạn tâm trí! Nguyên lai là khó có thể chống cự lại được vẻ đẹp của cô gái này.
"Đem những người đó đều mang đến phòng sát vách đi." Quan Phàm ra lệnh. Quản lý quán bar ngoan ngoãn chấp hành.
Quan Phàm không muốn những người đàn ông kia nhìn chằm chằm vào người phụ nữ của đại ca, cho nên đều đem bọn họ đều đến chổ khác .
"Ngươi là ai nha?" Bạch Tuyết kêu hừ hừ, lảo đảo đứng lên, bộ dáng mê người mà yêu mị làm cho trái tim nhỏ của người đàn ông không khỏi nhảy loạn, cô híp đôi mắt đẹp lại, lắc lắc đầu mình , tận lực làm cho mình thanh tỉnh một chút!
"Chị dâu..." Quan Phàm nuốt một chút nước bọt, chị dâu quá mức xinh đẹp, đã thấy qua nhiều mỹ nữ, loại quý phi say rượu với bộ dạng kiều mị như chị dâu thật là có một chút không chịu nổi!
Cô lung lay lắc lắc thân hình đi tới trước mặt Quan Phàm , nhíu mày, quyệt miệng, tỏ vẻ rất bất mãn!
Giơ lên đôi tay nhỏ bé trắng noãn, chọc chọc vào ngực Quan Phàm .
"Ai gọi ngươi tới ? Chúng ta quen biết nhau sao? Tôi muốn gặp tên đàn ông đáng ghét đó —— anh ta vì sao không đến?" Bạch Tuyết mang theo vẻ đẹp kiều mị khi say rượu căm giận nói, làm cho người ta nhìn liền nghiện, Quan Phàm không khỏi dời tầm mắt đi chỗ khác, bình tĩnh nhìn Bạch Tuyết.
Chẳng phải biết, Bạch Tuyết lúc thanh tỉnh cũng sẽ không như vậy, lại càng không nói như thế đối với người khác!
"Nhìn cái gì vậy ——" Bạch Tuyết rống giận nói.
Quan Phàm thu hồi ánh mắt si ngốc, quay đầu lại, giận giữ trừng mắt nhìn người bên cạnh: "Các người làm việc như thế nào vậy hả ? Đây là chị dâu, vì sao lại cho chị ấy uống nhiều rượu như vậy?"
"Cái gì mà Chị dâu? Tôi muốn tên đàn ông đáng ghét đó ngay lập tức! Anh ta nếu không đến, tôi và anh ta liền chia tay, một đao đứt làm hai đoạn!"