• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hưu thư là một thứ tốt! Từ sáng sớm Đậu đỏ cầm hưu thư cầm tiền lưng đeo tay nải rời khỏi Giang phủ, nàng đi hết sức tiêu sái, chẳng qua phía sau có một nam nhân lặng lẽ rơi lệ dõi theo bóng lưng của nàng.

Từ nay về sau, mỗi người một nơi. Từ nay về sau, thành người xa lạ. Sớm biết như vậy, không bằng đừng động tâm, chẳng bằng đừng gặp gỡ.

Hắn thở dài một tiếng, xoay người trở lại phòng, cầm lên chén rượu vừa mới quăng lại uống bao nhiêu chén khổ.

Mà Đậu đỏ vừa hít thở không khí Kinh thành vừa nghĩ, sau này trời cao biển rộng tha hồ tung hoành. Làm ruộng, làm việc nhà, dạy dỗ chồng con ngược lại càng ung dung tự tại, hà tất phải trạch đấu làm chi?

Làm ruộng ơi làm ruộng, từ nay về sau bản thân cần phải tìm hiểu nhiều một chút kiến thức về phương diện gieo giống trồng cây. Thế nhưng trước tiên vẫn phải tìm nơi thuê xe ngựa đã.

Bây giờ mới sáng sớm có những cửa hàng vẫn chưa mở, nàng sờ sờ bụng của mình, bắt đầu hối hận chưa ăn chút gì mà đã đi, cứ một lòng ly khai sớm mới tạo thành tình huống vừa đói vưa khát như hiện tại.

Lúc này mình có tiền, chi bằng trước tiên tìm một khách điếm ăn uống vài thứ rồi lại đi tiếp. Thế nhưng hiện nay vẫn chưa có cửa hàng nào mở cửa, nàng ôm bụng lẩm bẩm: “Xem ra phải bị đói ngồi xe ngựa rồi, khi đến trấn khác liền đi mua vài loại bánh vậy.” Lại nói tiếp, thế giới này có bánh khô nhưng lại không có các loại bánh chiên bằng dầu mỡ. Xem ra cũng không có mỳ sợi rồi, bởi vì muốn ăn mỳ chỉ có cách thái bánh canh vẫn còn nóng mà thôi. Hay là khi về đến quê mình có thể làm chút buôn bán nhỏ, không chừng có thể tích góp thêm vài đồng.

Đang nghĩ đến đắc ý, đột nhiên có một chiếc xe ngựa đi từ đám sương mù ra dừng lại trước mặt nàng. Một tiểu nha đầu thò người ra nói: “Xin hỏi có phải Lý Tiểu Đậu của Giang phủ không ạ?”

Đậu đỏ gật đầu, bản thân lúc nào có tiếng tăm như vậy? “Đúng rồi, xin hỏi ai vậy?”

Nha đầu kia nói: “Tiểu thư nhà chúng ta là đại tiểu thư của Bạch gia, có chuyện muốn nói, là tỷ tỷ của Bạch Mẫn Thư, Bạch Vân Thư. Bởi nghe nói cô nương có tài, cho nên mới muốn gặp một lần.”

Đậu đỏ nghe thấy là tỷ ruột của biểu tiểu thư liền nói: “Không dám nhận đâu, chẳng qua tiểu nữ hiện phải về quê.”

“Đậu đỏ muội muội nói phải, ta biết muội vì sao hôm nay phải hồi hương nên từ sớm đã đợi ở nơi này. Chỉ muốn mời muội lên xe, nghe một chút nỗi khổ tâm của tiểu nữ, nếu đến lúc đó vẫn muốn về nhà, ta sẽ không ngăn cản nữa.” Thanh âm của nàng thật dịu dàng, cho dù thân là nữ nhân nhưng Đậu đỏ nghe xong cũng không khỏi động lòng trắc ẩn.

Đậu đỏ cũng không biết nàng tìm mình vì chuyện gì, nhưng một thiên kim tiểu thư đã chờ ở chỗ này từ sáng sớm thì vốn đã không tầm thường rồi.

Nàng đáp ứng một tiếng liền trèo lên xe ngựa, trên đó có hai người, một người là nha đầu vừa gọi nàng, người còn lại là Bạch Vẫn Thư tiểu thư. Bạch đại tiểu thư bất quá chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, đại gia tiểu thư không phải đến tuổi này đều đã lập gia đình sao? Hay là có chuyện gì khiến nàng lỡ dở, thế nhưng trông tướng mạo nàng như tiên nữ, má đào phấn hồng, hai mắt như nước, nữ tử đẳng cấp này chỉ sợ muốn chạy trốn khỏi vị hôn phu cũng khó, huống chi nàng là tiểu thư của đại phu nhân nhà quan.

Nàng mỉm cười, nói: “Đã sớm nghe tiểu muội nhắc tới muội, hôm nay nhìn thấy quả nhiên là một người sinh ra có trái tim thất khiếu linh lung.” Nhất là bộ ngực, mười nam nử thì có đến chín người bị mê hoặc, trách không được công tử Giang gia kia lại chịu vì nàng bỏ trốn. Chẳng qua tâm cao nhưng mệnh hèn!

Đậu đỏ nghe không quen những lời nịnh hót của nàng, chỉ nói: “Tiểu thư tìm Đậu đỏ có chuyện gì thì cứ nói ra, có thể giúp Đậu đỏ sẽ giúp, không thể giúp thì xin cô tự nghĩ biện pháp.”

Bạch Mẫn Thư đưa khăn che miệng họ nhẹ, nha đầu kia giống như nhận được tín hiệu liền vội vàng ra bên ngoài ngồi. Sau đó nàng mới nói: “Thực không dám giấu, ba ngày sau tiểu nữ sẽ phải vào cung tham gia tuyển tú nữ. Hoàng đế yêu dân như con, biết rằng sau chiến tranh tất cả dân chúng đều đang chờ để được sắp xếp việc làm cho nên chỉ để những vùng phụ cận Kinh thành mồng một tháng mười dâng lên một trăm tú nữ tiến cung dự tuyển. Tiểu nữ may mắn cũng có tên trong số đó…” Nói đến chỗ này trên mặt nàng hiện lên sự vui sướng, có thể nàng rất có tự tin với tướng mạo và học vấn của mình.

Đậu đỏ nghe nói thế đột nhiên trong lồng ngực có chút kỳ quái, nàng cũng không biết vì sao, lấy tay ôm ngực, nói: “Vậy phải chúc mừng tiểu thư rồi.”

Bạch Vân Thư tiểu thư lại thở dài, nói: “Có cái gì tốt mà phải chúc mừng? Muội cũng biết hậu cung ba ngàn người đẹp, bên cạnh Hoàng đế từ xửa đến nay đều có mỹ nhân vờn quanh, ta đi vào đó cho dù là tuyển làm phi chỉ sợ cũng khó… khó khiến Hoàng đế liếc mắt. Nói xong liền khóc nỉ non.

Đậu đỏ liên tục gật đầu, đây không phải là đang đả kích Bạch Vân Thư sao, chẳng qua lời nàng nói thì hoàn toàn đúng sự thật.

Bạch Vân Thư vừa khóc vừa nói: “Chuyện Đậu đỏ muội muội giúp đỡ Mẫn muội ta cũng đã biết, mặc dù con bé không nói ra cách muội dạy cho nó, thế nhưng lại khiến con bé có thể gả vào Trình gia như ý nguyện, lại càng được Trình công tử kia yêu thương chiều chuộng. Cho dù ba ngày lại mặt nhưng một ngày cũng không nỡ rời xa, cuối cùng còn tự mình đem người đón về. Tiểu nữ dù chưa rõ ràng tình ý phu thê, nhưng trong lòng vẫn luôn… rất ước ao…”

Tiểu thư này ngược lại đang nói thật, đừng nói nàng ước ao ngay cả Đậu đỏ cũng ao ước.

“Thế sao? Vây thật phải chúc mừng biểu tiểu thư rồi.” Nàng ta đưa lễ hơi bị nhẹ rồi, biết nàng hiện tại hạnh phúc như thế hẳn nên đòi nhiều hơn mới phải.

Bạch Vân Thư lại nói: “Lại nghe nói Đậu đỏ muội muội có rất nhiều phương pháp hay dưỡng nhan cho nữ nhân, cho nên cũng muốn thỉnh giáo một chút…”

Đậu đỏ cười thầm, hóa ra thiếu nữ này là muốn đi câu dẫn Hoàng đế. Nhưng cũng đúng thôi, với dung mạo này cộng thêm một đôi ngực bự, nam nhân nào chịu được chứ, còn không yêu đến phát điên lên?

“Những cái đó Đậu đỏ có thể viết lên giấy, đợi lúc rảnh rỗi tiểu thư có thể lấy ra tự nghiên cứu…”

Bạch Vân Thư than thở: “Đậu đỏ muội muội, ta có một chuyện không biết nên nói ra hay không?”

Đậu đỏ cười, nói: “Tiểu thư muốn nói liền nói ra đi.” Nói nhiều như vậy rồi còn cái gì mà không nên nói ra.

Bạch Vân Thư kia hít sâu, nói: “Là như thế này, ba ngày sau ta sẽ phải vào cung chuẩn bị tuyển cung nữ. Mà tuyển tú lần này nữ tử nhà quan viên ngủ phẩm trở lên nếu không bị tuyển thì đều được trả về nhà tìm người để gả, thế nhưng nữ tử nhà quan viên ngủ phẩm trở xuống thì phải ở lại trong cung làm cung nữ. Tỷ tỷ cũng lớn hơn Đậu đỏ vài tuổi, tại nơi này xin Đậu đỏ muội muội giúp cho, theo ta vào cung tuyển tú. Nếu như được chọn, tỷ muội ta cùng lưu lại trong cung làm bạn bên cạnh Hoàng đế. Nếu không được chọn, vậy muội muội có thể ở lại bên cạnh tỷ trở thành cố vấn cho tỷ được không? Chỉ cần tỷ tỷ thành sự đương nhiên sẽ đem lại rất nhiều lợi ích cho muội muội, lại chờ thêm vài năm nữa, tỷ tỷ còn có thể chuẩn bị một số tiền lớn cùng lễ vật đem muội muội nở mày nở mặt gả ra khỏi cung, muội thấy thế nào?” Nàng một hơi nói hết, giống như rất sợ nếu ngừng lại sẽ không nói ra được.

Đậu đỏ nghe xong thì mặt nghệt ra, bản thân đã hiểu rõ ý của nàng rồi. Chính là muốn mình cùng nàng tiến cung tuyển tú, sau đó ở lại bên cạnh nàng làm nha đầu. Sau này giúp nàng đề xuất ý kiến, thay đổi hình tượng, đơn giản là muốn đem Hoàng đế giữ ở bên người. Nữ nhân ơi là nữ nhân! Còn chưa tiến cung đã bắt đầu đấu rồi.

Đậu đỏ đương nhiên sẽ không đồng ý, nàng lắc đầu cười, nói: “Tiểu thư, cô cũng biết Đậu đỏ tối hôm qua đã bị hưu ra khỏi Giang gia, vốn là một khí phụ sao có thể vào cung tuyển tú? Vả lại, Đậu đỏ là thân phận bình dân, nào có tư cách?”

Bạch Vân Thư lập tức nói: “Những việc đó tỷ đã thương lượng với mẫu thân, mẫu thân nói những việc đó đều đơn giản. Chỉ cần đánh tiếng với ma ma phụ trách kiểm tra thân thể trong cung thì liền có thể động tay động chân một chút, trên cánh tay của muội liền có thể có một nốt thủ cung sa giả. Về phần gia thế thì dễ xử lý thôi, chỗ nhà ngoại của mẫu thân tỷ vừa vặn có một viên quan nhỏ không muốn cho con gái tiến cung, muội có thể dùng thân phận đó để tuyển tú rồi.”

Đậu đỏ không nghĩ tới tâm tư của đại tiểu thư này lại tinh tế tỉ mỉ đến vậy, những điều đó đều đã nghĩ ra cách. Chẳng qua nàng mới thoát khỏi trạch đấu, liền chơi tiếp cung đấu sao Không phải đã nghĩ đến làm ruộng? Nàng muốn lắc đầu cự tuyệt, thế nhưng chẳng hiểu sao lại cầm lòng không được lại gật đầu, cũng vui vẻ nói: “Ta từ nhỏ đã nghe bà nội kể chuyện trong cung có bao nhiêu xa hoa, đã sớm muốn tới nhìn một lần, đương nhiên sẽ đồng ý.”

Đậu đỏ lấy làm kinh hãi, sao bản thân tự nhiên lại nói thế? Hơn nữa loại tâm tình đang nhảy nhót này là cái gì? Nàn muốn giãy dụa, thế nhưng nó quá cường đại, nàng không có cách nào ngăn cản được nó rồi.

Bạch Vân Thư thấy ban đầu dường như Đậu đỏ không muốn tham gia chuyện này thì càng lo lắng, thế nhưng không nghĩ tới cuối cùng nàng sảng khoái đồng ý.

Nhận được sự đồng ý nàng tự nhiên rất hài lòng, vội nói: “Vậy hiện tại muội cùng tỷ quay về phủ, có vài thứ cần phải học đó. Chẳng qua chuyện lần này cần phải bảo mật, cho nên phải đi vào từ cửa sau, được chứ?”

Đậu đỏ lại không tự chủ được, nói: “Được, được, chỉ cần có thể tiến cung thì dùng cách gì đều được.”

Bạch Vân Thư nhíu mày, nàng hiện tại càng cảm thấy tiểu nha đầu kỳ thực không thể tin được. Nhưng lúc này bản thân nàng vẫn cảm thấy thấp thỏm không yên đối với những ngày tháng sau này, có một người hỗ trợ so với không có vẫn tốt hơn. Dù sao thời giang gấp gáp, trước mắt không thể tìm ra biện pháp khác được.

Vì vậy Đậu đỏ cứ nghẹn khuất như vậy bị mang vào Bạch phủ, nàng vừa tới được chỗ nghỉ ngơi liền vội vã vào trong không gian chất vấn Thiên Thượng Khách: “Đây là chuyện gì, vì sao tôi không thể khống chế cơ thể của mình?”

Thiên Thượng Khách nói: “Đây là những oán niệm cùng chấp nhất của nữ nhân, Đậu đỏ trước đây ngay cả chúng tôi đều có thể kinh động tới, bạn nghĩ một chút đó là một chút ý thức còn sót lại của cô ta nghe thấy được vào cung còn không vui sướng mà nhảy ra. Thế nhưng bạn yên tâm, cô ta đã biến mất, những phản ứng đó chẳng qua chỉ là sự cố chấp mà thôi. Chỉ cần vào cung, tôi nghĩ cô ta sẽ không xuất hiện nữa.”

Đậu đỏ đập bàn một cái, liền nói: “Thế nhưng lúc đó tôi cũng tiến cung rồi, đó là nơi một khi đã vào thì khó đi ra được.”

Thiên Thượng Khách nói: “Tôi lúc đó đã nói với bạn đây là chuyện cô ta muốn hoàn thành nhất, hiện tại đã xong rồi, chuyện khác tôi cũng mặc kệ luôn. Đường đã rải sẵn, đi như thế nào thì xem chính bạn thôi. Tôi chơi tiếp game online đây, bạn cứ tự nhiên. À đúng rồi, nếu bạn giúp đỡ Bạch tiểu thư việc này, tuy rằng vô ích với không gian những cũng là làm việc tốt, cho nên sẽ có thể thăng cấp rất nhanh.”

Vừa nghe thăng cấp Đậu đỏ mới hài lòng một chút, dù sao sự tình đã xếp đặt xong không làm cũng không được. Nàng đang chơi trò chơi thì cảm thấy bên ngoài không gian có thanh âm, vội vã đi ra, giương mắt nhìn lên thì thấy một tiểu nha đầu dẫn theo một bà già tiến vào.

Tiểu nha đầu nói: “Đây là Tiền tiểu thư, vị bà bà này trước đây từng làm cung nữ trong cung, bà hiện tại sẽ dạy cô một chút lễ nghi căn bản.”

“Vậy đa tạ bà bà!” Nếu cần phải học để vào cung, chí ít cũng phải nghĩ cách học giỏi những lễ nghi căn bản miễn cho hồ đồ bị giết.

Hơn nữa trong lòng nàng lại cảm giác vài phần vui sướng, rốt cuộc lúc nào mới có thể biến mất đây!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK