Hạ Vũ thấy mình thật sự sẽ chết ở đây mất, một tia hi vọng cũng không có, dù nàng có lạc quan đến đâu đi nữa cũng không thể xóa bỏ cảm giác nguy hiểm ập đến lúc này, nàng bị bốn cái ánh sáng mà mới dùng sức bảy trâu tách ra lại cứ như vậy tiến đến cùng một chỗ đem nàng bao vây.
Hạ Vũ cảm tưởng như mình chỉ là con kiến nhỏ bé bị lạc vào cơn lốc đang cuồng nộ.
Nàng lại hình dung đến cảnh vật khi trước, cái cái chùm sắc kia mạnh mẽ như thế còn bị cắn điệu, lấy nàng cái này mỏng manh một tia linh thức, hậu quả cũng không phải bàn.
Hạ Vũ nhắm mắt, nàng cũng muốn phản kháng, muốn trốn ra, nhưng bốn chùm sáng đan cài không lọt, đem nàng bao ở giữa.
Lần đầu tiên nàng cảm thấy mình quá nhỏ bé,yếu đuối.
Nếu nàng tu luyện sớm hơn, linh thức cường đại hơn đã không phải lâm cảnh này,mà ngược về phía trước, nếu nàng không xúc động mà chê trách tác giả, hẳn là vẫn cứ sẽ làm một cô gái bình bình thường thường.
Chỉ ngay sau đó, bốn luồng sáng càng bó sát, ép chặt, lại từng bước cắn nuốt đưa lực vào trong.
Ở cái cắn đầu tiên, Hạ Vũ cảm thấy tia mỏng manh thần thức bị xé toạc, đau đớn đến không thể tưởng được, cái kia tẩy kinh phạt tủy còn so ra kém kém chút, cái đau đớn này không hề phân tán, cứ tập trung oanh kích tâm hồn nàng.
Nếu là đau đớn về thân xác còn dùng tâm hồn lừa dối mà chịu đựng, gượng chống nhưng lại là lúc này thần thức bị oanh kích làm tâm trí mụ mị đi, làm gì còn khả năng suy tính.
Một cái lại một cái cắn điệu, Hạ Vũ cảm thấy cái loại tra tấn này nhượng nàng muốn tự tử rớt, nhưng kì lạ là luôn luôn có câu nói vang vọng muốn nàng gắng đến cùng.
Gắng gượng để làm gì, để chịu đựng nỗi dày vò ư, không không, để được sống,tất cả vì được sống, đúng rồi, nàng chịu tất cả, tiếp nhận số kiếp vì có thể sống, nếu chết rớt lại cái gì cũng không có.
Vì cái suy nghĩ cố chấp ấy,nàng lại cắn răng mà chịu đựng.
Nhưng cũng không giống như ăn dịch linh quả cứ kiên trì là nỗi thống khổ chấm dứt mà lại càng âm ỉ, biến đổi từ cắt gặm bên ngoài thần thức thành nhấm nháp bên trong.
Hạ Vũ có thể thấy được từng cái, từng cái như đôi răng nanh của sâu bọ đang chậm chạm tiến hành xử lí thần thức,nơi nó đi qua để lại những lỗ hổng
Nhưng nếu Hạ Vũ có thể nhìn lúc này sẽ thấy được bản thân quả thật chính là có đau nữa cũng phá lên cười lớn.
Xung quanh nàng hiện lên các màn hào quang phù chú phức tạp, trộn lẫn gồm xanh, đỏ, tím, vàng, khi tinh tế nhìn sẽ thấy được màn hào quanh này đã xuất hiện trong thần thức của Hạ Vũ.
Dưới màn hào quang, gương mặt nàng cũng biến đổi, đôi mắt bình thường dịch chuyển, lông mi dài ra kéo sâu tạo thành mắt phượng, làn da vốn bạch ngọc lại càng ngọc ngà, tươi mát ẩn ẩn linh khí, cơ thể săn chắc lại ẩn ẩn nội hàm cùng lực lượng.
Mà Phượng Nghi cùng Hạ Vân nhìn cảnh này chính là bị chấn nhiếp không thôi.
Lại nói Hạ Vũ lúc này đang đau đớn đến sắp mất đi suy nghĩ, lại chợt thấy bốn luồng ánh sáng sau khi gặm nhấm chính là tạo thành cái nhân hình dạng, có đầu, có hai tay, hai chân.
Tuy chỉ là cái nét cơ bản nhưng điều này quả thật là quá khác thường so với những thông tin trước đây.
Luyện khí kì hẳn trong đan điền chỉ tồn động những thứ linh khí, tiến trúc cơ linh khí ngưng tụ thành các giọt linh hải, tiến kết đan thì linh hải rộng lớn ngưng kết thành duy nhất một viên hoàng đan, cứ tẩm bổ đến nguyên anh thì viên hoàng đan kia biến trở thành cùng tu sĩ cái tiểu mini, Ngưng thần kì là lúc nguyên anh lớn lên đến khi cùng tu sĩ một dạng cả về thể chất,tâm trí, cùng tu vi, lại có thể xuất nhập cùng tu sĩ chiến đấu đó là lúc ngươi tới Phân thân kì cảnh giới, đây có thể nói là cái sinh mạng thứ hai của tu sĩ đi, còn về độ kiếp cái này nghe đồn là đón cửu trọng thiên, có gì biến đổi lại chẳng có ai sở giải vì mỗi người là có một cái lôi kiếp khác nhau, mà người qua lôi kiếp sẽ phi thăng ngay, làm sao có thời gian lưu lại cái gì tri thức.
Vậy Hạ Vũ lúc này tính là cái gì, luyện khí một tầng lại sơ hiển thần thức của Ngưng thần kì một dạng, đây gọi là cái gì.
Mà nàng quan sát,lại có cái phât hiện đặc biệt, thần thức bị cắn điệu rớt của nàng còn lại được dồn lên cái đầu, màu đỏ vào hai tay, màu tím vào hai chân, màu xanh là ở thân thể, bên ngoài cái kia dáng người là màu càng nhạt.
Hạ Vũ từ đau đớn bỗng nhiên biến mất cũng thấy kì lạ, lại nhìn nhìn cái kia dáng người ở đan điền, vội vàng tỉnh dậy như sợ lại chịu thêm cảnh này lần nữa.
Mà nàng mở mắt ra, tinh quang bắn ra bốn phía,linh khí bức nhân.
Nàng cảm thấy có điều gì đó rất lạ không giải thích được nhưng lại rất thoải mái, rất dễ chịu bèn vội vàng nhìn về phía nương,người đang mỉm cười hiền hậu,mặt đầy tự hào nhìn nàng
_" Chúc mừng con lấy được toàn bộ truyền thừa gia tộc trọn vẹn tứ đại thần hồn "
_" Tứ đại thần hồn ....vậy cái kia..." Hạ Vũ kinh nghi hỏi
_" Đúng vậy,con nhìn thấy bốn con thần thú không, đó phân biệt là thanh long, phượng hoàng, kì lân cùng kim qui.
Mỗi thần thú sẽ là một màu phân biệt thể hiện cho tính chất một loại,cùng với đó vơ thể cũng biến đổi một loại.
Thanh long mang màu xanh biến đổi thuộc tính may mắn, rèn luyện cường đại đứng lên lại xuất hiện vài tia ngẫu nhiên nhất kích tất sát,dù cho so với con tu vi cao hơn cũng không chạy thoát, đương nhiên tỉ lệ này cũng thật nhỏ, về cơ thể sẽ làm tu sĩ thân thể tràn đầy sức lực, tiếp thu linh khí tẩm bổ siêu cấp nhanh.
Phượng Hoàng mang màu đỏ, biểu thị cho sức chiến đấu mạnh nhất thiên địa,nó làm con có một khả năng đánh nhau vượt cấp, trong thời gian ngắn tăng lên lực sát thương, về phần biến đổi con người chính là là thêm cho tu sĩ một đôi mắt phượng,ngoại trừ mĩ mĩ đứng lên, còn khiến nhân nhìn rõ mạnh yếu linh lực của vạn vật,chấn nhiếp thần hồn.
Kì lân mang màu tím, đặc trưng cho nhanh nhẹn, cái phong kia thiên linh căn hãy xa xa không bì kịp, nó làm thân thể trở nên hoàn hảo về vóc dáng lại tăng vọt tốc độ,cải thiện thể chất con người,nới rộng thần hồn,kinh mạch.
Kim qui màu vàng, không cần nói cũng biết đó là phòng thủ, giáp thuộc tính.Có được nó tựa như có được tiên khí phòng thủ một dạng, có thể đỡ được 9 lần nhất kích của tu sĩ hơn một bậc,3 lần của tu sĩ hơn hai bậc và một lần của tu sĩ hơn ba bậc, lại xét cùng tầng tu sĩ sẽ không thể thương tổn được đến,làn da trở nên oánh ngọc là bởi vì tầng hộ giáp này.'
Hạ Vũ nghe giật mình không thôi, xem bản thân có cái gì không giống thì ra là cái này dạng, thật là tóm được quả ngọt sau bao chông gai, dùng thần thức nhìn vào lại khiến nàng tim nhảy không thôi, cái gì vượt cấp khiêu chiến, thượng phẩm phòng hộ, kinh thiên tốc độ, thêm vào tẩm bộ siêu nhanh linh khí.
Xem ra có lẽ vị thần xuyên không cũng không quên nàng,cho nàng cái truyền thừa khủng bố mạnh mẽ như vậy,như thế đi lên yên yên ổn ổn mà tu luyện,lăng tiên hẳn là có thể
_ " Con chiếm được tứ đại thần hồn thật là cái thiên tài."
_" Không phải truyền thừa gia tộc ư,ai cũng như ai đâu mà nương" Hạ Vũ trả lời
_ " Không, không, truyền thừa đúng là mang đến bốn loại thần hồn ngưng bắt được lại sựa vào bản lĩnh của ngươi.
Nương Phượng gia sở hữu truyền thừa về hồn phượng hoàng cùng kì lân hồn, mà Hạ gia lại là kim qui hồn cùng thanh long hồn.
Hai gia tuy đi lại cũng gần nhưng bí thuật gia tộc sẽ cũng không xuất ra đi trao đổi đàm luận, dẫn đến ngày kia các gia tộc đệ tử được truyền thừa chiếm được nhất hồn đã là thiên tư trác tuyệt, chiếm hai loại cũng chỉ có kia mấy vị phân thân kì tài năng.
Sau khi tiếp nhận Hạ gia truyền thừa,ta đem chúng hợp nhất, lại truyền truyền cảm nhận cũng không bắt thêm thần hồn nào, xem ra cái này cải biến thần thức chỉ có thể tiến hành lúc mười tuổi.
Vân nhi cũng tóm tới tay hai cái thần gồn là Phượng hồn cùng Kim qui hồn, hẳn là tổ hợp hoàn mĩ công thủ đều cường đại"
Đại ca có hồn phượng nên cũng biến hóa, vậy nương kia chẳng phải cũng sở tại hồn phượng ư.
Hạ Vũ nhìn nương lại nhìn mình.
Nương thật sự quá mĩ,mà nàng cũng bước vào tu luyện, tài năng sẽ có ngày được như nương a, Hạ Vũ cứ vậy cười lớn trong lòng không thôi.
Con gái mà, ai không muốn bản thân xinh đẹp đâu...