Hạ Vũ sau khi phát hiện ra đích chân thực thân phận của mình, suy tư mà vạch kế hoạch suốt một đêm.
Lúc này,mục tiêu siêu cấp nguy hiểm của nàng không phải là đối chiến lục đại môn phái nữa mà là cái kia nam chính, nam phụ cùng yêu thú, đặc biệt là cái kia nữ chính Lan Băng Băng, bởi so với đi ra, lục đại môn phái đánh chết là chết, cũng không cùng cấp bậc nữ chủ hào quang bàn tay vàng a.
Còn một cách khác là đi dành của nàng cơ duyên hoặc họa ra hấp dẫn vài cái nam ,cả chính cả phụ đến bảo hộ.
Nhưng Hạ Vũ thực là xem thường các cái cách này,đây chẳng phải cướp của trắng trợn sao,lại cái gì mê hoặc nam nhân, đây thật tương đương làm một cái tiểu tam nha.
Vậy là Hạ Vũ dùng toàn bộ khí lực để hồi tưởng xem đại boss Lan Băng Băng có những đồ chơi gì, có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng a.
Nàng nhớ Lan Băng Băng có cái vòng ngọc tổ truyền,bên trong có không gian rộng lớn có thể thăng cấp, linh khí dư thừa, mà độc đáo là có cái linh tuyền có thể tăng nhanh tu vi, lại chữa bách bệnh.
Hạ Vũ trực tiếp bỏ qua cái này,đây là chi tiết quen đến độ nhan nhản rồi,dù cho nàng thực động tâm nhưng cũng không biết nữ chính bây giờ đang tại đâu,có lẽ giờ cũng đã trích máu nhận chủ đi.
Nữ chính còn có cái thập nhị cấp yêu thú,vương của yêu thú, chỉ kém bước nữa là thành cái kia thần thú trong truyền thuyết, đây cũng cấp bỏ đi, nữ chủ có cái này bảo hộ bởi một lần bí cảnh đâm xiên đâm xọ vào cái không gian, mở ra phong ấn yêu thú bấy lâu, lại nhân lúc nó vô lực mà hạ huyết chú, biến nó thành yêu thú của mình,
Hạ Vũ cũng không có đủ dũng khí "xiên xiên xọ xọ" như nữ chính nha.
Còn về pháp bảo, công pháp cũng đừng nói, cái này đều từ không gian mà ra, đã không có không gian,miễn bàn luận cái này danh ngạch.
Nữ phụ có lẽ là xong rồi, lại chẳng có cái gì để đấu,xem xem chỉ có thể chờ nương đi ra nhìn cái kinh hỉ mà nương hứa có lẽ không phải thứ tầm thường.
Hạ Vũ tự nhận là người lạc quan,lúc này cũng chỉ có thể an ủi mình bằng lí do hư hư thực thực này.
Sáng hôm sau là ngày đặc biệt,ngày Hạ Vũ mãn mười tuổi, Hạ Vũ thức dậy đã thấy nương cùng ca ca chờ đợi.
Nhìn đến nương,nàng biết nương điều muốn làm cũng đã làm xong,nương cười cười kéo nàng vào lòng, tháo từng bím tóc của nàng ra,đây chính là khẳng định của việc ngươi đã không còn là trẻ nhỏ,có thể tự do hành tẩu,rời xa vòng tay cha nương.
Hạ Vũ thấy điều này thật không tưởng, mười tuổi ở hiện đại vẫn còn học tiểu lớp đi,được cha mẹ cưng chiều chăm chút,nâng tay sợ vỡ,ngậm miệng sợ tan,thế mà ở đây đã là "tự do hành tẩu",cái này khoảng cách cũng không phải một gang tay nha
_"Vũ Vũ,con có biết hôm nay sẽ là ngày cực kì quan trọng của con không?"
_"Con biết,nay là ngày Vũ nhi mãn thập tuổi,có thể tu luyện công pháp" Hạ Vũ trả lời,tuy là sợ hãi nhưng không thể nói lại không có phấn khích quẩn quanh nha.
Phương Nghi nhìn Hạ Vũ biểu cảm đầy ngây thơ thật là không nỡ.Nếu được nàng thật muốn Vũ Vũ cứ như vậy, không cần quay lại thế giới đầy máu tanh,âm mưu xảo trá kia nữa.
Nhưng hoàn cảnh không cho nàng lựa chọn,nàng và Vân nhi sẽ quay lại nơi đó,vì báo thù,lại vì tiên lộ bản thân lựa chọn,nếu cứ ngây ngốc nơi đây không biết điều gì tới,nhưng khẳng định đại đạo khó thành, vậy Vũ Vũ sẽ ai chăm lo?
Nếu không có lựa chọn,chi bằng chuẩn bị thật tốt,cả nhà quây quần giúp đỡ nhau thì lpfng nàng cũng yên tâm.
_" Tu tiên lộ nan,lại ngoằng nghoèo khúc khuỷu, người nơi đó tay đều đầy máu tanh,lại phải cùng ta và Vân nhi đối đầu với lục đại môn phái,nguy hiểm lại càng thêm trập trùng.Con đây còn muốn đi ư?"
Phượng Nghi dù lòng có tính toán nhưng nàng thực không nghĩ ép buộc con gái.
Lại nói đại đạo cũng không phải dễ nói chuyện như vậy,nếu ngay từ đầu đã không muốn tu luyện,cho dù ngoại vật có tốt đi chăng nữa cũng sẽ không đi đến đâu,không khéo lại trở thành miếng mồi treo lủng lẳng bảo bối cho mọi người nhắm vào
Phượng Nghi trong lòng loạn một vòng,Hạ Vũ cũng không hơn chút nào.Nương nói vậy là ý gì,khuyên nàng nên ở lại đây ư?
Hạ Vũ cũng biết qua không bao lâu, nương và ca ca sẽ quay về thế giới kia để tu luyện,tìm cách báo thù,nàng cũng sợ lắm, hay là cứ trụ lại ở chỗ này,có trận pháp,lại học một vài tiểu pháp thuật như nương và ca, có cái cuộc sống bình yên như trước, chẳng phải tốt hơn nhiều sao,cái gì nam chính nữ chính,tất cả cứ cho ra sau đầu đi.Tưởng tốt lắm,
Hạ Vũ đang mở chuẩn bị mở miệng,lời ra đến cổ lại nuốt trở vào,đây là cái gì kịch tình đáng ghét, nàng lại suýt quên,
Hạ Vũ theo nguyên tác chẳng phải là cái thiên linh căn vạn năm khó gặp,cùng nữ chính tựa cái đẳng cấp,được Vân trưởng lão của Nguyên Lực Tông trong một lần lịch lãm ở thế giới con người phát hiện mà thu,nhận làm đồ đệ sao,lại nói một núi không hai hổ, nàng bắt đầu cùng Lan Băng Băng triền đấu đứng lên, vậy thì mọi bi kịch cũng là bắt đầu từ đây đi.
Nếu chiếu như vậy đi xuống,thật là nàng muốn hay không cũng sẽ đến thế giới kia,vậy đi cùng người lạ không bằng cùng chính thân gia mình đi,dù coa nguy hiểm chút nhưng tâm lại thả rất nhiều.Suy đi tính lại, Hạ Vũ vội nói
_"Con nguyện theo nương và đại ca đi, thù diệt tộc còn đó, con nơi nào có thể tự thân an hưởng yên vui..."
Phượng Nghi quả thật giật mình không thôi,nàng nữ nhi không biết là ngây thơ hay vẫn là quá dũng mãnh,biết kia nguy hiểm trập trùng vẫn quyết đi vào.
Nhưng điều đó coa nghĩa gì không,Hạ gia cùng Phượng gia năm đó tử cũng có bọn nhỏ cha nha,hơn nữa tâm nàng thật sự không nỡ để Vũ Vũ một mình nơi đây.
Thôi thôi,quay lại kia thế giới,nàng dù chết cũng cố bảo vệ cho được đứa nhỏ này không phải là.
"_Nếu vậy con hãy ăn thứ này,đây là vạn năm dịch linh quả,ăn thứ này vó thể khiến con dịch kinh hoán cốt,linh căn tăng lên một cái cấp bậc,con bây giờ đang là thiên linh căn vạn năm khó gặp,ăn quả này vào sẽ thành thiên vương căn"
Hạ Vũ mắt thật muốn rớt ra rồi.
Dịch linh quả thứ đồ chơi này cũng không phải đùa nha,tăng lên một cái cấp bậc về linh căn,cũng không hay là nàng nghe nhầm,hay là tăng lên một cái cấp bậc ấy chứ? Nàng ngay lập tức hỏi
_" Nương nói tăng lên một cái cấp bậc về linh căn ư?"
_"Đúng vậy.Nơi đây sau vụ tiên ma hỗn chiến rất lâu về trước, khiến không chỉ tiên ma hao tổn lớn,mà thiên địa cũng đi theo nguyên khí đại thương,vì vậy không thể nào sinh ra được thiên vương linh căn cùng đừng nói thần linh căn.Vì vậy sách cũng không có ghi lại được mấy cái điều đặc biệt này, cũng sẽ không biết đến.
Lại nói con người luôn suy nghĩ tìm kiếm thần khí,thần thú,nhưng lại không hay vì tinh linh đất trời không đủ,chúng số lượng rất nhỏ dần phi thăng,lại không sinh sản ra được cái mới,dẫn đến biến mất,có lẽ đâu đó sẽ còn sót lại vài chỉ nhưng hẳn là bị phong bế đi"
Hạ Vũ nghe vậy thật vui mừng không ngớt.Nói như vậy nàng chẳng phải là cái tốt nhất linh căn trên thế giới này nha,chỉ cần còn sống đến cùng,làm tiên cũng không chơi.
Nghĩ đã thấy toàn màu hồng, Hạ Vũ không do dự vươn tay đem quả đỏ mọng, to bằng đầu ngón tay trỏ,trực tiếp nuốt vào,lại kinh nhìn đến nét mặt kinh hoảng cùa nương ngồi đối diện...
Dịch linh quả vào bụng không bao lâu,truyền đến tia nóng nóng,lại càng ngày càng bùng cháy lớn lên như thiêu đốt.
Hạ Vũ mặt tái mét nhìn về phía nương,đây là sao ?