Hạ Vũ phủi bụi đứng dậy khỏi mặt đất nhìn nương và ca, thấy lúc này hai người thần sắc đã tốt hơn trước rất nhiều, lại cảm nhận một trận mùi hôi thối bốc lên khiến nàng không thể chịu được, nhìn nhìn mới biết chính là bản thân mình phát ra.
Quá là hố cha, đây là những thứ không sạch sẽ ẩn tàng trong người nàng đây ư, nàng mới có mười tuổi mà đã như vậy, lại thêm vài chục năm sẽ là cái gì, nàng xem xem cả hai đời người cũng không có chật vật như vậy, giờ thì nam nữ chính, tu tiên gì đó đều cấp vất bỏ nàng muốn tắm,muốn tắm ngay.
Như hiểu được cảm xúc của Hạ Vũ, Phương Nghi vẫy tay làm cái tiểu pháp thuật, chỉ một trận gió thổi qua, Hạ Vũ bèn lại sạch sẽ như thường ngày.
Nàng tinh tế cảm nhận bản thân tựa nhe có cái gì khác khác, làn da trắng tựa mỡ đông, mịn màng bóng loáng cảm tưởng chỉ ấn tay cũng ra nước, mắt nhìn lại thấy rõ ràng mọi vật rất nhiều, đôi tai lại nghe rõ cả những tiếng côn trùng gặm lá.
Hạ Vũ giật mình,nàng biết đây là thần thức của tu sĩ mới có tài năng này, nàng lại chưa tu vi nha
Nếu Hạ Vũ giật mình một thì Hạ Vân và Phượng Nghi giật mình mười.
Chưa nói Hạ Vũ lấy thân thể phàm nhân đi tiếp thu Dịch Linh Quả, chỉ nhìn nàng ấy bây giờ cũng đủ khiếp nhân.
Dịch Linh Quả đúng là có thể tăng lên một cái linh căn, nhưng phải là người có tu vi cao thâm, ít nhất cũng phải kết đan hậu kì mới tài năng khống chế linh dược càn quét bài trừ tạp chất mà không làm tổn hại kinh mạch, bởi kinh mạch bị tổn thương thì xem ra mất nhiều hơn được, lại thêm phải tự bản thân tham chiến mới thành, điều này giải thích tại sao thấy Hạ Vũ đau đớn mà Phượng Nghi vẫn không ra tay, nàng chỉ tự trách không nói rõ ràng cho Vũ Vũ.
Giờ nhìn thấy Hạ Vũ bình an vượt qua thật tâm đều thả lỏng, nhìn nhìn cô bé linh khí bức người phía trước.
Cô bé thật sự phấn điêu ngọc mài, đôi mắt hữu thần ánh ánh sự thông minh, làn da trắng mịn ngọc ngà, lại soi xét kĩ gương mặt kia, đôi môi đỏ hồng ướt át,chiếc mũi thẳng cao, phía sau là mái tóc dài buông xõa, đây là bậc nào cái tiểu mĩ nhân, lại nếu tiếp thu thêm cái kia, thật không biết sẽ tạo nên cái mĩ nhân khủng bố cỡ nào
_"Chúc mừng Vũ Vũ thưởng đến tay Thiên Vương căn, ca ca thật sự ghen tị nha"
Hạ Vân mở đầu cậu nói phá vỡ sự im lặng lúc này.
Hắn biết nương đang tức giận Vũ Vũ tùy tiện, chưa nghe giải thích tường tận đã bắt linh quả dùng.
Hắn ở ba năm tiền cũng đã được nghe nương nói quá, nhưng hắn chỉ thu vào để đó, chờ đợi kết anh sẽ dùng, so lúc kết đan hậu kì hẳn là có nhiều điều đảm bảo.
Lại nhìn Vũ Vũ cứ thế ăn vào, thật sự là hảo hảo phúc khí đâu mới có thể vượt qua, chỉ sợ không có cái phúc phạn này đã ngay lập tức nổ tan xác
_"Vũ Vũ, lần sau không được lỗ mãng như vậy, con biết linh quả đây là thứ đồ chơi gì không mà vội vội vàng vàng bắt tới tay?" Phượng Nghi nghiêm giọng trách phạt
_"Con nghĩ ai cũng có thể ăn mà "Hạ Vũ ngạc nhiên hỏi lại
_"Đúng là ai cũng có thể dùng, hơn nữa một đời chỉ dùng một lần, mà yêu cầu phải từ kết đan hậu kì trở lên mới tài năng khống chế dược lực, không sẽ bạo nổ mà chết, thế mà con chưa nghe rõ ta nói đã vội vàng nuốt đi, không có cực hảo vận khí như hôm nay, con tưởng xem sẽ ra sao ?"
Hạ Vũ kinh hoảng. Kết đan hậu kì tài năng mới có thể dùng được, vậy mà nàng cứ thế nuốt đi, mà lại vượt qua.
Sẽ không phải là vận khí, nếu vận khí tốt nàng đã không bị xuyên, hẳn là do tác giả đại nhân gây ra, nàng là đệ nhất pháo hôi, sẽ không cứ vậy ngã rớt, còn chưa góp sức tạo hào quang nữ chính là chưa được lĩnh hộp cơm nha.
Lần đầu tiên trong đời nàng cảm tạ mình là nữ phụ, ít ra cái mạng nhỏ sẽ được tác giả đại nhân bảo hộ cho đến lúc gặp nữ chính
_" Con biết hôm nay con sai ở đâu không ?"
_"Đã ăn linh quả ạ "
_" Không,không, cái đó không phải điều chính, con chẳng phải đã vượt qua rồi sao dù đó là hảo vận đi chăng nữa.
Cái nương muốn con rút ra bài học ấy là con quá vội vàng, mà một khi bước về thế giới tu chân, vội vàng chính là điểm yếu chí tử, bị lừa bán còn cho thêm tiền. Con hiểu chứ ?"
Hạ Vũ đã hiểu vì sao nương lại nhíu mày như vậy rồi.
Nàng quả thật quá vội vã, quá ngây thơ,chỉ nghĩ đến cái lợi trước mắt mà quên đi lợi hại trong đó.
Quả thật khi xưa đọc truyện thấy các nữ chính tâm tư quá sâu trầm kín đáo, nàng lại cho là thừa,nhưng giờ nhìn lại nếu không như thế có là hào quang vạn trượng cũng chỉ mặc người quay tròn trong tay.
Xem ra nàng cần phải nhanh chóng quen với hoàn cảnh hiện nay,giờ có nương nhắc nhở,sau này đâu...
_"Con hiểu.."
Phượng Nghi vẫn nhìn từng nét thay đổi trên nét mặt của Hạ Vũ.
Quả thật khiến nàng có chút đau lòng, dù sao đây cũng chỉ là một bé gái mười tuổi, nhưng nàng cũng không thể mềm lòng, những điều này đều cần nhận thức rõ nếu không kết quả có thể hiểu.
Nhưng nhìn đến Vũ Vũ, hẳn là đã thấu triệt, điều này thực khiến nàng vừa lòng
_" Giờ con đã mãn mười tuổi, Dịch Linh Quả kia là món quà cho mỗi đệ tử dòng chính khi bước vào tu tiên, đợi đến khi nguyên anh sẽ cải biến cả về thể chất và tinh thần, cái này con đã dùng cũng như xong, kế tiếp hẳn là đến nghi thức chính, nghi thức truyền thừa "
_"Cái gì cơ, truyền thừa gia tộc ư?"
Cái này Hạ Vũ có ngu cũng biết quí giá so với cái kì Dịch Linh Quả gấp trăm.
Gia tộc Hạ và Phượng có từ thượng cổ,xem như vậy truyền xuống có thể hiểu đi.
Điều này cũng có thể giải thích lục đại môn phái liên thủ cũng không tìm thấy bí pháp gia tộc ở đâu. Chợt nghe nương quát to " ngồi xuống", kèm theo các loại phù chú phức tạp ánh ánh vây quanh Hạ Vũ.
Nàng chỉ ngồi xuống, đôi mắt mở to nhìn cảnh vật phía trước dọa trấn, ở kia một con phượng hoàng và một con rồng mini đang bay lượn, dưới đất lại là mini của hỏa kì lân và một con kim qui.
Cả bốn con sau khi thành hình liền cấp tốc bay về phía Hạ Vũ,chen chúc nhập vào mi tâm của Hạ Vũ.
Nàng chỉ thấy đầu nhiều hơn rất nhiều thứ,lại hỗn độn khiến không thể nhận ra cái gì ra cái gì khiến nàng mụ mẫm cả đầu óc,mà mơ hồ nàng nghe thấy tiếng nương quát to : " thanh tỉnh hấp thu,phân tích,nếu không sẽ luôn luôn chìm đắm không bao giờ thanh tỉnh nữa,mau mau"
Cái gì không thanh tỉnh, đó chẳng phải ngốc tử.
Không được làm ngốc tử nàng thà không sống.Vì vậy lại cắn răng,tâm hồn lại hung hăng tiến về phía luồng sáng hỗn độn kia..."