Mục lục
[Dịch] Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoại viện vương cung, thực nghiệm thất chuyên môn của Aldas đại sư.

Ám tinh linh đại sư trợn mắt há mồm nhìn người mặc áo choàng trước mắt này. Đây là cường giả có danh tiếng hiển hách tại Ám Nguyệt lãnh địa, phó quân đoàn trưởng quân đoàn Xích Huyết, phó thống lĩnh cấm vệ vương cung, thủ lĩnh Áo Choàng hội Guile. Nhưng mà hắn nhìn "Guile" bỏ mặt nạ xuống, khuôn mặt sau lớp mặt nạ kia không ngờ lại là...

"Trần Duệ!" Khuôn mặt Aldas đại sự hiện rõ vẻ kích động, biểu tình biến ảo, cuối cùng lại thành cười khổ: "Không ngờ! Thật là không ngờ! Thảo nào mà 'Guile' lại sẵn sàng giúp ta và Riza! Ta nên xưng hô thế nào với ngươi đây? Cường giả ma hoàng, Guile đại nhân? Hay là trị an quan, Trần Duệ đại nhân?"

"Đại sư, ngươi đừng cười ta. Tất cả hết thảy đều là do truyền thừa đại tông sư cho ta. Mặc kệ ta biến thành bộ dáng gì, chiếm hữu lực lượng gì, ta vẫn mãi là bằng hữu Trần Duệ của người."

Aldas nhìn hắn thật lâu, gật gật đầu: "Không thể không nói ta có thể làm bằng hữu của ngươi là một vận may rất lớn. Bất kể là chuyện gặp lại muội muội Riza hay là tiến bộ trong dược tề học tất cả đều do ngươi cho ta. Ha ha, truyền thừa đại tông sư thật quá kỳ diệu, cho dù là bằng hữu cũng không tránh khỏi có chút đố kỵ đỏ mắt nha."

Trần Duệ nghe được ý trêu đùa trong câu nói cuối cùng kia, biết ám tinh linh đại sư đã dần bình tĩnh lại, cười nói: "Trước đừng đố kỵ ta vội, hiện tại có một kỳ ngộ to lớn bằng trời đang đặt trước mắt đại sư đây. Nếu đại sư sẽ có được truyền thừa chuẩn tông sư cấp nhưng mà có khả năng có nguy hiểm đến tính mạng, đại sư có nguyện ý hay không..."

"Đương nhiên là nguyện ý rồi!" Trái tim vừa mới yên tĩnh lại của Aldas đã ngay lập tức trở nên cuồng nhiệt, hai mắt phiếm quang nhìn chằm chằm vào hắn: "Mau nói cho ta biết!"

Tuy thực lực của Trần Duệ đã có thể dễ dàng miểu sát Aldas nhưng thực ra hắn vẫn có điểm sợ hãi ánh mắt cuống tín đồ này: "Kỳ thực... không phải là truyền thừa mà là ta đã tìm được một vị chuẩn tông sư cấp cho hai chúng ta..."

"Thì ra sự qua đời của Lolo đại sư lại có bí mật như thế" Aldas nghe Trần Duệ kể hết chuyện xưa liền hiểu ra, lôi kéo hắn đi: "Vậy thì ngươi còn chờ cái gì cơ chứ? Lập tức mang ta đi bái sư!"

Khiếp, gấp gáp như vậy, xem ra mệt nhất chính là đây... Trần Duệ vội vàng kéo ám tinh linh đại sư đang kích động lại "Đã trễ thế này, vị chuẩn tông sư kia đã nghỉ ngơi rồi, sáng ngày mai ta sẽ mang đại sư đi."

"Được! Được!" Aldas hưng phấn chà xát hai tay. Năm xưa hắn bị dược tề sư lừa gạt mà rời nhà đi nên cho đến hiện tại vẫn chưa gặp được một lão sư chân chính, tất cả bản lĩnh đều là đi học trộm mà thành. Hắn đã mất nhiều thời gian cho những con đường vòng, thật không dễ dàng mới có thể trở thành đại sư dưới sự trợ giúp của Mejia, trình độ cũng thuộc về tầng thứ khá thấp trong đại sư. Nếu như không phải được Trần Duệ cung cấp cho hắc sắc dược thủy và dược thủy có độ thuần cao thì rất có thể suốt cả đời, thực lực của hắn cũng sẽ dậm chân tại chỗ. Hiện tại có một vị chuẩn tông sư làm lão sư, điều này không chỉ là một đốm sáng trong đếm đen, hắn làm sao có thể không hớn hở như điên chứ.

Trần Duệ nhìn Aldas hưng phấn đến chân tay luống cuống thì ngầm lắc đầu, chắc là đêm nay lão khó mà ngủ được. Kỳ thực sau khi đi ra vương cung nội viện, Trần Duệ mới đến thực nghiệm thất của Aldas. Chuyện tình Tetema, Trần Duệ đã báo cáo cho trưởng công chúa Mejia. Mejia biết chuyện thì vô cùng vui mừng. Nàng rất rõ một vị chuẩn tông sư hai lớp có ý nghĩa như thế nào với Ám Nguyệt, dù cho chỉ tiếp đón vị đó một năm.

Lễ vật của tiểu la lỵ đã được Mejia thu trước, hiện tại trước mắt đã thu được lực lượng của viên quang ám kết tinh kia. Nếu như có thể hoàn toàn tiêu hóa lực lượng to lớn bên trong thì đạt tới đế cấp sẽ không phải là mộng tưởng. Đương nhiên, lực lượng còn chưa đạt tới tầng thứ ma đế cấp, còn cần phải lĩnh ngộ lĩnh vực chân chính nữa nhưng bất kể như thế nào thì đây đều là một cơ duyên khó có thể có được.

Thực tế, đóng vai trò then chốt trong phần lễ vật này là Trần Duệ. Nếu như không phải hắn trợ giúp thổ nguyên tố nhân thì tiểu la lỵ không có khả năng nhận được viên kết tinh này. Mejia hiểu rất rõ điểm này mà câu nói lúc Trần Duệ chia tay càng khiến trưởng công chúa mừng thầm trong lòng.

"Vào sinh nhật đầu tháng sau, ta sẽ tặng nàng một lễ vật khó quên."

Trần Duệ tạm biệt ám tinh linh đại sư vẫn đang vô cùng phấn khích, lần nữa đeo mặt nạ lên rồi đi ra khỏi vương cung.

Vừa muốn về nhà thì đột nhiên nhớ lần dạ vũ trước, vị tiểu thư đứng đầu mật thám nào đó đã từng uy hiếp. Do dự nửa ngày cuối cùng hắn cũng không dám mạo hiểm, đi tới hướng hẻm nhỏ khu phố đông bắc.

Quẹo vào hẻm nhỏ, đi tới một căn nhà, Trần Duệ bồi hồi đứng trước cửa một lúc cuối cùng mới to gan vươn tay ra định gõ cửa. Ai ngờ đại môn "kèn kẹt" một tiếng liền mở ra, một thân ảnh yểu điệu hiện ra trước mắt.

"Hừ! Ta chờ ngươi đã lâu, cuối cùng thì ngươi cũng đưa ra lựa chọn chính xác, không có thất ước."

Câu nói này khiến Trần Duệ ngầm vui mừng, chỉ cần đến đây đã là được rồi sao?

Hắn vừa tự hỏi, chân bất giác cũng đã bước qua ngưỡng cửa.

Căn nhà nay cũng bày đầy long ngữ minh văn và ma pháp trận, là do Betty tiểu thư kêu tên trai bao long tộc làm cho vị bằng hữu tốt nhất của mình. Man đà la của Đọa Thiên Sứ đế đô vốn có rất nhiều thị nữ hầu hạ nhưng ở chỗ này cần phải bảo mật công tác nên không có một thị nữ nào. Vì vậy trong trong ngoài ngoài đều có vẻ... bừa bộn.

Lần này, Isa tiểu thư không đeo diện sa, nhan sắc mỹ lệ kia khiến cho ánh trăng màu tím cũng phải ảm đạm mấy phần.

Trần Duệ kiên trì nói: "Isabella đại nhân..."

"Gọi ta là Isabella." Isa tiểu thư bất mãn ngắt lời hắn.

Thật là lòng nữ nhân như kim dưới đáy biển, lần trước không phải đã bắt hắn gọi chuẩn như vậy sao? Trần Duệ nhất thời không nói ra lời.

"Lo lắng làm gì, trước hết giúp ta dọn dẹp nơi này cái đã."

Gì? Thì ra là đi làm công?

Trần Duệ thở dài trong lòng, dưới ánh mắt uy hiếp của Isabella bắt đầu công việc dọn dẹp. Hắn đã từng có kinh nghiệm "làm công" phong phú ở Thải Hồng sơn cốc nên rất nhanh viện tử đã được quét dọn sạch sẽ, ngay cả ngay cả hai gốc hỏa diễm thảo cũng một lần nữa phát ra ngọn lửa sáng ngời.

"Trong phòng trong cũng phải dọn! Còn cả phòng ngủ nữa!"

"..."

Thật không dễ dàng dọn dẹp sạch sẽ phòng ngủ, đốc công tiểu thư nhìn chằm chằm vào hắn rồi nói: "Ngồi."

Trần Duệ nhìn cái phòng ngủ này một cái, nơi này? Nơi này chỉ có một cái giường, chỉ có thể để... nằm thôi.

Chẳng qua, hắn không dám nói ra câu này, chỉ có thể ghé mông ngồi trên giường, trông vô cùng khó chịu.

"Ngươi rất khẩn trương à?"

"..."

"Hừ, sao khi lừa nữ hài tử thì không thành thật như vậy?" Nhìn vào bộ dáng đần độn của Trần Duệ, Isabella dường như bị chọc tức.

"Charles" lúc đầu phong lưu cỡ nào, ưu nhã lịch sự, hiểu lòng người cỡ nào. Bởi vì "tình huống cần thiết" phải tiếp xúc nhiều với đóa hoa Isabella của đế đô, phải thiết lập mối quan hệ thân mật nên có thể nói là trai tài gái sắc, khiến cho những người ngấp nghé sắc đẹp của Isabella đố kỵ không thôi, thậm chí còn từng xảy ra chuyện phục kích.

Kỳ thực bất kể là "Charles" hay là Isabella thì cũng chỉ mặt trái mặt phải mà thôi, cho dù Isabella thật sự cũng có lúc sa vào thì vẫn không chút lưu tình hạ thủ với "Charles".

Mãi cho đến khi hai người cùng đối phó với Bạch Lạc, Isabella liều chết đỡ một kích trí mạng cho hắn, trong lòng Trần Duệ mới chính thức nảy sinh cảm giác trước đây chưa từng có với nàng. Hắc còn nhớ rõ, khi chủy thủ xuyên qua người nàng, máu của nàng bắn lên trên người hắn, cái cảm giác đau nhói tim đó... Nếu như nói hắn vẫn luôn diễn kịch thì tại thời khắc sau cùng đó, đặc biệt là khi hắn nghe câu biểu lộ chưa hết kia thì cuối cùng hắn cũng không thể nào không chế được mà sa vào trò chơi do chính mình bầy ra.

Cho nên hắn đã sử dụng sống lại dược thủy, hy vọng nàng có thể tiếp tục sống, có thể thoát hoàn toàn khỏi bi thương và thù hận. Thậm chí trước khi rời khỏi, hắn còn lưu lại một tờ giấy, để lại cho nàng một hy vọng nhỏ nhoi.

Đáng ra đó chắc hẳn đã là một kết cục khá viên mãn! Nhưng mà người tính không bằng trời tính, Isabella không ngờ thần xui quỷ khiến thế nào mà lại đi tới, trở thành một thành viên của Ám Nguyệt, mà lại còn quỷ khiến thần xui thế nào mà lại biết được bí mật của hắn!

Lúc đầu đã hứa rằng sẽ gặp lại và bây giờ quả là đã gặp lại. Nhưng mà lời hứa khác đâu? Thật sự là một tên lừa đảo sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng lừa đảo đại nhân lại càng thêm chột dạ, không dám nhìn Isabella cũng không dám lên tiếng nói chuyện.

Có một câu nói mịt mờ vẫn không dám nghĩ sâu - tế đàn hậu cung lại tiếp tục dùng máu tươi tới huyết tế sao?

Isabella nghiêm mặt nhìn gia hỏa này, dường như tràn đầy hận ý. Nói đến chuyện này, nàng mấy lần mưu sát nam nhân này mà không thành, đến sau cùng lại vì hắn mà "chết". Cuối cùng, hắn lại cho nàng sinh mạng thứ hai và hy vọng để tiếp tục hướng về tương lai, cho nàng dũng khí và động lực để tiếp tục sống. Nói "hai bên không nợ gì nhau" cũng không quá phận nhưng nếu như chỉ đơn giản là cách tính toán cân bằng này thì làm sao lại còn có hận ý như vậy?

Loại hận ý này giống như một loại cảm tình, không kiểm soát được mà sản sinh, có lẽ chính là một cách thể hiện của tình cảm. Chẳng qua là hình thức biểu đạt bất đồng thôi.

"Hừ! Đừng giả vờ đáng thương, còn có một tin tình báo trọng yếu muốn nói cho ngươi đây."

Trần Duệ cuối cùng thì cũng tìm được một chủ đề để đổi câu chuyện: "Việc gì?"

"Một nữ hài tử xinh đẹp đã tới cứ điểm khách sạn Wallonia ở đế đô. Nàng ta cầm tinh thạch liên hệ của nội bộ ám ma, chỉ đích danh muốn gặp Simon đại nhân, đến hiện tại vẫn còn chưa đi. Chắc là ngươi lại ra ngoài trêu hoa gẹo nguyệt hả? Ngươi nhất định phải nhanh chóng giải quyết cho xong chuyện này nếu không cứ điểm sẽ bị nàng ta phá nát!"

Một nữ hài tử xinh đẹp tìm kiếm "Simon" sao? Hơn nữa lại có thể phá nát một cứ điểm nữa? Trần Duệ sửng sốt, phù hợp với tất cả các điều kiện trên chỉ có... hắc long tiểu thư Olivia Faith ở thần sơn kia thôi!

Thực lực của Olivia là ma đế trung giai, không phải nói đợi đến ma đế đỉnh phong mới có thể rời khỏi sao? Làm sao đột nhiên lại đến cứ điểm của đế đô được? Án chiếu theo thực lực lúc đầu của nàng ta, muốn đạt đến cao giai sợ ràng còn phải cần nhiều năm nữa, chẳng lẽ nàng ta gặp phải kỳ ngộ gì nên đã tiến giai?

Bất kể thế nào, một siêu cấp bảo tiêu giá rẻ này khẳng định là hắn phải tranh thủ nắm trong tay.

Trần Duệ đã không phải loại tay mơ như lúc ban đầu, hắn nghe được chút cảm giác không vui từ giọng nói của Isabella, dường như là ghen tức?

"Ngươi tạo ra cục diện rối rắm này thì phải tự mình thu dọn cho thỏa đáng!"

"Biết rồi." Trần Duệ vội vàng gật đầu, nhịn không được lại nói thêm một câu "Chuyện không phải như nàng nghĩ đâu!"

Câu nói vừa ra khỏi miệng đã thấy hối hận, hắn giải thích gì với nàng chứ? Chẳng lẽ còn hiềm không đủ loạn?

Ánh mắt của Isabella lay động, ngữ khí mới hòa hoãn xuống: "Ta nghe đây."

Trần Duệ chỉ nói: "Chuyện kia... phải nói từ lúc ta đi Huyết Sát đế quốc..."

Isabella nghe một đoạn, lại hỏi: "Khi nào ngươi đi Huyết Sát đế quốc?"

"Lúc trưởng công chúa đi sứ bên Lam Dong lãnh địa, sau đó nói với bên ngoài đi theo Aldas đại sư đi thí nghiệm..."

Trần Duệ một mặt giải thích một mặt toát mồ hôi mà ứng phó Isabella không ngừng hỏi cặn kẽ những lỗ hổng trong lời nói, xém chút nữa thì tất cả nội tình đều phun hết ra.

Isabella hỏi nửa ngày mới đột nhiên nói một câu: "Có phải ta rất phiền toái hay không?"

Trần Duệ biết vấn đề này rất khó trả lời. Nếu nói "không" thì sẽ tiếp tục chuỗi phiền toái này, còn nếu đáp "đúng" thì chỉ sợ hậu quả càng nghiêm trọng hơn.

Isabella lại tự nói ra đáp án: "Nữ nhân đều rất phiền toái. Lúc nam nhân trêu chọc nữ nhân thì nên có chuẩn bị tư tưởng này. Có phải hiện tại ngươi đang hối hận?"

Trần Duệ vội vàng lắc đầu, Isabella nhìn vào mắt hắn: "Hay là ngươi càng hối hận quyết định lúc trước hơn."

Quyết định nào? Là giả mạo "Charles" lừa nàng sao? Hay hối hận khi để nàng quản lý Ám Ma? Trần Duệ to gan ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt của nàng, đột nhiên hắn đã hiểu rõ, "quyết định" mà nàng nói chính là sống lại dược thủy.

Dưới ánh sáng nhu hòa của ma pháp đăng trong phòng ngủ, đôi mắt bích ngọc mỹ lệ như nước kia chớp động lên quang mang, mang theo một tia ôn nhu nhàn nhạt. Đây không phải là dụ hoặc và mê say của man đà la mà thuộc về hương thơm thoang thoảng của tuyết đạt lai.

Câu nói kia còn vang bên tai: ta nguyện rằng người ta gặp lúc đầu là ngươi... Cuộc sống nếu chỉ là mới gặp gỡ.

Trong lòng Trần Duệ dâng lên một xung động không rõ tên, hắn kiên định lắc đầu: "Không hối hận."

Đôi mắt bích ngọc kia nháy mắt trở nên vô cùng trong trẻo, dường như ẩn chứa sự vui mừng nào đó, khuôn mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc: "Hừ, ngươi có thể đi rồi."

Trần Duệ không khỏi khẽ thở phào, không dám nhìn vào mắt nàng, gật gật đầu: "Vậy ta đi đây."

Hắn đứng thẳng người lên, vừa mới đi đến cửa viện tử thì sau lưng đã truyền đến một cơn gió. Thân thể đã bị một thân ảnh xông đến ôm chặt từ sau lưng.

"Đừng động đậy!"

Thân thể nóng ấm gắt gao dán vào lưng hắn, đặc biệt là hai luồng ôn nhuận mà phong mãn kia càng ép chặt vào. Nhưng Trần Duệ cảm giác rõ ràng hơn là con tim hai người đang đập rất nhanh, cổ hắn còn có chút ươn ướt.

Thân thể kia có chút run rẩy và chút ươn ướt kia càng lúc càng khuếch tán.

Người Trần Duệ cứng lại, không dám động đậy, cũng không phải hắn sợ uy hiếp gì mà hắn có cảm giác nếu như hắn quay lưng lại mà ôm lấy nữ nhân đang ở sau hắn thì chuyện sau đó sẽ phát triển thêm một bước. Hai người rất có thể sẽ trở về phòng ngủ... cho nên hắn không thể động.

Hắn không phải loại lãng tử chơi bời, hoặc là không tiếp nhận hoặc là đã tiếp nhận thì phải gánh vác trách nhiệm của một nam nhân.

Đây là một trong những nguyên tắc mà Trần Duệ vẫn giữ vững, trước khi không chuẩn bị tốt cho việc gánh trách nhiệm thì hắn tuyệt đối không thể loạn động. Cho dù bị nhạo báng là hèn yếu thì hắn cũng làm vậy.

Mà hắn lại không biết cách nghĩ hiện tại của Isabella. Hắn là người mà nàng ký thác cả đời hay chỉ làm một kẻ thay thế?

Sau lưng, thân thể ấm áp dần dần rời xa, gió đêm thổi tới, y phục ướt đẫm sau lưng truyền đến sự lạnh lẽo thấu tận tâm gan.

"Ngươi về đi. Chuyện hôm nay không được nói cho bất cứ ai cả!"

Đây không phải là lời ta muốn nói sao? Trần Duệ cười khổ trong lòng, chầm chậm đi ra khỏi cửa.

Thanh âm ở phía sau trở nên lạnh lẽo: "Ngày mai, tới sớm một chút, đừng nghĩ có chuyện may mắn."

Cửa tự động đóng lại, Trần Duệ lúc này mới nhìn về phía sau một cái, chỉ cảm thấy tâm tình mình chưa bao giờ phức tạp như thế.

Vừa rồi nữ tử mỹ lệ kia còn gắt gao ôm lấy lưng hắn, mặc cho nước mắt lặng lẽ rơi. Tuy thân thể hắn không động nhưng tim hắn thì đã có chút động rồi. Tiếp theo... muốn làm tới sao?

Ngoài cửa lớn, nam tử đột nhiên hung hăng tự đánh vào đầu mình một cái: "Đây chính là ngươi đang đùa với lửa!"

Trong sân, đôi mắt bích ngọc mỹ lệ của của nữ tử ngẩn ra nhìn vào những con thiêu thân không tiếc sinh tử đang bay vào hỏa diễm thảo. Nàng đứng đó, nhất thời ngây dại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
noulx23
12 Tháng năm, 2021 10:58
Đến đoạn cu main bị ám sát đâu đó chap 10 thì đành drop, có đứa nào ngu đến nỗi phái tử sĩ đi ám sát lại có danh phận b thường dễ tra, có tay cầm là thê tử cho cu main nắm thế bh ko
Hieu Le
06 Tháng năm, 2021 13:06
đoạn đầu (2/3)còn hay, từ sau càng ngày càng chuối, sến và nát
Sâm Tu
05 Tháng ba, 2021 14:56
mọi người thưởng nghĩ rằng hung nô với mông cổ giống nhau là sai hoàn toàn , mông cổ khỏi điểm của nó là thuần 100% siberia trong khi hung nô khởi điểm của nó là hoa hạ + siberia = -> hung nô
Sâm Tu
05 Tháng ba, 2021 14:53
hung nô thực tế là 1 liên minh bộ lạc chứ không có dân tộc hung nào hết , các gia tộc thiền vu hung nô lãnh đạo liên minh phần lớn là hậu duệ quý tộc nhà hạ chạy trốn khi nhà thương nổi dậy , hung nô có chữ viết và ở mức độ nào đó nó thậm chí còn thuần "hoa hạ" hơn cả hán tự nữa cơ! hung nô có thủ đô tên là "thành phố rồng" , hung nô đã kết hợp truyền thống thờ cúng tổ tiên của người hoa hạ và shamanism của người du mục siberia thành tôn giáo quốc gia của họ
Cauopmuoi00
29 Tháng tám, 2020 02:21
review rất chi tiết né dc một bộ kém cỏi
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2020 07:38
newbie có khác :)
Chiến Cuồng Tiên Quân
25 Tháng bảy, 2020 01:18
*** chủ đề mới lạ tưởng hay nhảy vào đọc mà anh em bình luận thế này tự nhiên không muốn đọc nữa
Hung Ha
14 Tháng sáu, 2020 22:49
Cái hay nhất của lịch sử là quá trình phát triển kinh tế văn hoá quân sự từ góc nhìn đổi mới của 1 đứa từ hiện đại . Em đọc hết các gạch đầu dòng của bác em vẫn thấy cố vẫn đọc dc . Nhưng đọc dòng cuối là em bỏ luôn . Hung nô mông cổ . 1 đế chế làm dc điều mà chỉ có rất ít đế chế làm dc vào thời chiến tranh lạnh . 1 quốc gia mà quốc lực nó yếu nhớt nhưng vẫn quét sạch 2 lục địa âu á . Thì trong này vai trò của lãnh đạo nó phải như nào . Nghe bác nói 23 chương mà nó tách 2 chương chơi gái là nghỉ luôn.
Hung Ha
14 Tháng sáu, 2020 22:43
Nền tẳng của 10 vạn kỵ binh đó là j . 2 đời thiên khả hãn gây dựng . Như thằng main này có khác j thằng ngựa đực . Mẹ nó nó còn ko tha
Sơn Dương
14 Tháng sáu, 2020 17:14
cảm ơn tác giả đã tạo ra 1 nvc Khá là Hay. ừm biết nói thế nào nhỉ... mà thôi.
binto1123
12 Tháng sáu, 2020 15:01
Thường thường tui đọc 50-100 chương mới review truyện mà nay đọc đến chương 23 đành drop, rất tiếc 1 bộ truyện có ý tưởng hay mà tác giả viết quá tệ. - Main sống lại lần thứ 2, có kiến thức thời hiện đại, có kinh nghiệm chinh chiến thời mạt Hán mấy chục năm mà trọng sinh thêm lần nữa vẫn như thằng trẻ trâu ngạo mạn hống hách. - Tác giả viết cái gì cũng hời hợt, kinh tế xã hội k bao giờ đề cập, dân du mục kinh tế chủ yếu chăn thả gia súc, nghèo đói k đủ ăn nên mới thường xuyên đánh trung nguyên, vậy mà chỉ nói sơ qua vài dòng thành lập giao dịch là hết, quốc lực k có lấy cái gì tranh bá? - Dân tộc Hung nô chỉ có ngôn ngữ k có chữ viết, kiến thức cơ bản vậy tác giả k thèm đưa vào, main k có ý thức gì về vấn đề này, lại còn khuyến khích thủ hạ đi học hán ngữ. - 3 thằng thủ hạ đắc lực đầu tiên k có quá trinh giới thiệu, k có quá trình làm quen, cứ như từ trên trời rơi xuống. - Có kinh nghiệm 2 kiếp, lại có dân Hung nô từ nhỏ sống trên lưng ngựa, vậy mà k huấn luyện dc 1 chi kỵ binh ra hồn, quá trình huấn luyện mấy tháng chỉ ghi đúng 2 câu. Đến khi đánh trận thì tcho rằng chỉ cần 1 trận là binh lính thành tinh nhuệ. - Nói đến đánh trận, 1 cuộc chiến 6 tháng viết trong 3 4 chương, 1 trận huyết chiến 2 bên tổng 5 vạn người viết k tới 2 chương, mô tả cảnh chiến đấu qua loa, chỉ nói nhảm là nhiều - Chính trị cũng chả ra gì, chương 22 23, ngay đoạn gay cấn thiền vu bị ám sát suýt chết, đang chờ mong tranh giành quyền lực thì bỗng dưng nhảy cóc qua 2 năm, trong đó 1 năm rưỡi có thiền vu cực lực ủng hỗ mà k đoạt được ngôi, nhảy cóc qua 2 năm chuyện đầu tiên làm là đi câu cá - Quốc lực chả ra gì mà main suốt ngày đi dạo, săn bắn, chơi gái, 23 chương thì có nguyên 1 chương chơi vợ của cha, 1 chương chơi đùa với con gái đối thủ.
xetayga
03 Tháng sáu, 2020 02:15
Vợ : Athena (Nữ tướng quân) - Cơ Á (Tì nữ) - Alice (Tiểu công chúa, loli) - Mejia (lúc thì Zya Đại công chúa, Nữ hoàng Ngạo mạn vương tộc) - Katherine (lúc thì Cathenrina - Tên giả Kristina - Nữ hoàng Dục vọng vương tộc) - Isabella (lúc đầu là kẻ thù tí giết main vài lần) - Lola (Tiên long nữ, máy bay) - Tiffani (Nữ hoàng cuồng nộ vương tộc ) - olivia (Hắc Long) -Helen (Người cá, maybe) - Milan (bán tinh linh, maybe) - Blanchett (bán tinh linh,maybe) -Bisi (Hôn thê thời còn trên mặt đất,maybe) - Veronica (Crush, sau chết sống trong ng main) - Lara Liya (em này lep, tán vợ main) -Tu luyện ( mỗi cảnh giới ở dưới đều có 3 cấp độ Sơ - trung - đỉnh phong) (Các cảnh giới chêch lệch rất lớn kiểu như A- cân 10 thằng B+, A+ cân 100 B+) - Đê giai ác ma (F) - Trung giai ác ma (E) - Cao giai ác ma (D) - Ma Vương (C) - Đại Ma Vương (B) - Ma Hoàng (A) - Ma Đế (S) - Ma Đế Quốc độ (SS) - Ma Tôn, Bán thần (SSS) - Nguỵ Thần (SSSS) Tiếp cận thần linh thì có 3 cấp độ (SSSS+, SSSS++, SSSS+++). Chủng Tộc : - Vương tộc (1 trong 7 vương tộc ma giới ) + "Ngạo mạn" vương tộc. Dòng họ: Lucifer. + "Tham lam" vương tộc. Dòng họ: Mammon. + "Dục vọng" vương tộc. Dòng họ: Aspen Maude. còn có tứ đại vương tộc, hoặc im hơi lặng tiếng, hoặc y phụ ba đại đế quốc. + "Lười biếng" vương tộc. Dòng họ: Bei Lier. + "Đố kỵ" vương tộc. Dòng họ: Leviathan. + "Bạo nộ" vương tộc. Dòng họ: Samael. + "Tham ăn" vương tộc. Dòng họ: Beelzebub. - Đại ác ma - Ám tinh linh - Mị ma
Hieu Le
21 Tháng năm, 2020 20:45
10 vạn kỵ binh quất cả á âu luôn chứ mỗi bọn hoa hạ đâu
Bùi Thiên Hoàng
18 Tháng năm, 2020 23:28
Mông cổ nó cũng 10 vạn mà nó cũng cân 4 phía đấy từ á sang âu
Đặng Triết
25 Tháng tư, 2020 08:27
đọc cảm thấy khó chịu 10 vạn quân đấu với cả hán
Alohawow
14 Tháng tư, 2020 11:40
Đọc giới thiêu có vẻ mới tính xem mà thấy các bác bình luận nên nghĩ lại :)))
Sơn
05 Tháng tư, 2020 14:56
Tao đọc đến chương 232 giờ nhịn ko đc phải vào chửi đcm 1 người 3 tên *** đọc đéo để ý đéo bt tk nào đcm
Hieu Le
25 Tháng ba, 2020 00:24
cái loz má tên nhân vật thay đổi lung tung đọc khó chịu thực sự
Hieu Le
21 Tháng ba, 2020 10:07
truyện như loz mà đề cử với quảng cáo nhiều vc. thích hợp cho ng mới với mấy đứa atsm
Quốc Tuấn
02 Tháng mười một, 2019 19:27
đoạn sau bản cv khó chịu v
Phạm Văn Đạt
16 Tháng mười, 2019 21:33
Đọc lại vẫn hay như lúc đầu
Phamdangkhoa
19 Tháng tám, 2019 11:20
hay
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
BÌNH LUẬN FACEBOOK