Mục lục
[Dịch] Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không đáng giá." Veronika lắc đầu một cái: "Thật không đáng giá, ngươi căn bản không biết."

"Veronika, ta biết nàng đã phải trải qua rất nhiều thống khổ." Trần Duệ đi tới trước người nàng, nắm chặt lấy tay nàng: "Tiểu Arthur ban đầu không có năng lực giúp nàng thoát khỏi khổ đau nhưng giờ ta có!"

"Không!" Veronika cúi đầu, tay run rẩy dữ dội hơn, "Ngươi không biết! Ngươi không biết gì cả!"

Trần Duệ khẽ thở dài một tiếng nói: "Nàng sai rồi, thật ra thì ta biết."

"Không…" Veronika nắm chặt tay lại, đốt ngón tay vì dùng sức quá độ mà trắng bệch rồi chợt ngẩng đầu lên, ra sức tránh thoát đồng thời thét to: "Ngươi có biết là ai làm hại ngươi lưu lạc bên ngoài bảy năm, đánh mất phần lớn trí nhớ không?"

Trần Duệ chăm chú nhìn nàng: "Đó chỉ là ngoài ý muốn, dù nguyên nhân như nào, tiểu Arthur vĩnh viễn không trách nàng."

Sắc mặt Veronika không khỏi biến đổi: "Ngươi… Ngươi biết!"

"Nếu như coi mất trí nhớ là đã chết thì hắn đã chết, ta là người một lần nữa tạo nên trí nhớ hoặc là một người khác sống lại nhưng vẫn có một phần ý thức của tiểu Arthur." Đây là lần đầu tiên Trần Duệ nói bí mật của mình ra, dù cho có chút một lời hai ý, hắn chỉ đầu mình nói: "Nhưng là ở nơi này, cố chấp lớn nhất của hắn luôn tồn tại. Bất kể quá khứ xảy ra chuyện gì, nàng đều là tiểu Arthur trong lòng người kia, nàng có thể không thích hắn thậm chí có thể từng tổn thương hắn nhưng là, nàng không thể ngăn cản trái tim một lòng muốn nàng hạnh phúc của hắn, cho dù chỉ có thể đứng từ xa nhìn."

Veronika cả ngươi ngơ ngẩn, một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, rất nhanh hòa tan trong khăn che mặt.

"Đi theo ta đi, Veronika, rời khỏi đây đi. Rời đi tất cả thống khổ và căm ghét, một lần nữa lựa chọn cuộc sống của mình, thật sự tự do."

Lúc này trong lòng đất, chủ tế đàn bộc phát ánh đỏ tươi nóng bỏng, toàn bộ thế giới lòng đất bị ánh sáng này chiếu đến, tất cả thi thể trên cốt tháp y như sống lại, phát ra thanh âm rên rỉ quỷ dị. Phảng phất vô số oan hồn điên cuồng nhào hướng cột sáng. Ánh đỏ của cốt tháp đã bị cột sáng hút sạch, cả xương trắng cũng dần biến thành trắng xám, lực lượng tích góp không biết bao nhiêu năm cuối cùng truyền vào chủ tế đàn.

Cột sáng ngưng tụ thành một bóng mờ lơ lửng trên chủ tể đàn. Tất cả hắc tử đồ cùng thành kính quỳ xuống, giang ra hai tay tụng niệm - Tu La cũng nằm trong số này nhưng trên mặt là nụ cười đầy thâm sâu.

Trong Tử Uyên cung.

Ánh mắt ướt của nàng bỗng thay đổi, hóa thành tia hờ hững: "Những lời kịch vô cùng xúc động a tiểu Arthur hay nên gọi là Arthur đây." Tay nàng đưa tới khăn che mặt, từ từ kéo xuống: "Đáng tiếc, ngươi không hiểu quá nhiều thứ, ví như bộ dáng này của ta."

Từ khi Trần Duệ gặp Veronika, nàng một mực đeo khăn che mặt. Ngoài thấy rõ cặp mắt ra thì không chút nào thấy được ngũ quan, đây là lần đầu tiên nàng kéo khăn che mặt xuống.

Gương mặt trắng nõn, xinh đẹp trong trí nhớ giờ biến thành thật đáng sợ, trải khắp mặt nàng là những phù chú như dấu ấn, mà chúng còn không ngừng vặn vẹo như còn sống làm gương mặt nàng vô cùng dữ tợn. Những dấu ấn này lan tràn xuống tận phần cổ áo vẫn chưa thấy hết, có thể tưởng tượng được, phần thân thể còn lại của nàng cũng có những phù chú này.

Trần Duệ cẩn thận quan sát những phù chú kia, hắn rõ ràng cảm giác được khí tức sinh mệnh quỷ dị nồng nặc của nó, loại sinh vật kí sinh này sống nhờ sinh vật chủ thể, hút lấy lực lượng và dinh dưỡng của chủ thể cho đến khi chủ thể tử vong.

Cùng là hồn biến thể, Veronika cho Trần Duệ cảm giác khác xa Ải Nhân vương, trên người nàng tỏa ra khí tức run sợ thật sự, y như là một phân thân của vực sâu chúa tể, khí thế không phải cường giả cấp Quốc Độ có thể sánh bằng. Suolanli từng nói một số cực ít người được "thần linh" công nhận, ban cho chúa tể tâm, thực lực và tiềm lực tăng mạnh, thời khắc nguy cấp có thể gọi ý chí thần linh, cùng dung hợp với lực lượng thần linh ban xuống, phát ra lực lượng lớn đến khó tin!

Căm ghét tâm! Nhất định là vì nguyên nhân này!

Veronika thấy Trần Duệ kinh ngạc, như là sợ ngây người nên lạnh lùng cười giơ tay lên. Bàn tay trắng nõn bỗng mọc thêm móng vuốt, móng tay dài đến một mét sắc bén như lưỡi đao, còn thi thoảng ánh lên màu máu dưới ánh trăng.

Từng tia băng khí nhộn nhạo, hoa cỏ xung quanh nháy mắt khô héo, nàng nở nụ cười âm trầm dữ tợn, móng vuốt giơ hướng Trần Duệ: "Bộ dáng của ta như này, ngươi còn muốn kéo ta ra khỏi vực sâu sao?"

Để Veronika kinh ngạc là Arthur cũng không lộ vẻ sợ hãi như tưởng tượng của nàng mà ngược lại tiến lên trước mấy bước, nhàn nhạt nói: "Nàng đang sợ gì vậy?"

Veronika khẽ run, động tác nhất thời cứng ngắc.

"Con mắt của nàng tràn đầy khí tức làm người ta sợ hãi." Trần Duệ nhìn thẳng vào cặp mắt lam nhạt kia: "Nhưng ở sâu trong nó cũng là sợ hãi, nàng đang sợ."

"Nàng sợ ta đến gần, sợ ta chạm vào trái tim bị hủy diệt và căm ghét bao phủ, sợ bản thân mình không khống chế được ý chí nào đó làm tổn thương ta." Trần Duệ lau một mảnh nóng bừng trên má, "Thấy không, đây là đau thương của tiểu Arthur… bởi vì hắn thấy người hắn yêu giẫy giụa trong vô tận địa ngục, chỉ có thể ngước mắt hy vọng nhìn lên bầu trời. Hắn… đang khóc."

Khí tức hủy diệt trong mắt Veronika run rẩy, hốc mắt bị sương mù bao phủ, dù cho nàng cố gắng như nào cũng không thể ức chế nước mắt đang trào ra.

"Nàng từng hỏi ta, nếu như nàng rơi vào vực sâu không ánh mặt trời… câu trả lời của ta là sẽ dùng đôi tay này kéo nàng ra. Tin tưởng ta!" Trần Duệ một lần nữa đưa tay ra: "Bây giờ, đưa tay của nàng… cho ta!"

Veronika nhìn bàn tay kia, hô hấp trở nên có chút dồn dập. Nhìn một chút bàn tay mọc vuốt của mình, chần chờ một lúc cuối cùng đưa tay về hướng Trần Duệ.

Đột nhiên, người nàng run lên, trên mặt lộ vẻ thống khổ, móng vuốt nhanh chóng thu lại, bắt chặt lấy bả vai mình.

"Tiểu Arthur, mau rời khỏi đây!"

Trần Duệ kinh hãi: "Veronika!"

"Đừng tới đây!" Thân thể Veronika cũng run rẩy, một cỗ lực lượng mạnh mẽ đẩy thân thể Trần Duệ ra xa mấy chục mét.

"Giết! Giết! Giết!" Âm thanh của nàng biến thành từng tiếng gầm nhẹ, cả người nàng tiêu đốt ngọn lửa đáng sợ, cặp mắt lóe lên ánh sáng run rẩy, toàn bộ mặt đất Tử Uyên cung bỗng nứt ra, từ kẽ nứt tuôn lên vô số dung nham nóng bỏng.

Tâm tình Căm Ghét mãnh liệt trào dâng. Chỉ khi ở Ngân Nguyệt Tiên Đô, tự nhiên thụ hắn mới từng cảm nhận khí tức này.

Trần Duệ bản năng cảm giác nguy hiểm, đang cảnh giác thì ánh mắt ngưng chú.

Chỉ thấy móng vuốt đáng sợ của Veronika đâm xuyên trái tim chính nàng! Không phải đâm xuyên bình thường mà đòn này ẩn chứa tất cả lực lượng hủy diệt, thậm chí sương mù không ngừng bốc ra từ móng vuốt, huyết dịch nàng đang nhanh chóng bốc hơi.

Thân thể nàng từ từ mềm nhũn, con ngươi thâm thúy như đại dương dần mất đi tia căm ghét và hủy diệt, thứ mất đi còn có cả sinh cơ nữa… Nhưng là nàng vẫn muốn liếc mắt nhìn hắn lần cuối rồi mới vô lực nhắm mắt lại.

Trong tích tắc này, thế giới trước mắt Trần Duệ chỉ còn hai màu đen trắng, khung hình đọng lại ở thân thể nhu nhược kia. Cảm giác đau thấu tâm truyền tới, một đòn này của nàng làm hắn đau hơn cả nàng đâm mình! Đau thương không chỉ đến từ tiểu Arthur mà còn đến từ chính hắn!

Trên tế đàn vương quốc lòng đất, hư ảnh khổng lồ chậm rãi mở mắt nhìn hắc tử đồ.

Hư ảnh đó khi liếc nhìn hết hắc tử đồ liền bắt đầu phát ra thanh âm, thanh âm này như một ngôn ngữ kỳ quái, thông qua bốn phương tám hướng chấn động cốt tháp, hội tụ thành ngôn ngữ mọi người có thể nghe hiểu, vang vọng khắp thế giới lòng đất.

"Nhân tính bản ác, căm ghét là bản nguyên vạn ác…"

"Tín ngưỡng hủy diệt giả, có thể vĩnh sinh trong hủy diệt…"

"Phá hủy tất cả, lần nữa khai sáng thế giới có thể tùy ý phá hoại và hủy diệt…"

Hắc tử đồ cũng đồng loạt niệm, thanh âm hư ảnh không chỉ mang theo lực xuyên thấu cực mạnh mà còn có dị lực khó tin, mang theo sương mù màu đỏ lượn lờ qua hắc tử đồ.

Nơi sương mù đi qua, trên thân hắc tử đồ lóe lên tia sáng đỏ, mỗi người đều cảm giác trong thân thể có thêm một cỗ lực lượng đặc thù, biết là "thần ân" ban tặng lực lượng nên rối rít mừng rỡ, thanh âm tụng niệm cũng cao hơn.

Trong hoàng cung, Trần Duệ đè xuống tâm tình mãnh liệt trong lòng đang định tiến lên thì thân thể Veronika bỗng lơ lửng, hai mắt nhắm nghiền từ từ mở ra. Đôi mắt kia không có bi thương hay tức giận thậm chí không có chút tâm tình nào, chỉ có bình tĩnh lãnh khốc.

Móng nhọn từ từ rút ra khỏi thân thể, biểu tình trên mặt không chút dao động, như thể thân thể này không phải của nàng vậy.

"Sinh mệnh ngu xuẩn, ngu xuẩn cố chấp!" Thanh âm này dù là của Veronika nhưng lại cho Trần Duệ một cảm giác quen thuộc khác: "Trong tích tắc vượt qua ý chí ta giao phó, cũng vượt qua sinh tử… Nhưng là loại cố chấp này đúng lúc ta cần." Ánh mắt lãnh khốc rơi trên người Trần Duệ: "Con kiến hôi vô tri, ngươi chính là điểm yếu duy nhất của nàng, ngay cả sợ hãi cũng quên biểu hiện sao? Chỉ cần hoàn toàn chôn vùi ngươi thì hàng lâm thể này đạt tới hoàn mỹ a."

Ánh mắt kia chợt lóe, uy áp kinh khủng ùn ùn kéo tới Trần Duệ, dọc đường mặt đất rối rít nứt ra, không chút lưu tình hay do dự nào.

Nếu như là người bình thường thì đã sớm tan tành mây khói dưới uy áp này rồi, vậy mà khi vết rách đến trước người Trần Duệ thì ngừng lại.

Ánh mắt màu lam hiện vẻ bất ngờ, ngay sau đó hừ lạnh một tiếng, khí tức bất ngờ mãnh liệt gấp trăm lần. Không gian quanh người Trần Duệ bắt đầu vặn vẹo, ẩn hiện vết rách hư không, vết rách tăng lên nhanh chóng nuốt lấy toàn bộ thân thể Trần Duệ. Ánh mắt lam hiện lên tia khinh miệt, dù cho kẻ kia thực lực Quốc Độ cấp thì cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi!

Đối với nàng hàng lâm thì có thể phát huy ra lực lượng gần như hoàn mỹ, có thể gọi thứ lực lượng này là uy năng!

Vừa lúc đó, ánh sao màu đỏ thắm quen thuộc bỗng xuất hiện trong tầm nhìn cặp mắt lam. Ánh sao trong nháy mắt khuếch tán, cặp mắt lam vội co rút lại.

Vết rách không gian dưới tinh thần hư ảnh nhanh chóng trùng hợp, ánh sao sáng chói chiếu khắp Tử Uyên cung, khí tức hủy diệt phảng phát bị ánh sao đọng lại.

Dưới ánh sao chói mặt, một bóng người mặt áo giáp trong suốt xuất hiện, sau lưng là đôi cánh chim sang trọng duyên dáng, đồng thời thanh âm quen thuộc vang lên: "Kuiliannuo! Cút ra khỏi thân thể nàng!"

"Là ngươi!" Cặp mắt lam gào lên, trong thanh âm đầy căm ghét cùng lửa giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
noulx23
12 Tháng năm, 2021 10:58
Đến đoạn cu main bị ám sát đâu đó chap 10 thì đành drop, có đứa nào ngu đến nỗi phái tử sĩ đi ám sát lại có danh phận b thường dễ tra, có tay cầm là thê tử cho cu main nắm thế bh ko
Hieu Le
06 Tháng năm, 2021 13:06
đoạn đầu (2/3)còn hay, từ sau càng ngày càng chuối, sến và nát
Sâm Tu
05 Tháng ba, 2021 14:56
mọi người thưởng nghĩ rằng hung nô với mông cổ giống nhau là sai hoàn toàn , mông cổ khỏi điểm của nó là thuần 100% siberia trong khi hung nô khởi điểm của nó là hoa hạ + siberia = -> hung nô
Sâm Tu
05 Tháng ba, 2021 14:53
hung nô thực tế là 1 liên minh bộ lạc chứ không có dân tộc hung nào hết , các gia tộc thiền vu hung nô lãnh đạo liên minh phần lớn là hậu duệ quý tộc nhà hạ chạy trốn khi nhà thương nổi dậy , hung nô có chữ viết và ở mức độ nào đó nó thậm chí còn thuần "hoa hạ" hơn cả hán tự nữa cơ! hung nô có thủ đô tên là "thành phố rồng" , hung nô đã kết hợp truyền thống thờ cúng tổ tiên của người hoa hạ và shamanism của người du mục siberia thành tôn giáo quốc gia của họ
Cauopmuoi00
29 Tháng tám, 2020 02:21
review rất chi tiết né dc một bộ kém cỏi
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2020 07:38
newbie có khác :)
Chiến Cuồng Tiên Quân
25 Tháng bảy, 2020 01:18
*** chủ đề mới lạ tưởng hay nhảy vào đọc mà anh em bình luận thế này tự nhiên không muốn đọc nữa
Hung Ha
14 Tháng sáu, 2020 22:49
Cái hay nhất của lịch sử là quá trình phát triển kinh tế văn hoá quân sự từ góc nhìn đổi mới của 1 đứa từ hiện đại . Em đọc hết các gạch đầu dòng của bác em vẫn thấy cố vẫn đọc dc . Nhưng đọc dòng cuối là em bỏ luôn . Hung nô mông cổ . 1 đế chế làm dc điều mà chỉ có rất ít đế chế làm dc vào thời chiến tranh lạnh . 1 quốc gia mà quốc lực nó yếu nhớt nhưng vẫn quét sạch 2 lục địa âu á . Thì trong này vai trò của lãnh đạo nó phải như nào . Nghe bác nói 23 chương mà nó tách 2 chương chơi gái là nghỉ luôn.
Hung Ha
14 Tháng sáu, 2020 22:43
Nền tẳng của 10 vạn kỵ binh đó là j . 2 đời thiên khả hãn gây dựng . Như thằng main này có khác j thằng ngựa đực . Mẹ nó nó còn ko tha
Sơn Dương
14 Tháng sáu, 2020 17:14
cảm ơn tác giả đã tạo ra 1 nvc Khá là Hay. ừm biết nói thế nào nhỉ... mà thôi.
binto1123
12 Tháng sáu, 2020 15:01
Thường thường tui đọc 50-100 chương mới review truyện mà nay đọc đến chương 23 đành drop, rất tiếc 1 bộ truyện có ý tưởng hay mà tác giả viết quá tệ. - Main sống lại lần thứ 2, có kiến thức thời hiện đại, có kinh nghiệm chinh chiến thời mạt Hán mấy chục năm mà trọng sinh thêm lần nữa vẫn như thằng trẻ trâu ngạo mạn hống hách. - Tác giả viết cái gì cũng hời hợt, kinh tế xã hội k bao giờ đề cập, dân du mục kinh tế chủ yếu chăn thả gia súc, nghèo đói k đủ ăn nên mới thường xuyên đánh trung nguyên, vậy mà chỉ nói sơ qua vài dòng thành lập giao dịch là hết, quốc lực k có lấy cái gì tranh bá? - Dân tộc Hung nô chỉ có ngôn ngữ k có chữ viết, kiến thức cơ bản vậy tác giả k thèm đưa vào, main k có ý thức gì về vấn đề này, lại còn khuyến khích thủ hạ đi học hán ngữ. - 3 thằng thủ hạ đắc lực đầu tiên k có quá trinh giới thiệu, k có quá trình làm quen, cứ như từ trên trời rơi xuống. - Có kinh nghiệm 2 kiếp, lại có dân Hung nô từ nhỏ sống trên lưng ngựa, vậy mà k huấn luyện dc 1 chi kỵ binh ra hồn, quá trình huấn luyện mấy tháng chỉ ghi đúng 2 câu. Đến khi đánh trận thì tcho rằng chỉ cần 1 trận là binh lính thành tinh nhuệ. - Nói đến đánh trận, 1 cuộc chiến 6 tháng viết trong 3 4 chương, 1 trận huyết chiến 2 bên tổng 5 vạn người viết k tới 2 chương, mô tả cảnh chiến đấu qua loa, chỉ nói nhảm là nhiều - Chính trị cũng chả ra gì, chương 22 23, ngay đoạn gay cấn thiền vu bị ám sát suýt chết, đang chờ mong tranh giành quyền lực thì bỗng dưng nhảy cóc qua 2 năm, trong đó 1 năm rưỡi có thiền vu cực lực ủng hỗ mà k đoạt được ngôi, nhảy cóc qua 2 năm chuyện đầu tiên làm là đi câu cá - Quốc lực chả ra gì mà main suốt ngày đi dạo, săn bắn, chơi gái, 23 chương thì có nguyên 1 chương chơi vợ của cha, 1 chương chơi đùa với con gái đối thủ.
xetayga
03 Tháng sáu, 2020 02:15
Vợ : Athena (Nữ tướng quân) - Cơ Á (Tì nữ) - Alice (Tiểu công chúa, loli) - Mejia (lúc thì Zya Đại công chúa, Nữ hoàng Ngạo mạn vương tộc) - Katherine (lúc thì Cathenrina - Tên giả Kristina - Nữ hoàng Dục vọng vương tộc) - Isabella (lúc đầu là kẻ thù tí giết main vài lần) - Lola (Tiên long nữ, máy bay) - Tiffani (Nữ hoàng cuồng nộ vương tộc ) - olivia (Hắc Long) -Helen (Người cá, maybe) - Milan (bán tinh linh, maybe) - Blanchett (bán tinh linh,maybe) -Bisi (Hôn thê thời còn trên mặt đất,maybe) - Veronica (Crush, sau chết sống trong ng main) - Lara Liya (em này lep, tán vợ main) -Tu luyện ( mỗi cảnh giới ở dưới đều có 3 cấp độ Sơ - trung - đỉnh phong) (Các cảnh giới chêch lệch rất lớn kiểu như A- cân 10 thằng B+, A+ cân 100 B+) - Đê giai ác ma (F) - Trung giai ác ma (E) - Cao giai ác ma (D) - Ma Vương (C) - Đại Ma Vương (B) - Ma Hoàng (A) - Ma Đế (S) - Ma Đế Quốc độ (SS) - Ma Tôn, Bán thần (SSS) - Nguỵ Thần (SSSS) Tiếp cận thần linh thì có 3 cấp độ (SSSS+, SSSS++, SSSS+++). Chủng Tộc : - Vương tộc (1 trong 7 vương tộc ma giới ) + "Ngạo mạn" vương tộc. Dòng họ: Lucifer. + "Tham lam" vương tộc. Dòng họ: Mammon. + "Dục vọng" vương tộc. Dòng họ: Aspen Maude. còn có tứ đại vương tộc, hoặc im hơi lặng tiếng, hoặc y phụ ba đại đế quốc. + "Lười biếng" vương tộc. Dòng họ: Bei Lier. + "Đố kỵ" vương tộc. Dòng họ: Leviathan. + "Bạo nộ" vương tộc. Dòng họ: Samael. + "Tham ăn" vương tộc. Dòng họ: Beelzebub. - Đại ác ma - Ám tinh linh - Mị ma
Hieu Le
21 Tháng năm, 2020 20:45
10 vạn kỵ binh quất cả á âu luôn chứ mỗi bọn hoa hạ đâu
Bùi Thiên Hoàng
18 Tháng năm, 2020 23:28
Mông cổ nó cũng 10 vạn mà nó cũng cân 4 phía đấy từ á sang âu
Đặng Triết
25 Tháng tư, 2020 08:27
đọc cảm thấy khó chịu 10 vạn quân đấu với cả hán
Alohawow
14 Tháng tư, 2020 11:40
Đọc giới thiêu có vẻ mới tính xem mà thấy các bác bình luận nên nghĩ lại :)))
Sơn
05 Tháng tư, 2020 14:56
Tao đọc đến chương 232 giờ nhịn ko đc phải vào chửi đcm 1 người 3 tên *** đọc đéo để ý đéo bt tk nào đcm
Hieu Le
25 Tháng ba, 2020 00:24
cái loz má tên nhân vật thay đổi lung tung đọc khó chịu thực sự
Hieu Le
21 Tháng ba, 2020 10:07
truyện như loz mà đề cử với quảng cáo nhiều vc. thích hợp cho ng mới với mấy đứa atsm
Quốc Tuấn
02 Tháng mười một, 2019 19:27
đoạn sau bản cv khó chịu v
Phạm Văn Đạt
16 Tháng mười, 2019 21:33
Đọc lại vẫn hay như lúc đầu
Phamdangkhoa
19 Tháng tám, 2019 11:20
hay
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
BÌNH LUẬN FACEBOOK