Katherine cũng có chút kinh ngạc đối với biểu tình của chính mình. Niết bàn tuy giúp lực lượng đại tiến nhưng mà có tác dụng phụ là thể chất và linh hồn bị biến chất, khiến cho một lượng lớn sức mạnh bay vọt vượt mức, đạt tới mức bình cảnh quá nhanh, lần này lại có trực tiếp lên tới quốc độ cập.
Lần này vốn là đã định sẵn cái chết khi niết bàn nhưng lần thứ năm đã kết liễu nhiều nhân tài tộc Aspen Maude này lại không giết được Katherine, nàng đã thuận lợi vượt qua. Đương nhiên cái điều "thuận lợi" kia trên thực tế là do Trần Duệ không màng sinh tử dùng lửa Niết Bàn hòa tan vào thân thể của nàng. Tuy không biết rõ nguyên nhân cụ thể nhưng có thể khẳng định là nếu như không có nam nhân này, nàng cũng như các tiền bối khác, đều bị "dục hỏa" làm cho hôi phi yên diệt.
"Chúc mừng!"
Nhìn vẻ mặt tươi cười của Trần Duệ, nữ hoàng bệ hạ nghĩ đến, mới đây cả hai còn triền miên khoái lạc, hai má không ngừng đỏ ửng. Nàng chuyển mắt, nhìn qua phòng ma pháp.
"Ờ…" Hai người cùng lên tiếng.
"Ngươi nói trước đi." Lại đồng thanh.
Cả hai đều không lên tiếng, bầu không khí có chút lúng túng không hề thoải mái như vừa rồi khỏa thân lăn một chỗ.
"Để em nói trước." Katherine mở lời đánh vỡ cục diện này, nhìn thẳng vào mắt Trần Duệ: "Chúng ta cũng không cần phải quanh co dài dòng làm gì. Em hỏi luôn, chàng có chịu theo em về không?"
Câu nói này nghe qua thấy dễ trả lời nhưng Trần Duệ hiểu, đây là nàng cho hắn lựa chọn.
Đây chính là đề tuyển chọn vẫn thường nghe sao?
Nếu như trước kia, Trần Duệ sẽ không do dự mà gật đầu cái rụp nhưng mà nhiều sự kiện gần đây làm cho hắn không thể nào quyết đoán, lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
"Em biết chàng sẽ khó trả lời nhưng mà em không còn lựa chọn khác." Katherine thở dài: "Vấn đề của chàng, em biết nhưng mà giữa em và nàng ấy, chàng chỉ được chọn một."
Giữa các đế quốc với nhau chỉ tồn tại quan hệ lợi ích trần trụi. Làm một kẻ thống trị tối cao, vô luận là Mejia hay Katherine, đều phải đặt điều đó lên hàng đầu. Cho nên dù là tình bạn chân chính tới đâu, chỉ cần cơ hội tới thì, phải chiếm tiện nghi mọi lúc mọi nơi! Ra tay chặt đẹp.
Nhìn bộ dáng cúi đầu của Trần Duệ, Katherine cụp mắt xuống: "Lần này em vượt cấp của Niết bàn, chỉ cần khống chế được bất tử khôi lỗi thì cho dù là đối mặt với Raizen, em cũng có thể đánh được. Thực lực của Âm Ảnh đế quốc thực sự vượt qua Đọa Thiên Sứ đế quốc. Thứ nàng ấy có thể cho chàng, em cũng có thể; thứ nàng không thể, em vẫn có thể cho. Cái dạng lợi ích quan hệ tuy rằng sẽ làm cho chàng phản cảm nhưng lời em nói là sự thực, huống chi giữa em và chàng... không phải là lợi ích, càng không phải là giao dịch."
"Ta hiểu rồi." Trần Duệ ngẩng đầu lên. "Nhưng mà, ta không thể đi theo nàng được. Ta hiện tại phải tới Locker yếu tắc, bởi vì Meija lúc này đang dối mặt với sáu trăm vạn quân tinh nhuệ của Huyết Sát đế quốc, tình cảnh rất nguy hiểm. Nếu đổi lại là nàng, ta cũng không một chút do dự chạy tới."
"Đáp án này chẳng qua chỉ là trốn tránh, tự lừa mình dối người thôi…" Katherine lắc đầu, nhìn hắn thật sâu. "Giả như em là người suất lĩnh sáu trăm vạn quân tinh nhuệ thì sao? Cho dù lần này em suất thủ liên trợ cho nàng nhưng tiếp theo thì sao? Chàng chắc cũng rõ em và nàng… đều không thể vì chính mình được, cho nên khi gặp nhau trên chiến trường nếu không phải em chết thì cũng là nàng ấy vong!"
Trần Duệ im lặng một hồi, cười khổ nói: "Ta hiện giờ rất hối hận. Hối hận năm đó không xuất hiện tại Âm Ảnh đế quốc mà là Ám Nguyệt đế quốc, hối hận vì tới bây giờ mới đi tìm em, hối hận vì ở Thủy Tinh sơn cốc giả chết để đào tẩu. Nếu như không có quá nhiều chuyện không quyết đoán như vậy thì chắc từ đầu chúng ta đã sống hạnh phúc rồi."
"Thì ra, cũng do chúng ta bở lỡ quá nhiều…" Đôi mắt của Katherine lóe lên một tia bi thương. "Em cũng hối hận vì đã bỏ lỡ quá nhiều… nếu biết trước em đã chọn chàng."
"Katherine, ta…"
"Chàng đừng nói nữa, đây là lần cuối cùng em cho chàng lựa chọn." Katherine vừa dứt lời, nháy mắt đã hiện ra trước mặt hắn, vươn tay ra. Ánh mắt Trần Duệ có chút rung động nhưng cuối cùng cũng đứng im không làm gì.
Katherine nhẹ nhàng xoa mặt Trần Duệ, như đang vỗ về một vật trân quý. Đôi mắt ướt đẫm, không kiềm được chảy xuống một giọt nước mắt.
Trần Duệ run lên, nắm chặt tay nàng nhưng lại nắm phải không khí. Sự ấm áp của đôi tay biến mất vô hình, tan trong ảo ảnh.
Giống như một cái bóng tan dần trong xế chiều, thân ảnh cũng dần dần mờ nhạt.
"Quên em đi."
Nói xong câu này, trên khuôn mặt đã có thêm một tầng diện sa. Trong chớp mắt, thân ảnh ấy hóa thành một chùm sáng, bay về phía không trung như một viên lưu tinh.
Không một lời uy hiếp, bắt giữ hay là giết đi, chỉ vỏn vẹn ba chữ.
Bởi vì chỗ này, bây giờ nàng là Kristina, Iris, là người con gái mà hắn yêu nhất, chứ không phải là kẻ thống trị Âm Ảnh đế quốc - Katherine đại đế.
Giữa em và chàng... không phải là lợi ích, càng không phải là giao dịch.
"Không cho quên ta."
"Quên em đi."
Mắt Trần Duệ đỏ thẫm, nắm tay xiết chặt lại. Hắn hô to một tiếng: "Katherine!"
Tiếng hét càng làm cho tốc độ của lưu tinh tăng lên, tốc độ càng lúc càng nhanh, cho dù là cấp tốc phi hành cũng không cách nào đuổi kịp.
"Hai năm!"
Sau lưng mơ hồ truyền tới tiếng thét hết sức của nam nhân kia nhưng mà Katherine vẫn không quay đầu lại. Nàng mặc cho nước mắt dâng trào. Khi rời khỏi nơi này, nàng phải phong bế lại tình cảm cá nhân của chính mình bởi vì nàng chính là Katherine Aspen Maude, Âm Ảnh đại đế.
Trần Duệ nắm chặt tay đến nỗi các ngón tay trắng bạch! Hắn muốn mình phải mạnh hơn, để có thể trở thành người mạnh nhất, để có thể khống chế toàn bộ ma giới vào trong tay mình!
"Katherine, hãy chờ ta!" Cánh cửa màu xanh hiện ra giữa hư không, Trần Duệ quay đầu nhìn về chỗ đạo lưu quang kia biết mất, thở dài một cái rồi cũng tan biến vào không trung.
Thời gian từng ngày trôi qua.
Mặc dù đại hoàng tử chết là một cú sốc lớn với Huyết Sát đại quân nhưng khi Gustav và Tirisfal lãnh quân, rất nhanh sĩ khí đã được chỉnh đốn. Toàn quân lại tiếp tục công kích về phía Locker yếu tắc.
Trên chiến trường, cả hai bên công thủ đều đưa hết tất cả thủ đoạn của mình ra. Locker yếu tắc đã bị phá tan tành những mấy lần nhưng vẫn sừng sững không ngã. Song phương cầm cự, giằng co qua lại.
Tirisfal kiên nhẫn hơn Lanka nhiều. Thủ đoạn thì mưu ma chước quỷ, lại chiếm ưu thế về người, nên có lợi thế hơn.
Mấy trận công phòng, Locker yếu tắc tiêu hao vật tư tương đối lớn, xém tí nữa rơi vào nguy hiểm. Guile thì "đi sứ" Âm Ảnh đế quốc chưa có hồi âm, lòng quân Đọa Thiên Sứ đế quốc bắt đầu dao động. Chúng binh sĩ đều đặt hết hy vọng lên vũ khí bí mật của Mejia.
Nếu cứ như vậy, Locker yếu tắc khó mà thủ nổi ở lượt tấn công sau. Hiện tại, Đọa Thiên Sứ đế quốc chỉ dựa vào địa hình hiểm trở để giằng co cùng với Huyết Sát đại quân, nếu như cứ tiếp tục như vậy, Đọa Thiên Sứ đế quốc không phải là đối thủ của Huyết Sát đế quốc.
Một khi Locker yếu tắc thất thủ, Bạch Linh lãnh địa bị công chiếm, Đọa Thiên Sứ đế đô mở rộng ngay trước mõm sói. Khi đó, Huyết Sát sẽ mang đại quân tiến thẳng vào thôn tính cả đế quốc.
Dưới tình huống này, Mejia không thể nào bình tĩnh được nữa, phải tung ra độc chiêu sát thủ.
Cái gọi là độc chiêu sát thủ chính là Độc Phích Lịch, cơ bản là giống như các xe bắn đá, chỉ có điều đạn bỏ vào không phải là cự thạch bình thường, mà là loại thạch đạn đặc chế.
Loại thạch đạn này khi rơi xuống đất sẽ phát nổ mãnh liệt nhưng thứ bạo liệt ra không phải là đất đá mà là khí độc.
Loại độc khí này không hề đơn giản. Aldas nghiên cứu độc tố của Pagliuca rồi chế ra thứ này. Nó có tính sát thương cao hơn cường nỗ xa gấp một trăm lần. Độc khí đáng sợ một khi lan tràn thì trong phạm vi ảnh hưởng của nó, các binh sĩ đều sẽ bị độc tính ăn mòn. Hơn nữa, chất độc này không phải là thứ độc bình thường, các loại thuốc giải phổ thông sẽ không thể nào chữa được.
Giống như ma tinh pháo, vũ khí giết người hạng nhất, dược tề học cuối cùng trở thành chủ đạo trong việc giết người.
Loại Độc Phích Lịch này khi thi triển sẽ làm cho Huyết Sát hao binh tổn tướng. Ba ngày tiếp theo sẽ không thể tiến công.
(Biên: Vũ khí hóa học đây mà.)
Tới ngày thứ tư, Tirisfal cũng tung ra một đòn sát thủ.
Huyết Sát đại quân xuất động quân đoàn trên không, trừ Phong Long quân đoàn, và hai quân đoàn chủ lực ở bên ngoài, cầm dụng cụ phát ra tín hiệu trên không.
Nếu như Trần Duệ ở chỗ này, nhất định sẽ hô lên: Phi Thuyền!
Không sai đó chính là phi thuyền, hệ thống động lực ma tinh, bề ngoài của nó cũng không khác chiến thuyền mà ám nguyên tố quân vương sử dụng hồi ở Tử Vong chi hải lắm.
Phi thuyền gồm mấy trăm chiếc. Vừa xuất hiện, nó đã lập tức phơi bày ra lực chiến đấu đáng sợ. Phi thuyền công kích trực tiếp chứ không nhảy dù, tung ra đạn ma pháp trên Locker yếu tắc, làm chết rất nhiều binh sĩ.
Cung tiễn hoặc xe bắn đá cản bản không cách nào công kích nổi, cho dù là Độc Phích Lịch cũng không ngoại lệ. Hai quân đoàn không trung Huyết Sát trên thuyền có chiến lực thập phần hung hãn. Đọa Thiên Sứ không thể nào phá hủy được, binh sĩ trên Locker yếu tắc bị đánh thương vong thảm vọng, không thể làm gì được.
Phía dưới Pagliuca kiềm nén không được hóa làm rồng bay lên thiên không, đánh về phía phi thuyền. Độc Long không phải lần đầu xuất hiện, Huyết Sát đã có chuẩn bị, vài chục thân ảnh bay ra bao quanh độc long.
Pagliuca được Augustine Las chỉ bảo, thực lực tăng vọt một mức lớn, lại thêm Đâu Đâu kích thích, cuối cùng đạt tới bình cảnh, chỉ thêm một bước là lên quốc độ hóa. Nhưng mà độc long có phần hơi ngưng trọng, bởi bì những người này toàn là ma đế, chí ít có mười ma đế đỉnh phong!
Cùng lúc này, trong mắt quân thủ thành bắt đầu xuất hiện rất nhiều khí giới công thành của bộ binh. Xem ra, lần này Tirisfal không chỉ đưa ra vũ khí bí mật phi thuyền mà còn xuất ra toàn bộ lực lượng muốn tiêu diệt hoàn toàn lực lượng phòng ngự của Đọa Thiên Sứ.
Phía dưới yếu rắc, đám người Mejia cảm thấy bất an, từng người bay lên không trung.
Trận kịch chiến sắp sửa bắt đầu, cuộc chiến này quyết định tồn vong của Locker yếu tắc.