Mục lục
[Dịch] Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong sân của sở trị an.

Pagliuca đang nằm trên giường kim tinh, tay thì chơi đùa bộ bài poker, sản phẩm mới nhất của Công Chúa phường, không ngờ con vịt chết long này lại đem giường đặt ở giữa sân! Đây là muốn hưởng thụ cảm giác ngủ trên tiền hay lại là bản năng "khoe của" lại phát tác?

Trần Duệ ngẫm nghĩ một lúc, hình như mình biết bốn con rồng, dù là độc long, phỉ thúy long, tiên nữ long hay là thủy tinh long, không một con nào có vẻ bình thường cả. Thật ra long tộc có con nào gọi là bình thường không nhỉ?

Đúng lúc này, Pagliuca mở miệng: “Đâu Đâu, tại sao lâu thế? Mua rượu được chưa?”

Sắc mặt Trần Duệ cứng đờ, tên khốn này, không ngờ cho Đâu Đâu biến thành hình dáng của mình chạy đi mua rượu giúp hắn!

“Nhanh coi! Ta đoán ngươi lại tranh thủ uống trộm rượu của ta phải không?”

Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển, trong tay hiện ra một bình rượu.

“Chỉ cần nghĩ có thể sai hình dáng tên gia hỏa kia như người hầu ta liền cảm thấy thống khoái a! Cho chết tên nhân loại tham lam dám chiếm bảo tàng của bổn đại gia!” Pagliuca nhận rượu, mở miệng ra đổ vào, sau đó phun phèo phèo: “Đây là cái quỷ gì thế? Con trùng chết tiệt!”

Hắn chưa nói xong liền thấy hắc mã chạy vội tới, thân mật vô cùng với "Đâu Đâu", ánh mắt hắn liền trợn lên. Hắn biết rõ hắc mã không ưa gì Đâu Đâu, bình thườnhg gặp mặt không phóng cho một tia lôi điện coi như là may lắm rồi, lần này không ngờ...

Độc long bỗng dưng hiểu ra, từ trên giường bò xuống, cười hắc hắc: “Thì ra tên giảo hoạt nhà ngươi đã trở về! Chết tiệt, dám gạt ta, mau lấy mấy bình rượu ngon ra bồi thường bổn đại gia!”

“Bồi thường cái đầu của ngươi! Dám dùng hình dáng của ta làm người hầu, thật tốt a! Bình lúc nãy chính là một con rồng đưa cho ta, bảo ta là canh giải rượu, mùi vị không tệ chứ?”

Nghĩ đến phỉ thúy long, Trần Duệ quả thật có cảm giác không biết nói gì, thu bảo thạch của hắn, sau đó đáp lễ bằng "canh giải rượu" bí chế, đương nhiên mục tiêu của lần đáp lễ đó là càng nhiều bảo thạch của hắn.

Trần Duệ đoán rằng cái bình đó nàng cũng tiện tay nhặt trong buổi vũ hội mà thôi, phí đầu tư rõ ràng là bằng 0, chính là "tay không bắt giặc" mà, đúng là vắt cổ chày ra nước!

Pagliuca tiếp nhận bình rượu của Trần Duệ, để tránh mắc mưu lần nữa, hắn cẩn thận ngửi ngửi, sau đó mới yên tâm uống một ngụm lớn.

“Ngươi mới nói cái gì? Long tộc?”

“Lại nói, con rồng này hẳn có thể gọi là người quen của ngươi...”

Sau đó, Trần Duệ kể lại chuyện của Betty cho hắn nghe.

Pagliuca lộ ra vẻ nghi hoặc:

“Betty? Tại sao ta chưa bao giờ nghe tên lam long kia có nữ nhân như vậy nhỉ? Ngươi có nghe lầm không, tên Ranieri kia là một tên dở hơi, không hề thích nữ long tộc a!”

Trần Duệ sửng sốt, tâm tính bà tám liền trỗi dậy bừng bừng: Pagliuca không ngờ không biết Betty? Hơn nữa Ranieri còn là một con rồng... đồng tính? Vậy lúc trước tên lam long và Pagliuca kết thù kết oán, phải chăng vì... độc long dám cự tuyệt lời "tỏ tình" của hắn? Vì yêu nên sinh hận?

Nhìn thấy ánh mắt cổ quái của Trần Duệ, trong lòng Pagliuca nhảy lộp bộp: “Tên lam long Ranieri kia thích con gái ma tộc, nhất là đại ác ma và mị ma, ở đâu lòi ra một con rồng nữ đòi vì hắn báo thù?”

“Chẳng lẽ ta đoán sai rồi?” Trần Duệ cũng cảm thấy mơ hồ, chẳng lẽ Ranieri "này" không phải Ranieri "kia"? Vậy nam nhân mà phỉ thúy long nói đến là người khác?

“Nhất định là ngươi nghĩ sai rồi!”

“Có lẽ vậy! Tuy nhiên, tuyệt đối có một chuyện không sai, lúc trước ta đã gặp một "bằng hữu" chân chính của ngươi a! Khách quan mà nói, đây quả thật là một vị "nữ nhân" tương đối đẹp, tóc tím mắt tím, bình thường thích đeo mắt kính, mặc váy dài, đôi khi giả bộ ngẩn người, hơn nữa...”

Nghe đến đây, Pagliuca xưa nay không sợ trời không sợ đất đột nhiên biến sắc: “Ngươi, ngươi... không ngờ gặp được nữ nhân điên kia sao?”

“Nếu ta nói nàng về Ám Nguyệt cùng với ta thì ngươi nghĩ sao?”

“Đừng đùa ác vậy chứ? Nếu nữ nhân điên kia thật sự đang ở Ám Nguyệt thì ta chỉ có chạy trối chết!”

Ma pháp thiên phú của tiên nữ long quá mức đáng sợ, có thể dễ dàng phát huy long ngữ ma pháp đến mức tận cùng, hơn nữa nàng còn tinh thông ma pháp trận, có thể nói là ma pháp sư cường đại nhất giới. Chỉ có thủy tinh long và hắc long trời sinh có tính kháng ma là còn có chút ưu thế.

Cho dù Pagliuca thời đỉnh phong còn phải kiêng kị nàng bảy phần, sợ hãi ba phần. Tuy nhiên, dưới lợi ích cực lớn của ngân tráp, lại thêm tính tham lam tài bảo của long tộc cuối cùng làm cho Pagliuca chủ động đáng lén Lola, sau đó trốn chui trốn nhủi, cuối cùng lại bị cường giả phong ấn.

Lấy ân oán của hai bên, tuyệt đối gặp một cái là ra đòn sát thủ ngay, ít nhất là đánh cho thân tàn ma dại sau đó ép hỏi bảo vật nơi nảo.

“Ngươi chỉ muốn chạy trốn bảo mạng mà thôi, còn ta chính là từ trong ma chưởng của nàng trốn ra a!” Trần Duệ nghiến răng nghiến lợi nói một câu.

Pagliuca thực sự không phải hoàn toàn sợ hãi Lola, mà là lo lắng đến phong ấn của bản thân mình chưa được giải, vội vàng hỏi:

“Đừng dông dài, cuối cùng tại sao ngươi gặp được nữ nhân điên kia, nói nhanh lên!” Trần Duệ kể lại tháng ngày ở Thải Hồng sơn cốc, nói đến đoạn bi thảm thì tên độc long không hề tỏ ra thái độ vui sướng khi người gặp họa bình thường mỗi ngày mà chỉ liên tục rùng mình.

“Hừ! Nếu không phải ta cố theo Lola để tìm cách giải phong ấn của ngươi, ta sẽ không mạo hiểm tánh mạng đến địa phương quỷ quái kia mà làm vật thí nghiệm đâu! Người thì sao, trong đầu chỉ có hai chữ "bảo tàng"!”

“Thật sự là khổ cho ngươi, bạn thân của ta!” Pagliuca lộ ra một chút lương tâm ít thấy của mình, sau đó quả quyết thêm một câu: “Nếu đã vậy, ta quyết thêm phần bảo tàng cho ngươi... 0,1 phần!”

Ánh mắt Trần Duệ trợn tròn: “0,1? Ngươi xác định là 0,1 chứ không phải là 1?”

“0,1!” Pagliuca bày ra bộ dáng quân pháp bất vị thân, giống như là có chết cũng không đổi.

Trần Duệ á khẩu, thật ra không có vấn đề gì, vì toàn bộ bảo tàng đều đang nằm trong tay hắn, vấn đề mà hắn suy nghĩ là: "Ta liều sống liều chết ở Thải Hồng sơn cốc, chỉ đáng có 0,1 phần bảo tàng thôi sao?"

Nhìn bộ dạng của con vịt chết long kia, rõ ràng đau lòng vô cùng khi nói ra những lời này, quả thật con rồng này không khác gì những con rồng khác mà hắn biết.

Trần Duệ lắc lắc đầu: “Ta nhận ra vì an toàn tính mạng của ta, ta sẽ không trở lại nơi ở của Lola nữa.”

Khóe mắt Pagliuca run rẩy: “0,2! Đây là cái giá cuối cùng, ngươi phải hiểu ngươi đang dùng đao trực tiếp cắt thịt trên người ta a!”

“Với ta mà nói, thượng cổ phù ngữ quá khó khăn...”

“0,2; quyết không thể nhiều hơn! Bằng không ta chấp nhận không giải phong ấn!”

- ...... (Cái này là bó tay thằng rồng này đó ! Cần tiền không cần mạng đúng nghĩa a !)

“A! Ta thiếu chút nữa quên mất, kế hoạch lần này tốn rất rất nhiều tiền, hình như cả bảo tàng còn lại không bao nhiêu....”

“Cái gì? Bổn đại gia liều mạng với ngươi!”

Bị câu nói như sấm sét giữa trời quang đánh thẳng vào đỉnh đầu, độc long giương nanh múa vuốt như muốn đi đến bóp chặt cổ của Trần Duệ thì thân ảnh của Delia và Athena xuất hiện trong sân.

Delia nhìn thấy bộ dạng của hai người liền sửng sốt: “Đâu Đâu, ngươi cùng Pagliuca làm gì thế?”

Athena bình tĩnh, khi nàng nhìn thấy "Đâu Đâu" loạn cùng một chỗ với độc long thì tất cả mệt mỏi trong người như tan biết, đôi mắt hiện vẻ kinh hỉ: Đây không phải là Đâu Đâu!

Sau khi giải thích rõ ràng chuyện bảo tàng, rồi lại quăng mấy bình rượu vứt cho Pagliuca, con rồng này mới yên tĩnh lại một chút.

Nghe Delia nói, dưới sự trợ giúp của Trần Duệ, Tà Vương chi nhãn của Lomond đã thành công tiến giai, sau đó còn mang Tà Nhãn bạo chúa cấp ma hoàng trở về Ám Nguyệt, bế quan tu hành.

“Lần này không nhờ đội trưởng, Lomond đã mất mạng, đừng nói chi đến đột phá hay đạt được khế ước với ma thú ma hoàng cấp, lại còn làm cho đội trưởng lãng phí một lọ thuốc phục hoạt (sống lại). Ta biết tên hỗn đãn không tim không phổi kia đều chưa bao giờ biểu đạt cảm tình...”

Trần Duệ lắc đầu: “Hắn không phải không biểu đạt, mà là không cần phải biểu đạt, cũng giống Delia ngươi thôi!”

Athena cầm lấy tay nàng, Delia nhìn Athena một cái, lại nhìn Trần Duệ, ánh mắt ấm áp, sau đó gật đầu một cái: “Tuy nhiên, câu "không tim không phổi" của ngươi, ta cho rằng có một tên thích hợp hơn...”

Sau đó, hắn liếc nhìn độc long, mà con rồng này coi như không nghe thấy, dù sao bảo tàng của đại gia không xảy ra chuyện là được.

Đúng lúc đó, Cơ Á vội vàng tiến vào sân, sau khi nhìn thấy Trần Duệ, liền lắp bắp kinh hãi: “Thì ra Đâu Đâu ngươi đang ở đây...”

Nhìn thấy ánh mắt hài hước của Trần Duệ, mị ma lập tức nhận ra, vui vẻ nói: “A, thì ra chàng đã trở về...”

Athena liền hỏi: “Cơ Á, tại sao muội lại hốt hoảng thế?”

Cơ Á lo lắng trả lời: “Tiểu công chúa mất tích rồi! Ta tìm đã lâu mà không ra, sau đó có người báo mấy tiếng trước, nàng cùng Trần Duệ, à, là Đâu Đâu cưỡi tê giác ra khỏi cửa đông, đi về hướng phía đông! Chuyện này đã báo cho trưởng công chúa!”

“Hướng đông?” Athena nhất thời nhận ra, sau đó kinh hô: “Chẳng lẽ Alice muốn đi Lam Trì sơn mạch tìm bảo tàng?”

Cơ Á gật gật đầu: “Muội cũng nghĩ vậy, cho nên muội lập tức tìm Pagliuca hỗ trợ.”

Kế hoạch bảo tàng là bí mật lớn nhất, trừ vài người ở đây, chỉ có Mejia và cao tầng biết, không hề tiết lộ cho Alice.

"Bảo tàng" này là do chính tay Pagliuca và Trần Duệ một tay bố trí, ma pháp trận và long ngữ kết hợp tạo ra một mê cung thật lớn, không có Pagliuca hay Trần Duệ dẫn đường, cho dù là Athena các nàng cũng không thể vào được, lần trước, sự kiện "phát hiện" ra sinh mạng chi tuyền là do chính Pagliuca giả mạo thủ vệ quân dẫn nàng vào.

Hiện giờ Ám Nguyệt tụ tập rất nhiều người tìm bảo tàng, lại không một ai có thể phá giải sự phức tạp của mê cung này, vì thế Cơ Á mới lo lắng như vậy!

Athena xiết chặt nắm tay, lộ ra vẻ tự trách: “Mấy ngày trước nàng còn quấn lấy ta, nói ta dẫn nàng đi, nhưng ta quá bận rộn, hơn nữa nơi đó quá nguy hiểm nên không đáp ứng nàng, nếu biết vậy ta đã đem nàng đi, thỏa mãn lòng hiếu kì của nàng là tốt rồi!”

Tiểu loli là một người gan lớn, trước kia Athena chỉ là trung giai ác ma, nàng đã dám cùng Athena đi hiểm địa như Âm Vũ tùng lâm, hiện giờ lại lôi kéo Đâu Đâu đi tìm bảo tàng.

“Chuyện này không phải lỗi của nàng, đều là cô nhóc rắc rối kia gây ra! Ta phải đi Lam Trì sơn mạch!” Trần Duệ biết thời gian cấp bách nên lập tức đứng lên.

Vừa trở về, chưa kịp thân thiết với Athena và Cơ Á đã phải đụng phải việc này, xem ra loli này thật không làm cho người ta an tâm mà.

“Nhất định phải mang Alice về nhé!” Athena biết ma pháp trận của bảo tàng vô cùng phức tạp, nàng đi theo chỉ làm vướng tay chân, sau đó lại nghĩ đến điều gì, nàng lại nói thêm một câu: “Chàng không nên trách muội ấy, hình như gần đây tâm tình của muội ấy không được tốt mấy.”

Trần Duệ lơ đểnh gật gật đầu: “Yên tâm, chỉ là con nít hồ nháo, ta cũng không nổi giận gì!”

“Nàng ta... cũng không phải con nít!”

Dù có Đâu Đâu đi chung, nhưng tình cảnh Alice vẫn rất nguy hiểm, Trần Duệ liền thay đổi khuôn mặt, cưỡi tiểu hắc mã rời đi, ra khỏi thành liền thẳng phía đông mà tăng tốc.

Ven đường, vô số người tìm bảo tàng lui tới, hắn mặt kệ ánh mắt chăm chú của họ, dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy.

Trần Duệ một đường phi nhanh, khi đến Lam Trì sơn mạch, liền dừng vó, vô số người chú ý đến con tuấn mã này.

Mới vừa xuống ngựa, hắn đã bị vô số ánh mắt mờ ám nhìn đến. Một tên có bộ dáng là đội trưởng tiến đến:

“A! Chẳng trách ta không tìm thấy ngựa của mình, thì ra bị tên hỗn đản nhà ngươi trộm đi! Nếu không muốn chết thì lập tức trả cho ta...”

Hắn còn chưa nói xong, tên kia đã dắt ngựa đến, nhìn hắn một cái, tên đại ác ma này liền cứng họng, cả thân thể như bị thứ gì chế trụ, làm cho mấy tên tiểu đệ phía sau cũng không sám nhúc nhích.

Tất cả bọn tìm bảo tàng khu vực này đều là một đám mềm nắn rắn buông, xem ra lần này đã đá trúng thiết bản rồi.

“Ta tìm hai người, một tiểu cô nương khoảng 13, 14 tuổi, tóc vàng, còn có một nam nhân đi theo sau...”

Trần Duệ cũng không có thời gian tính toán cùng loại cắc ké này, nên nhanh chóng mô tả hình dạng của Alice và "bản thân".

“Hai người kia hình như tiến vào theo sơn đạo bên trái.”

Đại ác ma vội vàng đáp một câu, từ từ cảm giác ánh mắt đáng sợ kia rời khỏi người mình, nhưng hắn vẫn không dám nhúc nhích tí nào.

Mắt thấy người kia biến mất trong tầm mắt mình, mấy tên tiểu đệ phía sau mới dám tiến lên vây quanh hắn: “Richardson lão đại, tại sao không chỉ sai đường cho tên kia?”

Đại ác ma xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt, sợ hãi nói: “Người kia thật là đáng sợ, chính cần nhìn ta liếc một cái đã làm ta có cảm giác linh hồn như đóng băng, nếu ta dám nói bậy một câu, chỉ sợ chết không kịp ngáp.”

Trần Duệ không rảnh nghe mấy lời nghị luận vô bổ này, hắn để tiểu hắc mã lại ở một địa phương an toàn, dặn dò vài câu, sau đó lập tức biến mất trong mê trận của bảo tàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
noulx23
12 Tháng năm, 2021 10:58
Đến đoạn cu main bị ám sát đâu đó chap 10 thì đành drop, có đứa nào ngu đến nỗi phái tử sĩ đi ám sát lại có danh phận b thường dễ tra, có tay cầm là thê tử cho cu main nắm thế bh ko
Hieu Le
06 Tháng năm, 2021 13:06
đoạn đầu (2/3)còn hay, từ sau càng ngày càng chuối, sến và nát
Sâm Tu
05 Tháng ba, 2021 14:56
mọi người thưởng nghĩ rằng hung nô với mông cổ giống nhau là sai hoàn toàn , mông cổ khỏi điểm của nó là thuần 100% siberia trong khi hung nô khởi điểm của nó là hoa hạ + siberia = -> hung nô
Sâm Tu
05 Tháng ba, 2021 14:53
hung nô thực tế là 1 liên minh bộ lạc chứ không có dân tộc hung nào hết , các gia tộc thiền vu hung nô lãnh đạo liên minh phần lớn là hậu duệ quý tộc nhà hạ chạy trốn khi nhà thương nổi dậy , hung nô có chữ viết và ở mức độ nào đó nó thậm chí còn thuần "hoa hạ" hơn cả hán tự nữa cơ! hung nô có thủ đô tên là "thành phố rồng" , hung nô đã kết hợp truyền thống thờ cúng tổ tiên của người hoa hạ và shamanism của người du mục siberia thành tôn giáo quốc gia của họ
Cauopmuoi00
29 Tháng tám, 2020 02:21
review rất chi tiết né dc một bộ kém cỏi
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2020 07:38
newbie có khác :)
Chiến Cuồng Tiên Quân
25 Tháng bảy, 2020 01:18
*** chủ đề mới lạ tưởng hay nhảy vào đọc mà anh em bình luận thế này tự nhiên không muốn đọc nữa
Hung Ha
14 Tháng sáu, 2020 22:49
Cái hay nhất của lịch sử là quá trình phát triển kinh tế văn hoá quân sự từ góc nhìn đổi mới của 1 đứa từ hiện đại . Em đọc hết các gạch đầu dòng của bác em vẫn thấy cố vẫn đọc dc . Nhưng đọc dòng cuối là em bỏ luôn . Hung nô mông cổ . 1 đế chế làm dc điều mà chỉ có rất ít đế chế làm dc vào thời chiến tranh lạnh . 1 quốc gia mà quốc lực nó yếu nhớt nhưng vẫn quét sạch 2 lục địa âu á . Thì trong này vai trò của lãnh đạo nó phải như nào . Nghe bác nói 23 chương mà nó tách 2 chương chơi gái là nghỉ luôn.
Hung Ha
14 Tháng sáu, 2020 22:43
Nền tẳng của 10 vạn kỵ binh đó là j . 2 đời thiên khả hãn gây dựng . Như thằng main này có khác j thằng ngựa đực . Mẹ nó nó còn ko tha
Sơn Dương
14 Tháng sáu, 2020 17:14
cảm ơn tác giả đã tạo ra 1 nvc Khá là Hay. ừm biết nói thế nào nhỉ... mà thôi.
binto1123
12 Tháng sáu, 2020 15:01
Thường thường tui đọc 50-100 chương mới review truyện mà nay đọc đến chương 23 đành drop, rất tiếc 1 bộ truyện có ý tưởng hay mà tác giả viết quá tệ. - Main sống lại lần thứ 2, có kiến thức thời hiện đại, có kinh nghiệm chinh chiến thời mạt Hán mấy chục năm mà trọng sinh thêm lần nữa vẫn như thằng trẻ trâu ngạo mạn hống hách. - Tác giả viết cái gì cũng hời hợt, kinh tế xã hội k bao giờ đề cập, dân du mục kinh tế chủ yếu chăn thả gia súc, nghèo đói k đủ ăn nên mới thường xuyên đánh trung nguyên, vậy mà chỉ nói sơ qua vài dòng thành lập giao dịch là hết, quốc lực k có lấy cái gì tranh bá? - Dân tộc Hung nô chỉ có ngôn ngữ k có chữ viết, kiến thức cơ bản vậy tác giả k thèm đưa vào, main k có ý thức gì về vấn đề này, lại còn khuyến khích thủ hạ đi học hán ngữ. - 3 thằng thủ hạ đắc lực đầu tiên k có quá trinh giới thiệu, k có quá trình làm quen, cứ như từ trên trời rơi xuống. - Có kinh nghiệm 2 kiếp, lại có dân Hung nô từ nhỏ sống trên lưng ngựa, vậy mà k huấn luyện dc 1 chi kỵ binh ra hồn, quá trình huấn luyện mấy tháng chỉ ghi đúng 2 câu. Đến khi đánh trận thì tcho rằng chỉ cần 1 trận là binh lính thành tinh nhuệ. - Nói đến đánh trận, 1 cuộc chiến 6 tháng viết trong 3 4 chương, 1 trận huyết chiến 2 bên tổng 5 vạn người viết k tới 2 chương, mô tả cảnh chiến đấu qua loa, chỉ nói nhảm là nhiều - Chính trị cũng chả ra gì, chương 22 23, ngay đoạn gay cấn thiền vu bị ám sát suýt chết, đang chờ mong tranh giành quyền lực thì bỗng dưng nhảy cóc qua 2 năm, trong đó 1 năm rưỡi có thiền vu cực lực ủng hỗ mà k đoạt được ngôi, nhảy cóc qua 2 năm chuyện đầu tiên làm là đi câu cá - Quốc lực chả ra gì mà main suốt ngày đi dạo, săn bắn, chơi gái, 23 chương thì có nguyên 1 chương chơi vợ của cha, 1 chương chơi đùa với con gái đối thủ.
xetayga
03 Tháng sáu, 2020 02:15
Vợ : Athena (Nữ tướng quân) - Cơ Á (Tì nữ) - Alice (Tiểu công chúa, loli) - Mejia (lúc thì Zya Đại công chúa, Nữ hoàng Ngạo mạn vương tộc) - Katherine (lúc thì Cathenrina - Tên giả Kristina - Nữ hoàng Dục vọng vương tộc) - Isabella (lúc đầu là kẻ thù tí giết main vài lần) - Lola (Tiên long nữ, máy bay) - Tiffani (Nữ hoàng cuồng nộ vương tộc ) - olivia (Hắc Long) -Helen (Người cá, maybe) - Milan (bán tinh linh, maybe) - Blanchett (bán tinh linh,maybe) -Bisi (Hôn thê thời còn trên mặt đất,maybe) - Veronica (Crush, sau chết sống trong ng main) - Lara Liya (em này lep, tán vợ main) -Tu luyện ( mỗi cảnh giới ở dưới đều có 3 cấp độ Sơ - trung - đỉnh phong) (Các cảnh giới chêch lệch rất lớn kiểu như A- cân 10 thằng B+, A+ cân 100 B+) - Đê giai ác ma (F) - Trung giai ác ma (E) - Cao giai ác ma (D) - Ma Vương (C) - Đại Ma Vương (B) - Ma Hoàng (A) - Ma Đế (S) - Ma Đế Quốc độ (SS) - Ma Tôn, Bán thần (SSS) - Nguỵ Thần (SSSS) Tiếp cận thần linh thì có 3 cấp độ (SSSS+, SSSS++, SSSS+++). Chủng Tộc : - Vương tộc (1 trong 7 vương tộc ma giới ) + "Ngạo mạn" vương tộc. Dòng họ: Lucifer. + "Tham lam" vương tộc. Dòng họ: Mammon. + "Dục vọng" vương tộc. Dòng họ: Aspen Maude. còn có tứ đại vương tộc, hoặc im hơi lặng tiếng, hoặc y phụ ba đại đế quốc. + "Lười biếng" vương tộc. Dòng họ: Bei Lier. + "Đố kỵ" vương tộc. Dòng họ: Leviathan. + "Bạo nộ" vương tộc. Dòng họ: Samael. + "Tham ăn" vương tộc. Dòng họ: Beelzebub. - Đại ác ma - Ám tinh linh - Mị ma
Hieu Le
21 Tháng năm, 2020 20:45
10 vạn kỵ binh quất cả á âu luôn chứ mỗi bọn hoa hạ đâu
Bùi Thiên Hoàng
18 Tháng năm, 2020 23:28
Mông cổ nó cũng 10 vạn mà nó cũng cân 4 phía đấy từ á sang âu
Đặng Triết
25 Tháng tư, 2020 08:27
đọc cảm thấy khó chịu 10 vạn quân đấu với cả hán
Alohawow
14 Tháng tư, 2020 11:40
Đọc giới thiêu có vẻ mới tính xem mà thấy các bác bình luận nên nghĩ lại :)))
Sơn
05 Tháng tư, 2020 14:56
Tao đọc đến chương 232 giờ nhịn ko đc phải vào chửi đcm 1 người 3 tên *** đọc đéo để ý đéo bt tk nào đcm
Hieu Le
25 Tháng ba, 2020 00:24
cái loz má tên nhân vật thay đổi lung tung đọc khó chịu thực sự
Hieu Le
21 Tháng ba, 2020 10:07
truyện như loz mà đề cử với quảng cáo nhiều vc. thích hợp cho ng mới với mấy đứa atsm
Quốc Tuấn
02 Tháng mười một, 2019 19:27
đoạn sau bản cv khó chịu v
Phạm Văn Đạt
16 Tháng mười, 2019 21:33
Đọc lại vẫn hay như lúc đầu
Phamdangkhoa
19 Tháng tám, 2019 11:20
hay
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
Phamdangkhoa
06 Tháng tám, 2019 16:48
V707777077007,,*p. Lbs b vae v M o VN j. WCC VƯB X vxvcv b b BBC j. Havoc to ooozxb. And VCR v
BÌNH LUẬN FACEBOOK