Robert cảm thấy người bắt đầu choáng váng muốn nôn mửa.
Từ nãy đến giờ, hắn đã bị chuyển đi chuyển lại tới hàng chục căn phòng rồi. Dường như King thật sự đem hắn biến thành quân cờ, chuyển tới chuyển lui trên bàn cờ khổng lồ này.
“Ta lạy các người, có đánh thì đánh đi mà !!! Cứ dứ dứ như vậy có còn là đàn ông không !? Thiếu cái đó thì đừng có ra đường không tốt hơn à !? Mẹ ơi... cứ chuyển đi chuyển lại như vậy, ông đây còn bị say thang máy đó.”
“Nếu ngươi thích chết thì hiện tại ta sẽ kiếm đối thủ luôn cho.” Giọng nói lạnh băng của King vang lên bên tai Robert làm hắn thoáng im bặt. Dù gì người ta cũng đang cầm trịch, là boss trược tiếp của hắn. Đắc tội với sếp thì chắc chắn không có kết quả gì tốt được. Trẻ lên ba nó còn biết nịnh cô giáo nữa là.
Có nằm mơ Robert cũng không biết được là mình đã vượt qua bao nhiêu lần tử thần ghé thăm. Vì quy luật là khi hai quân cờ khác phe gặp nhau cùng trong một phòng, chỉ có một quân được đi tiếp, bởi vậy nên King đã phải lựa chọn cho hắn hàng loạt con đường, không đụng hàng ai.
Những động tác này của King, Shaorin phía sau đều nhìn thấy chỉ cười cười.
Hắn không muốn Robert chết.
So với trước đây, sinh mạng trong mắt King chỉ bằng những con số, mất một là mất một, chăng sao cả, hắn luôn có nguồn thay thế. Nhưng King lúc này lại luôn đặc biệt bảo vệ mấy người Robert, Trung Thành, Frozen, Claude, và Thần Tiễn bởi vì họ đi cùng hắn lâu nhất, thiên vị rõ ràng.
Tính cách của hắn đang thay đổi.
Điều này làm cờ lực của hắn chợt yếu đi rất nhiều. Nhưng Shaorin vẫn luôn cảm thấy, đây là chuyện tốt.
Suy cho cùng, không ai muốn phục vụ một vị vua vô cảm cả.
...
Bên phía còn lại của bàn cờ. Đầu Richard đã muốn bốc khói.
Hắn cảm thấy đối thủ đang chơi đùa mình.
Rõ ràng nhiều lần có thể chiến, nhưng hắn đều lựa chọn lách qua, hàng loạt quân cờ khác nhau đang mơ hồ hình thành thế bao vây với Richard. Hắn giống như một võ sĩ boxing, đã tụ lực đầy đủ, lại phải đấm mạnh vào một bóng nước. Richard mặt đen lại, hắn biết người bên kia khả năng chơi cờ so với mình cao hơn khá nhiều, nhưng hắn không muốn bị xem thường chút nào.
Từ nãy đến giờ, Richard nhận thấy King tập trung đặc biệt vào bảo vệ mấy quân cờ đặc biệt. Chủ động né tránh mũi công kích của hắn cũng là những nhóm cờ này, bởi vậy cứ làm hắn chưng hửng từ nãy. Cũng vì những quân cờ được bảo vệ đặc biệt này, thế bao vây đã hình thành mơ hồ, nhưng còn lâu mới khép kín được vị trí của hắn.
Richard nhờ vậy mà miễn cưỡng đánh ngang tay được King. Với sự hỗ trợ của chân lý, King tính toán hoàn hảo hơn Richard rất nhiều.
Pawn lên hai ô.
Bishop cắt chéo sang.
Rook tiến thẳng lên.
Vẫn còn một đường thoát.
Richard quát lên: “Bat”
“Có thưa cậu chủ !” Lão bat khom người, cung kính đáp.
“Chặn hết mọi lối đi của quân Bishop này cho ta. Ép hắn phải đấu. Xem xem mấy quân cờ này có phải bằng thủy tinh dễ vỡ không.” Richard cười lạnh.
“Sẽ không làm cậu thất vọng !” Lão Bat lắc mình, nhìn vào vị trí của mình trên bản đồ được Richard di chuyển theo lộ tuyến của quân Queen, mìm cười nhìn Richard một cái từ ái, rồi biến mất.
...
“Hắn xuất hậu rồi !” Shaorin mìm cười nhàn nhạt nhìn lên màn hình, trên đó là biểu tượng một quân Queen khác đang nhâp nháy, di chuyển không ngừng.
“Có cần em chặn hắn lại không !? Thưa đức vua !?”
“Không cần, cô sẽ là lưỡi kiếm cuối cùng kê lên cổ hắn. Đừng vội manh động.”
Shaorin thoáng ngẩn ra, nhìn lên quân cờ đang bị bao vây trùng trùng với biểu tượng Bishop. Đó là vị trí của Frozen.
Nhìn qua không tránh khỏi phải đấu rồi.
Frozen mang cấp bishop, chỉ có thể di chuyển theo đường kẻ chéo màu trắng trên bàn cờ. Mà ở phía bên kia, Richad là vua đen, vì vậy quân hậu tất nhiên ở ô trắng, vừa xuất động đã chặn đầu cô gái.
“Frozen, công kích quân Queen kia !” King nói với vẻ lạnh nhạt.
“Vẫn còn đường khác để đi mà !? Anh muốn cô ta tìm chết hay sao !?” Shaorin ngạc nhiên nói. Frozen cô cũng gặp qua, coi như có quan hệ, vừa rồi King còn nhất mực bảo vệ, sao nhoắt cái đã thay đổi rồi !?
“Shaorin, chuẩn bị tấn công đi ! Ngay khi Frozen cầm chân được Queen của đối phương, tranh thủ áp sát Richard ngay lập tức.”
“Anh đúng là máu lạnh !” Shaorin thở dài đáp, chút hảo cảm vừa dấy lên lập tức tiêu hao sạch sành sanh.
King mặc kệ, coi như không nghe thấy gì cả. Chuyển sang kênh liên lạc khác, hắn đều giọng nói:
“Trung Thành, việc của em gái cậu, tôi xin lỗi ! Nếu có thể, nhất đinh tôi sẽ cứu cô ấy trở về. Trước mắt tôi gửi cho anh một hình ảnh, quyết định đi hay không ở cậu.”
...
Trung Thành vẫn đang ngẩn ngơ nhìn căn phòng trống. Giống với Robert, hắn cũng bị dịch chuyển lung tung loạn xạ ngầu, cả người cứ thấy ong ong. Nếu không phải tố chất thân thể hắn mạnh mẽ vô cùng thì chỉ sợ hắn đã cho chó ăn chè từ nãy. (nôn đó mà ;)) )
Mãi mới có dịp yên tĩnh một chỗ, chưa kịp thở ra hơi thì King đã liên lạc tới.
“... quyết định đi hay không là ở cậu.”
“Hình ảnh gì đây !? Phim cải lương chắc !?” Trung Thành nghi hoặc, ngay sau đó hắn mơ hồ thấy một đoạn tin tức cách không ầm ầm chạy vào đầu mình.
Là hình ảnh Frozen toàn thân đẫm máu đang khó khăn chống cự trước một con dơi lớn khổng lồ. Hoàn cảnh không mấy lạc quan, cô ta có thể chết bất cứ lúc nào.
“Đi hay không !?”
“Đi ! Mẹ nó, sao lại không đi ! Sắp xếp cho tôi một đường ngắn nhất tới đó đi !”
Trung Thành gấp gáp gào toáng lên. Cảm giác khó chịu vì di chuyển nhiều thoáng cái đã mất sạch.
“Tốt, chuẩn bị đi, hai lượt nữa sẽ tới lượt cậu di chuyển !”
...
Ngắt liên lạc, King thản nhiên nói với ánh mắt khó hiểu của Shaorin:
“Làm như vậy để tăng sĩ khí. Có một số người vì người khác có thể phát huy tới 120% sức chiến đấu !”
“Tình yêu cũng có thể đem ra đề đùa giỡn như vậy sao !?” Shaorin có chút bất nhẫn nói. Hai người Trung Thành và Frozen đã đồng hành cùng cô một đoạn đường, là ai cũng không muốn nhìn người quen của mình bị sắp xếp như chơi xỏ vậy.
“Tăng sức chiến đấu cũng là một cách bảo toàn tính mạng cho cậu ta !” King lắc đầu đáp.
Hắn vẫn cứ lạnh lùng như vậy, thản nhiên mở kênh liên lạc khác.
...
“Richard đại nhân.” Lee Ji Won lớn tiếng gấp gáp.
“Ừm, ta nghe !” Richard đáp với giọng khàn đặc, hắn còn đang tập trung về phía lão Bat.
“Tình hình của Ji Jine thế nào rồi !?”
“Cô ta ấy hả !? Từ từ, đợi chút ! Ờm, rất là không xong ! Cô ta gặp một tên cấp rook rồi !”
Màn hình chuyển đến chỗ Ji Jine, đối điện với cô ta, thương thủ Simon đang vừa cười cợt vừa liếm mép.
“Ta nhận ra cô rồi ! Thiên tài Kim Ji Jine của Hàn Quốc ! 12 tuổi đã tham dự vào dự án Omega, dung hợp tính năng xuất sắc nhất của ba dòng Alpha, Beta, Gamma vào phải không !?”
Khuôn mặt Ji Jine tràn ngập vẻ bất đắc dĩ cũng lo lắng, miễn cưỡng đáp:
“Ngươi muốn làm gì !?”
“Không làm gì cả, thằng nhãi Lee Ji Won đó rất nhiều người ngứa mắt. Mấy năm nay hai người gắn bó như hình với bóng, rất nhiều người hâm mộ nha ! Hê hê, đàn bà của Lee Ji Won, hôm nay ông đây cũng muốn thử một lần.”
Simon cười gằn dữ tợn, đều bước tiến tới.
Ji Jine đã lùi đên sát vách tường, không còn cách nào khác, chỉ còn đường thủ thế muốn chống lại.
Cô đã luyện qua vài khóa karate cơ bản. Nhưng muốn đối phó với những người từ chém giết sống ra như Simon, quả thật rất miễn cưỡng.
...
“Đó, ngươi còn muốn hỏi gì khác không !?” Richard ngoáy ngoáy cái tai dơi quý tộc của mình, được một đống ghét bẩn, sau đó thổi phù phù đi.
Ji Won gần như muốn điên tiết, hét lớn:
“Mau đưa ta tới đó đã.”
“Từ từ. Chưa đến lượt của ta ! Ý, có kẻ đang tiếp cận ngươi kìa, đánh thắng hắn mới được di chuyển nhé !! “
Lee Ji Won nghe vậy sửng sốt. Đôi tay nắm trên cần điều khiển bằng Orihancol như muốn nứt ra. Ánh mắt như điện đảo qua thân ảnh vừa được truyền tống tới.
...
Trung Thành gấp gáp điên cuồng.
Hắn vừa mới tỏ tình cùng Frozen xong, nếu cô ấy cứ như vậy mà chết đi thì đúng là khóc không ra nước mắt. Số hắn trước giờ vẫn luôn rất tốt, sao lại đen vậy chứ.
Muốn tiếp cận chỗ Frozen, với cách di chuyển của quân Knight cần ba bước nhảy. Trong đó xui xẻo một cái là phải đạp lên một quân Knight khác mới có thể đi tiếp.
Quân Knight đó không may lại chính là Lee Ji Won.
...
Hai chàng trai cùng gấp đên đỏ mắt. Thoáng đánh giá đối thủ của mình:
“Xạ thủ !?”
“Người sắt !?”
Đúng là oan gia ngõ hẹp, Trung Thành từng suýt mất mạng trên tay đối phương, Lee Ji Won cũng bị hắn hủy súng một lần, âm thầm kiêng kị không thôi, không ngờ hai người gặp lại nhau nhanh như vậy. Chỉ mất một giây, cả hai đã điên cuồng lao về phía đối phương, bộ dáng như mang thù giết cha. Chỉ hận không thể lập tức xé xác đối phương.
“Tránh xa cho ta !!!” Tiếng hét gấp gáp đồng thanh vang lên, trong đôi mắt nhiệt huyết của cả hai đều rực lửa chiến ý.
Sau một tiếng hét lớn. Viên đạn 14.5mm từ khẩu IMI và phát súng Laze của Lee Ji Won đồng loạt khai hỏa.
Như hai vì sao băng cắt ngang bầu trời, mang theo động năng và nhiệt năng được tối ưu hóa dưới bàn tay con người, với mục đích duy nhất: Nghiền nát kẻ thủ của mình.
“Xoẹt
Ngay sau khi viên đạn bắn vào luồng laze kia, ánh lửa phóng lên cao, nhuộm đỏ cả một vùng xung quanh.
Để lại một tiếng nổ thật lớn, chấn động căn phòng trắng xóa này.
...