Mục lục
[Dịch]Trường Sinh Đảo- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mọi người, chơi kéo búa bao nào !! Ai thua thì phải lên trước nhé.”

Giọng nói oang oang của Robert vang lên giữa rừng. Đám thiếu niên thiên tài nghe thấy vậy thì mặt cười còn khó coi hơn khóc nhìn lên trời.

Nơi ba tử đồ được bao bọc trong hắc khí đang phiêu phù lơ lửng.

Ngoại hình chẳng khác gì một người thường, quần áo cũng lành lặn, thậm chí còn có phần sạch sẽ hơn bọn họ. Dù sao nước trên đảo trên cơ bản đều đã bị ai đó hạ độc, muốn tắm giặt gì đó quả thật rất phiền phức, mấy ngày nay lại phải di chuyển liên tục, ai nấy cũng nhếch nhác. Chắc chỉ có mỗi King lúc nào cũng có vẻ trắng sáng tự nhiên, không nhiễm bụi trần. Tất nhiên, muốn tìm một màu khác trên trang phục hắn còn khó hơn thấy nội y phụ nữ nữa.

Lại nói về ba tử đồ phía trên đầu họ, bao gồm hai nam một nữ. Nam trông có vẻ lịch thiệp nhã nhặn, một cao một thấp. Nữ thì phong tình quyến rũ, cái này cũng là do công của máu vương tộc, bất cứ vampire nào cũng đều có sức hấp dẫn tự nhiên, pha lẫn chút tà mị. Khuôn mặt cả đám lãnh đạm, tròng mắt dĩ nhiên vẫn màu đỏ đặc trưng, hắc khí quanh người chúng trôi nổi rất tự nhiên, nhìn như một lớp vụ khí hộ thể, khiến cả đám có thể lơ lửng trên không được.

Thái độ và mật độ ma khí của chúng, dĩ nhiên nói lên một điều hiển nhiên: đám này nguy hiểm hơn tử đồ bình thường rất nhiều.

Và trên thực nghiệm đảo này, chắc chỉ có một thứ phù hợp với miêu tả.

Ghouls.

Giống Lamia Cross trước đây có thể ép Frozen trong cánh đồng băng chật vật. Nhưng lần này lại có tới 4 tên, ai cũng cảm thán số mình đen đủi. Dù ở đây mới chỉ có Thần Tiễn, Claude và Robert thật sự nhìn thấy Ghouls chiến đấu, nhưng ai cũng hiểu, vài trăm tử đồ mới có vài tên Ghouls, có thể thấy chúng đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, khó chơi vô cùng.

Nhìn lại quân ta, chỉ có khoảng 20 mạng, trong đó gần một nửa là các pháp sư, khả năng cận chiến yếu ớt lèo tèo. Chiến lực chủ yếu cũng chỉ có mấy người: Simon dùng thương, song đao Jack và Mike, cô nàng với lưỡi rìu to bản Anna. Bốn người này giỏi lắm chỉ cầm chân được một tử đồ.

Thực lực hai bên cách biệt quá xa.

Nhưng cũng không phải hoàn toàn hết cách, dù sao quân bọn họ vẫn đông hơn, lại có chuẩn bị đầy đủ.

Mấy ma pháp sư vừa nghe được sự cảnh báo của King đã nhanh chóng bày ra pháp trận phòng hộ, là mô hình thu nhỏ của trận pháp kỳ lạ chỗ quảng trường. Tuy không được xịn như vậy, nhưng bảo vệ họ vài tiếng chắc cũng không có vấn đề gì.

Bây giờ phiền phức nhất là ai sẽ ra ngoài đó đuổi đám tử đồ kia đi.

Bởi vậy mới có màn oẳn tù tì – one two three ( kéo búa bao) ở trên.

“Phiền phức.” Thần Tiễn buông một câu rồi tung người, nhảy ra khỏi pháp trận.

Dẵm lên cây cổ cung của mình, Thần Tiễn đứng đối mặt với bốn Ghouls, mặt không đổi sắc, lạnh giọng nói:

“Các người muốn cùng lên hay từng đứa !?”

“Ngươi quá kiêu ngạo.” Một trong ba tên Ghouls nói. Ma khí toàn thân cô ta bắt đầu phát tán, gần như làm đen đặc một vùng trời. Hai tên còn lại cũng nhếch môi cười lạnh, từ khi thành công tiến hóa thành Ghouls, chúng không còn để con người vào trong mắt nữa.

“Vì ta có vốn để kiêu ngạo.”

Phừng.

Toàn thân Thần Tiễn rực rỡ linh quang, ánh sáng không chút yếu thế chống lại ma khí bao phủ, quang cảnh lúc này có phần giống với khi King và Richard giao thủ, trắng và đen – đan xen lẫn lộn. Không gian như bị chia cách làm 2 phần.

Sau khi được sợi tơ ánh sáng cải tạo thân thể, Thần Tiễn đã mạnh hơn trước rất nhiều, lần này vì cứu King, hắn có dịp ngưng luyện ra ánh sáng càng thuần chất hơn, thực lực so với lúc trước đã không thể so sánh.

Hơn nữa ánh sáng hủy diệt là đối trọng duy nhất của ma khí, khả năng hóa giải mọi sát thương bằng siêu năng lực không hề ảnh hưởng được tới loại ánh sáng này.

Mất đi ưu thế về ma khí, trong mắt Thần Tiễn, đám ghouls này chỉ hơn mấy con dã thú một chút thôi.

“Kiêu ngạo sẽ phải trả giá, ngươi đã nghe bao giờ chưa !?” Tiếng nói như u ảnh, âm vang khắp bốn phương tám hướng, hai tên Ghouls từ lúc nào đã áp sát, tấn công Thần Tiễn từ hai phía.

Nhưng Thần Tiễn vẫn không dời mắt, nhìn thẳng vào tên Ghouls đầu tiên nói chuyện với mình, nhếch môi cười lạnh. Chân điểm nhẹ lên cây cung, cả người như đạn pháo áp sát cô ta.

Hai tên Ghouls đánh trượt một đòn thoáng ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng biến chiêu, bám sát Thần Tiễn không rời.

Đúng lúc này thì từ phía dưới, hai luồng hơi thở nguy hiểm ập đến, khiến chúng phải dừng lại, vội vã né tránh sang một bên.

Tiếng gió thổi vù vù như không khí bị xé rách, một luồng kiếm khí mạnh mẽ bắn tới. Hình thành từ đấu khí do bản thân người ta luyện tập ra, luồng kiếm khí này dĩ nhiên có thể sát thương với tử đồ.

Hai gã căm tức nhìn lại thì thấy kị sĩ Robert đang cưỡi trên lưng Claude nhởn nhơ nhìn chúng, miệng cười chế giễu.

“3 đánh một thì có gì hay ho, fair play chút đi.”

“Thích thì chiều.”

Hai tên hét lớn, thân hình đổi hướng linh hoạt trên không, cùng nhào tới phía Robert và Claude.

...

Về phía Thần Tiễn, hắn coi như không có việc gì xảy ra, chỉ chớp mắt đã áp sát tên Ghouls đầu tiên nói chuyện với mình. Hình dáng lúc còn sống chắc hẳn phải làm một cô gái, cũng khá xinh đẹp. Tóc nâu, nước da bánh mật, vầng trán cao trên khuôn mặt tròn trịa. Cô ta thấy Thần Tiễn lao tới cũng không nao núng, đưa tay ra tiếp lấy.

Vốn là so đấu lực lượng, nhưng vừa chạm tới thì cổ tay Thần tiễn xoay ngang, khuỷu tay nhẹ nhàng phát lực, vừa đủ để gạt đi cánh tay đang vung đến của cô ta.

Cô gái này chỉ kịp trừng mắt lên, thì cú đấm của Thần Tiễn đã tới trước mặt.

Chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục, toàn bộ xương mặt đã bị đánh lõm vào trong, Ghouls này còn không kịp lên lên một tiếng đã bị đánh bay xuống đất, thân hình như máy cày, xới tung lên một khoảng mịt mù.

Crac... crac...

Kỳ diệu thay, cái đầu đã bị đánh móp của cô ta vẫn có thể động đậy, cả người lững thửng đứng thẳng lên từ đống đổ nát, hai tay ôm đầu, dứt mạnh.

“Các người đúng là lũ cặn bã kinh tởm.” Thần Tiễn nhíu mày nói.

Sau một tiếng đứt phựt, cô gái này không ngờ lại có thể tự giựt cái đầu của chính mình ra. Sau đó hàng loạt tia máu từ cổ xuất hiện, mới đầu còn bắn tung tóe, nhưng sau đó nhanh chóng tổ hợp lại thành từng mảnh cơ nhục, sau vài phút đã có một cái đầu hoàn chỉnh khác hiện ra. Tuy nhìn gương mặt ấy vẫn xinh đẹp như cũ, nhưng sau một màn tởm lợm vừa rồi, chẳng ai còn tâm trạng mà thưởng thức nữa.

“Lực lượng thân thể thật đáng sợ, ngươi là người đầu tiên làm ta bị thương kể từ khi tiến hóa hoàn tất, có chết cũng vinh quang lắm đó.” Nữ vampire liếm liếm bờ môi đỏ mọng, ném cho Thần Tiễn một ánh mắt quyến rũ nói.

Ăn nói trôi chảy, biểu cảm trên gương mặt phong phú, có tính cách riêng. Những điểm này cho thấy cô ta mạnh hơn Lamia Cross rất nhiều. Dù sao lúc trước Lamia cũng chỉ mới tiến hóa xong, vẫn còn cứng ngắc,và khi nổi giận thì chẳng khác dã thú là bao. Ấy vậy mà Frozen vẫn phải chật vật ứng phó.

Nhưng không có nghĩa là Frozen yếu kém hơn Thần Tiễn quá nhiều, đơn giản vì công kích của cô ta thiên về năng lượng tự nhiên hơn, nên dễ dàng bị ma khí hấp thu. Còn Thần Tiễn, ngoại trừ ánh sáng hủy diệt mạnh mẽ, công kích thân thể của hắn cũng thuộc dạng nhất lưu. Điều này liên quan đến công pháp mà hắn tu luyện.

Dẫu sao thì tuy tu chân là con đường nghịch thiên, nhưng đem lại sức mạnh cho nhân loại nhiều nhất. Nguy hiểm và lợi ích luôn đi kèm, điều này áp dụng vào đâu cũng đúng. Hơn nữa công pháp tu chân của Thần Tiễn là từ một nhánh của tiên giới, vượt trội hơn tất cả những kỹ năng khai thác sức mạnh cube ở trái đất, cộng thêm sự kiên trì khổ luyện của hắn, danh hiệu người mạnh nhất trong các thiếu niên thiên tài cũng không phải tự nhiên mà có.

Công pháp tu luyện mạnh mẽ, bảo bối hậu nghệ cung, ánh sáng hủy diệt đứng đầu về lực sát thương. Có ba thứ này, đến một con heo cũng phải có số má trên bảng xếp hạng nữa là Thần Tiễn.

Cô nàng Ghouls sau khi tán dương hắn một câu, cũng không giữ sức nữa, mà bắt đầu bộc phát. Từ trên lưng cô ta, hai chiếc cánh xương thịt nhanh chóng hình thành. Đập mạnh một cái thổi tung lớp đất đá dưới chân, cô ta đã biến mất.

Vận tốc âm thanh.

Những người chưa từng được nhìn thấy Ghouls ra tay đồng loạt hít sâu một hơi. Đồng thời âm thầm cảm thấy lo lắng. Nếu bọn họ ra ngoài đó lúc này, chắc chắn sẽ bị miễu sát (giết ngay tức khắc). Vận tốc này đủ để giết bọn họ cả chục lần trong mỗi cái chớp mắt.

Cộng với khả năng tái sinh liên tục, con người này, à không... sinh vật này quá đáng sợ.

Thần Tiễn khó chịu kêu lên một tiếng rồi cũng biến mất. Tuy không đạt đến tốc độ âm thanh, nhưng mắt thường cũng khó mà bắt kịp hình ảnh của hắn.

...

Phía bên Robert và Claude tình hình lại khá khả quan.

Robert là kị sĩ – kị sĩ thì cần vật cưỡi. Nhưng thực nghiệm đảo có cái dở là nó liên tục hút đi sức .sống của tất cả các sinh vật không phải con người. Bởi vậy nếu hắn có muốn mang theo một con ngựa tốt, hay linh thú gì đó để cưỡi thì chắc chỉ được một tuần nó sẽ thành cái xác khô.

Bởi vậy kị sĩ của chúng ta đành cưỡi không khí mà chiến đấu từ khi lên đảo đến giờ.

May mắn là trong đợt chiến đấu với rồi hắn tìm được một con ngựa... à không... tiểu đệ khá tốt. Đó là Claude.

Claude đáng thương, lúc trước đã bị Trung Thành dẵm lên không thương sót, dí súng vào đầu bắt bay loạn, giờ đây đến gã đại ca mới nhận cũng muốn đè lên đầu hắn.

Nhưng công kích của Claude vào đám Ghouls này chỉ như muốn bỏ bể, hắn cũng đành cam chịu. Robert tu luyện đấu khí, dựa vào sức lực trong cơ thể phát ra là chính, vẫn có khả năng xuyên qua lớp ma khí tấn công lên đám tử đồ này. Nhưng tốc độ của hắn không được cao lắm, thành ra mới cần vật cưỡi kết hợp.

Đừng nghĩ đây là lần đầu tiên bọn họ tác chiến kiểu này mà xem thường. Dưới con mắt chân lý của King, hai người đạt đến cảnh giới chủ - ngựa tương thông một cách dễ dàng. Robert vừa động tâm thì Claude đã phóng hỏa – di chuyển như chớp theo ý hắn, thậm chí còn có phần nhanh chóng hơn việc đại não kị sĩ truyền lệnh đến hai cái cẳng của mình.

Nhờ vậy mà trong kết giới đặc biệt mà đám pháp sư vừa dựng lên, hắn và Claude có thể miễn cưỡng đánh ngang tay hai tên Ghouls một cao một thấp này.

Kết giới này chẳng có tác dụng gì đặc biệt, ngoại trừ việc tăng mật độ các hạt trong không khí lên.

Tưởng tượng 1m khối không khí có thể chứa n phân tử các loại. Nhưng trong kết giới này, mỗi mét không khí chứa tới n mũ 3 các phân tử không khí. Làm bất cứ ai đi vào đây cũng có cảm giác như vừa rơi vào đầm lầy, giơ tay nhấc chân cũng khó khăn.

Tất nhiên hai tên Ghouls chẳng hề bị ảnh hưởng gì cho lắm, ngoại trừ tốc độ có chậm lại một chút. Ma khí có thể hóa giải mọi công kích năng lượng, nhưng nó cũng cần thời gian để làm việc đó. Nhưng trong kết giới đâu đâu cũng là phân tử dày đặc này, hóa giải xong thì những phân tử khác sẽ lại ùa đến để lấp chỗ trống. Thành ra nếu không muốn hao phí năng lượng, hai tên này đành phải thu ma khí lại.

Vừa thu lại thì Claude oanh kích tới, sóng nhiệt dữ dội phát ra, làm cả hai lại phải vận ma khí lên chống đỡ nếu không muốn thành chất lỏng. Dù vampire có khả năng hồi phục mạnh mẽ, nhưng không chắc trong trạng thái chất lỏng có thể sống lại được. Chưa có kinh nghiệm gì về việc đó nên hai tên này cũng không muốn nghịch dại.

Ngươi thu thì ta đánh, ngươi phát ra thì ta hút, dù sao quân ta đông hơn, cũng không sợ hết năng lượng. Cứ thế, Claude và Robert làm chủ công, chặn lại những đòn chí mạng của hai tên Ghouls này, những người khác hỗ trợ và bòn rút.

Họ mang niềm tin rực cháy, nhiệt huyết tưng bừng, lòng dũng cảm và sự kiên trì. Quyết tâm mài chết hai tên này.

...

“Con mắt này đúng là phiền phức.” Richard cằn nhằn một tiếng, sự phối hợp lưu loát của đám thiếu niên thông qua khế ước máu của các Ghouls, đều được truyền về cho hắn đầy đủ.

“Đại nhân, hay là bỏ qua đi, số lượng Ghouls vốn không nhiều lắm, chỉ sợ lúc tìm được trận pháp rồi chúng ta sẽ cần đến.” Lão Bat cẩn thận nói.

“Bỏ là bỏ thế nào !? Ta sẽ đấu với hắn một hồi, có con mắt chân lý là giỏi lắm sao !? Xem đây...” Richard nhếch môi cười lạnh, tròng mắt đỏ rực sáng.

...

Hai tên Ghouls đang chiến đấu thì tròng mắt màu đỏ cũng sáng lên theo. Cơ thể bọn chúng đồng loạt rung lên liên tục, đôi cánh xương thịt mọc ra, gào thét dữ dội. Sóng âm mạnh mẽ không ngờ đánh tan được một luồng kiếm khí của Robert.

Ma khí toàn thân thu lại, ổn định cơ thể. Không cần hao phí để đối phó với kết giới nữa, tốc độ lập tức tăng lên khùng khiếp.

Claude dĩ nhiên chớp lấy cơ hội, mà không chỉ có hắn, tất cả các pháp sư cũng đã chờ lúc này từ lâu. Hàng loạt tia sáng bắn lên trời, như pháo hoa ngày lễ, công kích đủ dạng liên tục phát ra, liên miên không dứt.

Nhưng hai tên này chỉ nhẹ nhàng vỗ cánh đã né hết được cơn mưa công kích dày đặc kia, lượn qua vài vòng đã áp sát được Robert.

“Bọn chúng di chuyển quỷ dị hơn trước rất nhiều, sao tự nhiên level up vậy !? Đen v....”

Đây là ý nghĩ cuối cùng của kị sĩ, trước khi bị một vuốt của tên cao lớn đánh tới.

Nhưng chân tay đôi khi còn hoạt động nhanh hơn đầu óc, phản xạ tự nhiên đã cứu hắn một mạng, kị sĩ vẫn kịp giơ thanh kiếm lên chắn ngang một trảo này, đại kiếm dĩ nhiên là tan nát, dư lực đánh văng hắn đi như diều đứt dây. Kị sĩ chỉ cảm thấy cả người như bị xe tăng tông phải, người chưa chạm đất thì đã hộc máu bất tỉnh.

“King của trường sinh đảo. Bắt đầu hiệp hai chứ !?” Thông qua một tử đồ, chất giọng có phần hèn mọn của Richard truyền tới.

“Ngươi thật nhạt nhẽo.” King chẳng mấy để tâm, đáp lại một câu duy nhất rồi tận lực sử dụng chân lý, truyền tải tất cả chuyển động của hai tên Ghouls hắn đoán được cho tốp người thứ hai ra chiến đấu.

Tình cảnh bắt đầu trở nên kỳ quái vô cùng, cả hai bên đánh nhau tưng bừng, ánh sáng, ma khí ngợp trời, khí thế mạnh mẽ, nhưng cả hai bên đều chẳng chạm được vào cái vạt áo của nhau. Bên ma tộc có ưu thế tốc độ cao, nhẹ nhàng né tránh theo chỉ thị của Richard cũng có thể thoát hiểm., bên con người thì như có thể dự đoán trước mỗi đòn tấn công, đám Ghouls chưa đánh tới thì bên dưới đã thi nhau tản ra, bọn chúng cố đấm ăn xôi đuổi theo thì chắc chắn sẽ bị đánh hội đồng.

Cứ thể giằng co.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK