Mục lục
[Dịch] Đấu Phá Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng khách rộng rãi của Phủ thành chủ, sau khi an bài chỗ ngồi cho đoàn người Tiêu Viêm, Mộc Thiết thân là chủ nhân mới trở lại vị trí ngồi của mình. Nhân tiện phân phó thị nữ rót trà, hầu hạ phải chu đáo.

“Ha ha! Không ngờ ba năm từ biệt, thực lực của Tiêu Viêm huynh đệ đã đến mức như thế này.” Bưng chén trà lên nhấp một ngụm, Mộc Thiết cười nói. Ánh mắt chợt bí mật đảo qua nhóm người Tiêu Lệ, Lâm Diễm bên cạnh Tiêu Viêm, trong lòng có chút cảm giác hết hồn. Trong lòng hắn rõ ràng, lần này Tiêu Viêm trở về, đáng sợ nhất không phải thực lực siêu cường của bản thân mà là những cường giả bên cạnh, không biết hắn mời chào từ chỗ nào đến. E rằng những người đang ngồi ở đây, tùy tiện xuất ra một người cũng đủ để chống đỡ với thập đại cường giả của đế quốc.

Tiêu Viêm nở một nụ cười, không dây dưa quá nhiều vào câu chuyện không trọng tâm này, trầm ngâm một hồi, bắt đầu nói: “Mộc Thiết đại ca, dường như mấy năm nay Gia Mã đế quốc cũng không bình tĩnh a…”

Nghe vậy, Mộc Thiết cười khổ một tiếng, thở dài nói: “Đúng là không bình tĩnh. Tất cả những chuyện này đều là do Vân Lam Tông làm ra.”

“Là sao?” Tiêu Viêm nhíu mày.

Mộc Thiết nhấp một ngụm trà, làm như sắp xếp lại ngôn ngữ. Một lát sau mở miệng nói: “ Không đến nửa năm sau khi ngươi rời khỏi Gia Mã đế quốc, Vân Lam Tông đột nhiên sửa lại sự siêu nhiên cùng với những tác phong khác trong quá khứ. Không chỉ có trắng trợn tuyển nhận đệ tử mà còn có dấu hiệu đem môn hạ đệ tử phân tán khắp nơi tới những thành thị trọng yếu trong đế quốc. Những hành động mờ ám này của bọn họ, e rằng Hoàng thất cùng tam đại gia tộc đều có sự phát hiện. Nhưng vì ngại thực lực kinh khủng của Vân Sơn nên cũng không có ai dám nói gì. Mà về sau, Vân Lam Tông cũng càng ngày càng trở nên kiêu ngạo…”

Nói đến đây, ánh mắt Mộc Thiết thoáng nhìn trộm qua Tiêu Viêm, chần chừ một lúc mới nói tiếp: “Về sau, Vân Lam Tông làm ra chuyện sỉ nhục là tiêu diệt Tiêu gia… Lúc đó việc này trong đế quốc huyên náo xôn xao nhưng cũng không tạo thành bất cứ trở ngại nào cho Vân Lam Tông cả.”

Tiêu Viêm cầm chén trà, bàn tay nắm chặt lại, con ngươi đen kịt chậm rãi mờ đi, một tia lãnh mang thoáng hiện qua.

Nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh của Tiêu Viêm, Mộc Thiết ngẩn người, chợt minh bạch. Sợ rằng người thanh niên trước mặt đã sớm biết việc này rồi…

“Mộc Thiết đại ca có biết tộc nhân còn sót lại của Tiêu gia ta ở nơi nào không?” Tiêu Viêm xoay chén trà, nhẹ giọng hỏi.

“Cái này ta cũng không rõ lắm. Sau khi xảy ra chuyện này, Tiêu gia hoàn toàn mất đi tung tích. Nhưng nếu Tiêu Viêm huynh đệ muốn tìm kiếm mà nói, ta đề nghị ngươi đi xem Mễ Đặc Nhĩ gia tộc. Bọn họ thể biết một ít.” Mộc Thiết lắc đầu, chợt suy nghĩ rồi nói.

“Mễ Đặc Nhĩ gia tộc sao?” Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Xem ra bản thân phải tìm Hải Ba Đông mới có thể biết hành tung của đại ca bọn họ.

“Ha ha, hiện giờ Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đã hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Nhã Phi tiểu thư. Chậc chậc! Nữ nhân này tuổi không lớn nhưng mà bản lĩnh thì ngay cả trưởng lão của gia tộc bọn ta cũng phải âm thầm khen ngợi không ngớt. Ngắn ngủi ba năm thời gian đã khiến cho Mễ đặc Nhĩ gia tộc ngồi trên vị trí đứng đầu tam đại gia tộc. Kẻ khác không thể không bội phục.” Mộc Thiết cười nói.

“Nhã Phi tỷ?” Nghe được cái tên chứa đựng sâu trong đầu, Tiêu Viêm ngẩn ra, chợt khóe miệng hiện lên một vẻ tươi cười ấm áp. Năm đó bị Vân Lam Tông truy sát trốn chết, ít nhiều cũng nhờ có sự xuất thủ của nàng cùng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc mới giúp cho mình có cơ hội thoát thân. Ân tình của nàng đối với mình Tiêu Viêm thực sự sẽ tuyệt đối không quên.

“Thật không nghĩ tới ! Nàng vậy mà có thể nắm trong tay Mễ Đặc Nhĩ gia tộc. Trước đây xem ra có chút xem nhẹ nàng.” Tiêu Viêm vuốt mũi, khẽ cười nói. Hắn rõ ràng hiểu rằng lấy một thân nữ nhân, đặc biệt còn không có thiên phú tu luyện đấu khí nữ nhân, muốn trở thành người nắm trong tay gia tộc ở thế giới lấy đấu khí làm chính này là một việc khó khăn như thế nào!”

Mộc Thiết cười cười, làm như tùy ý nói: “Tiêu Viêm huynh đệ trở về lần này… E là sẽ có không nhỏ động tác đi?”

“Chỉ là nhằm vào Vân Lam Tông mà thôi.” Tiêu Viêm thản nhiên cười nói. Ánh mắt liếc về phía Mộc Thiết, đột nhiên hỏi: “Mộc Thiết đại ca có được tin tức gì của Vân Sơn hay sao?”

Nghe thế Mộc Thiết sửng sốt, chợt xấu hổ lắc đầu đáp: “Cái cấp độ cường giả kia ta làm sao có khả năng có tin tức gì của hắn. Chỉ bất quá thỉnh thỏang nghe được một ít từ trưởng lão trong tộc truyền tin chỉ đạo. Hiện giờ e rằng thực lực của Vân Sơn so với ba năm trước đây càng mạnh.”

Đối với những lời nói gần như vô dụng này, Tiêu Viêm cũng đành chịu. Ánh mắt dừng ở rung động thật nhỏ đang khuyếch tán trong chén trà. Trong đầu đột nhiên dần hiện ra một khuôn mặt mỹ lệ tràn ngập cao quý cũng ung dung. Giữa ánh mắt các loại ý cười khiến cho tâm cảnh của Tiêu Viêm đột ngột ba động, vặn loạn cả lên.

“Ca!”

Chén trà trong tay bởi vì lực mạnh mà nứt ra một khe hở. Mọi người trong đại sảnh đều là vẻ mặt ngạc nhiên nhìn khí tức của Tiêu Viêm đột nhiên xuất hiện bạo động, trong đầu đầy nghi hoặc.

“Tam đệ, làm sao vậy?” Tiêu Lê ngồi gần bên cạnh Tiêu Viêm vội vã đụng vào Tiêu Viêm một chút, hỏi.

“Không có việc gì!” Nghe một câu của Tiêu Lệ, Tiêu Viêm cũng từ từ hồi phục lại tinh thần, hít sâu một hơi mang tâm cảnh hỗn loạn đè ép xuống, khoát tay áo, chợt làm như tùy ý hỏi: “ Được rồi, Mộc Thiết đại ca, không biết hiện giờ Vân Lam Tông là do ai chưởng quản?”

“Còn có thể là ai được! Tự nhiên là Vân Sơn rồi.” Mộc Thiết thả tay, nói

Lông mày giương lên, đầu lưỡi Tiêu Viêm uốn vài lân, cuối cùng cũng hộc ra một cái tên dã bị kháng cự ba năm thời gian: “Vân Vận đâu? Tựa hồ nàng mới là tông chủ của Vân Lam Tông đi?”

“Vân Vận tông chủ sao? Không lâu sau khi ngươi rời đi Gia Mã đế quốc, nàng bị Vân Sơn phế bỏ chức vị tông chủ, sau đó không hề quản lý việc trong tông nữa. HIện tại mọi quyền hành quyết định của Vân Lam Tông đều do Vân Sơn chưởng quản.”

Mộc Thiết trầm ngâm nói.

Nghe vậy Tiêu Viêm im lặng gật đầu. Ở sâu trong nội tâm dường như không tự giác nhẹ thở một hơi. “Hiện giờ những cử động của Vân Lam Tông phần lớn đều là công của Vân Sơn. Hơn nữa nhìn vào chuyện phát sinh ở Trấn Quỷ Quan này, sợ rằng trong khoảng thời gian này Vân Lam Tông sẽ bắt đầu có đại động tĩnh.” Mộc Thiết chậm rãi nói: “Chuyện ở đây nếu truyền tới đế đô không chừng cũng sẽ làm cho hoàng thất rối loạn lên. Nhìn những động tĩnh bắt đầu này, e rằng những gì trong thư mà trưởng lão gia tộc viết cho ta cách đây không lâu sẽ là thật.”

“Cái gì tình huống?” Tiêu Viêm ngẩn ra, hỏi.

Mộc Thiết nét mặt co lại, cầm chén trà trong tay đặt xuống mặt bàn. Một lúc sau mới trầm giọng nói: “E rằng Vân Lam Tông sẽ động thủ với tam đại gia tộc chúng ta…”

Tiêu Viêm nhướng mày. Chẳng lẽ Vân Lam Tông còn muốn thanh trừ hết tất cả các thế lực ở trong đế quốc hay sao?

“Đương nhiên, có hay không ra tay đối với Mộc gia ta cùng Nạp Lan gia tộc thì hiện tại còn không rõ lắm. Nhưng mà có thể khẳng định một điều, đó là trong khoảng thời gian ngắn, chắc chắn Vân Lam Tông sẽ tìm Mễ Đặc Nhĩ gia tộc để khai đao trước tiên!” Mộc Thiết sắc mặt ngưng trọng nói.

“Vì sao?”

“Hắc hắc, điểm này sợ rằng Tiêu Viêm huynh đệ cũng có thể biết một ít. Hải Ba Đông lão gia tử của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc có quan hệ không cạn với ngươi. Trước đây tại thời điểm ngươi bị Vân Lam Tông truy sát, Mễ Đặc Nhĩ gia tộc còn âm thầm tương trợ. Thậm chí sau này Tiêu gia bị Vân Lam Tông bao vây tiêu diệt, nhờ có sự tham dự của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc mới có thể để Tiêu gia không bị tiêu diệt hoàn toàn. Tuy rằng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc làm việc này có chút bí ẩn nhưng chúng ta cũng có thể nghe được điểm phong thanh. Nói như vậy Vân Lam Tông tự nhiên là cũng biết…”

“Mà không biết vì nguyên nhân gì, dường như Vân Lam Tông cảm thấy rất hứng thú đối với Tiêu gia cá ngươi. Không kiêng dè gì mà trắng trợn tìm kiếm tộc nhân còn lại của Tiêu gia. Bất quá vẫn không có kết quả gì. Hiện tại xem ra đó chắc là vì thủ đoạn âm thầm của Mễ Đặc Nhĩ đi! Cho nên, nếu muốn tìm được tộc nhân còn sót lại của Tiêu gia, Mễ Đặc Nhĩ gia tộc với tư cách là người che chở cho bọn họ chắc chắn sẽ là mục tiêu xuống tay đầu tiên của Vân Lam Tông.” Mộc Thiết cười cười, xoa cằm nói.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Nhìn tình hình như thế xem ra phải mau chóng chạy tới đế đô a. Nếu không, không chỉ có Mễ Đặc Nhĩ gia tộc sẽ dẫm vào vết xe đổ của Tiêu gia mà những người còn sót lại của Tiêu gia dưới sự che chở của họ sợ rằng cũng sẽ lành ít dữ nhiều.

“Hiện giờ ở đế đô phong vân khởi dũng, nơi đó cách Vân Lam Tông quá gần. Đến lúc bạo phát chắc chắn sẽ cực kỳ hỗn loạn.”

“Mộc Thiết đại ca, tin tức ta trở về Gia Mã đế quốc còn nhờ ngươi giữ bí mật giùm. Hơn nữa cũng không cho thủ hạ của ngươi lộ ra ngoài. Nếu không truyền tới tai của Vân Lam Tông chỉ sợ bọn họ không những sẽ tiến hành nhanh hơn mà cong sẽ tăng mạnh phòng bị.” Từ trên ghế đứng lên, Tiêu Viêm nghiêng mình hướng về phía Mộc Thiết trầm giọng nói.

“Ờ, không thành vấn đề!” Mộc Thiết không chút do dự đáp: “Vì an toàn, chuyện phát sinh nơi này ta cũng sẽ kéo dài mấy ngày rồi mới bẩm báo cho Hoàng thất. Nếu không chắc chắn bọn họ sẽ biết được tin ngươi trở về.”

“Đã như thế liền đa tạ.” Tiêu Viêm chắp tay cười nói.

“Tiêu Viêm huynh đệ, ngươi dự định là tới đế đô?” Thấy Tiêu Viêm như vậy Mộc Thiết cũng vội vã đứng lên, hỏi.

“Thời gian cấp bách không thể ở đây lâu. Đợi đem sự tình giải quyết xong đến lúc đó lại mời Mộc Thiết đại ca chuyện vãn.” Tiêu Viêm cười, gật đầu đáp.

Nghe vậy, Mộc Thiết cũng không tiện giữ lại, chỉ đành gật đầu. Sau đó tự mình đưa đoàn người Tiêu Viêm ra khỏi phòng khách.

Ra đến ngoài phòng khách, thân hình nhóm người Tiêu Viêm chợt lóe, xuất hiện ở trên người Hổ Ưng Thú đang dừng giữa bầu trời. Đứng trên đầu Hổ Ưng Thú, Tiêu Viêm chắp tay hướng xuống Mộc Thiết ở phía dưới, cười nói:

“Mộc Thiết đại ca, nếu ngày sau có việc, cứ tới tìm Tiêu Viêm là được.”

“Ha ha, chuyến này đi đế đô Tiêu Viêm huynh đệ nhiều hơn bảo trọng. Nếu có thể mà nói, xin giúp đỡ một chút cho Mộc gia ta, Mộc Thiết cảm kích vô cùng!” Mộc Thiết cười cười, hướng về phía Tiêu Viêm, thẳng thắn nói.

Tiêu Viêm gật đầu mỉm cười, bản tay vung lên. Hổ Ưng thú phát ra một tiếng gầm nhẹ, mang theo cuồng phong cấp tốc bay lên, cuối cùng hòa thành chấm đen nhỏ biến mất phía chân trời. Nhìn Tiêu Viêm đám người biến mất phía chân trời, Mộc Thiết khẽ thở dài một tiếng. Hắn biết, bởi vì sự xuất hiện của nhóm người Tiêu Viêm mà đế đô đang hỗn loạn sẽ thêm một lần nữa long trời lở đất…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Sơn Ca
02 Tháng mười một, 2019 10:09
vì sao người người đạo văn đấu phá, nhưng không ai đạo văn già thiên? https://vidian.me/chi-tiet/vi-sao-nguoi-nguoi-dao-van-dau-pha-lai-khong-ai-chep-gia-thien-tai-sao
Hieu Le
29 Tháng mười, 2019 18:53
bb. b nghìn . nuhhhbbuhnuunhuuhb yhnn unumjknnnnnttbnuujkmjmommmmkkmmjmkmjjkjkmmmmmmmmmmhnbnn
Long Bùi
17 Tháng mười, 2019 01:50
Đại chúa tể bạn nhé.nhưng k nói nhiều đến hoả đế đâu mà làm phụ cho thằng khác cơ
jamesng
13 Tháng mười, 2019 13:02
rat hay
Nhật Minh Trường
10 Tháng mười, 2019 11:58
Cho mình hỏi có bộ nào khả dĩ nối tiếp ko ạ, mình đọc bộ hậu đấu phá mà cứ sai sai sao ấy, cảm giác hình như ko cùng một tác giả
xuanbau
16 Tháng chín, 2019 14:49
dịch như cc. trả bộ cv lại cho tao
Hieu Le
14 Tháng chín, 2019 12:10
đấu tổ, đấu thần nữa nhé :)).
Hieu Le
22 Tháng tám, 2019 15:43
chào mn mk đọc đến chương 1218 thấy tử nghiên vận dụng bí thuật đa bội hóa trưởng thành mà chương này nói tử nghiên trc đã dùng 1 lần r đây là lần thứ 2 vậy lần 1 là lúc nào ạ ai gthich dùm mk cái. cảm ơn
Hieu Le
05 Tháng tám, 2019 12:54
chuyen chữ chap may z
Hieu Le
05 Tháng tám, 2019 12:53
chap truyện 260.)@ chap chữ bao nhei vay cac pro
Anh Tuấn Nguyen
13 Tháng sáu, 2019 19:12
Hmm
nh0xz0ne
29 Tháng năm, 2019 15:07
*** 1589 dịch kiểu qq j thế kia....bik là cho vui nhưng làm ơn thêm dấu ( ) dùm cái... tôn trọng t.giả vs tôn trọng ng đọc dùm cái với...
namtuoc0202
28 Tháng năm, 2019 23:57
đoạn kết như lìn
Bđ Skenzi
18 Tháng năm, 2019 18:20
Bạn nào pro cho mình hỏi thứ tự của tập truyện này là bất đầu từ phần nào không.
Bđ Skenzi
18 Tháng năm, 2019 18:19
Ai cho mình hỏi phần sau của Đấu Phá Thương Khung là phần nào . Cảm ơn các bác
Hieu Le
18 Tháng năm, 2019 15:12
Thiếu đấu linh ông ơi :)))
Ròi Cũng Kết Thúc
08 Tháng năm, 2019 07:20
toàn dg thằng dịch làm ức chế vc
Sonnd103
28 Tháng tư, 2019 10:34
Hay
Nguyễn Văn Tuấn
18 Tháng tư, 2019 00:00
Đấu giả, đấu sư, đại đấu sư, đấu vương, đấu hoàng, đấu tông, đấu tôn, đấu thánh, đấu đế. Mỗi một bậc trong đó lại có mười tinh... bạn đọc đến giờ chắc hết truyện rồi ...
Võ Thiện Thanh
24 Tháng ba, 2019 03:33
Ông còn lưu bản cv hồi đó k v cho tui xin với
Võ Thiện Thanh
24 Tháng ba, 2019 03:32
Haiz kiếm sao ra dc bản convert, hòi đó đọc hay vc mà dịch ra cái thảo mai vãi
Hieu Le
22 Tháng ba, 2019 15:08
mn cho mình hỏi truyện này có những cấp bậc gì vậy
Nguyễn Thanh Nhàn
22 Tháng ba, 2019 12:47
hở tý cái là DG DG.. Chả cần chú thích làm mẹ gì nhá
Nguyễn Thanh Nhàn
22 Tháng ba, 2019 12:46
Khổ nỗi.. đang đọc làm như người ta cứ ngu lắm cứ mỗi một tý lại cứ.. DC rồi Dịch. Đm DC DC..
lucthanca
25 Tháng một, 2019 18:41
dịch chán quá :(
BÌNH LUẬN FACEBOOK