Tảng đá khổng lồ trên quảng trường bị đấu khí mạnh mẽ cùng kiếm cương sắc bén từ giữa sân không ngừng bạo xuất ra chung quanh mạnh mẽ in lại từng vệt xước rõ nét.
Mọi người vào giờ phút này đều nín thở đem ánh mắt căng ra theo dõi hai đạo nhân ảnh đang di động như thiểm điện.Chiến đấu càng lúc càng gay cấn và kịch liệt khiến rất nhiều người quan sát trái tim đều như muốn vọt ra ngoài.Nhìn biểu hiện ác liệt của song phương khi chiến đấu,tưởng tượng ban đầu của bọn họ vốn tưởng là Tiêu Viêm không chịu nổi một kích thì nay hắn lại chưa có nửa điểm hạ phong nào.Hơn nữa bằng vào lối đánh cận chiến cực kỳ hung hãn hắn còn đang ở thế tấn công,vậy mà mơ hồ có chút dấu hiệu trên tay Nạp Lan Yên Nhiên.Diễn biến hiện tại khiến nhiều Vân Lam tông đệ tử vẫn tin tưởng việc nắm chắc phần thắng trợn mắt há mồm
Đương nhiên không chỉ có đệ tử phổ thông Vân Lam tông có ảo tưởng như vậy,mà khi Nạp Lan Yên Nhiên liên tiếp sử xuất vài loại huyền giai đấu kĩ lại vẫn như cũ đều bị dị hỏa của Tiêu Viêm âm thầm ngăn cản thì trên thạch đài các trưởng lão của Vân Lam tông sắc mặt cũng thoáng bắt đầu có nét không tự nhiên xuất hiện.Những loại đấu kĩ Nạp Lan Yên Nhiên vừa thi triển kia thậm chí ở trong Vân Lam tông cũng thuộc loại khá cao cấp hơn nữa khó khăn khi tu luyện cũng không ít,hiển nhiên là có uy lực không nhỏ.
Bằng vào thực lực của Nạp Lan Yên Nhiên thi triển ra vài loại đấu kĩ này thì cho dù đối phương là một gã cường giả hơn nàng hai ba tinh cũng vô pháp có thể nhẹ nhàng đem ngăn cản như vậy.Nhưng mà sự thật trước mắt lại hiển nhiên chứng minh cho bọn Vân Lăng thấy những đấu kĩ uy lực không kém này toàn bộ lại bị Tiêu Viêm – một kẻ thực lực kém hơn Nạp Lan Yên Nhiên một chút tựa như không tốn chút sức lực gì hóa giải.
“Đại trưởng lão!Tiểu tử Tiêu Viêm kia tựa hồ có chút cổ quái.Mỗi một lần đấu kĩ của Yên Nhiên sắp công kích đến thân thể hắn là tự nhiên sẽ xuất hiện một cỗ năng lượng cực kỳ cường đại quỷ dị.Chính cỗ năng lượng quỷ dị này mới vừa rồi làm đấu kĩ của Yên Nhiên không tranh thủ được chút thực chất hiệu quả nào.” Một vị lão giả áo bào trắng ánh mắt đang gắt gao chăm chú theo dõi diễn biến giữa sân rốt cục cũng nhịn không nổi quay đầu đem sắc mặt ngưng trọng hướng Vân Lăng thấp giọng nói.
Nghe được,vài vị lão giả ngồi quanh Vân Lăng đều khẽ gật đầu.Bằng thực lực của bọn họ tự nhiên cũng là cảm giác được cỗ năng lượng mang theo nhiệt độ quỷ dị kia. Bất quá bởi vì Tiêu Viêm thi triển dị hỏa ở tốc độ cao hơn nữa thủ pháp cực kỳ thần thục bởi vậy ngay cả đám người Vân Lăng cũng chỉ là ngờ ngợ,nhưng bằng cảm giác siêu cường lại cũng nhận ra Tiêu Viêm đến tột cùng là sử dụng cái gì.
“Không cần hoảng, cẩn thận cảm giác một chút” Vân Lăng sắc mặt có chút âm trầm khoát tay áo,con mắt chậm rãi nhắm lại.Đem đấu khí trong cơ thể cùng năng lượng ngoại giới liên kết,bắt đầu giám thị toàn bộ động tĩnh của Tiêu Viêm.
Nghe Vân Lăng phân phó,mấy trưởng lão liền nhìn nhau liếc mắt một cái rồi cũng tiếp tục trầm mặc đem ánh mắt đưa đến tràng chiến đấu kịch liệt ở giữa sân.
Không lâu sau,không trung bỗng nhiên vang lên hai tiếng rít xé gió,hai cái nhân ảnh đột ngột hiện rõ trên một cây đại thụ chọc trời bên rìa quảng trường.Ánh mắt đảo qua cuộc chiến không nhân nhượng phía dưới, thần sắc hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hai cái nhân ảnh xuất hiện trên đại thụ chính là đám người Gia Hình Thiên.Chúng nhân tại trường đều đem ánh mắt và nụ cười nồng nhiệt tập trung tại thân ảnh bào phục xanh nhạt,khuôn mặt mang nét anh tuấn mặc dù đã trung niên.Xem ra người này ở Gia Mã Đế Quốc địa vị đủ khiến đám Gia Hình Thiên,Pháp Mã biểu hiện chút khách khí.
Người tới chính là Gia Mã đế quốc đỉnh đỉnh đại danh Đan vương Cổ Hà.Theo sau hắn là đồ đệ Liễu Linh giờ phút này cũng thu liễm khá nhiều vẻ kiêu ngạo khi còn ở đế đô lúc trước,chỉ im lặng theo sát sư phụ,mỉm cười đáp lễ sự tiếp đón của các nhân vật thế hệ trước Nạp Lan Yên Nhiên.Nhìn bộ dáng hắn lúc này tựa hồ bởi vì thất bại tại luyện dược sư đại hội nên thái độ hòa hảo hơn không ít.
“Ha ha. Không nghĩ tới hai vị lại đến đây a.Bất quá hôm nay tông chủ vắng mặt khiến sự tiếp đón có chút sơ sài.Thật có lỗi.”Cổ Hà hướng hai người chắp tay khách cười nói.Đối với hai vị cường giả danh vọng không nhỏ ở Gia Mã quốc này hắn đồng dạng cũng không dám có chút chậm trễ nào.
“Vị này là…?” Ánh mắt bỗng dừng Hải Ba Đông bên cạnh,Cổ Hà trên mặt thoáng hiện lên chút chần chừ.Bằng vào linh hồn cảm giác lực mạnh mẽ hắn tự nhiên có thể nhận thấy được người này trên thân thể ẩn hiện 1 cỗ khí thế hùng mạnh.
“Hải Ba Đông.”
Hải Ba Đông hướng Cổ Hà chắp tay.Khuôn mặt luôn lạnh lùng cự người ngoài ngàn dặm lại phá lệ lộ ra một nét tươi cười hơi mang vẻ cứng ngắc.Tuy rằng luận bối phận Hải Ba Đông so với Cổ Hà cao hơn rất nhiều nhưng trên cái thế giới cường giả vi tôn này,ai có nắm tay cứng người ấy hiển nhiên sẽ được trọng thị.Mà Cổ Hà chẳng những là một vị đấu vương cường giả hơn nữa lại còn là luyện dược sư ưu tú nhất Gia Mã Đế Quốc,thế nên cho dù là đấu hoàng cường giả cùng hắn gặp mặt cũng chỉ có thể đối đãi ngang hàng.Bởi vì hiển nhiên bất luận kẻ nào cũng biết một vị lục phẩm luyện dược sư có được lực hiệu triệu khổng lồ thế nào.
“Băng hoàng Hải Ba Đông?” Nghe Hải Ba Đông tự báo danh tánh. Cổ Hà ngẩn ra,thần sắc có chút kinh ngạc.Sau một lúc lâu sắc mặt mới khôi phục được vẻ bình thường hướng Hải Ba Đông khách khí cười nói:“Năm đó khi Cổ Hà còn tại giai đoạn lịch lãm đã hâm mộ thanh danh Hải lão,Hôm nay được gặp quả nhiên là uy phong năm đó không giảm chút nào a.”
Hải Ba Đông cười cười. Đối phương khách khí như thế hắn tự nhiên cũng không thất lễ.Đợi hai người khách khí với nhau xong Cổ Hà lúc này mới đưa ánh mắt hướng tới giữa sân nhìn cuộc chiến đấu đang hồi gay cấn,đôi lông mày nhất thời nhướng lên kinh ngạc nói:“Người nọ hẳn là Tiêu gia Tiêu Viêm a?”
“Ha ha.Đúng vậy.Xem ra cũng không phải là phế vật như lời đồn.”Tiếng cười ở một bên vang lên,Cổ Hà nhìn lại nguyên lai là Nạp Lan Kiệt đang góp lời
Cổ Hà gật gật đầu. Ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Viêm đang hóa thành một đạo bóng đen ở giữa sân kia.Trong lòng không khỏi kinh ngạc.Cái danh phế vật kia tự nhiên là không có chút thực tế.Hắn rất rõ ràng,ba năm trước người kia bất quá ngay cả một cái đấu giả đều chưa đạt được nhưng chỉ sau ba năm dĩ nhiên lại có thể đạt tới cấp bậc đủ để cùng Nạp Lan Yên Nhiên tranh phong .
Phải biết rằng trong ba năm này Vân Vận cũng nhờ hắn vì Nạp Lan Yên Nhiên mà luyện chế không ít đan dược có thể gia tăng thực lực.Nhưng mà đó là do Vân Lam tông tài lực hùng hậu ủng hộ,còn cái gã Tiêu Viêm kia có thể đạt tới đẳng cấp này thì cần thế lực to lớn cùng với thiên phú tu luyện kinh khủng cỡ nào chứ?
Trên khuôn mặt tươi cười điểm thêm một phần ngưng trọng,Cổ hà khẽ cau mày,linh hồn lực lượng từ mi tâm phóng thích ra như tia chớp lượn lờ trên quảng trường. Tốc độ di động của Tiêu Viêm đang nhanh như tia chớp đối với hắn lại như thong thả chậm rãi,trong tâm trí hắn hiện lên rõ ràng.Hiển nhiên nhất cử nhất động của Tiêu Viêm trong lúc này đều bị Cổ Hà giám sát gắt gao.
Dưới sự giám thị của các vị cường giả, hai đạo thân ảnh ở giữa sân trong mắt Vân Lam tông đệ tử chỉ là 1 mảng mơ hồ lại hiện lên cực kỳ rõ ràng.
Giữa sân hai đạo thân ảnh vẫn qua lại như thoi đưa chợt một lần nữa va chạm với nhau văng ra. Tiếng nổ mạnh kèm theo năng lượng bạo phát hung hăng đem cả hai chấn lui tới hơn mười bước.
Trận chiến đấu rốt cuộc xuất hiện khoảng lặng,thân ảnh của Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên cuối cùng cũng hiện lên rõ ràng dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.Nhìn bộ dáng hai người đều sửng sốt không ít.
Áo giáp trên thân thể Tiêu Viêm loang lổ vết kiếm.Ở dưới vết kiếm thật sâu lại có thể mơ hồ nhìn thấy máu tươi đỏ sẫm rỉ ra.Tại lần cận thân chiến đấu điên cuồng vừa rồi hắn cũng từ Nạp Lan Yên Nhiên ăn phải không ít đau khổ.
Tiêu Viêm bộ dáng chật vật,Nạp Lan Yên Nhiên. đồng dạng cũng không khá hơn chút nào.Nguyệt bào vốn sạch sẽ giờ phút này lại có chút xộc xệch cộng thêm một cái dấu chân rành rành nơi bụng. Mái tóc đẹp rối bời xõa xuống cái trán phủ mồ hôi trơn bóng,hàm răng cắn chặt.Hô hấp của nàng cũng hơi có chút dồn dập.
Qua bộ dáng hai người,xem ra lần chiến đấu kịch liệt này đã có chút phân cao thấp.
Lúc hai người hiện thân trên quảng trường vốn đang vang lên những tiếng xì xầm lại lần nữa chìm vào im lặng.Tất cả mọi người giờ phút này bị cổ khí thế đối chọi gay gắt giữa hai người cuốn hút liền không dám lên tiếng đem tình thế vi diệu này phá vỡ.
Gió nhẹ thổi qua,lá khô xào xạc chung quanh hai người.
Tĩnh lặng ngự trị qua một lúc lâu,Nạp Lan Yên Nhiên rốt cục cũng động.Con ngươi lanh lợi mang theo chút cảm xúc phức tạp ẩn sâu nhìn thanh niên đối diện sắc mặt lạnh lùng.Ngọc thủ chậm rãi rút đi dải băng buộc tóc màu thiên thanh.Khẽ nghiêng đầu đem mái tóc đen giống như ánh trăng lung linh nhẹ nhàng đổ xuống bờ vai ngọc mảnh khảnh
Trước đến nay,nữ tử cởi bỏ dây cột tóc,tơ lụa vương vấn rơi đi không ngờ lại có khí chất xuất thần động lòng người như vậy.Vô số người vốn là ôm ấp 1 mảng ái mộ lại tim đập tình thịch
“Nàng muốn dùng vật kia ?” Nhìn hành động này của Nạp Lan Yên Nhiên,đám người Vân Lăng trên bãi đá ngẩn ra,lẩm bẩm tự nói.
“Xem ra tỷ thí hẳn là sắp kết thúc,bất quá đem Yên Nhiên bức đến bước này. Cái tên tiểu tử Tiêu gia kia thật sự rất mạnh a” Một gã trưởng lão áo bào trắng thở dài nói.
“Muốn xuất ra con bài tẩy?Nha đầu kia thế mà cũng bị bức đến một bước này ”Cổ Hà khuôn mặt hiện lên một nét kinh ngạc nhẹ giọng nói.
Đám người Gia Hình Thiên chung quanh nghe được lời này của Cổ Hà đều dấy lên cảm giác ngạc nhiên đem ánh mắt chăm chú vào giữa sân
Trên tràng đấu theo mái tóc đen xõa xuống,đôi mắt Nạp Lan Yên Nhiên cũng chậm rãi nhắm lại. Sau một lát,chợt mở.Tóc đen không gió mà tự động dựng lên bay phất phới.Mà thân thể nàng cùng với mái tóc đen đang bay múa lại không có dùng ra chút cử động mượn lực hay hóa cánh nào,bắt đầu quỉ dị bốc lên cao.
Theo Nạp Lan Yên Nhiên thân hình chậm rãi bốc lên,năng lượng quanh người nàng cũng giống như nước sôi sôi trào bạo phát ra.Một vòng năng lượng gợn sóng màu xanh nhạt đậm đặc như thực chất từ trong cơ thể không ngừng khuếch tán mà ra.
Trường kiếm chậm rãi nâng lên chỉ xéo về phía Tiêu Viêm bên dưới quảng trường.Mỗi một khắc trường kiếm lại khẽ rung,ánh nắng đang lan tỏa khắp không trung trong giây lát lại như hướng tới trường kiếm phương hướng ngưng tụ lại.Vẻn vẹn trong chốc lát thời gian trên thân kiếm hào quang đại phát. Quang mang chói mắt tựa như trên bầu trời xuất hiện một mặt trời thứ hai vậy.
“Tiêu Viêm.Chúng ta phân thắng bại đi thôi!”.
Gương mặt trắng ngần phảng phất nét cười bị hào quang phản chiếu tựa như trong suốt,Nạp Lan Yên Nhiên hướng Tiêu Viêm lần đầu tiên từ khi gặp lại hô lên cái tên đã bị nàng chán ghét một thời gian dài.
Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn quang mang chói mắt kia.Trong hào quang này hắn cũng cảm nhận được 1 cỗ năng lượng khủng bố đang điên cuồng tích tụ .
“Rốt cục cũng sử dụng con bài tẩy sao?”.
Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm thanh niên rắn rỏi phía dưới,Nạp Lan Yên Nhiên hít sâu một ngụm không khí. Ngọc thủ trầm trọng nắm chặt trường kiếm,thong thả làm cho người ta cơ hồ không cảm giác được chút di động nào chậm rãi tiến tới.Mà theo cử động của trường kiếm, năng lượng gợn sóng cũng khuếch tán càng lúc càng kịch liệt.
Thản nhiên nhìn khoảng không phía trước,Tiêu Viêm tay phải nhẹ nhàng vươn ra.Một ngọn lửa màu xanh,phù một tiếng đột nhiên xuất hiện ở dưới cái nhìn chăm chú của toàn trường.
“Đây là”Tại khi ngọn lửa màu xanh xuất hiện,một ít Vân Lam tông đệ tử bình thường cũng không cảm giác được điều gì khác thường nhưng các trưởng lão cùng với đám cường giả trên cây đồng tử mắt lại trợn to.Đặc biệt đám người Gia lão cổ cảm giác ngờ ngợ trong lòng trước kia càng trở nên mãnh liệt.
Trên không trung,trường kiếm đang di động chợt tạm dừng.Nạp Lan Yên Nhiên hàm răng cắn chặt.Hai tay gắt gao nắm chắc trường kiếm đang không ngừng toát ra năng lượng khủng bố,cục diện lúc này ngay cả nàng cũng không khỏi khó có thể nắm chắc.
Phút chốc, năng lượng trên trường kiếm đã đạt đến trạng thái đỉnh,Nạp Lan Yên Nhiên rốt cục cũng không còn áp xúc nữa,mặt cười ngưng trọng quát lên một tiếng thanh thúy.Trường kiếm phía trên vốn vẫn là tỏa nắng chói mắt lại lần nữa đột nhiên tăng vọt. Trong nhất thời,ánh sáng mạnh mẽ trên thân kiếm cư nhiên lại có thể lấn át ánh dương quang trên bầu trời cao rộng
“Phong khởi,lạc nhật diệu.”
Trên bầu trời vang lên tiếng ngân lảnh lót.Năng lượng khủng bố đang dao động rốt cục cũng bạo phát.Một cỗ kiếm khí sắc bén xuất hiện trên bầu trời phủ xuống,phô thiên cái địa(bao phủ đất trời) hướng Tiêu Viêm hung mãnh đánh tới.Sàn đấu cứng rắn là thế mà tại sự áp bách của cỗ kiếm khí sắc bén kia lại vỡ tung tóe ra từng đạo khe nứt sâu hoắm.
Cảm nhận được cổ kiếm khí khủng bố trên bầu trời kia.Đám đệ tử Vân Lam tông vội vàng thủ thế,đấu khí bên trong cơ thể của bọn họ nhanh chóng bạo phát,cuối cùng ngưng tụ thành một cái lồng năng lượng thật lớn cơ hồ bao phủ hơn phân nửa cái quảng trường.Như vậy mới vừa vặn thoát khỏi sự uy hiếp mà kiếm khí trên bầu trời tạo thành.
“Cư nhiên lại là Phong chi cực a.Không ghĩ đến Vân Vận ngay cả cái này cũng dạy cho nàng.Bất quá uy lực lần này lại không phát huy ra được đến 3/10 a.”Ngẩng đầu nhìn kiếm khí kia giống như một vầng dương đánh xuống.Gia Hình Thiên lẩm bẩm nói.
“Thế này tiểu tử kia có lẽ phải chịu …”Mắt chuyển hướng tới Tiêu Viêm trong sân,Gia Hình Thiên lời nói còn chưa dứt thì đồng tử hắn chợt co lại.Chỉ thấy Tiêu Viêm giữa sân bỗng nhiên theo từ nạp giới lấy ra một quả viên thuốc tím đậm cho vào miệng nhai nhẹ.Chợt há miệng phun ra một đoàn tử hỏa dừng lại ở trên tay trái.
“Trạng thái này…” Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm miệng phun tử hỏa.Gia Hình Thiên con mắt cơ hồ híp lại thành một cái đường thẳng.Ngày ấy trên quảng trường hoàng gia,tên thanh niên Nham Kiêu kia cũng có chiêu như vậy a.
Quay đầu trao đổi cùng Pháp Mã một cái liếc mắt.Hai người đều lộ ra biểu tình cực kỳ quái dị cùng phấn khích.Xem ra cuối cùng cũng xác định được một chút về gã Nham Kiêu kia,chính là Tiêu Viêm a...”
Đương nhiên,cử động này của Tiêu Viêm cũng không phải là chỉ có Pháp Mã,Gia Hình Thiên mới thấy rõ.Nạp Lan Kiệt,Mộc Thần đám người này trên đại thụ cũng đồng dạng trợn mắt há hốc mồm.
Kỳ thật trọng yếu nhất cũng không phải là mấy người này mà chính là Nạp Lan Yên Nhiên đang huyền phù trên không trung,vừa mới phóng xuất ra đấu kĩ khủng bố kia.