Trong lòng đã có quyết định, mấy người Tiêu Viêm cũng không tiếp tục ở lại đây lâu, tất cả động thân trực tiếp quay về Tinh Vẫn các. Mà sau khi quay về, cả đoàn cũng nghỉ ngơi hồi phục hai ngày. Trong hai ngày này, tin tình báo có liên quan đến Bồ Đề cổ thụ liền quét ngang qua Trung Châu bằng một tốc độ cực kỳ khủng khiếp.
Chỉ bốn chữ Bồ Đề cổ thụ vô cùng đơn giản này thôi đã làm cả Trung Châu dấy lên một trận động đất. Cho dù là một số lão quái lánh đời không xuất hiện cũng bị quả bom này oanh tạc cho phải ló mặt ra.
Tuy nói cổ vực Mãng Hoang khá nguy hiểm, nhưng nguy hiểm cũng chỉ tồn tại khi nó không đủ sức hấp dẫn mà thôi. Mà sức hấp dẫn của Bồ Đề cổ thụ thì phải nói là không ai có thể ngăn cản. Bởi vậy, cái gọi là cấm địa của nhân loại này đã chẳng còn chút uy hiếp nào. Đấu Thánh - tầng lớp đại biểu cho đỉnh cao của mảnh đại lục này, để đạt đến nó, vô số cường giả đã dùng cả đời mình để cố gắng. Chỉ cần có bất cứ thứ gì có thể tăng xác suất thành công giúp họ đạt tới cảnh giới này thì họ đều sẽ liều lĩnh lao đến.
Dù như thiêu thân lao đầu vào lửa, bọn họ cũng sẽ không chút chần chừ!
Hiển nhiên, việc Bồ Đề cổ thụ xuất thế lần này đã hoàn toàn khuấy động phong vân tại Trung Châu!
Mà khi các thế lực ở Trung Châu rục rịch vì tin tức này thì Tiêu Viêm lại không ra ngoài mà tìm một mật thất để bế quan sau hai ngày nghỉ ngơi hồi phục.
Sau khi nghe Dược lão nói, trong lòng Tiêu Viêm cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều về vấn đề Tịnh Liên Yêu Hỏa. Hắn hiểu, Dược lão sẽ không lừa hắn, vả lại kiến thức và lịch duyệt của lão không phải một tên nhóc như hắn có thể so sánh. Nếu Dược lão đã nói không đạt tới Đấu Thánh thì tuyệt đối không cho phép hắn dính đến Tịnh Liên Yêu Hỏa, vậy hắn cũng chỉ có thể cố nhịn sự sốt ruột trong lòng lại, đem mục tiêu chuyển dời đến Bồ Đề cổ thụ sắp xuất hiện kia.
Muốn đạt tới Đấu Thánh trong vòng ba năm thì chắc chắn phải nhờ đến lực lượng của Bồ Đề Tâm. Nếu không, đây là một việc hoàn toàn không có khả năng!
Điểm này, chỉ cần nhớ tới những ngày tháng tu luyện trong Thiên Mộ là đủ biết. Năng lượng trong đó nồng đậm hơn bên ngoài gấp mấy lần, nhưng nếu Tiêu Viêm không nhận được sự truyền thừa từ Tiêu Huyền thì chắc bây giờ cũng chẳng đạt được đến cảnh giới này. Cảnh giới Đấu Tôn càng về sau lại càng khó tu luyện, bây giờ hắn mới là Bát tinh đỉnh phong, phía sau vẫn còn Cửu tinh, Cửu tinh đỉnh phong. Mà tới đây vẫn chưa hết, còn phải trải qua Cửu chuyển rồi mới đạt tới Bán Thánh. Ba năm, Đấu Thánh, nếu cứ tu luyện bình thường thì chính là nằm mơ giữa ban ngày.
Nhiều bước như vậy, nếu là người bình thường thì dù tu luyện ba mươi năm cũng chưa chắc đã hoàn thành, huống chi là ba năm?
Mặc dù Tiêu Viêm có thiên phú cực cao, lại thêm đan dược giúp đỡ nhưng cũng không thể đem thời gian rút ngắn lại mười lần, thậm chí là nhiều hơn!
Bởi vậy, hắn phải nắm thật chặt lấy cơ hội này. Tiến vào cổ vực Mãng Hoang, hơn nữa còn phải đoạt được Bồ Đề Tâm.
Chỉ vậy thì hắn mới có thể đạt tới Đấu Thánh trong vòng ba năm. Nếu không, đợi đến ba năm sau, khi Tịnh Liên Yêu Hỏa hàng thế thì hắn chỉ có thể trở thành một kẻ đứng nhìn mà thôi, trơ mắt nhìn dị hỏa bậc này rơi vào tay người khác.
Chuyện như vậy đương nhiên Tiêu Viêm sẽ không thể chịu đựng nổi. Bởi vậy, Bồ Đề Tâm, hắn tất phải đoạt được!
Mà chuyện Bồ Đề cổ thụ xuất thế cũng đã khiến cho phần đông các thế lực lớn nhỏ ở Trung Châu chú ý. Muốn thuận lợi đoạt được Bồ Đề Tâm từ trong tay những người này cũng chẳng phải chuyện dễ dàng. Vả lại, trong chuyến này cũng sẽ không thiếu những lão quái cùng thời với Thiên Hạt tử hay thậm chí còn hơn cả lão. Bởi vậy, trước lúc đó, Tiêu Viêm phải cố hết sức để tăng thực lực của mình lên!
Mà cách tăng lên thực lực nhanh nhất chính là tu luyện đấu kỹ cao giai. Mà lần này Tiêu Viêm bế quan đúng là để tu luyện cuốn “Kim Cương Lưu Ly Thể” vừa lấy được kia.
Thứ này cũng là đấu kỹ Thiên giai, tất nhiên uy lực của nó sẽ không tầm thường. Nếu có thể tu luyện được nó thì hành trình đến cổ vực Mãng Hoang lần này sẽ có nhiều cơ hội hơn một chút.
…
Trong tĩnh thất yên lặng, hương trầm lượn lờ, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng trên giường đá. Bàn tay hắn nắm chặt lại, một quyển trục màu vàng nhạt chợt xuất hiện, bên sườn nó còn có vài ký tự cổ xưa.
“Kim Cương Lưu Ly Thể!”
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tiêu Viêm áp quyển trục lên trán, đấu kỹ này không rắc rối như Đại Thiên Tạo Hóa chưởng của hắn, cứ trực tiếp dùng lực lượng linh hồn để học là được. Lần trước rắc rối như vậy tất cả đều do vị cường giả Đấu Thánh kia cố ý làm vậy mà thôi.
Quyển trục chạm vào mi tâm, trong lòng Tiêu Viêm chợt máy động. Kim quang bùng nổ trên quyển trục, một luồng tin tức khổng lồ tràn vào trong đầu Tiêu Viêm như thủy triều.
“Kim Cương Lưu Ly Thể, đấu kỹ Thiên giai sơ cấp, biến thân thể thành kim cương lưu ly, không gì phá nổi. Khi luyện đến đại thành, hóa thân thành kim cương lưu ly, cửu trượng cửu xích là cực hạn. Kim quang diệu thế, quyền có thể băng thiên, cước có thể liệt địa!”
Nhìn những chữ lớn màu vàng đang quanh quẩn trong đầu, Tiêu Viêm có thể cảm nhận được sự bá đạo cứng rắn của đấu kỹ này. Đây hoàn toàn là một loại đấu kỹ lấy đấu khí để cường hóa, nhưng sau khi nghiên cứu phương pháp tu luyện của đấu kỹ này, hắn cũng không khỏi than thở một tiếng. Không hổ là đấu kỹ do cường giả Đấu Thánh sáng tạo ra, đúng là rất cường hãn.
Ánh mắt của Tiêu Viêm bây giờ đã hơn trước rất nhiều, mà đấu kỹ hắn tu luyện cũng có vài loại là Thiên giai, bởi vậy quá trình tu luyện cũng khá thuận buồm xuôi gió. Cái này gọi là nhất pháp thông, vạn pháp minh(*), tuy cách tu luyện của những đấu kỹ này khác nhau, nhưng tóm lại vẫn có chút đồng quy. Nếu nắm giữ được điểm này, trừ bỏ một số loại đặc biệt ra thì tu luyện những đấu kỹ bình thường cũng không khó.
Muốn tu luyện Kim Cương Lưu Ly thể này thì phải dùng một phương pháp đặc biệt dung nhập đấu khí vào xương cốt, máu thịt, da dẻ. Loại dung nhập này cũng có yêu cầu khá hà khắc, nhưng may mắn là thân thể Tiêu Viêm đã trải qua sự chuy luyện của nhiều thiên tài địa bảo, mặc dù không dám nói là rất cường hãn, nhưng ít nhất vẫn có thể đảm bảo điều kiện tu luyện cần thiết của Kim Cương Lưu Ly Thể.
“Hô…”
Thở dài một hơi từ trong miệng, Tiêu Viêm chậm rãi nhắm mắt lại, dựa theo phương pháp ghi trên quyển trục mà bắt đầu thử tu luyện thứ gọi là Kim Cương Lưu Ly Thể này!
“Rắc, rắc!”
Không lâu sau khi Tiêu Viêm nhắm mắt lại, thân thể hắn đột nhiên bắn ra vài đạo kim quang. Mà khi kim quang bùng nổ, thân thể Tiêu Viêm cũng phình lớn lên theo. Trong lúc mơ hồ có thể nghe được những tiếng xương cốt vặn vẹo vang vọng trong phòng.
Khi kim quang càng lúc càng đậm, quá trình phình to này cũng diễn ra nhanh hơn rất nhiều. Chỉ ngắn ngủi không đến nửa phút, chiều cao của Tiêu Viêm gần như đã tăng lên gấp đôi, nhìn qua như một người khổng lồ vậy. Thêm nữa, làn da vốn trắng nõn giờ đã chuyển dần sang màu ám kim.
Khi thể tích đã tăng gấp đôi thì thân thể Tiêu Viêm cũng không tiếp tục lớn thêm nữa. Kim quang chợt nhạt đi, thân thể hắn cũng nhanh chóng ro rút lại, chỉ trong chớp mắt đã trở lại bộ dáng như cũ.
“Phụt!”
Thân thể vừa mới trở về hình dáng cũ thì Tiêu Viêm đã mở bừng hai mắt, một ngụm máu đỏ sẫm phun mạnh ra khỏi miệng, nhiễm đỏ cả mặt đất phía dưới.
Phun ra một ngụm máu, khóe miệng Tiêu Viêm hơi run run, sắc mặt tương đối khó nhìn. Quyển trục chết tiệt này, vậy mà không nói trước rằng khi tu luyện Kim Cương Lưu Ly Thể thì thân thể sẽ phải chịu sự đau đớn kinh khủng đến vậy. Thử tưởng tượng, khi thân thể một người đột nhiên bành trướng lên gấp mấy lần thì hắn sẽ có cảm giác ra sao? Da dẻ bị xé nát, cơ bắp nứt vỡ, xương cốt bị chấn nát…
“Khó trách nó lại yêu cầu về thân thể một cách hà khắc như vậy. Nếu đổi lại một người có thể chất hơi yếu một chút thì chỉ sợ ngay lần đầu tu luyện sẽ trực tiếp bạo thể mà chết…” Tiêu Viêm không biết nói gì hơn, chợt thầm than một tiếng. Cho dù đau đớn thế nào thì cuối cùng vẫn phải tu luyện. Muốn thu được lực lượng cường đại mà không trả giá một chút thì đó cơ bản là chuyện không thể nào xảy ra.
Chỉ cần nhẫn nhịn được trước sự đau đớn này, lấy thể chất của Tiêu Viêm thì vấn đề thích ứng việc biến thân này chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Đến lúc đó, uy lực của Kim Cương Lưu Ly Thể mới chân chính được biểu hiện ra. Mà giờ đây, việc hắn cần làm là không ngừng bành trướng thân thể mình, để cho da thịt, xương cốt từ từ thích ứng với loại đau đớn này.
“Ài, tu luyện đấu kỹ này đúng là một loại tra tấn…”
Trong lòng thầm kêu la một tiếng, Tiêu Viêm lại nhắm mắt một lần nữa. Kim quang bùng nổ, thân thể hắn lại phình to ra, sau đó thu nhỏ lại… Mà theo đó, từng ngụm máu tươi cũng không ngừng phun ra từ trong miệng Tiêu Viêm. Nhưng may mắn là theo thời gian trôi qua, số lần hắn phun máu cũng càng ngày càng ít…
…
Trong thời gian Tiêu Viêm bế quan, nửa tháng liền trôi qua như nước chảy…
Trong nửa tháng này, cả Trung Châu đã lâm vào một mảnh xao động. Vô số thế lực đã phái người đến gần cổ vực Mãng Hoang để thám thính, nhưng đội ngũ chính thức thì vẫn chưa xuất phát. Bởi vì bọn họ đang đợi, đợi khoảnh khắc tình báo được xác thật…
Một khi Bồ Đề cổ thụ chân chính xuất thế, chắc chắn nó sẽ đưa tới thiên địa dị tượng. Đến lúc đó, chỉ sợ toàn bộ Trung Châu đều sẽ cảm ứng được. Mà khi chân chính cảm nhận được loại dị tượng này thì mới là lúc các thế lực đã sớm rục rịch kia bắt đầu tràn về cổ vực Mãng Hoang.
Mà dưới loại chờ đợi này, thời gian năm ngày lại tiếp tục trôi qua…
Khi ánh nắng đầu tiên của ngày thứ sáu chiếu xuống đại lục, bầu trời phía đông bắc Trung Châu đột nhiên hiện lên một luồng thanh khí cực kỳ đặc biệt. Luồng khí này cuộn trào như sóng biển, đột ngột thổi quét ra xung quanh từ bầu trời nơi này, cuối cùng khuếch tán đi rất xa…
Phàm là người hít vào loại thanh khí này đều hiện lên một đoạn hình ảnh trong đầu…
Đó là một cây đại thụ che trời rất cổ xưa, mà một luồng khí tức trí tuệ cũng tràn ra từ trên thân cổ thụ.
Mà đó cũng chính là Bồ Đề cổ thụ trong truyền thuyết!
Vào thời khắc này, rốt cuộc cả Trung Châu cũng sôi trào lên!
-----------------------------------------------
(*) Nhất pháp thông, vạn pháp minh: Khi thấu hiểu được một pháp thì cũng có thể nắm được vạn pháp còn lại