Một đầu lãng thước ám hồng mang bàng đại năng lượng như tia chớp phá không trực tiếp phá cự thạch trên mặt đất thành bột phấn. Hơn nữa, tại trên mặt đất cấp tốc tạo một khe nứt rộng nửa thước rồi mới dừng lại, đem đấu tràng phá hỏng.
Phía trên đấu trang, nửa bầu trời bị kim sắc quang mang chiếm giữ, một đạo ám hồng xích mang giống như loan nguyệt bắn thẳng đến Hai đạo năng lương đều ẩn chứa phong mang lăng lệ. ven đường không gian trở nên ba động lan tràn xung quanh. Lực công kích phá hoại đáng sợ trên khán đài khiến khuôn mặt mọi người tràn ngập rung động cùng sợ hãi. Bọn họ thật sự khó có thể tưởng tượng, với công kích đáng sợ như thế, nếu là đổi lại bọn họ, chỉ sợ vẻn vẹn mộtchút năng lượng tràn ra kia cũng có thể khiến bọn họ chấn tử đương trường a. Loại này cấp bậc chiến đấu thật sự là khủng bố.
Trong lúc những ánh mắt kia vẫn đang theo dõi, hai đạo công kích cực kỳ khủng bố, kim sắc quang mang cũng với ám hồng quang mang, sắp triển khai kia tựa như vẫn thạch sắp ầm ầm va chạm vào nhau.
Vào thời khắc hai người tiếp cận sát nhau, mọi người trong tâm đều là không tự chủ được mà tự hỏi : “ Loại khủng bố giao phong này, đến tột cùng là ai có thể thắng ?”
Ở trong lòng mọi người càng lúc càng không yên chờ mong, giữa không trung, kim sắc quang mang cùng ám hồng quang mang, rốt cục là sau nháy mắt, mạnh mẽ va chạm vào nhau, mọi người ở đây áp chặt lỗ tai đợi tiếng nổ kinh thiên sắp vang vọng lên, va chạm trên bầu trời nhưng lạ lùng thay lại không có nửa điểm tiếng vang phát ra.
Từng ánh mắt kinh ngạc chậm rãi nâng lên, sau đó trông lên bầu trời ,thấy hai luồng màu sắc bất đồng giống như đang qua lại ăn mòn nhau, tuy rằng loại giao phong này diễn ra không tiếng động, bất quá người mắt tinh vẫn là phát hiện ra, ở chỗ hai luồng năng lượng kinh khủng tiếp xúc, không gian đều trở lên cực kỳ vặn vẹo, nhìn qua, làm người ta sinh ra 1 loại cảm giác hư ảo.
Trong lúc toàn trường đang im lăng, có tiếng tê tê rất nhỏ đang vang lên giữa không trung do hai đạo năng lượng đang ăn mòn nhau truyền ra, đỏ sậm cùng màu vàng óng ánh, giống như hai đám mây khổng lồ, che lấp bầu trời phía trên sàn đấu, nhìn ở ngoài thì giống như đang yên lặng nhưng thực chất lại mang ý niệm cắn nuốt đối phương.
Tiêu Viêm ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hai luồng năng lượng khổng lồ giữa không trung, giây lát sau, cả người đều vô lực đi, sắc mặt tái nhợt , thân hình lắc mạnh, nếu như trong tay không có trọng xích mà nói, sợ là ngay cả đứng còn không được. Hiển nhiên, lúc này đây diễm phệ sóng thước phát ra đã đem một tia đấu khí cuối cùng trong cơ thể Tiêu Viêm hút kiệt nốt .
Cùng so sánh với Tiêu Viêm,Liều Kình trông có vẻ tốt hơn một chút, bất quá sắc mặt cũng tái nhợt đi, ánh mắt khẩn trương nhìn hai luồng năng lượng không ngừng ăn mòn, cắn nuốt nhau.
Vô số đạo ánh mắt, đều dừng lại ở giữa không trung, trong lúc nhất thời, toàn bộ mọi người ở sân đấu, đều là đang chờ đợi kết quả hai luồng năng lượng ẩn chứa lực phá hoại cực kỳ khủng bố kia đang tranh đấu.
Tại ánh mắt mọi người đang chăm chú theo dõi, trên bầu trời, hai đạo năng lượng vàng óng cùng đỏ sậm không ngừng cắn nuốt nhau, lại đột ngột sôi lên như nước, dao động kịch liệt, chợt hai luồng năng lượng đó trong mắt mọi người, đột nhiên bành trướng lên.
Từng đạo ánh mắt, trợn mắt há hốc mồm nhìn hai luồng năng lượng quỷ dị kia đang bành trướng, chẳng biết tại sao, lại cảm nhận được một sự bất an.
Lúc bành trướng tới giới hạn, hai luồng năng lượng chợt đinh chỉ lại, ánh sáng sáng lên một cách khác thường, giống như một điểm sáng thật nhỏ, rồi đột ngột sáng lên một cách bất thường. Không gian bỗng nhiên dao động, Tiêu Viêm cùng Liễu Kình đều như chịu một kích cực mạnh vào ngực, tựa hồ khi lưỡng đạo năng lượng cắn nuốt nhau đã xuất hiện một chút biến dị, mà loại tình huống này, ngay cả bản thân bọn họ đều cảm thấy cực kỳ mờ mịt lẫn kinh ngạc.
Trong điểm sáng ấy, hai luồng năng lượng cấp tốc khuếch trương, tới phút cuối, điểm sáng càng ngày càng chói mắt, mà không gian càng dập dờn bềnh bồng, cũng là lúc thời khắc càng lúc càng kịch liệt nhất.
Tại bàn trọng tài, các vị trưởng lão nhanh chóng cau mày nhìn luồng năng lượng tiếp xúc kia xuất hiện một ít biến cố, khu đất phía trên sàn đấu tất nhiên có thể mượn dùng thiên địa năng lượng tăng cường uy lực, bất quá trong lúc hai đại đấu kỹ đụng nhau, lại dễ dàng xuất hiện đủ loại biến cố, này biến cố, cho dù là bản thân thi triển đều không thể can dự được, mà xem tình huống lúc này thì rõ ràng Tiêu Viêm cùng Liễu Kình công kích, ở lúc sinh tử cận chiến, xuất hiện một ít biến cố khác thường.
Tô Nhiên đại trưởng lão cau mày nhìn chỗ ánh sáng năng lượng đang càng ngày càng chói mắt kia, một lát sau, như cảm ứng được cái gì, sắc mặt lão chợt biến đổi, mạnh mẽ đứng lên, thân hình chợt động, biến mất tại bàn trọng tài.
Ngay lúc Tô Nhiên biến mất, trên bầu trời, hai cái ánh sáng giống như khí cầu bị nổ, một cỗ năng lượng quái dị kinh thiên động địa, nhất thời tràn ngập ở trên bầu trời.
Cường quang nháy mắt theo chân trời dời đi, trong lúc đó năng lượng kinh thiên động địa kia,màu đỏ sẫm và năng lượng hoàng kim kia, rốt cục là không chịu nổi năng lượng dị động, nhất thời một đạo sấm sét nổ vang, mang theo gió lốc cực kỳ khủng bố, theo giữa không trung thổi quét mà ra, gió lốc lướt qua, không gian liền chấn động!
Trên khán đài, vô số ánh mắt của mọi người hoảng sợ nhìn cơn gió lốc đang cấp tốc khuếch tán kia, cho dù là cách nhau khá xa, bọn họ vẫn là có thể cảm nhận được sự khủng bố trong đó, luồng gió lốc này nếu lan đến chỗ họ, bọn họ nơi này chỉ sợ không người nào có thể sống sót.
"Không gian phong tỏa!"
Trong lúc chỉ mành treo chuông, một thân ảnh già nua đột nhiên như thiểm điện xuất hiện giữa không trung, lạnh quát lên, 1 cỗ năng lượng dị thường trong cơ thể bạo xuất ra, mà không gian hư vô kia, trong lúc này như nước dao động lên, cuối cùng tia chớp mấp máy, sau hoàn toàn đọng lại.
Toàn bộ không gian phía trên sàn đấu, kể cả năng lượng cuồng phong đang khuếch tán kia, hoàn toàn bị ngăn lại.
Năng lượng cuồng phong kia tuy đã bị Tô Nhiên ngăn lại, nhưng vẫn có 2 phần năng lượng lọt qua, mà hai cỗ năng lượng này xoáy sâu vào, lại là theo hai đại đấu kĩ còn sót lại mà liên kết với nhau, từng đạo ánh mắt kinh hãi nhìn lên, Tiêu Viêm cùng Liểu Kình đều là trở tay không kịp ,một tia chớp xuất hiện phía trên họ.
Phốc xuy!"
Năng lượng cuồng bạo hung hăng va chạm vào nhau, nhất thời một ngụm máu trong miệng hai người phun ra, cả hai đều rơi xuống mặt đất, mạnh mẽ bắn ra, cuối cùng giống như hai đạo hắc tuyến, trực tiếp đập vỡ sàn đấu, bắn thẳng vào hai bên khán đài, làm cho 1 trận xôn xao vang lên.
Tiêu Viêm cùng Liễu Kình bị năng lượng tán ra đánh cho xơ xác, Tô Nhiên sắc mặt cũng hơi hơi đổi, hai cỗ đấu kỹ lúc sản sinh ra năng lượng ăn mòn lẫn nhau, lực phá hoại so sánh với thuần túy đấu kỹ năng lượng lúc trước mạnh hơn rất nhiều, lúc này Tiêu Viêm cùng Liễu Kình, phần lớn đều là đã hết sức, đây là hậu quả của việc bị luồng năng lượng như vậy hung hăng va chạm.
Sắc mặt âm trầm, tay Tô Thiên vừa động, kết lên một kết ấn mạnh mẽ, lạnh giọng nói: "Phá!".
Tiếng quát vừa phát ra , luồng năng lượng cuồng phong còn đọng lại kia, trong mắt mọi người đang chăm chú nhìn, chậm rải tiêu tán.
Đem cuồng phong năng lượng phá vỡ, Tô Thiên vung tay lên, ngay lập tức có thêm hai vị trọng tại từ khu trọng tài bay ra, hướng hai người bay đến, một lát sau, đều đã ôm lấy hai vị quần áo rách nát, đầy máu xuất hiện trên sân đấu đã bị phá hư.
Quanh sàn đấu, tất cả mọi người đều vội vàng đứng thẳng dậy, nhìn Tiêu Viêm cùng Liểu Kình đang hôn mê hoàn toàn trên quảng trường, âm thầm mà nuốt một ngụm nước bọt, chợt cười khổ, hai tên điên cuồng này chỉ là tranh tiền tiền thôi mà, sao mà phải làm thành ra như vậy !.
Bất quá nhìn lại trận chiến kinh phong lúc nãy, mọi người đều nhớ lại: lúc cỗ năng lượng lướt qua chỗ họ đều là bất tri bất giác cảm thấy tim đập nhanh hơn rất nhiều.
Tô Thiên thân hình vừa động, liền xuất hiện ở giữa sân, nhìn sân đấu bị phá hư rối tinh rối mù, cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, nhiều năm như vậy đã có biết bao nhiêu người mạnh mà cũng chưa có người phá hoại như lần này ?.
Ngồi xổm xuống nhìn qua, hai cỗ đấu khí xâm nhập vào cơ thể Tiêu VIêm cùng Liễu Kình đang hôn mê, một lát sau, Tô Thiên mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, hoàn hảo, tuy rằng thường thế rất nặng, nhưng ít nhất cũng không có nguy tới tính mạng.
Trên đài cao, rất nhiều thân ảnh cũng bay xuống, chợt vây quanh đám người bên cạnh đại trưởng lão Tô Thiên.
Nghiêm Hạo lặng lẽ liếc nhìn người đầy máu Liễu Kình, trong mắt không khỏi hiện lên một chút ý tứ hàm xúc khác thường, lẩm bẩm nói: “Thật sự là không thể tưởng tượng được a, lấy thực lực Liễu Kình như vậy, thế nhưng lại bị Tiêu Viêm làm cho chật vật như thế.”
Một bên, Lâm Tu Nhai sắc mặt bình tĩnh khẽ gật đầu, bàn tay bên trong áo báo, lại run run lên, lúc trước hai người làm ra hai nguồn năng lượng, ẩn chứa lực phá hoại thật sự là quá mức khủng bố, hắn rõ ràng, công kích này tùy tiên dừng lại ở trên người, chỉ sợ trong nháy mắt làm cho người đó không trọng thương thì cũng tử vong!.
Một bóng hình xinh đẹp đột nhiên xuất hiện như quỷ dị bên cạnh Tiêu Viêm, bàn tay mềm mại nắm lấy cánh tay Tiêu Viêm, một lát sau mới nhẹ nhàng mà thở dài nhẹ nhõm một hơi, quay đầu về hướng Ngô Hạo, Hổ Gia và đám người Yên Nhiên cười nói: "Yên tâm đi, không có việc gì."
Mắt khẽ liếc nhìn qua Huân Nhi, Tô Thiên nao nao, chợt hiền lành cười nói: "Yên tâm đi, hắn cũng không có việc gì”.
Một bên ,mọi người nghe được Tô Thiên cười hiền lành như thế, đều có chút kinh ngạc, Tô Thiên ở bên trong viện địa vị cực cao, hơn nữa thực lực khủng bố, có rất ít người có đủ tư cách để hắn đối đãi như thế.
Huân Nhỉ hướng về phía Tô Thiên nhẹ nhàng cười nhưng không trả lời, chính là đang có chút đau lòng thay Tiêu Viêm mà lau chút máu trên khuôn mặt, bộ dáng xinh đẹp nhíu mày, khiến cho chung quanh một ít nam tử trong lòng xuất hiện một trận dao động mãnh liệt.
"Đại trưởng lão, hiện tại hai người đều hôn mê , trận này tỷ thí, coi như ai thắng?" Nhìn hai người hôn mê, một gã trưởng lão có chút chần chờ hỏi.
Nghe được lời này, đám người đang vây quanh nhất thời dựng thẳng lỗ tai lên, đây mới là truyện trọng yếu nhất.
Tô Thiên mày hơi hơi cau lại, cũng là có chút khó quyết định được: "Dựa theo quy củ, hai người đều tính là ra khỏi tràng đấu, hơn nữa hiện tại cũng là đều hôn mê , cũng không nói rõ được" .
Thanh âm của Tô Thiên vừa hạ xuống xong, một cánh tay dính đầy máu tươi gian nan chậm rãi giơ lên trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.
“Khụ..ta…ta vẫn còn có sức nói đây.”