Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm tu sĩ tiếp theo đem đồ vật xuất ra, quả nhiên không phải mấy thứ bình thường, căn bản chỉ có tu sĩ Kết Đan Kỳ mới có thể sử dụng các loại trân phẩm này. Trách không được bí thị lại chuyên môn cử hành đại hội trao đổi này.

Hàn Lập ở một bên lạnh nhạt nhìn, mặc dù chỉ thoáng qua, nhưng mấy thứ đó vẫn khiến tâm tình bọn tu sĩ rung động, bầu không khí dần dần sôi sục.

Khi đến phiên mình Hàn Lập liền từ trong túi trữ vật tùy ý lấy ra vài món tài liệu yêu thú cấp sáu bảy, thu hút những ánh mắt vui mừng lẫn sợ hãi của những người khác.

Trong nháy mắt đã đến người cuối cùng, đó là một vị tu sĩ trung niên làn da ngăm đen, là một trong ba vị có tu vi Kết Đan trung kỳ.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn, ra vẻ kính sợ.

Sắc mặt người này nãy giờ không thay đổi, chậm rãi từ trên người lấy ra hai loại đồ vật, tùy ý ném lên bàn.

Môt miếng đồng cỡ bằng một bàn tay, ảm đạm vô quang, một đoạn xương dài nửa thước, màu xám trắng, giống như xương sống động vật.

Hai dạng đồ vật khiến cho phần lớn tu sĩ ngẩn ra, không hiểu chúng nó có kỳ hiệu gì nên rất muốn nghe giới thiệu một chút.

Nhưng không ngờ sau khi đem đồ vật lấy ra, vị tu sĩ trung niên lại chậm rãi nói:

“Hai loại đồ vật này, ta chỉ bán cho người am hiểu giá trị của chúng, cơ duyên bất cưỡng cầu!” Sau đó không thèm để ý, hai mắt híp lại, căn bản không thèm liếc mắt một cái với vị tu sĩ mỹ nữ xinh đẹp đứng bên cạnh khiến nàng ta có vài phần xấu hổ. Những người khác nghe vậy, nhất thời nhìn nhau không nói gì.

Chỉ có Hàn Lập cùng Vân Thiên Khiếu sau khi thấy hai kiện đồ vật, sắc mặt trước sau hơi đổi.

Nét mặt Hàn Lập hiện lên vẻ cổ quái. Mặc dù đồ vật cách hắn khá xa, nhưng nhờ thần thức cường đại, vẫn có thể thấy được dễ dàng.

Đoạn xương kia thì quên đi, cho dù nó là tài liệu yêu thú đặc biệt thì hắn vẫn không để vào trong mắt, nhưng miếng đồng lại làm cho hắn hiện lên một tia hứng thú, mặt trên khắc một dạng văn tự cổ quái, mấy cái văn tự này cùng với quyển công pháp luyện khí vô danh bằng da thú kia không khác nhau lắm. Không lẽ là có quan hệ?

Loại chữ viết cổ này hắn không có biện pháp nào để biết rõ nội dung.

Hàn Lập âm thầm tự đánh giá, nhưng đột nhiên Vân Thiên Khiếu lại cười rộ lên.

“Ha ha! Không nghĩ tới giá trị tài liệu của Tôn huynh thực là lớn, có thể xuất ra linh cốt của yêu thú cấp tám, Vân mỗ có chút động tâm.” Vị này nhìn vào đoạn xương, cười đùa nói.

Lời này làm cho toàn trường đột nhiên cả kinh, dao động một trận.

Chắc chắn đây chính là đồ vật trân quý nhất ở lần trao đổi này.

Yêu thú cấp tám là loại tồn tại gì, linh cốt của chúng đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói, tuyệt đối là kỳ bảo khó gặp.

Hàn Lập vừa nghe lời ấy, trong lòng hơi động, chẳng lẽ người này biết được tin tức của yêu thú cấp tám.

Tu sĩ họ Tôn thấy Vân Thiên Khiếu nói ra được lai lịch của đoạn xương liền cười hắc hắc, vẻ mặt đầy thâm ý, nhưng cũng không có trả lời.

Bầu không khí trong gian đại sảnh lúc này đã trở nên nóng bỏng, trên mặt mỗi người khó có thể che dấu sự hưng phấn.

Mấy nữ tu sĩ bồi tiếp cũng nhìn chằm chằm đồ vật trên bàn, hết thảy trên mặt đều không che được sự thèm muốn.

Hàn Lập thấy tình cảnh này, không khỏi cúi đầu nhìn Văn Tư Nguyệt, phát hiện trong mắt nàng cũng có một tia hâm mộ.

Xem ra mấy thứ này đối với tu sĩ mà nói, bất luận nam nữ đều có sức hút, khó có thể kháng cự.

Lúc này lão béo mở miệng, bắt đầu nói ra vật phẩm của mình cùng điều kiện.

“Thiên Linh Tử đổi với vài loại linh dược trên năm trăm năm, còn yêu đan phải dùng một sợi linh cân (sợi gân) của yêu thú cấp bảy để đổi, đương nhiên nếu có người bỏ ra đủ linh thạch, tại hạ cũng bán.” Sau khi thấy mọi người đều đưa ra vật phẩm trân quý, ngạo khí trên mặt lão béo đã giảm phân nửa.

Tuy nhiên khi hắn nói muốn đổi một sợi linh cân, ánh mắt lại lơ đãng liếc Hàn Lập một cái bởi vì trong đống tài liệu trước mặt Hàn Lập có một loại phù hợp với yêu cầu.

Nhưng đáng tiếc, Hàn Lập cũng không ham muốn một viên yêu đan cấp sáu, căn bản không có ý muốn đứng lên trao đổi, chỉ ôm Văn Tư Nguyệt vào lòng, thần sắc bất động.

“Lục cấp yêu đan tại hạ cũng muốn, bất quá Ngô mỗ không có linh cân, không biết bao nhiêu linh thạch mới có thể đổi?” Một lão giả tóc xám trắng hứng thú mở miệng nói.

“Chư vị đạo hữu cũng biết, bây giờ cũng không thể so với vài năm trước, yêu đan càng ngày càng khó tới tay, nên giá tiền khỏa lục cấp yêu đan tự nhiên cao hơn. Nếu như đạo hữu đồng ý xuất ra một vạn rưỡi linh thạch thì có thể lấy.” Lão giả béo tựa hồ đối với việc đem Yêu đan bán lấy tiền cũng không thực sự muốn, nên báo một cái giá khá cao.

Lão giả tóc xám trắng nghe lời này, chợt ngưng cười, hiển nhiên không nghĩ lại đắt như vậy, ý định ban đầu liền biến mất.

“Yêu đan, ta muốn!” Một lão phu nhân tóc bạc, mặt không chút thay đổi lạnh lùng nói.

Hơn nữa vừa dứt lời, một cái túi trữ vật bắn về phía lão giả béo.

Lão giả béo đầu tiên là ngẩn ra, nhưng sau khi kiểm tra túi trữ vật liền lộ ra thần sắc hài lòng.

“Cũng chỉ có Thanh phu nhân mới có tài lực lớn như vậy, thật không phải bọn tu sĩ nghèo chúng ta có thể sánh được.” Hắn xem ra cũng biết vị lão phụ này, cười hì hì đem yêu đan vứt cho đối phương.

Lão phụ tóc bạc hừ lạnh một tiếng, một tay bắt lấy Yêu đan, sau khi xem xét vài lần liền không nói gì, cẩn thận thu lấy, cũng không có ý định nói tiếp.

Nhưng thứ khác của lão béo cũng có tu sĩ hỏi đến, kết quả cuối cùng cũng tra đổi hơn một nửa.

Những tài liệu còn lại bị thu hồi.

Khi đến trứng thú “Bàn Lê Dẫn” của quái nhân thì xảy ra một hồi tranh đoạt.

Bởi vì điều kiện người này rất thoáng, người nào trao đổi đồ vật giá trị cao hoặc xuất ra linh thạch nhiều hơn thì trứng thú thuộc về người đó. Cuối cùng, vật ấy bị một vị tu sĩ áo đỏ dung mạo bình thường, dùng mấy bình đan dược quý giá đổi lấy.

Tiếp theo năm, sáu người nữa thì đã đến phiên Hàn Lập.

Hàn Lập nhìn đống tài liệu trước mắt, chưa kịp mở lời đã cảm giác được mấy ánh mắt nóng như lửa rơi vào mình, trong đó kể cả vị lão giả béo muốn linh cân kia.

Hàn Lập mỉm cười. Hắn cũng không có đứng dậy, ngược lại thân thể ngửa về phía sau, mang theo Văn Tư Nguyệt trong lòng áp sát một chút, thần sắc mới bình thản nói.

“Mấy cái tài liệu này, tại hạ không cần đồ vật gì, chỉ muốn đổi tin tức mà thôi, chỉ cần tin tình báo có thể khiến tại hạ vừa ý, tại hạ nguyện sẽ dâng tặng toàn bộ.”

“Tin tức?”

“Tình báo!”

Lời nói Hàn Lập làm cho những người khác có chút ngoài ý muốn, nhưng dù sao họ cũng không phải người thường, trong lòng mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng cũng không ai kinh hãi. Ngược lại mọi người rất tò mò, lắng nghe Hàn Lập muốn nói điều gì.

Ánh mắt Vân Thiên Khiếu khẽ động, một tia nghi hoặc hiện lên.

“Không biết vị đạo hữu nào có thể cung cấp tin tức về sào huyệt của yêu thú cấp tám, tại hạ muốn dùng tài liệu đó đổi lấy nó.” Hàn Lập ung dung nói.

“Yêu thú cấp tám!” Vừa nghe lời này, mọi người hít một ngụm khí lạnh, cơ hồ toàn bộ đều biến sắc.

“Đạo hữu đang đùa chăng? Chẳng lẽ đạo hữu có chủ ý muốn đánh nhau với yêu thú cấp tám?” Lão giả béo thốt lên, vẻ mặt khó tin. “Đương nhiên không phải, tại hạ có việc khác, cụ thể là gì thì tại hạ không tiện nói rõ được.” Hàn Lập đưa ngón tay gõ gõ lên bàn, không vội vàng nói.

Đồng thời, ánh mắt hắn không chút khách khí đảo qua một lượt các tu sĩ khác. Ánh mắt toàn bộ tu sĩ trong đại sảnh đều ngạc nhiên và giật mình, điều này làm cho trong lòng Hàn Lập trầm xuống.

Cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người tu sĩ hộ Tôn kia.

Vị này vừa thấy loại ánh mắt này của Hàn Lập, không khỏi kinh ngạc, nhưng lập tức hiểu ra, cười rộ lên:

“Đạo hữu chẳng lẽ tưởng rằng Tôn mỗ biết tin tức của yêu thú cấp tám, đáng tiếc Lệ đạo hữu tìm nhầm người rồi.” Hắn lắc đầu phủ nhận.

Hàn Lập nghe xong, trên mặt không dấu vẻ thất vọng, thở dài một tiếng thật sâu.

Nhưng lúc này, một âm thanh ngọt ngào vang lên bên tai Hàn Lập.

“Thiếp biết nơi nào có yêu thú cấp tám, nhưng thiếp không cần mấy cái tài liệu đó, mà có một điều kiện khác muốn Lệ đạo hữu đáp ứng.” Một người ngoài dự liệu Hàn Lập, đột nhiên mở miệng.

Hàn Lập nhất thời sửng sốt.

“Ngươi biết tin tức của yêu thú cấp tám?” Hàn Lập có chút khó tin.

Người mở miệng nói chuyện, dĩ nhiên chính là Văn Tư Nguyệt – mỹ nhân mà hắn đang ôm trong lòng.

“Phải, thiếp biết vị trí đại khái của một con yêu thú cấp tám” Lúc này, Văn Tư Nguyệt rất lãnh tĩnh, tại trong lòng Hàn Lập nhúc nhích, ngẩng khuôn mặt xinh xắn nói. “Tư Nguyệt, ngươi nói bậy bạ gì đó. Ngươi như thế nào biết được tin tức yêu thú cấp tám, không được ba hoa!” Vẻ mặt Phạm phu nhân đầu tiên là ngạc nhiên, nhưng sau đó phát lạnh trách mắng.

“Phạm sư bá! Tư Nguyệt đích thực biết một con yêu thú cấp tám ở nơi nào nên không có lừa gạt Lệ tiền bối. Xin sư bá cứ yêu tâm” Ngay lúc Hàn Lập trong lòng hồ nghi, chợt thấy nữ tử này kề sát mình, tiếp theo hàm răng khẽ cắn dứt khoát nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:20
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa,
quangchacha123
25 Tháng bảy, 2018 19:11
Thái ất đại la đạo tổ
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:54
bác này chắc thích mấy cái có tình tiết nhẹ nhành hơn, mỗi ng 1 gu nên thiết nghĩ chắc bác không hợp kiểu này
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:52
luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh, hóa thần, luyện hư, hợp thể, đại thừa. Từ đại thừa độ kiếp thành chân tiên ở phần 2, kim tiên, thái ất, đạo tổ còn sau nữa thì chưa biết
huynguyen365
09 Tháng bảy, 2018 19:13
ai đọc rồi phân loại cảnh giới giúp mình với
paruce
29 Tháng sáu, 2018 18:59
Óanh dấu !!
quangchacha123
16 Tháng sáu, 2018 19:08
Chap 2000 khi đi vào ma giới nhé
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:01
nên đổi là kiếm củi ngàn năm tiêu một giờ chứ kiếm củi 3 năm thì bõ bèn gì với tu tiên
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:00
bố ai nhớ đc, hỏi khó thế :))
AndyMage
29 Tháng năm, 2018 07:02
Lâu rồi ko đcọ lại .. mấy đạo hữu cho hỏi lần đầu luyện thành Niết bàn thánh thể ( mới có 1 đầu 2 tay) là ở chap nào vậy ạ? Phạm thánh chân ma công sơ thành ở chap mấy ạ..? xin chỉ điểm
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v f☺☺
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
g tbt rẻtgggtmfftfttfvcv fffvfgbvvyyvvhhhvvgbrd vfvtcrcrrr
linhtt
25 Tháng năm, 2018 15:34
https://truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien
Hieu Le
14 Tháng năm, 2018 10:09
đổi con khác đọc thôi
Long Hoàng
11 Tháng năm, 2018 16:10
Ai cho hỏi tôi đọc đến chuong 2468 phần 1 thì hêt ko đọc đc nữa ai biết tìm đoạn tiép theo ở đâu ko
quangchacha123
07 Tháng năm, 2018 00:19
Kk. Đổi đi. Bác k hợp đâu
Anh Bui
06 Tháng năm, 2018 23:44
đọc về sau nhé. lúc đầu ta cũng thế nhưng giờ đọc sắp xong rồi :)
Hieu Le
21 Tháng tư, 2018 02:40
sao ta chả thấy hay j vậy.đọc thấy khô khốc bỏ xừ ấy
Nhạc Bất Quần
03 Tháng tư, 2018 00:48
Trên mạng lúc trước là của đọc giả viết tiếp, sau này mới của lão Vong
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:52
Hay
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:51
Hay
Wind Vũ
19 Tháng ba, 2018 12:55
Rất hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK