Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần niệm được Hàn Lập thúc dục không ngừng. Các điện ti dựa theo kết cấu của lôi điện tạo thành một cái lôi văn độc nhất vô nhị trong không trung.

Nhưng việc thao túng điện ti cực kỳ khó nên dù cho Hàn Lập có Minh Thanh Linh Mục và thần niệm cường đại, thất bại xảy ra liên tiếp, các đồ án khi sắp thành hình đều bị nổ vỡ vụn.

Sau bảy tám lần thất bại, rốt cuộc một khối “Cẩm Mạt” ánh vàng rực rỡ hiện lên trôi nổi không nhúc nhích trong không trung.

Cẩm Mạt xấp xỉ cỡ bàn tay, trên đó chớp động lôi văn thần bí dị thường. Hàn Lập thấy Cẩm Mạt hình thành, trên mặt chớp động dị sắc, đưa tay phất một cái, hút Cẩm Mạt vào trong tay.

Cẩm Mạt này mềm mại dị thường, mặt ngoài bóng loáng, xem ra còn bóng mềm hơn cả lụa, không dùng Minh Thanh Linh Mục căn bản không nhìn ra điều gì khác thường.

Hàn Lập vuốt ve kim sắc Cẩm Mạt nghiên cứu một hồi, ánh mặt chợt lóe, đột nhiên ném Cẩm Mạt vào không trung, rồi đánh theo một đạo pháp quyết.

Cẩm Mạt hóa thành một đạo kim quang bay lên phía đỉnh đầu, chuyển động xoay tròn, tiếng lôi minh trầm thấp phát ra.

Cẩm Mạt vỡ vụn ra làm nhiều mảnh, trong kim quang, một hư ảnh của một loại lôi văn hiện ra có sắc màu vàng nhạt hơi trong suốt. Một cỗ cự đại linh áp từ lôi văn phát ra bắn thẳng lên trời.

Đây cũng là cỗ lực lượng thần bí mà Hàn Lập cảm nhận được lúc trước.

Hàn Lập nheo mắt ngắm nhìn kim lôi văn trong không trung, trong lòng hưng phấn dị thường.

Mặc dù hắn chưa kích phát hoàn toàn pháp quyết vào lôi văn trong không trung, nhưng linh lực cường đại trong đó đã tạo thành Cẩm Mạt mạnh hơn thập bội Tịch Tà Thần Lôi. Chỉ riêng lực lượng công kích này cũng đã khiến cấm chế bảo vệ thạch thất vô phương thừa nhận.

Trong lòng đánh giá như thế, Hàn Lập bèn đánh một chiêu vào lôi văn trên không trung.

Một tiếng sét đánh vang lên, trên lôi văn loé lên quang mang, rồi biến trở lại thành Cẩm mạt, được Hàn Lập thu lại vào trong tay.

Sau đó Hàn Lập lại phún xuất ra Kim hồ, dùng Tịch Tà Thần Lôi, bắt đầu ngưng luyện một cái lôi vật thứ hai. Sau mấy lần thất bại giống như lức trước, một lôi vật xuất hiện trước mắt.

Lần xuất hiện này không phải là Cẩm Mạt mà là một khoả viên châu phát ra sắc vàng rực rỡ. Mặt ngoài viên châu chớp động lôi văn màu vàng nhạt.

Hàn Lập nắm chặt tay, dùng thần niệm tinh tế cảm thụ lôi vật này.

Sau một lát, hắn nghĩ tới điều gì, há miệng phún ra một đoàn ngân sắc hoả diễm, lưỡng thủ kết quyết, điểm vào đoàn hoả diễm này.

Nhất thời trong hoả diễm phát ra tiếng thanh minh, “Phanh…”, hoả diễm bạo liệt nổ mạnh bắn ra vô số ngân hoa tung toé.

Trong miệng Hàn Lập lẩm bẩm niệm chú, thần niệm toả ra, ngân sắc hảo hao ngưng tụ biến hình, hoá thành nhiều hoả ti tinh tế.

Các hoả ti này đan vào nhau, rồi lại một tiếng nổ mạnh vang lên, hoá thành một đoàn ngân sắc hoả cầu.

Thấy màn này, Hàn Lập có vẻ suy nghĩ, thần niệm nhất động, ngân sắc hoả cầu hoá thành một con Hoả Điểu, hai cánh mở ra bay vụt quay về chui vào Hàn Lập không thấy bóng dáng.

Tiếp theo Hàn Lập sử dụng pháp lực ngưng tụ ra thanh sắc linh ti, thử nghiệm một phen. Kết quả cũng giống như khi hắn sử dụng Phệ Linh Thiên Hoả, đến nửa chừng đều bị nổ mạnh tán loạn biến mất. Hàn Lập dừng thử nghiệm, đứng yên suy nghĩ thật kỹ.

Rõ ràng hai vật này có lực lượng thần bí cùng nguồn gốc, nhưng vó một điểm khác biệt rất nhỏ. Lôi lực trong Cẩm Mạt ổn định mà tinh khiết, còn trong Kim Châu lại rục rịch, nguy hiểm, bộ dáng tựa hồ lúc nào cũng sắp phát tiết.

Hàn Lập lại đánh giá cẩn thận hai lôi vật này một lần nữa, suy nghĩ, rồi trên mặt hắn hiện lên nét cười nhạt.

Nếu hắn đoán không lầm, lôi văn hẳn là một dạng phù văn kỳ diệu do thiên nhiên hình thành, trong mỗi hoa văn đều có điểm đặc biệt hữu dụng, có chút tương tự như Ngân Khoa Văn, là một loại tồn tại của tiên gia văn tự.

Bất quá lôi văn này thần hiệu như thế nào, khả năng vận dụng ra sao, không thể nào chỉ trong một hai canh giờ mà có thể thấu hiểu được. Vì vậy Hàn Lập bỏ hai lôi vật vào trong ngọc hạp, cẩn thận dán thêm vài đạo phù cấm chế lên trên, rồi bỏ ngọc hạp và cả ngọc giản vào trong trữ vật trạc.

Thời gian còn lại hắn tắt tâm thần, nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi hồi phục.

Vào buồi sáng ngày thứ ba, Hàn Lập mở mắt, thu lại cấm chế của tĩnh thất, mở thạch môn đi ra ngoài.

Khi ra khỏi thạch thất, theo thói quen, hắn phát thần niệm ra mọi nơi, quét qua cả thần điện.

Kết quả trong tai hắn truyền đến thanh âm…làm hắn lắc đầu, mày nhíu chặt.

Cước bộ của hắn không ngừng lại hướng về đại sảnh.

Chưa hoàn toàn đi ra khỏi thông đạo, Hàn Lập nghe đuợc một tiếng nam tử cuồng tiếu:

“Hứa tiên tử, ngươi đã đánh cuộc bị thua nên không thể tự chủ đuợc nữa. Ngươi phải đáp ứng cầu hôn của tiểu đồ”

Tiếng cười này xa lạ cực kỳ, thậm chí rất là khó nghe.

Hàn Lập bất động thanh sắc đi ra khỏi thông đạo, ánh mắt quét nhìn, thu tất cả sự việc đang xảy ra trong sảnh.

Chỉ thấy trong đại sảnh có bốn người đang phân ra, bộ dáng đang giằng co.

Trong đó một nam một nữ đứng chung gồm Hứa tiên tử và Bích Nhãn đại hán. Lúc này sắc mặt Hứa tiên tử trắng bệch còn Bích Nhãn đại hán cũng thật khó coi.

Đứng đối diện là hai nam nhân mặc áo đen. Một người có khuôn mặt ốm dài, cũng là một lão giả có đôi mắt tam giác dài hẹp, trên người mặc Thanh Minh Giáp. Còn người kia có vóc dáng nhỏ thấp, trên đầu mọc thưa thớt tóc vàng, là một trung niên lùn mặt rỗ.

Lão giả hiện đang phát ra tiếng cười.

“Hàn tiền bối!”

Thân hình Hàn Lập vừa xuất hiện trong đại sảnh, Bích Nhãn đại hán ngước lên nhìn, đầu tiên là ngẩn ngơ, sau như được đại xá, khẩn cấp bước lên làm lễ ra mắt.

Hứa nữ tu gặp Hàn Lập, mặt mày đồng dạng lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Hàn Lập dừng chân, trong lòng âm thầm tính toán nhanh, nhưng thần sắc trên mặt vẫn không thay đổi.

“Xin chào người mới tới, Hàn đạo hữu” Lão giả cuồng tiếu, thanh âm quàng quạc, có chút ngoài ý muốn, đánh giá Hàn Lập một chút.

Cùng lúc đó thần niệm Hàn Lập cũng quét qua, liền phát hiện lão giả là một Hóa Thần trung kỳ tu sĩ, cao hơn mình một bậc. Điều này khiến đuôi lông mày của hắn không khỏi nhíu lại.

“Hai vị đạo hữu là người phương nào? Sao lại ở đây ồn ào?” Hàn Lập lạnh lùng hỏi.

Thấy bộ dáng của Hàn Lập, lão giả mắt tam giác không khỏi giận dữ. Rõ ràng tu vi của mình cao hơn đối phương mà kẻ này lại tự đại như vậy, rõ ràng không biết tốt xấu.

Bất quá lúc này nghĩ tới thân phận của Hàn Lập là phi thăng tu sĩ, lửa giận trong lòng đang nổi lên liền miễn cưỡng trấn áp xuống, nhưng trên miệng luôn cười không thôi, nói:

“Lão phu là Hoàng Bảo, lãnh đội tiểu đội số hai mươi bảy, đến quý điện chỉ là có điều muốn nói một chút với Hứa tiên tử mà thôi. Tốt hơn là Đạo hữu đừng nên nhúng tay vào ”.

“Ta cũng không có gì muốn nói, chuyện này chỉ quan hệ tới quý đồ. Đột nhiên tiền bối nhúng tay vào chuyện này, không cảm thấy ỷ lớn hiếp nhỏ sao?” Hứa tiên tử cắn răng, nói ra từng chữ một.

“Như thế nào? Hứa tiên tử muốn thất ước với tiểu đồ sao? Trước đó tiên tử cũng không có nói qua chuyện này nên tiểu đồ không thể không cầu xin sự giúp đỡ của người khác. Đạo hữu đã có bản lãnh dám nói như vậy thì cũng đi cầu người khác giúp đỡ đi. Nếu không tai hoạ sẽ đổ xuống đầu Hứa gia các ngươi” Khẩu khí của lão giả lạnh băng, ánh mắt như độc xà gắt gao nhìn nàng.

“Chuyện của thiếp thân cũng không có quan hệ gì với Hứa gia. Tiền bối cũng không nên vơ đũa cả nắm” Trong mắt Hứa nữ tu hiện ra vẻ kinh sợ nói.

“Hắc, hắc. Làm sao không có quan hệ được. Lúc đầu ngươi đánh cuộc với tiểu đồ đều có người của Hứa gia chứng kiến. Đạo hữu đã không muốn thủ ước, Hoàng mỗ tự nhiên… phải tìm các người chứng kiến này rồi” Lão giả cười hăng hắc nói.

Hứa tiên tử nghe vậy, sắc mặt lại trắng thêm vài phần, ánh mắt xoay chuyển không khỏi rơi trên người Hàn Lập. Mặc dù nàng không mở miệng nhưng ánh mắt lộ vẻ cầu khẩn không thể nghi ngờ.

Bích Nhãn đại hán đứng một bên trên mặt cũng đầy vẻ khó xử.

“Các ngươi đánh cuộc thế nào?” Hàn Lập sờ sờ mũi, nhàn nhạt hỏi.

Nói thật, nếu không phải hắn còn nhớ Hứa nữ tu là hậu duệ của Băng Phách Tiên Tử, căn bản sẽ không hỏi cặn kẽ như vậy.

Ứng với thân phận của hắn hiện giờ, hỏi ra câu này có nghĩa là đã muốn nhúng tay vào rồi.

Tam giác nhãn lão giả hơi biến sắc.

“Rất đơn giản. Tại hạ đến Hứa tiên tử cầu hôn. Nhưng Hứa tiên tử giữ Băng Tinh Kiếm vô cùng kỳ hàn, nên đã yêu cầu với tại hạ rằng chì cần bổn mạng pháp bảo của tại hạ có thể đón đỡ một kích của kiếm này, không bị băng phong chế trụ, liền nguyện ý đáp ứng hôn sự. Mà tại hạ lại làm được chuyện này. Cái chính là tiên tử lại đổi ý khiến cho mọi chuyện xảy ra ngoài ý muốn” Tên Ải Tử, con ngươi đảo chuyển, cười hắc hắc nói.

“Thật có chuyện này?” Hàn Lập nhìn về Hứa tiên tử hỏi.

“Chuyện này là thật. Nhưng bổn mạng pháp bảo đã bị động tay chân. Nếu không chỉ bằng tu vi sơ kỳ nhứ hắn làm sao tiếp được một kích của ta” Hứa tiên tử tức giận, không cam lòng nói, đồng thời ánh mắt liếc nhìn lão giả.

Lão giả không nói thêm gì nhưng trong mắt lộ ra một tia đắc ý.

“Mặc kệ nguyên nhân gì, nhưng băng phong của Băng Tinh Kiếm không thể chế trụ Lục Ba Nhận của tại hạ là sự thật. Điểm này thì tiên tử nên thành thật thừa nhận đi” Ải Tử cười đểu nói.

Hứa nữ tu mang đầy một bụng tức mà không thể nói nên lời.

“Thì ra là thế! Nhưng tại hạ cũng không tin Băng Tinh Kiếm của Hứa đạo hữu vô phương băng phong trụ pháp bảo của các hạ. Các ngươi biểu hiện lại một lần trước mặt ta thì ta mới tin. Nếu sai Hàn mỗ phải quản chuyện này. Ngược lại thì thỉnh nhị vị rời khỏi nơi đây. Đây là nơi của tiểu đội 56 chứ không phải của tiểu đội 27” Hàn quang trong mắt Hàn Lập loé lên, khẩu khí trở nên lành lạnh.

“Tiền bối, ta…”

“Hảo! Xử lý như thế đi. Hy vọng Hàn đạo hữu có thể nhớ kỹ lời của mình đã nói”.

Hứa nữ tu nghe lời Hàn Lập nói bèn thất kinh, muốn nói cái gì nhưng đã bị lão giả chặn ngang.

Bởi vì lão sợ thân phận phi thăng tu sĩ của Hàn Lập nên trong tình huống không cần phải động thủ hắn liền chộp lấy ngay vì cũng không muốn vì chuyện này mà gây thù kết oán.

Tên hán tử lùn kia cũng thức thời, lập tức há miệng phun ra một khẩu lục sắc phi đao, xoay quanh người không ngừng, đồng thời trên mặt gã hiện ra một tia cười âm hiểm.

Phi đao này phát ra quang mang chói mắt, linh quang chớp động kinh người. Thoạt nhìn rõ ràng không phải chuyện đùa.

Hàn Lập nhíu hai mắt lại, lam mang trong mắt loé lên, đã thấu triệt toàn bộ phi đao từ trong ra ngoài.

Trong Lục Ba Nhận này có hai loại linh lực ngưng tụ bất đồng. Mọt loại thì yếu kém, một loại dị thường cường đại. Rõ ràng đã bị động tay chân.

Huynh đệ nào có lòng góp sức xin mời vào đăng ký dịch >>>>http://4vn/forum/showthread.php?t=63136[/QUOTE]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ntkien400
11 Tháng tư, 2023 22:57
Hình như mấy chap sau khi phi thăng nó thừa ra thì phải. Qua phần 2 đọc mình ko thấy nó liên kết nhau gì ráo, mà cấp độ tiên nhân cũng thay đổi phần 1 thì Kim tiên cùi hơn Chân tiên, phần 2 thì Chân tiên rồi mới cấp Kim tiên.
ntkien400
10 Tháng tư, 2023 00:57
Ài cuối cùng cũng đọc xong phần 1. Lúc phi thăng sao éo thấy Thiên Ngoại Ma Quân nó đến nhỉ, nhớ thề thốt lúc HL phi thăng bản thể nó xuống đánh 1 trận cơ mà, chắc tác quên cmnr :)
ntkien400
09 Tháng tư, 2023 20:41
Chap 2427 bị lặp lại chap 2426 rồi, bác nào up lại đi :v
quyet1
09 Tháng tư, 2023 15:28
hàn lập là con thứ 4 có 3 anh chị và 1 đứa em nữa
ntkien400
31 Tháng ba, 2023 17:01
Tác buff con Đề Hồn Thú quá op. Gặp con nào cũng chỉ đấm đá hít vài cái là đi, mỗi trận gặp quái vượt cấp đánh xong cái về ngủ là tăng hẳn 1 giai. HL nhà ta đánh Đại Thừa ải chỉa ra, gọi con Đề Hồn ra hiếp cái 1 xong phi thăng trước luôn :|
Hieu Le
30 Tháng ba, 2023 11:20
thằng dịch nguuu như bò, đưa mấy cái đoạn trích dẫn của nó vào làm nó nguu thêm, cứ tưởng mình hài mà toàn đưa mấy cái giải thích xàm lờ mà tưởng hài, dịch thì thiếu sai chính tả sai chi tiết, óc
ntkien400
29 Tháng ba, 2023 01:37
Lên linh giới tác buff tu vi nhanh quá, ko còn thấy tu luyện khó khăn như hồi nhân giới. 300 năm từ hoá thần lên hẳn hợp thể, mong là truyện về sau không xuống phong độ quá.
hade
22 Tháng ba, 2023 08:42
Đọc bản cvt đã được biên ngày xưa hay hơn thật, vẫn giữ được văn phong của tác.
ntkien400
18 Tháng ba, 2023 19:07
Từ lúc lên Hoá Thần tác muốn kết thúc ở Nhân giới luôn hay sao ý, mà trong vài chap đã cho đi vào Linh giới luôn. :v
ntkien400
12 Tháng ba, 2023 01:07
Ko biết là tác không nhớ hay là dịch sai, từ lúc ở Âm minh giới tới lúc Hàn Lập đi Đại Tấn bèo cũng 50-60 năm rôi, thế nào lại bảo hơn 10 năm.
Đào Đức Ân
10 Tháng ba, 2023 13:09
Khi nào nghe thấy câu:”tại hạ họ lệ” “tại hạ lệ phi vũ” là biết là làm việc chả tốt lành gì rồi =]]
ntkien400
03 Tháng ba, 2023 21:11
Haha, giờ thì em thấy 1 kèo thúi Lệ Phi Vũ rồi :)
ntkien400
01 Tháng ba, 2023 10:46
Kể cả vậy thì lúc đó Hàn lập mới 17-18 thì ba mẹ nó mới 34-35 gì thôi. Dù thời xưa không thọ, nhưng 3x thì vẫn khoẻ như thường chứ, ăn uống tuy khổ nhưng toàn đi lao động tính ra còn khoẻ hơn thanh niên bây giờ ấy bác. Thời chiến các cụ nhà mình cũng có yếu đâu, lội sông đèo núi thồ cả trăm kí như thường.
ntkien400
01 Tháng ba, 2023 10:40
Tới 400 chap rồi, main nhà ta đã bay ra hải đảo, không biết có còn về Thiên Nam lục địa nữa không :v
trongbang033
25 Tháng hai, 2023 19:19
Xưa chưa có khoa hc thuốc hay chế độ dinh dưỡng với nạng đói chiến tranh vv nên tuổi thọ người xưa ko cao tầm 50-60 à thọ lắm thì 7 mấy
trongbang033
25 Tháng hai, 2023 16:23
Có thể bạn ko bt kèo thơm hàn lập kèo thúi lệ phi vũ
ntkien400
21 Tháng hai, 2023 00:15
Mới đọc hơn 200 chap, nhận xét là truyện cũng đc. Tác hay lướt không kể chi tiết nhiều tình huống. Vài chỗ cũng không logic lắm, như luyện đan cần phải chính xác nguyên liệu gì mới đúng. Nhưng để bớt rắc rối tác quất thẳng chỉ cần dược liệu trăm năm, ngàn năm là đủ không cần biết là dược liệu gì. Người trong đây kiểu ờ thôi sao cũng đc, thanh niên nhà ta mới vào Trúc cơ nhưng lại lắm của linh dược trăm năm, đại trận bảo vệ xịn nhưng chả ai muốn tìm hiểu tại sao, nghi ngờ chút rồi thôi. :)
thanh282
18 Tháng hai, 2023 22:39
Tội em Lữ Dao, tranh đồ vs anh Sinh bị con tác cho hơn chục anh ngũ sắc cao to đen hôi thay nhau giẫm đạp. Khéo trốn đc lại bị anh Sinh nện.
ntkien400
18 Tháng hai, 2023 21:09
Thanh niên nhà ta coi bộ không phải là chính nhân quân tử gì. Không phải xấu xa, độc ác nhưng chắc chắn éo phải người tốt. Giết người dù có giết luôn người vô tội cũng không thương tiếc gì, mê gái, lợi dụng gái bị thuốc sờ soạng hôn hít chút :)
ntkien400
17 Tháng hai, 2023 00:00
Gì mà tả cha mẹ Hàn Lập già dữ vậy. Người xưa cưới sớm, sinh sớm cha mẹ nó cũng đâu đó 40 là cùng. Mà tả tóc bạc 2 màu, lưng hơi còng cứ như 50-60 rồi ý.
luciferangel
08 Tháng hai, 2023 12:32
giau chap 2129 va 2130 thieu han 1 chap phai search Google thi doc tiep moi hieu
Hieu Le
04 Tháng một, 2023 23:10
Ggggg
Hieu Le
04 Tháng một, 2023 23:09
Hay
Hoàng Minh
25 Tháng mười hai, 2022 22:44
dịch chán thật, sai chính tả tùm lum, đã vậy còn chèn bình luận vào, cảm giác như ăn cơm nhai trúng sạn
Hoàng Minh
22 Tháng mười hai, 2022 20:54
lâu lâu hết truyện lại cày lại... vẫn hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK