Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy cử động này của Hàn Lập, Nam Lũng Hầu và Lỗ Vệ Anh cũng không khách khí cẩn thận thu lấy dược bình.

Sau đó mục quang ba người tự nhiên rơi vào hai kiện cổ bảo còn lại. Hiện nay nhân số là ba nên rất khó phân chia.

Ngay khi hai người Nam Lũng Hầu đang phân vân thì Hàn Lập đột nhiên mỉm cười đề nghị:

“Như vậy đi, tại hạ cũng không thiếu cổ bảo. Nếu hai vị đạo hữu có đem theo đủ linh thạch thì hai vị cứ lấy bảo vật và đưa ra số lượng linh thạch với giá tương đương là được.” Hàn Lập chậm rãi nói.

“Hàn đạo hữu thực khiêm nhường, hai người bọn ta cung kính không bằng tuân mệnh. Lão phu đem linh thạch cũng đủ nhiều.” Lỗ Vệ Anh vừa nghe thấy thế, lập tức lộ ra vẻ vui mừng, đáp ứng liền. Dù sao mấy loại cổ bảo, tại Tu tiên giới khu vực Thiên Nam căn bản là thứ có tiền cũng không mua được.

Bản thân Nam Lũng Hầu thì càng thiếu thốn cổ bảo, tự nhiên sắc mặt tràn đầy vui vẻ, tán thành ngay đề nghị đó.

Vì thế hai người lập tức kiểm kê linh thạch mang theo, khi thấy đủ số lượng liền giao cho Hàn Lập.

Kết quả song phương đều thỏa mãn.

Hàn Lập sau khi thấy hai người Nam Lũng Hầu thu lấy hai kiện cổ bảo, dường như làm ra vẻ không có gì, tùy tiện phất tay áo một cái, hút lấy Thanh Tàm bào đã bị Nam Lũng Hầu vứt qua một bên, rồi nghênh ngang thu vào túi trữ vật.

Hai người kia thấy thế liền ngẩn ra. Nhưng vừa rồi Hàn Lập đã nhường cổ bảo cho mình nên bản thân bọn họ cũng sẽ không vì sự việc cỏn con đó mà nói gì.

Thanh Tàm bào tuy trân quý nhưng tác dụng trên thực tế lại không lớn, vậy thì mặc cho Hàn Lập xử lý đi.

Ba người sau khi phân chia bảo vật xong, mỗi người liền hái lấy mấy gốc linh thảo mọc bên cạnh hồ dung nham.

Linh thảo có thể sinh tồn ở nơi đây tự nhiên không phải là loại bình thường. Nó có tên gọi là “Kim Dương chi”, là loại tài liệu đỉnh giai để luyện chế linh đan Hỏa thuộc tính.

Sau khi xác định không còn bảo vật gì, ba người mới tụ tập trước thạch thai thương lượng sự tình tiếp theo.

“Nếu đã thực hiện xong mục đích của chuyến đi thì Hàn mỗ sẽ không muốn tiếp tục ở lại nội cốc nữa mà tính theo đường cũ trở ra ngoại cốc. Hai vị đạo hữu hay là cùng đi với tại hạ đi.” Hàn Lập không nhanh không chậm mở miệng nói.

“Hàn đạo hữu nói chơi rồi. Ta và Lỗ huynh khó khăn lắm mới vào được tận đây, chắc chắn sẽ không dễ dàng trở về. Còn Hàn huynh vì sao lại nóng ruột xuất cốc như thế?” Nam Lũng Hầu cười hắc hắc hỏi.

“Không có gì. Chỉ là Hàn mỗ đã có thu hoạch nên không muốn tiếp tục mạo hiểm. Con đường tu tiên vẫn còn rất dài, tại hạ không có hứng thú ở lại địa phương đầy nguy cơ này.” Hàn Lập lại tùy ý trả lời.

“Ha ha, nghĩ không được Hàn đạo hữu lại hiểu rõ đạo giữ mình như vậy. Đáng tiếc hai người bọn ta không thể theo được, đạo hữu cứ tự mình xuất cốc.” Lão giả họ Lỗ cười hì hì nói.

“Một mình xuất cốc? Như vậy thì tại hạ cũng mang theo Lưỡng Nghi hoàn, sau này hai vị làm sao mà ứng phó với Bắc Cực Nguyên Quang?” Trên mặt Hàn Lập lộ ra một tia cổ quái, từ từ hỏi.

“Về điểm này hai người chúng ta đã sớm thảo luận qua. Xin Hàn huynh cứ yên tâm, Thương Khôn thượng nhân trước đây đã tìm được một cái Truyền Tống trận có thể di chuyển ra ngoại cốc nhưng từ đây đến đó phải đi thêm một đoạn nữa, không nhanh như việc trở về theo đường cũ. Nếu không bản hầu đã trực tiếp nói cho đạo hữu nghe rồi.” Nam Lũng Hầu ra vẻ như đã lường trước, nhanh chóng hồi đáp.

Hàn Lập không nhịn được ngẩn ra nhưng thần sắc lập tức trở lại như thường, gật gật đầu.

“Nguyên lai là thế. Vậy Hàn mỗ xin cáo từ hai vị. Hi vọng hai vị sẽ có thu hoạch lớn.”

“Cảm ơn lời chúc tốt đẹp của đạo hữu!”

“Xin thứ Lỗ mỗ không thể đưa tiễn đạo hữu.”

Nam Lũng Hầu và Lỗ Vệ Anh thấy Hàn Lập đích thực muốn cáo từ thì vui mừng nói.

Hàn Lập cười cười, như có như không nhìn về phía bộ hài cốt kia. Sau đó người liền hóa thành một đạo hào quang, bay ra khỏi động, trong nháy mắt đã biến mất vô ảnh vô tung.

Lão giả nguyên bản đang cười, khi thấy độn quang của Hàn Lập rời khỏi, vẻ cười trên mặt đột nhiên tiêu biến, còn Nam Lũng Hầu thì vỗ vào túi linh thú bên hông, mấy con chim nhỏ màu vàng kim xuất hiện.

Đó chính là linh cầm “Thiên Lý ly” mà hắn thuần dưỡng.

Hắn phất tay áo về phía cửa ra của động khẩu, mấy con chim này liền hóa thành những đạo hào quang bay vút đi không thấy hình dáng.

Sau đó Nam Lũng Hầu nhắm mắt, dường như đang cảm ứng gì đó.

Lỗ Vệ Anh thấy thế, chân mày hơi nhướn lên, bình tĩnh đợi ở một bên, im lặng không nói gì.

Không biết qua bao lâu, hai mắt của Nam Lũng Hầu mới khẽ động rồi mở ra.

“Hắn đích xác đã đi rồi. Chí ít cũng không lưu lại phụ cận. Thiên Lý ly đã tìm kiếm trong phạm vi vài chục dặm nhưng không thấy tung tích đâu cả.” Nam Lũng Hầu trấn định nói.

“Ngươi cũng không phải đã từng nói qua thần thức người này cực kỳ mạnh mẽ sao? Có thể nào hắn dùng phép ẩn nặc để qua mắt không?” Lão giả họ Lỗ nhíu mày, nêu ra nghi vấn.

“Yên tâm, nếu hắn thực sự ẩn thân gần đây thì không cách nào giấu giếm được bản hầu. Về phần nguyên nhân bên trong, thứ cho bản hầu không thể nói rõ với Lỗ huynh được.” Nam Lũng Hầu sờ sờ cằm, lộ ra một tia quỷ dị nói.

Thấy Nam Lũng Hầu chắc chắn như thế, Lỗ Vệ Anh có chút bán tín bán nghi. Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, lão liền đánh ra mấy đạo pháp quyết xung quanh.

Một tầng cách âm nhỏ xuất hiện, bao lấy hai người vào trong.

Nam Lũng Hầu mỉm cười, trên mặt lộ ra vẻ đồng ý.

“Cẩn thận một chút cũng không sai. Nội tình của vị Hàn đạo hữu kia, chúng ta thực không có cách nào nhìn thấu được. Rõ ràng tu vi không cao nhưng lại khiến cho chúng ta có cảm giác cao thâm mạc trắc. Vừa rồi hắn liếc bộ hài cốt, không biết có nhìn ra được chỗ sơ hở gì không?” Sau khi bố trí xong tầng cách âm, Lỗ Vệ Anh mới yên tâm nói, khi đến câu cuối cùng thì lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Lỗ huynh, ngươi cũng quá đa tâm rồi. Tên tiểu tử Hàn Lập kia tuy thần thông không nhỏ nhưng làm sao biết được bí mật của bộ hài cốt. Đó chẳng qua chỉ là cử chỉ vô tình mà thôi. Dù sao hình dạng bộ hài cốt cũng có chút không bình thường.” Nam Lũng Hầu lắc lắc đầu nói.

“Mặc kệ hắn có nhìn ra được chỗ sơ hở hay không nhưng việc hắn rời xa là thật. Có thể hắn thấy thần thông bản thân đủ để một mình tầm bảo!” Lão giả sau khi suy nghĩ liền đăm chiêu nói.

“Được rồi, chỉ cần tiểu tử đó không cản trở chúng ta thì quản gì việc hắn xuất cốc hay ở lại trong cốc. Chúng ta chỉ cần đề cao cảnh giác là được. Hiện giờ thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta nhanh chóng hành động đi!”

“Dựa theo di thư của Thương Khôn thượng nhân thì bộ hài cốt cổ tu sĩ kia chính là chìa khóa để phá giải Huyết chú chi môn (cánh cửa có huyết chú). Cánh cửa này nếu đã dùng loại cấm chế lợi hại như thế để phong bế thì những thứ bên trong chắc chắn sẽ không tầm thường. Ở thời kỳ thượng cổ, Huyết chú chi môn đều dùng để bảo vệ địa phương có trọng bảo. Bộ di hài kia biến thành trong suốt như vậy chính là do thi triển nó. Năm đó Thương Khôn thượng nhân gian nan thối lui, vừa lúc tiện nghi cho chúng ta ngày nay.” Nam Lũng Hầu than thở nói.

“Không sai! So với trọng bảo phía sau Huyết chú chi môn thì những thứ mà chúng ta vừa mới lấy được chắc không đáng nhắc đến. Được rồi, xuất phát thôi. Tuy Huyết chú chi môn cách không xa nhưng tốt nhất là chúng ta nên đến sớm để lấy bảo vật.” Lão giả họ Lỗ trầm ngâm nói.

“Lỗ huynh nói có lý. Bản hầu cũng rất tò mò đối với thứ nằm sau cánh cửa kia. Nếu không phải Thương Khôn thượng nhân năm đó tình cờ phát hiện bộ hài cốt thì chúng ta cũng không có cách nào biết được. Vị hạ huyết chú này năm đó thi triển huyết chú xong cũng không rời đi xa mà ở đây tọa hóa, khiến người ta cảm thấy có chút cổ quái. Xem ra năm đó hắn có cố sự.”

“Lão phu chẳng chút hứng thú cố sự cố sẹc gì cả. Nam Lũng huynh, đi đi!”

Sau đó không lâu, từ sơn động dưới chân núi bay ra hai đạo độn quang, vụt qua ngọn núi rồi tiến đến một địa phương không rõ nào đó.

Hiện tại Hàn Lập đã không ở phụ cận nữa, hắn trở về theo con đường cũ, bây giờ cách xa hơn trăm dặm. Lúc này Ngân Nguyệt đang hỏi han.

“Chủ nhân, người thực sự ly khai sao? Hai tên kia rõ ràng đã giấu giếm điều gì đó. Bộ hài cốt dường như có vấn đề.” Thanh âm Ngân Nguyệt mang vẻ khó hiểu truyền tới trong đầu Hàn Lập.

“Điều đó ta đương nhiên biết. Hơn phân nửa là có quan hệ với bảo vật khác. Tuy ta động tâm nhưng hiện tại mục đích trọng yếu hơn chính là Linh Chúc quả. Trừ thứ này ra thì có bảo vật gì trong cốc hữu dụng hơn đối với ta?! Ta đã rớt lại phía sau đám người Quỷ Linh Môn quá lâu nên mặc kệ hai người đó có mưu đồ gì, ta cũng không muốn nhúng tay.” Hàn Lập một bên phi hành, một bên nhàn nhạt nói.

“Nguyên lai là thế. So với Linh Chúc quả thì những bảo vật khác ở trong cốc đích xác không có giá trị bằng. Còn việc lấy Thanh Tàm bào kia, cuối cùng là có dụng ý gì? Tiểu tỳ không cho rằng chủ nhân nảy lòng tham đối với nó.” Ngân Nguyệt tò mò hỏi về vấn đề khác.

“Ha ha…việc này chỉ trách hai lão gia hỏa kia có mắt không tròng mà thôi!” Hàn Lập nghe xong, nhếch miệng cười trào phúng.

“Chủ nhân, lời này nghĩa là sao?” Ngân Nguyệt nghi hoặc hỏi lại.

Hàn Lập không lập tức hồi đáp mà đột nhiên vỗ vào túi trữ vật bên hông.

Linh quang màu xanh lóe lên, kiện bảo vật kia đã xuất hiện trong tay Hàn Lập.

“Roẹt!” một tiếng, hai tay Hàn Lập như dao, nhẹ nhàng xé một góc của Thanh Tàm bào ra.

“Di!” Ngân Nguyệt trở nên ngạc nhiên.

Bởi vì Hàn Lập đã lấy một thứ gì đó không giống vải, chẳng giống lụa từ trong kẽ hở kia ra. Trên đó dùng bút bằng than vẽ một sơ đồ đơn giản. Hàn Lập thu lại thanh bào đã hư hại, nhíu mắt quan sát đồ vật này.

“Đây là một khối địa đồ, hình như vẽ Trụy Ma Cốc.” Trong lúc Hàn Lập chăm chú nhìn, Ngân Nguyệt cũng thấy rõ rõ ràng ràng, không nhịn được kêu lên.

Hàn Lập không nói gì, tập trung chú ý đến một cái tiêu ký thô to rất bắt mắt, hai mắt nhíu lại.

Tám về Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=36720

Báo lỗi Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?p=211097

Đăng ký dịch Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=37251

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ntkien400
11 Tháng tư, 2023 22:57
Hình như mấy chap sau khi phi thăng nó thừa ra thì phải. Qua phần 2 đọc mình ko thấy nó liên kết nhau gì ráo, mà cấp độ tiên nhân cũng thay đổi phần 1 thì Kim tiên cùi hơn Chân tiên, phần 2 thì Chân tiên rồi mới cấp Kim tiên.
ntkien400
10 Tháng tư, 2023 00:57
Ài cuối cùng cũng đọc xong phần 1. Lúc phi thăng sao éo thấy Thiên Ngoại Ma Quân nó đến nhỉ, nhớ thề thốt lúc HL phi thăng bản thể nó xuống đánh 1 trận cơ mà, chắc tác quên cmnr :)
ntkien400
09 Tháng tư, 2023 20:41
Chap 2427 bị lặp lại chap 2426 rồi, bác nào up lại đi :v
quyet1
09 Tháng tư, 2023 15:28
hàn lập là con thứ 4 có 3 anh chị và 1 đứa em nữa
ntkien400
31 Tháng ba, 2023 17:01
Tác buff con Đề Hồn Thú quá op. Gặp con nào cũng chỉ đấm đá hít vài cái là đi, mỗi trận gặp quái vượt cấp đánh xong cái về ngủ là tăng hẳn 1 giai. HL nhà ta đánh Đại Thừa ải chỉa ra, gọi con Đề Hồn ra hiếp cái 1 xong phi thăng trước luôn :|
Hieu Le
30 Tháng ba, 2023 11:20
thằng dịch nguuu như bò, đưa mấy cái đoạn trích dẫn của nó vào làm nó nguu thêm, cứ tưởng mình hài mà toàn đưa mấy cái giải thích xàm lờ mà tưởng hài, dịch thì thiếu sai chính tả sai chi tiết, óc
ntkien400
29 Tháng ba, 2023 01:37
Lên linh giới tác buff tu vi nhanh quá, ko còn thấy tu luyện khó khăn như hồi nhân giới. 300 năm từ hoá thần lên hẳn hợp thể, mong là truyện về sau không xuống phong độ quá.
hade
22 Tháng ba, 2023 08:42
Đọc bản cvt đã được biên ngày xưa hay hơn thật, vẫn giữ được văn phong của tác.
ntkien400
18 Tháng ba, 2023 19:07
Từ lúc lên Hoá Thần tác muốn kết thúc ở Nhân giới luôn hay sao ý, mà trong vài chap đã cho đi vào Linh giới luôn. :v
ntkien400
12 Tháng ba, 2023 01:07
Ko biết là tác không nhớ hay là dịch sai, từ lúc ở Âm minh giới tới lúc Hàn Lập đi Đại Tấn bèo cũng 50-60 năm rôi, thế nào lại bảo hơn 10 năm.
Đào Đức Ân
10 Tháng ba, 2023 13:09
Khi nào nghe thấy câu:”tại hạ họ lệ” “tại hạ lệ phi vũ” là biết là làm việc chả tốt lành gì rồi =]]
ntkien400
03 Tháng ba, 2023 21:11
Haha, giờ thì em thấy 1 kèo thúi Lệ Phi Vũ rồi :)
ntkien400
01 Tháng ba, 2023 10:46
Kể cả vậy thì lúc đó Hàn lập mới 17-18 thì ba mẹ nó mới 34-35 gì thôi. Dù thời xưa không thọ, nhưng 3x thì vẫn khoẻ như thường chứ, ăn uống tuy khổ nhưng toàn đi lao động tính ra còn khoẻ hơn thanh niên bây giờ ấy bác. Thời chiến các cụ nhà mình cũng có yếu đâu, lội sông đèo núi thồ cả trăm kí như thường.
ntkien400
01 Tháng ba, 2023 10:40
Tới 400 chap rồi, main nhà ta đã bay ra hải đảo, không biết có còn về Thiên Nam lục địa nữa không :v
trongbang033
25 Tháng hai, 2023 19:19
Xưa chưa có khoa hc thuốc hay chế độ dinh dưỡng với nạng đói chiến tranh vv nên tuổi thọ người xưa ko cao tầm 50-60 à thọ lắm thì 7 mấy
trongbang033
25 Tháng hai, 2023 16:23
Có thể bạn ko bt kèo thơm hàn lập kèo thúi lệ phi vũ
ntkien400
21 Tháng hai, 2023 00:15
Mới đọc hơn 200 chap, nhận xét là truyện cũng đc. Tác hay lướt không kể chi tiết nhiều tình huống. Vài chỗ cũng không logic lắm, như luyện đan cần phải chính xác nguyên liệu gì mới đúng. Nhưng để bớt rắc rối tác quất thẳng chỉ cần dược liệu trăm năm, ngàn năm là đủ không cần biết là dược liệu gì. Người trong đây kiểu ờ thôi sao cũng đc, thanh niên nhà ta mới vào Trúc cơ nhưng lại lắm của linh dược trăm năm, đại trận bảo vệ xịn nhưng chả ai muốn tìm hiểu tại sao, nghi ngờ chút rồi thôi. :)
thanh282
18 Tháng hai, 2023 22:39
Tội em Lữ Dao, tranh đồ vs anh Sinh bị con tác cho hơn chục anh ngũ sắc cao to đen hôi thay nhau giẫm đạp. Khéo trốn đc lại bị anh Sinh nện.
ntkien400
18 Tháng hai, 2023 21:09
Thanh niên nhà ta coi bộ không phải là chính nhân quân tử gì. Không phải xấu xa, độc ác nhưng chắc chắn éo phải người tốt. Giết người dù có giết luôn người vô tội cũng không thương tiếc gì, mê gái, lợi dụng gái bị thuốc sờ soạng hôn hít chút :)
ntkien400
17 Tháng hai, 2023 00:00
Gì mà tả cha mẹ Hàn Lập già dữ vậy. Người xưa cưới sớm, sinh sớm cha mẹ nó cũng đâu đó 40 là cùng. Mà tả tóc bạc 2 màu, lưng hơi còng cứ như 50-60 rồi ý.
luciferangel
08 Tháng hai, 2023 12:32
giau chap 2129 va 2130 thieu han 1 chap phai search Google thi doc tiep moi hieu
Hieu Le
04 Tháng một, 2023 23:10
Ggggg
Hieu Le
04 Tháng một, 2023 23:09
Hay
Hoàng Minh
25 Tháng mười hai, 2022 22:44
dịch chán thật, sai chính tả tùm lum, đã vậy còn chèn bình luận vào, cảm giác như ăn cơm nhai trúng sạn
Hoàng Minh
22 Tháng mười hai, 2022 20:54
lâu lâu hết truyện lại cày lại... vẫn hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK