Hai ngày sau, cũng chính là ngày mười sáu ngày sau khi đoàn quân Địa Tinh xuất chinh, Đoạn Vân đi tới Thần điện - Sinh Mạng thành. Bên trong Sinh Mạng thành, các tín đồ của nữ thần đã chuẩn bị một nghi thức đón tiếp đặc biệt dành cho hắn. Đoạn Vân vừa xuất hiện, cả đám tín đồ nơi đó vừa nhìn thấy thần tượng liền trở nên điên cuồng thực sự. Nhìn sự hâm mộ của họ đối với mình, hắn đưa ra một kết luận, tại đây đúng là một thế giới dụng võ vi tôn, người càng cường đại thì càng được mọi người tôn kính.
Sau khi đi qua đến ngã tư ở quảng trường trước Thần điện, Đoạn Vân một lần chứng kiến vô số khuôn mặt hào hứng cộng với sự điên cuồng của các tín đồ đang tiếp đón hắn. Hắn bất lực kề tai hỏi nhỏ Tạp Tư Kì:
- Tạp Tư Kì lão ca, chúng ta có cần phải như vậy không? Sao không trực tiếp bay đến Thần điện?
Tạp Tư Kì xem ra rất khoái những việc như vậy, ông cười nói với Đoạn Vân:
- Các tín đồ đã lâu không được phát cơn điên cuồng rồi. Xem ra, ngươi rất có uy tín trong dân gian đó. Chịu khó chút đi, chút xíu nữa là tới rồi.
Đoạn Vân mở to đôi mắt. Bất lực nhìn đám đông, hắn đành phải cố rặn ra nụ cười, vẫy tay chào những tín đồ đang tiếp cuồng nhiệt chào đón mình. Nhìn đám người này, hắn không khỏi cảm thán: chỉ số được yêu thích của mình xem ra không nhỏ chút nào, nhiều fan hâm mộ phết nhỉ, nếu mình ở thời hiện đại, chắc rằng cũng có lực hút chẳng kém gì những siêu minh tinh màn bạc ấy chứ.
Cuối cùng, sau khi qua đám người hơn mười vạn, hắn bước lên những bậc thang tiến vào Thần điện. Nhưng Thần điện được thành lập trên một địa điểm làm cho Đoạn Vân hơi choáng váng. Giống y như long điện của Long tộc, Thần điện thành lập ở giữa chừng một một quả núi tên là Thần Sơn. Hơn nữa, nếu muốn lên tới Thần điện, cũng giống y như Thánh sơn của Long tộc là... phải đi từng bước. Mặc dù nơi này không có lệnh cấm bay như Long tộc, nhưng Tạp Tư Kì nói để hiển thị sự tôn kính đối với nữ thần, tốt nhất nên bước từng bậc thang mà lên.
Đi thì đi, dù sao đối với lão tử cũng chẳng phải là chuyện lớn.
Khi Đoạn Vân tới sườn núi, hắn nhìn thấy một đám lão gia hỏa của Thần điện. Trong số năm Đại hồng y chủ giáo thì Tạp Tư Kì vẫn còn trẻ hơn so với bốn lão gia hỏa khác. Còn Giáo hoàng là một lão gia hỏa già khụ đến nỗi không thể già hơn được, nếu già thêm chút nữa là chết ngỏm củ tỏi rồi. Một đám Chủ giáo, Đại chủ giáo thể hiện sự hoan nghênh nhiệt tình nhất mà họ có cho tân nhậm Đại giáo hoàng Đoạn Vân. Họ rất sùng bái tự giới thiệu mình với hắn, biểu đạt sự kính nể của mình đối một nhân vật truyền kỳ sớm đã nổi tiếng khắp trên đại lục.
Đi đến trước tứ Đại hồng y chủ giáo, thánh nữ và lão Giáo hoàng, hắn hí hửng đưa mắt nhìn một đội ngũ nhân viên lúc này đều có cấp bậc thấp hơn mình.
Mỉm cười, hắn vái lão Giáo hoàng già khụ một lễ, cất lớn giọng:
- Nữ thần có nói, tôn kính trưởng giả là một đức tính tốt đẹp. Do đó, ta kính ái Giáo hoàng đại nhân, làm tín đồ sùng bái nữ thần, ta chúc nguyện ngài có thể thân thể khỏe mạnh, có thể sớm ngày truy tùy theo dấu chân của thần. Nguyện thần cùng ngài cùng tồn tại. A men.
Thấy Đoạn Vân mấy câu nói đó xong, cả đám nhân viên Thần điện ngớ người ra, họ không thể khảo cứu nữ thần rốt cuộc có nói như vậy hay không nữa. Đoạn Vân đã nói là có, thì những điều kia thì phải là có chứ. Dù sao tôn kính lão giả cũng không phải là chuyện xấu. Nhưng cái câu 'A men’ chuối cả nải của hắn càng làm cho những nhân viên thần chức chẳng hiểu ngô khoai ất giáp gì cả.
Lão giáo hoàng có thể đã hơi lớn tuổi rồi, thân thể đã không còn cường tráng, lão có chút chậm chạp giơ tay phải mình lên, làm một động tác như thần chức ban phước, dùng một thanh âm rất già nua nói:
- Đại giáo hoàng đại nhân khách khí rồi. Sau này các việc trong Thần điện đều còn phải nhờ đại giáo hoàng Đoạn Vân dụng tâm nhiều hơn mới đúng.
Đoạn Vân cung kính cười đáp:
- Điều đó là lẽ đương nhiên rồi.
Chẳng mấy chốc, đoàn người Đoạn Vân đã đi tới trên nội đường của Thần điện. Đây là một đại điện rất lớn. Khi bước vào đại điện, đầu tiên đập vào mắt một pho tượng nữ thần thật lớn. Hai bên nữ thần như có pho tượng nam thần nhìn rất uy vũ. Còn hai cánh của đại điện có rất nhiều bức bích họa (tranh vẽ trên tường), những bích họa này nội dung rất phong phú. Nhưng nội dung nó là cái gì thì Đoạn Vân cũng ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì cả.
Phía dưới tượng nữ thần có một vị trí chắc là chỗ của Giáo hoàng, bên trái có một chỗ ngồi, đoán chừng là chỗ ngồi của thánh nữ. Nhưng bây giờ, ở phía bên phải có một cái ghế hơi thấp hơn so với cái ghế của Giáo hoàng, so với ghế của thánh nữ thì cao hơn một chút. Chẳng lẽ đó là cho mình? Nhưng tại sao muốn lão tử ngồi thấp hơn lão Giáo hoàng chứ, lão tử vỗ mông bỏ đi bây giờ.
Chẳng mấy chốc hắn lại nở nụ cười rất hài lòng. Bởi vì thánh nữ Athena và lão Giáo hoàng chia nhau ra ngồi trên hai ghế bên cạnh ghế chủ tọa, họ đưa hai tay ra hiệu cho Đoạn Vân ngồi lên ghế chính giữa.
Nhìn lướt qua hơn mười nhân viên thần chức trong đại điện, hắn cảm thấy lúc này mình cũng nên cho bọn họ được mở mắt, có lẽ làm cho ra một cái thần tích giáng lâm cũng tốt.
Vì vậy Đoạn Vân nở nụ cười quỷ sứ, nhìn pho tượng nữ thần đẹp tới mức không thể diễn tả đẹp hơn được nữa, với vẻ mặt rất sùng tín hắn thuận miệng dùng tiếng Hán nói vài câu.
Còn sự tình kế tiếp thì quả là vô cùng quỉ dị đối với những người ở đây. Chỉ thấy sau khi hắn niệm những câu ' chú ngữ ' kỳ quái, phía trước mặt hắn bỗng xuất hiện một vầng hào quang rất lớn màu vàng kim chói lòa, hơn nữa hào quang đó càng lúc càng lớn, dần dần biến thành màu trắng. Sau đó Đoạn Vân hô to một tràng những tiếng chú ngữ mà ai nghe cũng không hiểu, phiến hào quang ấy bỗng bao phủ cả pho tượng nữ thần. Còn dưới màn hào quang bao phủ ấy, pho tượng nữ thần trở nên càng ngày càng mờ dần, mờ dần rồi bỗng sáng rực lên, hơn nữa cũng càng ngày càng rực rỡ.
Hào quang chói lòa từ trên người nữ thần bắt đầu lóe ra, vẻ mặt đầy vi diệu, ánh mắt đó trông như thật, làm cho một dám tín đồ trung thành lập tức quì xuống trước mặt nữ thần, kể cả Giáo hoàng cũng thế, trên đại điện ngoại trừ ba chủ phó Đoạn Vân, những người khác đều quì xuống vẻ rất sùng bái. Sau khi Đoạn Vân niệm thêm một tràng chú ngữ kỳ quái nữa, bạch quang chói mắt trên người nữ thần bỗng biến mất, nhưng tượng nữ thần đã hoàn toàn biến thành một bức tượng mới. Những dấu vết bị thời gian bào mòn nay đã được tu bổ, kể cả những tỳ vết cũng sớm biến mất vô tung. Bức tượng nữ thần bây giờ trên người lóe ra kim quang bất tận. Nhưng nếu người nào chú ý một chút sẽ phát hiện ra bộ ngực của nữ thần so với lúc trong thì có vẻ to hơn không ít, những đường cong trên người nữ thần cũng sexy hơn so với trước kia, hơn nữa, áo của nữ thần so với trước kia thì ngắn đi một chút (Duyên: chắc áo hai dây hở rún quá, hi hi…) còn đùi thì dài hơn một chút ít.
Không ai biết vài câu chú ngữ của hắn là có ý gì. Còn sự tình càng ngày lại càng quỷ dị, hắn trông rất thần bí, mà càng thần bí thì lại càng có thể làm cho mọi người tin rằng Đoạn Vân có sự liên lạc kì diệu với thần.
Hóa ra, đó chỉ là một chiêu đơn giản của Đoạn Vân, đó là hắn lợi dụng năng lực siêu cường của toàn hệ ma pháp. Còn sau khi hắn nói câu: 'Tiểu nữu nữu, tiểu gia thay quần áo cho ngươi nhé ' hắn liền móc từ không gian giới tử của mình ra đại lượng kim tệ, sau đó ma pháp kim loại và hỏa hệ ma pháp mà mình có thể khống chế linh hoạt hòa tan số vàng này. Về phần hào quang, đó là hắn thi triển quang hệ ma pháp đơn giản để mê hoặc mọi người thôi.
Sau khi hòa tan kim tệ, hắn đem vàng đã hóa lỏng ra thổi tới trùm vào người nữ thần. Khi thần thức Đoạn Vân vừa tiếp xúc với bức tượng nữ thần, hắn không khỏi mắng: Mịa! Toàn làm bằng vàng mười cả, thế mà còn làm tiểu gia lãng phí kim tệ, ngươi đúng là không thật thà.
Sau đó hắn dùng thần thức bao phủ cả thân tượng nữ thần, lại dùng ma pháp kim loại và hỏa hệ ma pháp hòa tan lớp bên ngoài, đây là nguyên nhân vì sao lúc bắt đầu tượng nữ thần bỗng trở nên mờ ảo, toàn thân nữ thần một lần nữa được cải tạo làm mới. Nhưng lần cải tạo này, Đoạn Vân lại muốn thay đổi hình tượng nữ thần, Đoạn Vân muốn cho nữ thần trở nên nóng bỏng con mắt hơn. Vì vậy, hắn mới bỏ công ra thiết kế lại vóc dáng người của nữ thần một cách hoàn mỹ hơn, làm cho những cái gì cần nhô ra thì nhô cao hơn, cái gì cần thắt lại thì thắt hơn, nắn ngực cao lên một chút, vuốt đùi dài ra một chút. Mấy tiếng cuối cùng của Đoạn Vân là: xong rồi, để ta sờ… một cái. Sau đó hắn dùng thần thức xoa xoa vào bộ ngực cao vút tầng mây của nữ thần rồi mới thu công lại.
- Đại giáo hoàng đại nhân … cái này … cái này rốt cuộc là chuyện gì thế? - Lão Giáo hoàng đứng lên vẻ rất khó tin hỏi hắn.
Đoạn Vân cười bỉ ổi trả lời:
- Không có gì, đó là phân thân của nữ thần vừa giáng lâm.
- Cái gì! Nữ thần giáng lâm hả? Nữ thần vừa rồi nói gì đó?
Lão bất tử vừa nghe vậy kích động vô cùng, nữ thần giáng lâm, đây là đại sự ngàn năm không gặp được.
Đoạn Vân nói vẻ lo lắng:
- Nữ thần vừa rồi nói với ta, Ma tộc muốn xâm lấn, còn Thần giới phương đông bởi vì sự xâm lược của Thần giới phương tây nên không còn có năng lực phái ra những thần tộc võ sĩ xuống giúp chúng ta chống đỡ cuộc xâm lăng của Ma giới nữa. Ngài muốn chúng ta làm ba việc.
Lão giáo hoàng rất kích động:
- Đúng vậy, Ma tộc xâm lấn là một việc rất nghiêm trọng. Vậy thần dụ của nữ thần rốt cuộc nói gì?
Đoạn Vân cau mày lại có vẻ quan trọng:
- Nữ thần nói, trí tuệ loài người là vô cùng tận, lực lượng của loài người cũng thật vĩ đại. Nàng nói lần này qui mô xâm lược của Ma tộc sẽ lớn hơn trước rất nhiều, loài người rất có gặp phải tai ương tuyệt diệt. Do đó, nữ thần muốn cả đại lục trong thời gian ngắn nhất phải đoàn kết lại. Chỉ khi tất cả các thế lực trên đại lục đoàn kết lại, chúng ta mới có thực lực liều mạng trong cuộc kháng chiến chống xâm lược từ Ma tộc. Hơn nữa, để đôi phó với đám thiên sứ thần tộc phương tây, nữ thần yêu cầu chúng ta phải chinh phục Tây đại lục. Như vậy, thiên sứ phương tây vì không còn có tín đồ nữa sẽ không công tự phá.
- Hai việc này đều là những việc liên quan đến vận mệnh của đại lục Mộng Đa Lợi Á và Thần giới phương đông, hơn nữa đã là thần dụ của nữ thần, chúng ta nhất định phải nghiêm chỉnh chấp hành. Đại giáo hoàng đại nhân, chuyện thứ ba là gì?
Lão giáo hoàng gật đầu rất dứt khoát, nói vẻ khẳng định.
Đoạn Vân vẻ mặt rất nghiêm túc trả lời lão bất tử:
- Chuyện thứ ba cũng rất trọng yếu, nữ thần nói rằng các ngươi đã lầm đối với pho tượng của nàng, làm cho dung nhan tuyệt thế của nàng bị lu mờ trên thế gian, nàng có thể sẽ giáng hạ thần phạt. Nữ thần nói, hình dạng của nàng so với bức tượng trước kia đẹp hơn rất nhiều. Do đó, các ngươi không được khinh nhờn sắc đẹp của nữ thần.
- A.
Nghe Đoạn Vân phán, một đám nhân viên thần chức và lão giáo hoàng đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK