Đoạn Vân đi vào đại sảnh của Phủ Thành chủ, tìm một chỗ ngồi xuống. Một thị nữ đưa tới cho hắn một chén nước, Đoạn Vân nhận chén nước, thuận tiện lợi dụng sờ vào tay nàng thị nữ một cái, hơn nữa Đoạn Vân còn cố ý để cho Lị Lị Lộ nhìn thấy cảnh này. Lị Lị Lộ bĩu môi dài cả mét, nhưng không thèm nói gì!
- Giới thiệu cho ta biết về tình huống bây giờ đi!
Đoạn Vân hắng giọng rồi nói nhỏ, trong miệng vẫn nhấp nhấp miếng nước trà, trước kia ông già dạy hắn Trung Y có thói quen mỗi ngày đều uống trà, vì vậy Đoạn Vân học theo thói quen này. Cho tới bây giờ khi tới dị giới này, mỗi một ngày Đoạn Vân đều mong ước ngày nào cũng được nhấp ngụm trà hiện đại như Phổ Nhị, Thiết Quan Âm, Long Tỉnh! Đoạn Vân cũng thử đi tìm cây chè ở đây, dù sao ở đây có nhân sâm, linh chi và rất nhiều thứ dược tài có ích trên địa cầu, Đoạn Vân cho rằng hẳn là cũng sẽ có trà. Nhưng mãi đến giờ vẫn vô duyên không gặp!
Thần sắc Lị Lị Lộ có chút lo lắng nói:
- Lúc này, tình hình dịch bệnh chủ yếu phát sinh ở Tạp Lợi Tư chỗ vài tiểu thành thị ở phía Nam, nghe nói phát xuất ở tiểu trấn Áo Địch Phổ rồi lan tràn ra bốn phía! Phỏng chừng, đã có hơn một vạn người tử vong. Nếu lấy Áo Địch Phổ thị trấn làm trung tâm, gần trăm vạn người đã bị lây dịch, sinh mạng bị đe dọa nghiêm trọng! Triệu chứng bệnh tình chủ yếu biểu hiện là toàn thân phù thũng, thối rữa, cả người yếu ớt, hơn nữa người bị lây sẽ bị sốt cao! Cuối cùng chết vì hư thoát, mất sức đề kháng hoặc là bị mất nước!
- Ngươi nói Tạp Lợi Tư vẫn chưa bị lây hả? - Đoạn Vân hỏi lại có chút nghi hoặc.
- Đúng vậy! Chúng ta xuất động quân đội lực lượng tới ba mươi vạn người cách ly toàn bộ những thành trấn bị dịch bệnh! Tất cả mọi người ở tiểu trấn đều không được phép rời khỏi đó! Ai muốn chạy trốn sẽ bị giết chết ngay, sau đó thi thể bị đem đi đốt cháy hoàn toàn!
Lúc này Thành chủ Ma Nhĩ Cương đứng ra báo cáo.
Đoạn Vân hỏi rất nghiêm túc:
- Là ai bảo các ngươi làm như vậy hả?
- Là ta hạ lệnh! - Ma Nhĩ Cương nói, vẻ mặt cũng rất nghiêm chỉnh!
Đoạn Vân tán thưởng nhìn vị Thành chủ từng là Đại tướng quân này, khẽ gật đầu:
- Làm rất tốt đấy!
- Cả ngươi cũng tán thành việc làm dã man như vậy sao? Ta thật là không hiểu nổi nam nhân các ngươi, tại sao lại lãnh huyết như thế chứ?
Vẻ mặt Lị Lị Lộ hơi kích động chỉ vào Đoạn Vân.
Đoạn Vân đứng lên, vỗ vai Ma Nhĩ Cương, nói :
- Lão ca, đừng để ý tới nàng! Đàn bà mà! Tóc nhiều, kiến thức ít! Được rồi, người của Thần Điện bây giờ ở đâu?
- Người của Thần Điện bây giờ vẫn còn ở Giáo đường làm nghiên cứu, có vài người thâm nhập vào những trọng điểm ôn dịch! - Lị Lị Lộ trả lời.
- Đưa ta đi!
Lị Lị Lộ dẫn Đoạn Vân đi tới Giáo đường ở Tạp Lợi Tư. Đến Giáo đường, Đoạn Vân gặp lại người quen cũ.
- Đoạn Vân, ngươi đến rồi! Lần này có thể hoàn toàn dựa vào ngươi đó!
Hồng y Đại chủ giáo Tạp Tư Kì vừa thấy Đoạn Vân lập tức chạy tới đón, vồn vã ôm lấy Đoạn Vân!
- Ha ha, Tạp Tư Kì Chủ giáo đại nhân, thật không ngờ gặp lại Ngài ở đây! Thật là nhân sinh hà xử bất tương phùng. Như thế nào rồi, nghiên cứu của các ngươi có tiến triển không?
Đoạn Vân cười khà khà, nói với Tạp Tư Kì.
Tạp Tư Kì thở dài, phẩy tay vẻ bất lực:
- Không có tiến triển chút nào! Bất quá chúng ta tìm được trung tâm ôn dịch, bắt đầu tiến hành điều tra ở đó, cũng phát hiện một vài manh mối!
- Ồ? Là cái gì? - Đoạn Vân hỏi vẻ vội vàng.
- Người đâu, lấy bản đồ ra đây!
Tạp Tư Kì ra lệnh. Lát sau Tạp Tư Kì chỉ vào bản đồ nói với Đoạn Vân :
- Đoạn Vân lão đệ, xin mời xem đây! Nơi này là Áo Địch Phổ. Chúng ta phát hiện dịch bệnh chính là phát sinh từ nơi này mà lan ra bốn phía! Hơn nữa, Áo Địch Phổ hai tháng trước đã phát sinh một chấn động khó hiểu. Bây giờ nơi đó tạo thành một vết nứt thật lớn! Chúng ta từng tiến hành nghiên cứu với vết nứt đó, nhưng chúng ta vừa mới bắt đầu thôi, căn bản không vào đó được. Người nào chỉ cần vào đó một hai phút, là lập tức thối rữa ra mà chết! Sau cùng chúng ta phái ra Thần Điện Thánh thú Quang minh hổ đi vào, hắn phát hiện có vài việc lạ trong đó!
- Cái gì? - Đoạn Vân hỏi.
- Hơn mười vạn thi thể! - Tạp Tư Kì nói nhỏ
Nghe thế, Đoạn Vân cũng cơ bản hiểu ra khởi nguyên của ôn dịch, nguyên lai là do thi độc (chất độc từ xác chết) tiết ra ngoài! Chẳng trách bệnh chứng lại kỳ quái như thế.
- Chẳng trách được!
Đoạn Vân nói khẽ, rồi hỏi tiếp:
- Làm sao mà có lắm thi thể thế?
- Theo như chúng ta khảo cứu sử liệu, chúng ta phát hiện ra số thi thể này đều có từ lâu. Ba trăm năm trước Quân vương sáng lập nên Thiên Long Đế Quốc, uy phong liêm chính một đời, trong một trận chiến đã giết hết đám hàng binh! Ba trăm vạn thi thể, tồn trữ trong điều kiện hoàn toàn kín gió, đã không thể xem như thi thể bình thường được nữa. Trong cốc đó nơi nơi tràn ngập một mùi vị kỳ quái, người nào chỉ cần tiến vào sẽ bị lây loại ôn dịch này! Bây giờ đến cả Thánh thú Quang minh hổ mà cũng ngã bệnh! Tế tự của Thần Điện đã thúc thủ vô sách rồi!
Tạp Tư Kì có vẻ rất lo lắng!
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:
- Chủ giáo đại nhân, ngươi trước hết phái một số lượng lớn Hỏa hệ Ma pháp sư đến đại liệt cốc đó phóng hỏa. Cần phải đốt cháy sạch sẽ! Sau đó lại sai thật nhiều Thủy hệ Ma pháp sư, tới đó làm phép gây ra một trận mưa thật to để tẩy rửa! Tuy nhiên ngàn vạn lần phải rất cẩn thận, bởi vì những mùi hôi khi thiêu cháy sẽ tự động bốc ra! Nhất là với mật độ dày đặc như thế, rất có thể sẽ phát sinh ra những vụ nổ mạnh đấy!
- Có thể như vậy sao? - Tạp Tư Kì hỏi có chút nghi hoặc.
Đoạn Vân nghiêm trang khẳng định:
- Làm như vậy chỉ ngăn chặn được nguyên nhân gây bệnh thôi! Còn hơn mười vạn dân chúng chờ chúng ta trị liệu thì sao? Hơn nữa, mấy địa điểm ôn dịch vẫn còn rất nhiều virus lan truyền khắp nơi!
- Virus? - Tạp Tư Kì hỏi đầy nghi hoặc.
- Ồ, trong không khí hàm chứa một loại vật chất vô hình nhưng lại làm cho người ta lây bệnh! Trên người của rất nhiều người đều có loại vật chất này!
Đoạn Vân vội vàng giải thích, thế giới này hình như là không có lý thuyết về virus.
- Được, để ta còn sai người đi làm!
Tạp Tư Kì mặc dù không biết biện pháp của Đoạn Vân có được không, nhưng lão thấy Đoạn Vân tự tin như thế, và cũng hiểu biết như thế, lão cũng chỉ có cách nghe theo an bài của Đoạn Vân!
Còn trong Giáo đường, Đoạn Vân đem những người bị lây bệnh do Giáo Đình đưa tới mang ra làm thí nghiệm. Thông qua kính hiển vi tiến hành phân tích loại virus này. Phát hiện quả nhiên là có một vài vật chất trên thi thể. Loại virus này Đoạn Vân cũng không biết là gì, nhưng Đoạn Vân thông qua việc không ngừng thí nghiệm đã tìm được một vài biện pháp có thể giết chết nó.
Thứ nhất là cho người bệnh uống một viên Giải độc hoàn! Tuy nhiên Đoạn Vân cũng không muốn dùng cách này, gần trăm vạn dân cư chứ ít gì? Mỗi người một viên, còn một viên Giải độc hoàn bây giờ giá thị trường là một ngàn kim tệ một viên. Một trăm vạn người X một ngàn = mười ức! Mười ức kim tệ này ai trả đây? Hơn nữa, Gia tộc nhất thời cũng chẳng đào đâu ra số lượng Giải độc hoàn lớn như vậy? Đợi cho sản xuất đủ, phỏng chừng mọi người bị chết gần hết rồi! Tuy nói nguyên liệu để sản xuất một viên Giải độc hoàn chỉ có hơn mười kim tệ, nhưng nếu mình móc ra một số lượng giải độc lớn như thế, vậy thì sau này Giải độc hoàn bán thế nào được nữa? Hơn nữa, cách trị liệu này cũng không trị hết căn cơ nguồn bệnh!
Phương pháp thứ hai thì có điều khó khăn hơn. Đó là phải dùng phương pháp tiêu độc trên diện tích lớn, trong một vùng rộng lớn tiến hành sát trùng triệt để! Về phần dùng cái gì để sát trùng, Đoạn Vân quyết định dựa theo thuốc Tiêu độc hiện đại Số 84, sản xuất với số lượng lớn. Bất quá tại dị giới có thể không tìm thấy những thành phần hóa học chủ yếu. Do đó, Đoạn Vân quyết định dùng các loại dược thảo phối hợp thành một loại thuốc đặc hiệu có tính sát khuẩn! Đoạn Vân thông qua thí nghiệm, phát hiện loại dược thủy này có hiệu quả rất tốt, cơ hồ cứ gặp virus là giết chết ngay. Hơn nữa, các loại dược tài đều là rất phổ biến trên đại lục, Đoạn Vân có thể kêu Lị Lị Lộ đi thu hoạch với số lượng rất lớn! Một loại phương pháp rất đơn giản. Thông qua phương pháp này, Đoạn Vân có thể diệt sạch mọi nguồn của virus! Bất quá phương pháp này, phải cần một lượng rất lớn nhân lực và vật lực! Hơn nữa, nếu muốn phun một số lượng lớn thuốc trên một diện tích rất rộng để tiêu độc thì xem ra không thực tế lắm! Thuốc tiêu độc cũng không giống như trời mưa mà có thể bao trùm trên từng tấc đất được! Hơn nữa virus trong cơ thể con người cũng không thể loại trừ. Có điều về điểm ấy thì không cần lo lắng, Đoạn Vân có thể phối trí một loại thuốc nước sát khuẩn chuyên môn cấp cho người bị bệnh, một loại thuốc có thể sản xuất với số lượng lớn trong một thời gian ngắn đủ dùng mọi người. Loại dược thủy này hơi giống như Bản Lam Căn** hiện đại, có tác dụng thanh độc rất hiệu quả, thế nhưng phải liên tục uống trong ba ngày!
Nếu bố trí được một cơn mưa cho thuốc tiêu độc rơi xuống thì tốt quá! Trời mưa? Nghĩ tới đây, Đoạn Vân chợt máy động trong lòng rồi nở nụ cười!
oOo
Workman Chú Thích: *Tiêu độc Số 84: là loại thuốc rất phổ biến dùng để sát trùng ở thị trường Trung Quốc, được sản xuất ở một bệnh viện rất nổi tiếng ở Bắc Kinh.
**Bản Lam Căn: thuốc tên là Radix của Trung Quốc. Chế bằng mấy thứ dược thảo gì đó mà tôi cũng không rành. Dùng để trị các chứng nhiễm trùng. Thấy chủ yếu người ta hay uống khi đi tiêu chảy (có lẽ giống Berberin ở bên mình)
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK