Mục lục
[Dịch] Bá Y Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày sau, trận ôn dịch khủng khiếp của hơn trăm vạn dân chúng Thiên Long cuối cùng xem như đã khống chế được! Mặc dù tổn thất ở vùng bị bệnh dịch hơi lớn, trong khu ôn dịch có rất nhiều vật tư bị bắt buộc phải tiêu hủy vì lý do ôn dịch. Hơn nữa, trong lần ôn dịch này tổng cộng có hơn mười vạn tử dân Thiên Long thiệt mạng. Bất quá, sau khi Đoạn Vân đến, ôn dịch lập tức đã được khống chế thành công. Hơn nữa, chỉ không đến mười ngày mà ôn dịch đã bị tiêu diệt, việc này quả là đáng khâm phục!

Thông qua sự kiện ôn dịch lần này, tên của Đoạn Vân càng được truyền bá khắp đại lục, thậm chí có những người còn nói Đoạn Vân là cứu thế chủ do thần phái đến đại lục để cứu thế nhân. Hơn nữa Âu Đặc Tư dưới mắt hàng vạn người thi triển 'Thánh Thủy' thần tích, rất nhiều người đã nói là Đoạn Vân là một thần sử có thể liên lạc với thần! Còn Âu Đặc Tư với hình tượng thần long cũng bị những người buôn dưa lê bán cà pháo truyền tụng, những pho tượng thần long rất nhanh đã trở thành đối tượng được mọi người cúng bái!

Hôm nay, trong hậu đường, phía sau nghị sự thính của thành chủ, chỉ có Đoạn Vân và Lị Lị Lộ ở đó.

- Đoạn Vân, ta đại biểu tất cả dân chúng Thiên Long cảm tạ ơn cử tái tạo của ngươi với gần trăm vạn tử dân của Thiên Long!

Lị Lị Lộ công chúa vẻ mặt rất chân thành vái Đoạn Vân một lễ.

Đoạn Vân lúc này tiến lên đỡ lấy Lị Lị Lộ, nói:

- Công chúa điện hạ sao khách khí thế? Đoạn Vân ta tài hèn sức mọn, chủ yếu phải dựa vào tất cả những nhân viên cứu nạn cùng nhau cố gắng mới làm được. Đoạn Vân ta một người không làm được đâu! Ha ha ha!

Lúc này Đoạn Vân lợi dụng cơ hội, càng lúc càng áp sát vào Lị Lị Lộ.

Bị Đoạn Vân chụp vào tay, Lị Lị Lộ vẻ mặt vốn đang nhìn hắn vô cùng tôn kính, nhưng khi nàng nhìn thấy ánh mắt kỳ quái của Đoạn Vân thì biết ngay Đoạn Vân nhất định là đang nghĩ chuyện xấu trong đầu, vì vậy vội vàng lui lại, giữ khoảng cách nhất định với Đoạn Vân!

- A a! Hôm nay trời đẹp quá! Không biết Tạp Tư Kì lão gia hỏa đó chạy đi đâu rồi ta?

Đoạn Vân cười cười vẻ xấu hổ, vội vàng đổi chủ đề.

- Chủ giáo đại nhân mang theo mấy trăm thần chức tế tự đến cứu trị cho những dân chúng bị bênh nặng, còn tranh thủ hướng ra toàn đại lục hô hào quyên tặng!

Lị Lị Lộ trả lời chi tiết, sắc mặt không biết vì sao dường như… hơi ửng đỏ.

- Phải không? Lão gia hỏa đó muốn ta đi thần điện làm chức chủ giáo, ngươi cảm thấy như thế nào? - Đoạn Vân cười hỏi.

- Tốt lắm! Bất quá, ngươi không nghĩ đến việc trở lại Thiên Long sao, phụ hoàng đã hứa ban cho ngươi thân phận thân vương rồi đó! Hơn nữa, người còn nghĩ đến việc khôi phục thân phận công chúa cho Khải Lợi và Khải Sắt Lâm nữa! - Lị Lị Lộ nói vẻ khát vọng.

Cười cười, Đoạn Vân nói:

- Chỉ cần phụ hoàng ngươi gả ngươi cho ta, ta đây sẽ trở về làm cái chức thân vương đó!

Kỳ thật Đoạn Vân có ý muốn thống nhất đại lục, tuy nhiên hắn cũng không muốn dụng binh với Thiên Long. Hắn cho rằng, nếu có thể dùng phương thức hòa bình, làm cho Khải Sắt Lâm hoặc Khải Lợi kế thừa ngôi vị hoàng đế Thiên Long sẽ là biện pháp tốt nhất! Do đó, Thiên Long đế quốc này Đoạn Vân nhất định phải về rồi!

Nghe Đoạn Vân nói, Lị Lị Lộ lắc đầu quầy quậy, ánh mắt rất phức tạp, thần sắc rất kích động nhìn Đoạn Vân:

- Ngươi đã cưới hai Thiên Long công chúa rồi, chẳng lẽ ngươi không thỏa mãn? Hơn nữa ta … không có khả năng đâu!

- Tại sao?

Đoạn Vân nghe câu không có khả năng của Lị Lị Lộ, trong lòng gã sắc lang lại dâng lên dục vọng mãnh liệt, nhất định phải chiếm bằng được cô ả này.

Thần sắc Lị Lị Lộ hơi đau thương nói:

- Vì ngươi bắt Khải Lợi tỷ tỷ đi rồi, Lôi Ngạo Đế Quốc muốn hưng sư hỏi tội phụ hoàng, phụ hoàng vì vậy đem ta gả cho nhị hoàng tử của Lôi Ngạo đế quốc!

Nghe thế, Đoạn Vân lập tức dâng lên một nỗi bực tức, hắn muốn phái người đi đâm chết ngay tên nhị hoàng tử Lôi Ngạo! Mẹ kiếp, người đàn bà mà Đoạn Vân ta coi trọng mà ngươi cũng dám ba lần bảy lượt nhòm ngó! Ngươi xem ra không muốn sống nữa rồi!

Đoạn Vân nhìn thần sắc Lị Lị Lộ có vẻ rất đau thương, nói lạnh lùng:

- Ta mặc kệ! Nếu không được thì ta cướp, dù sao lần trước ta đã làm rồi, lần này cướp thêm cú nữa cũng chẳng sao!

Nghe Đoạn Vân nói thế, Lị Lị Lộ tỏ ra rất khiếp sợ nhìn Đoạn Vân, không nói gì nữa! Từ trong ánh mắt của Lị Lị Lộ, Đoạn Vân thấy những suy nghĩ phức tạp!

Cười nham nhở, Đoạn Vân đi tới ôm lấy Lị Lị Lộ. Cảm thụ giai nhân run rẩy trong lòng, hắn càng ôm Lị Lị Lộ chặt hơn!

- Đoạn Vân, ngươi buông ta ra đi! Ngươi buông ta ra, làm như vậy bị người khác thấy được bất hảo lắm!

Tuy nhiên những lời của Lị Lị Lộ không hẳn là phản đối, thanh âm rất nhỏ lí nhí trong cổ họng, sợ bị người ta nghe thấy! Hơn nữa, nàng cũng không có dùng tay đẩy Đoạn Vân ra, thân thể chỉ uốn éo vài cái rất khẽ rồi ngưng lại.

Hít hít hương thơm từ cổ Lị Lị Lộ tỏa ra, Đoạn Vân hỏi:

- Lị Lị Lộ, ngươi thích ta từ bao giờ thế?

Lị Lị Lộ nghe Đoạn Vân hỏi thế, thân thể run lên một chút, nàng thở hổn hển, cố hết sức hỏi ngược lại:

- Ta … ta thích ngươi bao giờ đâu? Ngươi đừng tự mình đa tình có được không!

Tạm thời bỏ Lị Lị Lộ ra, Đoạn Vân thối lui một bước, dùng một loại ánh mắt kỳ quái đánh giá Lị Lị Lộ. Lị Lị Lộ bị Đoạn Vân buông ra vội hít mấy hơi, bất quá trong lòng lại sinh ra một cảm giác mất mát khó hiểu! Nàng cũng không rõ mình vì sao lại có loại cảm giác kỳ quái này. Vừa rồi trong khi bị Đoạn Vân ôm lấy, tim nàng đập thật nhanh, dường như muốn lọt ra ngoài. Lúc đó nàng cũng nghĩ tới việc kêu lên, nhưng nàng lại sợ nếu có người thấy sẽ làm hoen ố thanh danh của Đoạn Vân! Đúng vậy, nàng lo lắng cho thanh danh của Đoạn Vân, chứ không phải cho mình!

Tràng diện im lặng vài giây, Đoạn Vân lại một lần nữa tiến lên ôm lấy Lị Lị Lộ. Hơn nữa, lại còn hôn lên đôi môi luôn luôn quyễn rũ khiến người ta đi vào con đường phạm tội của nàng!

- Ô ô! Ừm,

Đột nhiên bị người ta ôm hôn thắm thiết, Lị Lị Lộ rất kinh hoảng, nàng muốn kêu lên, nhưng miệng đã bị đôi môi của Đoạn Vân bịt kín, căn bản không thể phát ra thanh âm. Nàng muốn giãy dụa, nhưng nàng kinh hoảng phát hiện ra cả người mình cao thấp lại không có đến nửa điểm khí lực. Cái làm nàng xấu hổ hơn nữa là khi nàng ý thức được người đang hôn nàng chính là Đoạn Vân thì trong nội tâm của nàng lại sinh ra chút hưng phấn và cao hứng!

Đoạn Vân ôm chặt Lị Lị Lộ, đôi môi không ngừng áp vào môi thơm gợi cảm của nàng hôn đắm đuối. Đầu lưỡi của hắn nhân lúc Lị Lị Lộ muốn hô lên thừa cơ tiến vào, tung hoành ở bên trong không kiêng kị gì cả, cố hưởng hết hương vị ngọt ngào ở đó! Đầu lưỡi của Đoạn Vân không ngừng chọc ghẹo lưỡi thơm của Lị Lị Lộ, đuổi theo nàng trong không gian nhỏ bé tựa như một con diều hâu đùa giỡn với gà con vậy!

Khi bắt đầu, Lị Lị Lộ vẫn còn giãy dụa, muốn đẩy Đoạn Vân ra, nhưng nàng phát hiện ra việc nàng giãy dụa chỉ là một loại kích thích đặc biệt đối với Đoạn Vân! Khi nàng không ngừng uốn éo đột nhiên cảm nhận được một cái gì đó thật lớn, rất cứng rắn chích vào hạ thể của nàng, Lị Lị Lộ thông tuệ đương nhiên hiểu được rất nhanh đó là cái gì! Xấu hổ quá nàng cũng không dám có dị động gì nữa.

Chẳng bao lâu sau, Lị Lị Lộ khi bị Đoạn Vân không ngừng hôn hít lại phát hiện ra mình rất thích loại cảm giác này, đầu lưỡi của Đoạn Vân tựa như có ma lực, chọc ghẹo kích tình mình. Dần dần Lị Lị Lộ bắt đầu bị lạc không còn thấy lối về nữa, nàng cũng dùng nàng đầu lưỡi ngây thơ không có kinh nghiệm của nàng tấn công lại đầu lưỡi của Đoạn Vân, hai đầu lưỡi lần lượt chạm nhau, cùng sinh ra một loại cảm giác bay bổng.

Cảm nhận được sự nhu tình của Lị Lị Lộ, mục tiêu của nụ hôn Đoạn Vân cũng dần dần từ nàng gương mặt gợi cảm mêm mại chuyển xuống dưới cổ, trên dung nhan tuyệt mỹ còn lưu lại vài dấu hôn ẩm ướt! Đầu lưỡi hắn thỉnh thoảng chọc ghẹo dái tai xinh đẹp của nàng, hàm răng nhè nhẹ cắn vào vành tai mềm mại, hưởng thụ hương thơm thoang thoảng đặc hữu của Lị Lị Lộ!

Dần dần, hai tay Lị Lị Lộ bắt đầu vòng ra ôm lấy thân thể Đoạn Vân, thỉnh thoảng còn không ngừng vuốt ve lưng Đoạn Vân nữa. Cảm thụ giai nhân trong lòng đang nghênh hợp, hai tay Đoạn Vân đang ôm chặt giai nhân bỗng dần dần buông lỏng ra, dời xuống người Lị Lị Lộ bắt đầu du ngoạn khắp nơi. Hai bàn tay tà ác vuốt dọc theo mái tóc dài mềm mại của mỹ nhân rồi thuận tay hạ xuống dần. Khi vuốt đến vùng eo cong quyến rũ thì bỗng ngừng lại. Cảm thụ sự gợi cảm của vòng eo nhỏ nhắn kia, Đoạn Vân cảm thấy rất hưng phấn, hạ thể lại tráng kiện thêm vài phần. Cảm giác căng cứng đau nhức mãnh liệt làm cho Đoạn Vân nhịn không được nhích về phía trước vài cái.

Oa! Cảm giác thư sảng mềm mại làm cho Đoạn Vân cơ hồ bộc phát, hạ thể của Đoạn Vân gặp một chỗ bí mật vừa mềm mại vừa ôn hòa, mặc dù còn cách một lớp quần áo, nhưng cảm giác đặc hữu đó lại là một loại hấp dẫn tuyệt đối đối với Đoạn Vân! Đoạn Vân thiếu chút nữa không nhịn được rồi!

- A!

Bị người đụng chạm vào khu tư mật, Lị Lị Lộ nhịn không được kêu khẽ một tiếng, phần đặc hữu nóng bỏng của Đoạn Vân làm cho cô thiếu nữ ngây thơ này vừa xấu hổ vừa khát vọng.

Tay Đoạn Vân bắt đầu một lần nữa lần mò tấn công xuống phía dưới. Hai tay tà ác đó còn một lần nữa dừng lại ở một chỗ mẫn cảm của Lị Lị Lộ. Hai tay tà ác, một tả một hữu nắm lấy kiều đồn cao cao của Lị Lị Lộ, không hề cố kỵ không ngừng bóp nhẹ. Rất nhanh, tay phải của Đoạn Vân chuyển tới mặt trước, áp vào cặp đùi thon dài gợi cảm của giai nhân! Không ngừng lần vào vuốt ve mặt trong mềm mại, hơn nữa có khuynh hướng một lần nữa muốn giở trò xâm lược!

- A! Đoạn Vân, đừng! Mau dừng lại!

Lị Lị Lộ cảm nhận được sự xâm phạm Đoạn Vân, Lị Lị Lộ một lần nữa tỉnh táo lại giữa cơn trầm mê, vô lực ngăn cản bàn tay phải tà ác của Đoạn Vân đang xâm lấn!

Nhưng Đoạn Vân đã tới nước này mà còn buông tha được sao?

He he....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK