Đoạn Vân chạy vội về phía phòng Khải Lợi, đang muốn đẩy cửa đi vào thì dừng lại, Đoạn Vân muốn thử dùng thần thức quét vào bên trong quan sát trước đã, Đoạn Vân biết Khải Lợi vừa rồi nhất định đã đi qua phòng mình. Bởi vì bây giờ vẻ mặt Khải Lợi rất thương tâm, ủy khuất ngồi ở đầu giường, nước mắt giọt ngắn giọt dài.
Đoạn Vân nhè nhẹ đẩy cửa đi vào, Khải Lợi vừa nghe thấy có người tiến đến, vội vã xoay người lau nước mắt. Vừa thấy Đoạn Vân, Khải Lợi đang dung nhan tiều tụy vụt đổi thành cao hứng:
- Vân ca, chàng đã đến rồi! Lại đây, ngồi xuống đi nào! Ta sẽ xoa vai cho chàng.
Đoạn Vân sau đó ngồi xuống trên mép giường, Khải Lợi xoa bóp cho Đoạn Vân rất có kỹ xảo. Đoạn Vân cảm thấy hơi áy náy trong lòng! Một cô gái thiện lương biết bao nhiêu, một người bạn gái tri kỷ biết thông cảm rất nhiều! Thế mà mình lại để nàng phải đứng một bên.
Đoạn Vân trở tay nắm được cánh tay Khải Lợi đang xoa bóp vai cho mình, vuốt ve nhè nhẹ, nói vẻ có lỗi:
- Khải Lợi, xin lỗi, ta làm ngươi thương tâm rồi!
Đoạn Vân cầm tay Khải Lợi quàng vào người mình, nhìn đôi mắt sưng đỏ của nàng, thần sắc rất thành khẩn.
Khải Lợi hơi nghi hoặc nói :
- A, Vân ca, ngươi tại sao vô duyên vô cớ xin lỗi ta thế?
Đoạn Vân đột ngột ôm lấy Khải Lợi, kéo nàng vào ngực mình, vuốt ve mái tóc của nàng rồi nói với thần sắc rất nghiêm túc :
- Khải Lợi, xin lỗi, ta không nên đứng núi này trông núi nọ, ta không nên làm nàng thương tâm! Khải Lợi, thứ lỗi cho ta nhé! Vừa rồi ta đã nhất thời không kìm chế được, mới cùng với Tiểu Nguyệt lộn xộn làm … cái kia. Vốn ta tưởng ngươi ở đó chờ ta, nhưng rồi sau đó ta mới phát hiện ra là nàng ta, nhưng ta đã không nhịn được! Lão bà nương xinh đẹp bé nhỏ của ta, ngươi đừng giận nhé! Sau này ta sẽ không dám nữa!
Khải Lợi kéo Đoạn Vân đứng dậy rồi nói :
- Vân ca, ta không hờn trách gì ngươi trêu hoa ghẹo nguyệt, ta chỉ sợ trong lòng ngươi không có ta, đêm nay ngươi rõ ràng kêu ta chờ ngươi mà! Thế mà ngươi vẫn chưa tới.
- Ta đến rồi ấy chứ! Nhưng lúc ấy nàng không có ở đây!
Đoạn Vân nói vẻ nghi hoặc.
- Xem ra là ta hiểu lầm ngươi, ta đi ra ngoài vài phút thôi, có thể ngươi tới trong khi đó! Vân ca, ta không nên hẹp hòi như vậy! Xin lỗi nha, Vân ca!
Khải Lợi lại tự trách móc bản thân, nàng thật là thiện lương quá đi!
- Khải Lợi, chẳng lẽ nàng không hờn giận gì ta nơi nơi đùa hoa cợt nguyệt?
Đoạn Vân hơi khó hiểu về những nữ nhân của mình. Các nàng dường như trước giờ chưa từng trách mình đã quá hoa tâm!
Khải Lợi cười cười:
- Vân ca, ngươi nói xem ngươi có mấy nữ nhân của mình?
- Nàng và Khải Sắt Lâm này, cả Tiểu Nguyệt cũng có thể tính luôn! Cộng thêm còn có Âu Dã Ny xem ra cũng có vài tia tình ý, Liên Na và Vân Vân. Được rồi, còn có Tạp Sắt Phu nữa, ta đã hơn một tháng rồi chưa gặp nàng, có cơ hội nhất định phải đến gặp nàng! Ai nha, như vậy theo tính toán của ta dường như cũng kha khá rồi, a a, Khải Lợi, khó nói quá, ta cảm thấy mình cũng hơi quá phận. Nhưng ai bảo ta quá đẹp trai tràn đầy mị lực làm chi!
Khải Lợi dùng một ánh mắt “ngươi ngu ngốc thế” nhìn Đoạn Vân, nàng dùng ngón tay dí dí vào trán Đoạn Vân, cười nói:
- Chàng tính giỏi lắm! Chàng có biết Phụ hoàng ta có bao nhiêu nữ nhân không? Phải tới ba mươi mấy người đó ! Ngươi mới chỉ có vài cô thôi mà ! Thật sự là không sợ người ta cười cho đâu!
Đoạn Vân hơi khó hiểu, Khải Lợi nói như vậy, ý tứ chẳng phải là tự trách mình thiếu đàn bà sao?
- Khải Lợi, theo như nàng vừa nói, nàng không có phản đối ta có nhiều đàn bà hả? Cũng không để ý xem ta có phát sinh quan hệ với những người đàn bà khác? Nhưng mà…
- Vân ca, một nam nhân có bổn sự mới được nhiều đàn bà yêu thích, Vân ca của ta có nhiều mỹ nhân yêu thương, đó là Vân ca có bổn sự, ta và Khải Sắt Lâm cao hứng còn không kịp ấy chứ! Làm sao lại trách ngươi được? Bất quá ta phải nhắc nhở ngươi một chuyện, đàn bà của ngươi bây giờ vẫn còn chưa tính là nhiều, Vân ca, ngươi nên cố gắng nhé!
Khải Lợi ngả vào lòng Đoạn Vân, nói rất ôn nhu.
Đoạn Vân khoái quá chịu không được, làm sao lại có tình huống như vậy ! Làm gì có lão bà nào lại bảo là mình phải tìm kiếm thêm các loại đàn bà khắp nơi! Mãi về sau, Đoạn Vân mới hơi hơi hiểu được nguyên nhân sự việc.
Đầu tiên đây là một loạn thế. Những nam nhân bị chết trên chiến trường rất nhiều, do đó tạo thành tỉ lệ nam nữ mất cân đối nghiêm trọng. Theo như thống kê, cả Á Đại Lục thì tỷ lệ nam nữ là 1: 2, tỷ lệ này có nghĩa là hai cô gái sẽ gả cho một nam nhân. Ở đây chủ nghĩa đa thê nhất định tồn tại, cũng phải tồn tại thôi. Bất quá vì bị ảnh hưởng giai cấp, người nghèo bình thường không cưới nhiều vợ, do đó tạo thành một hiện tượng: Quý tộc thì thê thiếp đầy đàn. Bất quá cũng chỉ có một vài loại đàn bà đặc biệt, tỷ như Công chúa hoặc là thiên kim tiểu thư nhà giàu, trượng phu của các nàng bình thường sẽ không cưới thêm, bất quá có đội ngũ thị nữ khá đông đảo, thậm chí có những người sở hữu cả trăm thị nữ hoặc nữ nô!
Đoạn Vân tròng mắt xoay loạn, hắn hơi khó có thể chấp nhận thực trạng này, hắn hỏi Khải Lợi :
- Vậy các nàng muốn ta cưới mấy lão bà?
Khải Lợi cười cười quỷ dị :
- Vậy thì phải xem bổn sự bản lãnh của chàng thôi! Nếu chàng có thể lấy được một quân đoàn, chúng ta cũng không có ý kiến! Có điều không biết Đoạn Vân đại nhân của chúng ta có thực lực này hay không? Cũng không biết Đoạn Vân đại nhân của chúng ta nói ra mồm được nhưng có làm được hay không?
Đoạn Vân nghe thế, ra vẻ hơi tức giận nói:
- Được lắm, còn dám nói ta không làm được! Hôm nay ta sẽ làm cho nàng biết tay, thưởng thức lão công của nàng là một nam nhân uy mãnh đến đâu! Xem ta làm sao trừng phạt nàng nhé! Tiếp chiêu đây!
Nói rồi, Đoạn Vân cù cù Khải Lợi!
Khải Lợi bị Đoạn Vân kích thích, cười nắc nẻ, cả người trong lòng Đoạn Vân không ngừng ngọ ngoạy. Còn tiểu Đoạn Vân vì cử động ngọ ngoạy này của Khải Lợi mà bị kích thích mãnh liệt, rất nhanh đã ngạo nghễ dương lên. Khải Lợi cũng cảm giác được sự biến hóa của Đoạn Vân, nàng đỏ hồng cả mặt, nhìn Đoạn Vân rất ôn nhu, nói rất thẹn thùng :
- Vân ca, ta muốn làm đàn bà của chàng!
Đoạn Vân một lần nữa ôm sát Khải Lợi vào lòng, cười nói :
- Nàng trước giờ vẫn là đàn bà của Đoạn Vân ta mà?
- Nhưng chúng ta còn chưa có, còn chưa có … ai nha ! Ta nghĩ phải làm giống như muội muội mới trở thành đàn bà chính thức của ngươi!
Khải Lợi suy nghĩ cả nửa ngày cũng không có tìm ra từ ngữ thích hợp để hình dung việc này, mặt nàng đỏ bừng, ôm cứng lấy Đoạn Vân, hy vọng hắn có thể hiểu được!
Đoạn Vân cười nói :
- Phải làm lễ cưới hỏi vợ chồng, làm trên giường ngủ hả? Làm vậy có gì hay ho đâu! Thôi được, hôm nay ta ở đây ngủ với nàng! Bất quá ta có thể sẽ làm chuyện xấu đó!
- Ứ ừ ta không sợ đâu!
Khải Lợi tình thực lộ ra vẻ mặt rất khát vọng! Dù sao một khi đã sớm coi mình là đàn bà của Đoạn Vân rồi, có thể cùng Đoạn Vân ngủ với nhau thì tuyệt đối là một chuyện rất hạnh phúc đó nha.
Sau đó Đoạn Vân ôm Khải Lợi bế lên giường, rất ôn nhu nhẹ nhàng.
Đoạn Vân đặt Khải Lợi lên giường, dùng đôi môi rất ôn nhu lại rất có kỹ xảo áp vào đôi môi xinh xắn, rồi hôn vào mặt vào trên cổ của Khải Lợi. Còn Khải Lợi tiểu ny tử cũng bắt đầu rạo rực mà cử động rất rụt rè, hoàn toàn làm ra vẻ để mặc cho quân địch muốn làm gì thì làm. Một đôi bàn tay khao khát của Đoạn Vân sờ soạng khắp nơi rồi dừng lại trên một bộ ngực cao vòi vọi của Khải Lợi đang không ngừng nhấp nhô mời gọi, hạ thể cũng đã vươn lên ngạo nghễ, vươn dài ra tới gần cơ sở bí mật của Khải Lợi. Dần dần dưới sự kích thích của Đoạn Vân, miệng Khải Lợi bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ đê mê khe khẽ, vừa thẹn thùng vừa khát vọng thèm muốn, cả người từ trên xuống dưới đều đỏ ửng cả lên. Thấy Khải Lợi có phản ứng, Đoạn Vân càng hăng máu hơn. Tay phải tà ác của hắn vuốt dọc theo cái eo của Khải Lợi xâm nhập thẳng vào bên trong, vuốt ve da thịt tuyệt mỹ bóng như tuyết, trong như nước của nàng. Tay Đoạn Vân lại quay ngược lên, một lần nữa lần mò vào tấn công thành trì cao vòi vọi trên ngực Khải Lợi. Đỉnh đồi mềm mại của bộ ngực cực phẩm làm cho Đoạn Vân mê mẩn, Đoạn Vân không ngừng xoa nắn tạo thành thiên hình vạn trạng. Còn Khải Lợi dưới sự chọc ghẹo trần trụi của Đoạn Vân, cả người dần dần bộc phát như núi lửa. Vực thẳm Hỏa diệm sơn của nàng bị Đoạn Vân trêu đùa đã trực tíếp phun nham thủy nóng bỏng ra rồi!
- Vân ca, ta khó chịu, ta muốn... !
Vẻ mặt hưởng thụ của Khải Lợi dưới sự vuốt ve Đoạn Vân, cả người uốn éo, đón lấy thân hình Đoạn Vân. Còn tay nàng cũng đã vội vàng giằng xé những mảnh quần áo của Đoạn Vân.
Nghe nàng nói thế, cánh tay tà ác của Đoạn Vân bắt đầu chạy xuống, vuốt ve đùi của Khải Lợi rồi lướt vào động đào tuyệt mật. Cảm thấy còn bị cản trở bởi mớ quần áo phiền toái, vì vậy Đoạn Vân nhè nhẹ gỡ quần Khải Lợi xuống. Cánh tay thăm dò lại vươn vào bên trong đùi ngọc mà vuốt ve, hưởng thụ da thịt bóng loáng mềm mại. Nói thật, đùi Khải Lợi quả rất mềm mại đàn hồi, da thịt lại bóng bẩy mịn màng, Đoạn Vân thiếu chút nữa bị hôn mê ngay giữa một đôi đùi ngọc này! Tay của Đoạn Vân nơi nơi giày xéo như ngựa mất cương, vuốt ve cặp eo săn chắc không có chút mỡ thừa của Khải Lợi. Cặp eo nho nhỏ thon thon hôm nay đã trở thành mục tiêu công kích của Đoạn Vân! Lướt theo eo đi xuống, tay Đoạn Vân rốt cục đã xâm phạm bờ cõi khối lãnh thổ u tuyền nhất của Khải Lợi....
Oa! Đã ẩm ướt như vậy rồi sao? Đủ rồi, Đoạn Vân cũng không còn phải làm gì thêm nữa cho mất công! Hắn giơ một ngón tay lên trời, quay vòng vòng trong không trung. Đoạn Vân một lần nữa chộp tay vào người Khải Lợi!
- Lợi Lợi, nói là nàng muốn đi, thì ta sẽ cho nàng!
Đoạn Vân tiếp tục xoa bóp bộ ngực và kiều đồn của Khải Lợi, nở một nụ cười xấu xa quay về Khải Lợi híp mắt nói.
Khải Lợi đỏ mặt, nàng ôm chặt lấy eo Đoạn Vân, dùng hạ thể cọ vào tiểu Đoạn Vân, hy vọng dùng động tác này có thể giảm bớt được cảm giác hư không mãnh liệt kia của nàng.
- Ta, ta, ai nha, mắc cở chết người rồi ! Vân ca, chàng cho …. Chàng -
Khải Lợi há mồm, nhưng lại nói không nên lời.
- Chàng cái gì hả?
Đoạn Vân công kích Khải Lợi càng hung hiểm hơn, cũng càng mãnh liệt hơn. Tiểu Đoạn Vân đã nhắm ngay vào mục tiêu, thời khắc nào cũng chuẩn bị lập tức tiến công!
Khải Lợi cắn chặt răng, đỏ mặt, dùng một loại ngữ khí khổ sở mê người nói:
- Vân ca, ta muốn...! Ta muốn ngươi yêu ta!
Nghe xong, Đoạn Vân cũng không còn đè nén dục hỏa của mình nữa, chịu áp lực lâu như vậy rồi, Đoạn Vân cũng rất khó chịu. Vì vậy Đoạn Vân trực tiếp động thân...!
- A!
Khải Lợi không tự giác được kêu lên một tiếng. Hồng hoàn của Khải Lợi cứ như vậy bị Đoạn Vân cướp đi!
- Trời, nàng... chật hẹp thế, ta muốn... ta muốn ở sâu trong nàng...!
Đoạn Vân cảm thụ khoái cảm từ hạ thể truyền đến, cơ hồ cũng muốn phún phát luôn. Hạ thể của Khải Lợi không hiểu sao lại bé chặt một cách thần kỳ, hơn nữa đây là lần đầu tiên, sau một đợt tấn công của Đoạn Vân, tiểu Đoạn Vân cũng chỉ có thể xâm nhập vào được một đoạn ngắn thôi. Sướng quá! Kết quả là Đoạn Vân lại phải làm một lần nữa, rốt cục, trong nháy mắt trước khi Khải Lợi sắp phún phát, tiểu Đoạn Vân một mình một ngựa đã xông tới đáy! Nhân gian vưu vật a! Cái này so với Tiểu Nguyệt xem ra còn tốt hơn vài phần! Vì vậy Đoạn Vân không ngừng dập dồn lên trên người Khải Lợi. Hơn mười cơn thủy triều lên xuống, mấy trăm lần phong hồi lộ chuyển! Cái làm cho Đoạn Vân hơi giật mình là, sự nhẫn nại của Khải Lợi cũng rất thần kỳ! Nếu không phải Đoạn Vân cường hãn, thì chưa chắc đã hoàn toàn thỏa mãn được nàng!
Vài giờ sau, Đoạn Vân ôm Khải Lợi đang ngủ say, tự cảm thụ biến hóa trong cơ thể. Đoạn Vân qua một đêm làm cho hai cô gái biến thành đàn bà của mình, hơn nữa chân khí trong cơ thể Đoạn Vân cũng tăng vọt một hồi. Trong khi cùng Tiểu Nguyệt hợp thể, Đoạn Vân đã thấy chân khí đột phá đến tầng thứ ba, thực lực bản thân đã đạt tới bát cấp. Còn trong khi cùng Khải Lợi hợp hoan thì Đoạn Vân càng không hình dung ra được, chân khí đã lại đạt tới một tầm cao rất lớn. Mặc dù chân khí của Đoạn Vân đã đột phá khi cùng với Tiểu Nguyệt, nhưng Đoạn Vân dám khẳng định trăm phần trăm trong khi cùng Khải Lợi giao hoan thì chân khí được đề cao tuyệt đối gấp hai lần với Tiểu Nguyệt. Đoạn Vân đối với việc này tiến hành phân tích một chút, cuối cùng đem công lao qui cho Tẩy Tủy Đan. Xem ra một âm một dương, nam nữ phối hợp mới có thể làm cho Tẩy Tủy Đan phát huy công hiệu lớn nhất. Hơn nữa Đoạn Vân đối với thân thể của Khải Lợi đã từng kiểm tra, phát hiện trong cơ thể Khải Lợi cũng sinh ra chân khí. Bất quá Đoạn Vân nhớ kỹ trong khi cùng Tiểu Nguyệt hợp thể thì trên người nàng không sinh ra chân khí! Xem ra, Tẩy Tủy Đan quả là một dược hoàn rất thần kỳ!
Để làm cho Khải Lợi cũng có võ công, Đoạn Vân trong khi cùng Khải Lợi hợp thể đã dạy cho nàng làm sao vận hành chân khí trong cơ thể, còn Khải Lợi cũng đã hoàn toàn nắm giữ pháp môn vận hành, sau đó ngủ mê mệt ngon lành!
Nhìn vẻ mặt với nụ cười thỏa mãn của Khải Lợi, Đoạn Vân dám khẳng định trong giấc mơ của Khải Lợi nhất định có mình! Cười cười, Đoạn Vân ôm Khải Lợi rồi cũng chìm vào xuân mộng ngọt ngào!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK